Quậy Học Đường

Chương 18: Chương 18: rung Động Tuổi Mới Lớn




Sau lần ấy , chúng tôi không dám nghịch dại nữa , cứ gặp con nhỏ dù trong hoàn cảnh nào tôi cũng ngoảnh mặt làm ngơ để phòng trừ tai họa . sau học kì 1 ,vì chơi bời lêu lổng mà đám chúng tôi không thằng nào xếp được đến thứ 30/42 , tất nhiên là ngoại trừ tên Đăng bót hoy . dù có tham gia mấy trò nghịch ngợm của chúng tôi thì tình hình học tập của cậu ta cũng không hề giảm sút . đúng rồi ! trong lúc tôi lăn ra ngủ thì hắn học , trong lúc tôi cày liên minh thì hắn ôn bài ... hỏi sao giỏi hơn tôi -_-

kết quả là mẹ tôi đã thuê gia sư về dạy kèm .

đây là gia sư thứ 17 của tôi kể từ đầu lớp 10 tới giờ , cứ lâu lâu tôi lại phàn nàn đủ kiểu ,nhờ vả lũ bạn chọc phá này kia để thoát khỏi mấy ông bà gia sư phiền toái ,nhưng lần này tôi quyết tâm rồi , từ bây giờ sẽ chăm chỉ học hành .hehe

*** chiều chủ nhật ***

- Em làm sai rồi , bài này cơ bản cũng không khó .nhưng không sao , em cũng tiến bộ nhiều rồi !

Bà gia sư định vừa đấm vừa xoa hay sao vậy , nhưng dù sao nghe cái từ tiến bộ nhiều cũng thấy nhẹ nhõm cả người .tôi đã ngồi chôn chân ở trong phòng để học suốt 2 tiếng rồi , cảm giác thật sự không thoải mái ,mấy ngày nay cũng chỉ vì học mà không tụ tập bạn bè được .

- Chị à ! em ra mở cửa sổ cho thoáng có được không .

-cứ đi đi rồi làm tiếp 1 đề nữa là chúng ta có thể nghỉ.

Tôi đứng dậy , vươn vai một cái rồi tới bên cái cửa sổ .

không phải mình bị hoa mắt đấy chứ , kia rõ ràng là Bảo Anh mà .tôi dụi mắt , đúng là Bảo Anh thật , phải chăng cậu ấy đến tìm mình ? tâm trạng Tú ta đây bỗng chốc như nở hoa , không học hành gì nữa , ta có bạn đến chơi rồi ! mà bạn này là Bảo Anh đấy nhé !

thế là tôi chạy ào xuống nhà để cho bà gia sư ngơ ngác nhìn không hiểu chuyện gì .

-Bảo anh ! cậu đến đây tìm mình hả ? đến từ bao giờ mà không gọi một tiếng .

tôi hí hửng như chó thấy xương vậy , thật không hay là Bảo Anh không tìm tôi.

- à không .tớ đến nhà em họ tớ !

- à ừ ! thì ra không phải đến tìm mình .

tôi nói nhỏ , lúc này không hề nhận biết rằng mình đang giận dỗi , con trai mà như vậy thì thật kì lạ phải không ?

trấn tĩnh một chút , tôi mới hỏi :

- Em cậu tên là gì , ở quanh đây thì chắc tớ biết .

- Vy ! cô bé kém bọn mình 2 tuổi và cực kì xinh luôn ý !

Lẽ nào...tôi nuốt nước bọt , không phải chứ , 2 người họ là 2 chị em họ sao ?

-em cậu ,sao có thể chứ !

- sao chứ ! con bé đúng là em họ mình , không những xinh ,học giỏi mà còn hiền lành nữa đấy !

- ừ ! hiền lắm ...

tôi cười miễn cưỡng , có vẻ mình bỏ bê học hành mà chạy xuống đây như thế này quả thật rất khó coi ,thế nhưng tôi vẫn nghe Bảo Anh nói nốt .

-Dạo này con bé buồn lắm , nó nói với tớ là nó trót rung động trước 1 cậu con trai nào đó nhưng vì làm những việc khó coi nên bị người ta lờ đi . ai mà ngờ , xinh như con bé cũng bị đối xử vậy chứ ! tên đó có mắt như mù vậy .

- trời ! em cậu là hóa kiếp của bạch cốt tinh đấy .

- Này ! cậu nói vậy là không xong với tớ đâu .thôi tớ phải tìm em tớ để an ủi nó !

Tôi ngậm ngùi quay vào nhà ,nghĩ cũng tội con nhỏ . có lẽ nó cũng không đến mức yêu quái như mình nghĩ .

...

Màn đêm đã buông xuống , nhiệt độ trong ngày hạ nhiều , có chút lạnh . vì học hành mệt mỏi nên dù nghỉ ngơi chỉ 1 lúc cũng thấy hạnh phúc lắm rồi , tôi rảnh tay đi pha cafe ,một ly cafe nóng và đắng .

Đứng một mình ngoài ban công hít khí trời và thưởng thức cafe , cảm giác không thể tuyệt vời hơn .

- Học đòi ! làm người lớn !

Con nhỏ hàng xóm bỗng nhiên xuất hiện , cái giọng vang của nó khiến tôi không khỏi giật mình .

- Con nhóc khùng ! anh mày đủ tuổi làm người lớn rồi .

- hôm nay nói chuyện nhỏ nhẹ ghê, mọi khi gặp tôi chắc dãy nảy rồi.

Tôi trèo lên lan can ngồi , như 1 phản xạ con nhỏ cũng trèo lên ngồi . Thấy nó thở dài tôi mới chợt nhớ ra chuyện mà Bảo Anh nói lúc chiều bèn hỏi nó :

- nhỏ kia ! nghe nói mày bị thất tình , kể cho anh nghe ! biết đâu anh giúp được .

nhỏ tủm tỉm cười

- nếu giúp được thì sao ? liệu có giúp thật không ?

- thực ra anh là bạn của chị họ nhóc , nếu giúp được nhóc thì anh giúp tận tâm luôn. nói nghe xem.

Nhỏ cúi đầu xuống , rồi chỉ ngồi yên lặng , một lúc sau mới ngoi đầu dậy và hít một hơi sâu .

- em...thích anh

tôi không dám tin những gì mình vừa nghe , không phải tai mình có vấn đề đó chứ !

- anh nào cơ ?

-Tú

Lần đầu được con gái tỏ tình , đầu óc tôi bắt đầu choáng váng , có chút lúng túng .tôi định nói thêm nhưng thấy mặt con bé hình sự quá nên đành thôi , để con bé nói nốt.

-lần đầu gặp , đã thấy có cảm tình rồi .vì muốn gây sự chú ý nên mới chọc giận như vậy . bây giờ cảm thấy mình ngu ngốc quá mức , rõ ràng cái kiểu đùa dai như vậy chẳng có ai ưa nổi .

- thì ra là thế .nhưng nhóc đừng có để ý anh quá, anh có gì đáng để thích đâu .

- rõ ràng đọc tiểu thuyết ngôn tình mà còn không biết .ngoại hình của nam chính đó...mà thôi đi !

Con bé đỏ mặt chạy vào trong nhà nó , còn tôi thì lắc đầu ngao ngán . trước đây tôi có mượn truyện của Bảo Anh về nhưng chỉ là cái cớ thôi , bìa truyện còn không thèm nhìn chứ nói gì đến đọc.

...

Hôm nay tôi đến trường với mong muốn giải mã cái thắc mắc trong đầu :'' ngoại hình của nam chính trong ngôn tình là thế nào , soái ca là ra sao ?''

Thấy lũ con gái tụ tập ở góc lớp tôi liền chen vào hóng chuyện . thường ngày , tụi con gái vẫn bán buôn mấy chuyện về idol hoặc tiểu thuyết gì đó , nhưng tôi không hay quan tâm , bây giờ thì tò mò thật rồi.

- Tú bựa , lại dở trò mờ ám à ?

một đứa đã nhận ra sự xuất hiện của tôi kéo theo ánh mắt nhìn nghi ngờ của cả đám con gái .

- tự dưng chen lấn vào chỗ con gái , có ý đồ gì ?

- à ! cho em gia nhập hội cuồng trai đẹp của các chị với ạ .

Tôi vừa nói vừa làm bộ uốn éo .

-thôi đi ! ở đây không...tiếp giới tính thứ 3 đâu em !

Nhỏ lớp trưởng cũng uốn éo không kém , cả đám được 1 phen cười ngặt nghẹo.

- thực ra , tôi muốn hỏi mấy bà ... hình tượng nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình chủ yếu là thế nào?

- Hỏi làm gì , định học tập theo hả?

nhỏ Ngân cười cợt , còn tôi thì gật đầu lia lịa , giả vờ thôi.

- thường thì cao ráo , dáng đẹp, mặt đẹp ,trắng trẻo ,nhà giàu ,nổi tiếng ...nói chung là rất đẹp trai !

Bảo Anh giảng giải ,. haizz ,đúng là ...

- tưởng gì , cái đó Tú đây có thừa .

Tôi hếch mũi rồi quay về chỗ của mình .

nghĩ con bé hàng xóm bị rung động bởi nhan sắc của mình thấy vừa vui vừa buồn...

vui vì Tú ta đây quả là lợi hại ! buồn vì không muốn làm khổ người khác , nếu không chấp nhận con nhỏ nhất định nó sẽ buồn lắm , nhưng làm thế nào bây giờ ... tôi cũng rung động , cái rung động đầu đời của tôi mà chưa bao giờ tôi muốn nó mất đi , nó là dành cho một người khác .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.