Quay Trở Lại, Tôi Nhất Định Sẽ Sống Thật Tốt

Chương 7: Chương 7: Lên hot search




Thấm thoát đã trôi qua 3 năm, An Giai Kỳ đã trở thành một thiếu niên 17 tuổi với làn da trắng hồng, đôi mắt biết nói, đôi môi đỏ hồng với chiều cao là 1m76 cùng đôi chân thon dài, cậu đã dậy thì thành “thụ” cùng với Khuôn mặt phi giới tính khiến cậu trở nên thật nổi bật.

Mới sáng sớm, An Giai Kỳ thức dậy vệ sinh cá nhân, chải chuốt tóc thật đẹp, mặc lên bộ vest đen trông thật bảnh bao rồi đi xuống nhà.

Hôm nay là một ngày trọng đại chính là lễ tốt nghiệp. Xuống đến dưới quán, An Giai Kiên nhìn thấy cậu con trai út nhỏ bé ngày nào nay đã trưởng thành như thế này rồi, ông tiến đến vỗ vai An Giai Kỳ nói:“Con trai của ai mà đẹp trai thế này“. An Giai Kiệt vừa mới thay quần áo rồi đi ra khỏi phòng thấy em trai bé bỏng của mình thì cười nói:“Cho xin ít cảm xúc về ngày hôm nay đi“. An Giai Kỳ chỉ cười mà không nói gì.

Đến giờ, cả gia đình đi tới trường, ba và anh trai thì ngồi hàng ghế dành cho phụ huynh, còn An Giai Kỳ thì đi vào hàng ghế ngồi dành cho học sinh ngồi. Trong cả buổi lễ tốt nghiệp, thật sự rất chán, ngoài mấy tiết mục văn nghệ ra thì không còn có gì vui.

Một lúc sau, MC nói:“Tiết mục tiếp theo, xin mời bạn học An Giai Kỳ của lớp 12A1 lên tặng mọi người một tiết mục cùng đôi lời muốn nói“.

Nghe đến đây, An Giai Kỳ bước ra khỏi chỗ ngồi tiến đến sân khấu, cậu cầm mic cất giọng nhẹ nhàng thanh thoát:“Xin chào mọi, tôi tên An Giai Kỳ lớp 12A1, sau đây tôi xin biểu diễn một bài hát”

Sau khi phát biểu xong, An Giai Kỳ ngồi vào chiếc ghế có sẵn, cầm một cây đàn guitar bắt đầu đánh và hát. Âm nhạc vui tươi vang lên:

[Lạc lối trên con đường khuya rồi những bước đi vô định

Cậu từ đâu đến vậy? Trông bạn vội vã quá

Nè, hãy đến đây đi, tớ sẽ sưởi ấm cho cậu

Cậu đã cố gắng rất nhiều rồi

Sao không ở đây nghỉ ngơi chút

Thong dong cùng tớ trò chuyện có được không?

Đêm nay mang đến cho tớ cảm giác thật yên tâm

Dẫu chân đã bị tuyết xoá lấp rồi

Giọng nói nghe thật thống khổ

Khô rát quá, khô hết cả rồi

Xa xa là tiếng kêu của những con mèo

Có vẻ như chúng đang tìm chúng ta

Nén lại hơi thở của chúng ta

Cứ như thế này và đi thôi....]

[Giữa màn tuyết rét buốt

Đã nhen nhói một chút hơi ấm

Hít thở thật sâu và sưởi ấm giọng nói khô cằn

Ngọn lửa của sự thanh tẩy đang cháy rực lên

Nào chúng ta cùng nhau vượt qua rào cản của duyên phận

Tớ muốn biết thêm về cậu

Thế nhưng không thể thốt nên thành lời

Từ khi nào mà tuyết đã tan thành mưa rồi

Trước khi bình minh đến, cậu đã nhanh chóng

Rời khỏi nơi này

Mặc cho những giọt nước mắt của tớ vì cậu

Cứ tuôn trào, tuôn trào không ngừng

Ngay lúc này đây những câu như “Cảm ơn cậu vì tất cả”

Cầu xin cậu đừng bỏ tớ, đừng bỏ rơi tớ

Chắc chắn là cậu sẽ không quay về nữa

Thôi thật cứ thế, cứ thế đi

Có thể một ngày nào đó tớ có thể gặp được cậu trong mơ

Nhưng chắc chắn sẽ không thể chạm tới cậu được

Tớ ở lại đây, ở lại nơi này

Tay áo ướt đẫm cả rồi nhưng tớ vẫn chờ cậu về......]

Kết thúc bài hát, không khí trở nên sôi động, những tiếng kêu hò hét cùng với những tiếng vỗ tay tán thưởng. Bài hát mà An Giai Kỳ hát có giai điệu khá vui tai nhưng lời hát lại khá buồn cùng với giọng hát đầy cảm xúc vốn có của mình.

Trước khi kết thúc tiết mục, An Giai Kỳ cầm mic nói:“Kết thúc bài hát này, thật ra bài này cũng chỉ hát để góp vui thôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe. Sau cùng, trong ba năm học qua, đầu tiên, con cảm ơn Ba và anh hai đã luôn ủng hộ con, và cảm ơn thầy cô đã dạy em những bài học hay, cũng cảm ơn các bạn 12A1 đã giúp đỡ mình, cảm ơn vì tất cả“.

Nói xong An Giai Kỳ cúi đầu rồi đi xuống hàng ghế ngồi. Buổi lễ tốt nghiệp diễn ra thuận lợi. An Giai Kỳ cùng gia đình đi chụp ảnh các thứ rồi đội nhiên lại gặp được Lãnh Dạ. Tâm trạng đang vui nên An Giai Kỳ cũng không rảnh đi kiếm chuyện mà gọi Lãnh Dạ vào chụp chung. Lãnh Dạ đến trường này vì có đứa cháu học ở đây, ai mà ngờ lại gặp An Giai Kỳ.

Vậy là kết thúc ba năm học cùng tấm bằng tốt nghiệp loại xuất sắc, An Giai Kỳ đã đạt được mục tiêu mà kiếp trước mình chưa thực hiện được.

____________

Sáng hôm sau, An Giai Kỳ đến trường nghệ thuật học, vừa bước vào lớp thì đã nhìn thấy ánh mắt kì lạ của mọi người, cậu tiến đến chào hỏi, đột nhiên một tiếng “Bùm” vang lên làm An Giai Kỳ giật mình, mọi người đồng thanh kêu:“Chúc mừng tốt nghiệp“. An Giai Kỳ vừa ổn định lại tâm trạng cười nói:“Em cảm ơn mọi người“. Mấy anh chị lớn tiến đến xoa đầu cưng nựng nói:“Aigo, nhóc Giai Kỳ lớn thật rồi” “Tiểu Kỳ của chị lớn rồi, đẹp trai ra nhiều rồi, có muốn cưới chị không“.......

Mọi người hôm nay xin một buổi nghỉ để tổ chức tiệc cho cậu, điều này chứng tỏ An Giai Kỳ rất được yêu thích. Đang cười đùa vui vẻ, Đột nhiên một người cầm điện thoại vội kêu lên:“A...a...đây...đây không phải là Tiểu Kỳ sao? lên hot search rồi nè“. An Giai Kỳ đang ăn bánh kem giật mình, cậu vội mượn điện thoại của người kia xem, đúng thật luôn. Video kia được quay bằng cam thường khá sắc nét, và được đăng lên diễn đàn của trường, lượt chia sẻ lên đến hơn 500 nghìn, lượt like hơn 1 triệu, lượt bình luận hơn 800 nghìn. Những tin tức hot của các idol còn bị cậu đè xuống. Mọi người trong lớp lên tiếng:“Tiểu Kỳ được lắm nha, không ngờ chỉ hát ở trường học mà đã như này rồi, rất có tiền đồ a” “Còn chưa đến 24h mà đã như này rồi” “Xem bình luận kìa, toàn lời khen luôn” “Oa...còn có nhiều người trở thành fan rồi kìa” “Chẹp chẹp, chưa gì đã có dàn hậu cung rồi“.......

Những lời thán phục cùng khen ngợi khiến An Giai Kỳ đỏ mặt, cậu không ngờ kiếp này mình lại trở nên nổi tiếng nhanh như vậy, vậy trong tương lai sẽ rất suông sẻ rồi.

Ở một công ty nọ, có một vị chủ tịch đang xem video của An Giai Kỳ trên mạng xã hội, anh ta nói:“Thư kí, tôi muốn chiêu mộ cậu ta”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.