Quên Em???xin Lỗi Tôi Không Thể!!!

Chương 6: Chương 6: H(2)kết thúc cho tất cả




Bàn tay anh cũng không an phận,vừa thưởng thức đôi môi ngọt ngào quyến rũ vừa luồn vào bên trong chiếc váy trắng ren thiết kế công phu (1 công đôi việc) ,thuận tay xé rách nó đến nát,bàn tay mò lên trên giật phăng chiếc áo ngực rồi di chuyển xuống chiếc quần nhỏ.Anh sờ soạng khắp cơ thể cô.Cảnh xuân đẹp như tranh vẽ đã phơi bày trước mặt,cơn dục vọng trong anh bùng nổ cháy nồng hơn.Bàn tay xoa nắn đôi hồng đào mềm mại theo nhiều hình dáng khác nhau.Đôi môi anh lướt xuống vành tai nhỏ,cắn nhẹ 1 cái dấu răng in trên đó.Cứ thế anh hôn khắp da thịt cô,trên làn da non mịn để lại đầy các vết tích xanh đỏ.Tiếp đến nhũ hoa,anh ngậm lấy hương vị quả thật đê mê.Anh vuốt ve đến đâu,cơ thể cô theo đó mà run lên từng đợt vs loại cảm giác này đây là lần đầu tiên .Bị anh tác động ,nó như làn sóng kích thích .Lửa tình trong máu thịt cuộn trào,từng tế bào đang sục sôi.Theo bản năng,từng đường cong quyến rũ uốn lượn theo từng động tác ,tay cô đưa cao vòng qua ôm cổ anh,đáp trả nụ hôn ấy,đôi chân kẹp chặt lấy vòng eo rắn chắc của anh.Tay còn lại cởi quần áo trên người anh.Anh nhanh chóng đưa vật nhỏ đâm sâu vào hoa huyệt của cô,kịch liệt rút ra rồi tiến sâu vào u cốc ẩm ướt.Lát sau ,nơi đó tuôn chảy dòng nước ấm áp,đưa tay gạt nhẹ đưa vào miệng .Cảm thấy nó ngọt thanh tựa dòng sữa vậy.Trong căn phòng ,nam trên nữ dưới ,tiếng rên của người phụ nữ càng là động lực kích tình người đàn ông lên đến đỉnh cao trào.2 người triền miên suốt đêm,từng phút rơi vào khoái lạc.Đối vs anh lúc này cô thật gợi cảm,mái tóc rũ xuống che đi khuôn mặt mệt mỏ(H nhẹ thôi nhé!!!Sặc)i.Sau 1 hồi ,cả 2 thấm mệt ôm nhau chìm vào giấc ngủ.Khi trời gần sáng,cô mở mắt nhìn anh đang say giấc,đôi môi ko tự chủ mà cong lên 1 đường,từng ngón tay sờ vào khuôn mặt ấy ,thức dậy bước vào nhà tắm,lấy trong tủ chiếc áo sơ mi của anh cô mặc vào rồi rón rén rời khỏi để anh không phát hiện.Cô thật sự xấu hổ với loại chuyện này,lần đầu của cô đã thuộc về anh.Lỡ anh biết được phải nói sao đây??.Vừa đi cô vừa nghĩ rồi lại sợ hãi.

Khi anh tỉnh thì trời cũng đã sáng,đầu vẫn còn choáng váng,nhìn khắp xung quanh đây là đâu???Sao mình lại ở đây.Nhìn xuống chiếc ga giường trắng tinh khôi 1 vệt máu đỏ đã khô hiện rõ giống như đoá hoa mẫu đơn nở rộ,Vết máu là sao chẳng...lẽ..Anh nhớ tình tiết trong truyện nó thành sự thật sao??.Sao vậy được,cố nhớ nhưng cũng chỉ được loáng thoáng.Hôm qua mình uống rượu rồi...Sao nhỉ??.Nhặt quần áo còn vương vãi trên sàn,mặc vào và đi nhanh xuống . não bộ vẫn chưa gỡ đk.Anh sửa soạn rồi đến bệnh viện.Ngay khi bước vào đã gặp Tịnh Khiết.Anh chỉ chào hỏi cho có lệ,mắt lảng đi .Cô thấy lạ,mình làm gì sai ?sao anh ấy thấy mình thì tránh xa nhỉ??.Có lẽ p hỏi sau cũng đk.Lạnh lùng thật.Cô nhún vai rồi bắt tay vào việc cn chưa hoàn.Anh không vào phòng mà tiến thẳng sân thượng.Có lẽ đây cũng là nơi lý tưởng để anh tịnh tâm lại sau những chuyện xảy ra.Về phần cô gái đưa anh về nhà chính là Phương Di Di người thầm yêu anh trong ngần ấy năm(nữ phụ đã lên sàn).Sau chuyện ms diễn ra tại nhà anh đêm wa,cô cũng không muốn chạm mặt anh vì cô nàng cn chưa hết xấu hổ nhưng vì công việc nên p gặp anh để trao đổi nó khá cần thiết.Đi trên đường hành lang cô đã thấy dáng anh ,nên đã theo chân anh .Bóng dáng ấy thật cô độc đến đáng thương,nhìn anh như z cô thấy chạnh lòng.Chỉ muốn chạy đến ôm anh từ phía sau,nhưng cô ko đủ can đảm để lm thế.Có tư cách j khi cô cx như anh,chỉ là đơn phương thôi.Đôi bàn tay siết chặt thành nắm đấm,mồ hôi trộn tiết ra khắp mu bàn tay.Cô sợ phải nghe anh nói anh ko yêu cô,sợ tổn thương nhưng thà ns ra cho lòng nhẹ còn hơn p giữ lại để khoảng trống trong lòng để rồi khó chịu và bứt rứt từng ngày.Lấy hết mạnh mẽ ,cô như đứa trẻ chạy nhào về phía anh,ôm lấy anh.Anh bị hành động của cô làm giật mik.Quay lại nhìn cô,đôi bàn tay to lớn ấy giật phắt đi,Quát lên:

-EM ĐANG LM J Z PHƯƠNG DI DI ???

đôi bờ vai run cầm cập ,đôi chân như có lực ma sát bèn lùi lại phía sau,lời nói e dè:

-E...m

cúi đầu xuống mặt đất,phải cô không cho phép mình nhút nhát,hãy bày tỏ tình cảm mày đã chôn giấu đi.Di Di à .Cô túm cổ áo anh sát về phía mik ,hét thẳng mặt anh,giọng đanh thép bá đạo :

-Em Yêu anh suốt ngần ấy năm anh hiểu không???Anh là đồ đại ngốc sao ko nhận ra chứ??Em và anh chúng ta đều ngu ngốc như nhau.Đời nực cười quá ,người yêu mik thì mik lại ko yêu.Người không yêu mình thì mik lại cố gắng để được ng ta bố thí cho 1 chút tình yêu.Em biết hết mọi chuyện oy,em ko biết 2 người wen nhau khi nào.Nhưng sự tận tình anh dành cho cổ đủ hiểu anh yêu cổ đến mức nào.Và e cũng vậy ,chuyện đêm qua em là người đưa anh về nhà đấy.Do say rượu,anh đã ko kiềm chế đk lí trí.Em không trách j anh đâu.

Anh trợn tròn mắt nhìn cô.Cái j cô người qua đêm vs anh ko ai khác là cô sao??.Anh cố gắng lắm ms thốt đk ra lời:

-Anh sẽ chịu trách nhiệm

-Trách nhiệm??Em không muốn cái em cần là tình yêu chứ ko p 2 từ trách nhiệm hay thương hại.Không cần biết,em đã rung động từ phút ban đầu thấy anh,còn anh luôn dao động trước Tịnh Khiết.Từ h e sẽ theo đuổi anh,anh đã rõ chưa.Anh chỉ là của e thôi--Cô hét lớn nên,quá đủ cái j cx có giới hạn,sự chịu đựng cũng vậy.Tuyên bố chủ quyền xong cô đi xuống,cn anh đứng đó ,gào to:

-Sẽ ko bg có chuyện anh yêu em từ bỏ đi anh ko xứng ,hãy tìm 1 ng yêu em và sống hạnh phúc ik

Cô quay qua ,chân đứng lặng chỗ,đáp lời:

-Cứ đợi đó,thời gian sẽ chứng minh tất cả

Rồi 1 mình bước tiếp

Quay về hiện thực,kết thúc hồi tưởng anh lại chìm trong những cơn say hay những cốc cafe để níu giữ bóng hình cô.Dù trong giấc mơ,anh cũng mong muốn ở bên cô.

Tình chưa kịp ghé đã đi

Có lời yêu chưa thổ lộ đã vụt tắt

Đơn phương em ko bao giờ hiểu

Và Quên em???Xin lỗi tôi ko thể!!!

Hoàn văn

full

SE

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.