Hạ Thiên Kỳ vốn định gõ cửa lần nữa, nhưng nghĩ lại sau này hắn sẽ ở chỗ này. Nơi đây chẳng khác gì nhà của hắn, như vậy trở về nhà của mình còn cần gõ cửa sao?
Huống chi đứng ở cạnh bể bơi kia chính là người đàn ông mặc quần bơi, có vẻ như đang tính xuống dưới bể bơi. Người kia vốn dĩ đến suy nghĩ cũng lười, anh ta còn không thèm đếm xỉa đến hắn.
Vì vậy, Hạ Thiên Kỳ nhanh chóng đẩy mạnh cửa chính đi vào.
Trước đó, vì đứng ngoài cửa nên thị giác bị ảnh hưởng, cho nên hắn nhìn thấy cảnh tượng vô cùng có hạn. Tuy nhiên chờ đến khi hắn vào đến bên trong, cảnh tượng nhanh chóng trở nên rộng hơn, rõ ràng hơn
Ở góc đông bắc có một sân bóng. Đi xuống một chút về phía nam là một khu vườn được hàng rào vây lại.
Đến gần trung tâm, vị trí còn lại có một hồ bơi, góc tây nam và góc tây bắc, là một con đường bằng xi măng dẫn đến nhà để xe.
“Thật không thể tin được tương lai đây là chỗ ở của mình, thật sự quá tốt rồi!”.
Hạ Thiên Kỳ có chút khoa trương há to miệng một cái, hắn nhìn thấy chỗ ở tương lai của mình thì sợ đến ngây người, hắn có cảm giác mình đang nằm mộng.
Nhưng hiển nhiên, đây là giấc mộng đẹp.
Đắm chìm trong cảm giác mộng đẹp này, Hạ Thiên Kỳ vô thức chạy tới cạnh bể bơi, tới lúc này hắn mới giật mình phát hiện, bể bơi này không chỉ có một mình người đàn ông mặc quần bơi, còn có một cô gái tóc ngắn đang bơi lội trong bể bơi.
Trước đó, cô gái kia cũng đã nhận ra sự có mặt của hắn, lúc này cô gái đang ngồi trên thành bên bể bơi, một nửa thân thể ở trên mặt nước, nửa ở dưới mặt nước, đánh giá hắn.
Cũng giống như cô gái kia, hắn cũng đưa mắt nhìn cô. Ánh mắt hắn theo bản năng dừng lại trên bộ ngực đầy đặn kia.
Lập tức thấy ngay đồ bơi đáng yêu màu da cam, giống như hai mảnh vải nhỏ vào bộ ngực đầy đặn của cô gái, tuy có thể được che lấp, nhưng cũng chỉ che chưa đủ một phần năm, lộ ra một mảng lớn làm cho người ta nhìn là muốn trào máu mũi.
“Con mẹ nó chứ!”
Cùng lúc đó, trong nháy mắt, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy một bộ phận thân thể nào đấy đang không chịu yên phận.
“Lớn như vậy, bộ muốn chết sao?”
Hạ Thiên Kỳ cảm thấy miệng đắng, mím môi một cái, hắn lúc này đang đánh giá dáng người của cô gái kia, sự thật mà nói, dáng người cũng không tệ. So với Nhược Vân, bộ ngực cô ta còn to hơn. Mặc dù bị áo ngực che bớt đi, nhưng cũng chỉ làm vẻ đẹp kia giảm đi đôi chút. Vẫn có thể được xem là một người đẹp.
“ Anh nhìn đủ chưa? Có cần tôi đến gần để anh xem rõ hơn không?”
Sắc mặt cô gái đột nhiên trở nên khó coi, lên tiếng.
“Nếu cô dám tới, ông đây đương nhiên dám nhìn!”
Trong lòng Hạ Thiên Kỳ đấu tranh kịch liệt, hắn âm thầm suy nghĩ như vậy, nhưng hắn lại thể hiện bộ mặt xấu hổ, giả bộ ngượng ngùng nói:
“ Cô không biết xấu hổ à… Tôi đâu phải cố ý.”
“Con mẹ nó, anh quả nhiên là một nhân tài, nhìn chằm chằm vào ngực người ta lâu như vậy, đến tôi cũng thấy ngượng ngùng, cuối cùng nói rằng anh là không phải cố ý?”
Lúc này đột nhiên người đàn ông mặc quần bơi kia đi tới, chỗ anh ta đứng vừa vặn che đi cô gái trong bể bơi kia. Đôi chân rậm lông tách ra, dưới ánh mặt trời, một cục u nổi lên ngay giữa quần lót trông rất thô bỉ.
“Tôi thật tình không có lừa anh, tôi không phải cố ý nhìn”. Hạ Thiên Kỳ nghiêm mặt nói.
“Vâng, tôi biết mà, cậu là cố ý. Tuy nhiên cái này cũng không quan trọng lắm, dù sao bộ ngực của Vân Vân đúng là độc nhất vô nhị. Đừng nói là nhìn, có khi không nhịn được mà cậu nhảy vào bắt cô ấy đi, thì tôi cũng có thể hiểu được nguyên nhân nha…”
“Lưu Ngôn Mẫn, cậu muốn chết phải không!”
Không đợi người đàn ông mặc đồ bơi giải thích, thì một mảng lớn bọt nước nhanh chóng dội thẳng qua, Hạ Thiên Kỳ phản ứng kịp thời nên tránh được, không bị nước bắn lên người, tránh được một kiếp. Ngược lại gã mặc đồ bơi kia, phản ứng chậm hơn nên bị tưới cho toàn thân ướt sũng.
Hạ Thiên Kỳ vô ý nhìn lướt qua bể bơi một cái, lập tức thấy ánh mắt của cô gái kia đang cực kỳ tức giận, hận không thể lập tức giết chết hắn. Da đầu Hạ Thiên Kỳ nhanh chóng tê rần, hắn nhanh chóng quay mặt đi nơi khác, giả ngu. Trong lòng thầm nghĩ, con gái một khi đã tức giận, thì không nên chọc vào.
“Tôi chỉ đùa một chút, chớ có nóng tính như thế, cô xem chưa gì đã xối người ta ướt sũng như vậy rồi. ”
Gã đàn ông mặc quần bơi chẳng chút nào thể hiện sự phản đối, đối với giáo huấn của cô gái kia. Điều này khiến ấn tượng về sự hèn hạ của gã ta trong lòng Hạ Thiên Kỳ càng thêm sâu sắc.
“Cái đó…”
Hạ Thiên Kỳ không muốn nhìn cảnh hai người liếc mắt đưa tình nữa, nhịn không được, lên tiếng cắt ngang:
“Tôi vừa mới chính thức được thăng chức, sau đó Giao Hải Nghĩa bảo tôi tới nơi này, đây là giấy hành nghề của tôi…”
“Không cần giải thích, cậu vừa đến tôi quan sát thấy chiếc đồng hồ vinh dự đang đeo trên cổ tay cậu là biết rồi!”
Người đàn ông mặc đồ bơi lên tiếng nói với hắn, sau đó chỉ tay vào chỗ thoáng mát cách đó không xa, ý bảobọn hắn nên qua đó nói chuyện cho tiện. Trước khi đi cũng không quên nói với cô gái đang tắm trong bể bơi:
“ Lát nữa, cô cũng tới ngồi cùng bọn tôi một chút, chúng ta nhân tiện làm quen luôn.”
Nói xong, cũng chẳng cần biết cô gái kia có đồng ý hay không, lập tức dẫn Hạ Thiên Kỳ đi tới chỗ ngồi có cây dù che nắng đằng kia.
“Vân Vân, cô gái này tính cách không những hung dữ, mà bộ ngực cũng rất bự. Về sau cậu nhất định phải cẩn thận một chút, bằng không để cô ta dùng bộ ngực kia đập cậu, thì coi như cậu tàn đời. Nhưng không thể phủ nhận, thân hình của cô ta rất đẹp, đáng tiếc anh không hợp khẩu vị của cô ta, nên chỉ có thể trơ mắt nhìn.”
“Ha ha.... “
Hạ Thiên Kỳ không nói gì, chăm chú nhìn gã mặc đồ bơi đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, lâu lâu hắn lại cười “ha ha” vài tiếng để phát tiết sự bất mãn trong lòng.
Ngồi đối diện gã mặc đồ bơi kia, Hạ Thiên Kỳ đưa mắt tỉ mỉ quan sát hắn. Tên này nói chuyện hăng say đến mức văng cả nước miếng ra ngoài kia, trong lòng Hạ Thiên Kỳ lập tức cảm thán một tiếng. Bởi vì đơn giản mà nói, nhìn mặt hắn, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy tên này thậm chí còn có thể thô bỉ hơn rất nhiều.
Không những thế chỗ đó của hắn, lúc hắn vừa mở miệng còn phối hợp với nét biểu cảm trên mặt hắn mà dựng đứng lên, nhanh chóng làm bại lộ bản tính hèn mọn dung tục.
Tôi tên Lưu Ngôn Mẫn, thật ra tôi cũng mới chính thức thăng chức không bao lâu, bất quá so với cậu thì sớm hơn một chút. Lúc trước, tôi đã thử việc qua bốn lần. Tuy là người mới, nhưng cậu gọi tôi một tiếng tiền bối cũng không đến nỗi quá đáng, tôi cũng có thể bảo kê cho cậu nha.”
“Được, nếu cần tôi sẽ nhờ anh bảo vệ tôi đấy!”
“Uhm, đến lúc đó cậu tuyệt đối không cần khách khí, phải rồi cậu tên gì?”
“Hạ thiên Kỳ!”
“Hạ Thiên Kỳ???”
“Có chuyện gì sao? Anh cần gì kinh ngạc như vậy?”
“Không phải! Ý tôi là, tôi cứ tưởng cậu kỵ mùa đông? Kỵ mùa thu cũng được mà? ”
Lưu Ngôn Mẫn, anh được lắm. Con mẹ nó, anh dám nói lại lần nữa coi...?”
Ngay lúc hai người đang đấu võ mồn, mùi thuốc súng trong không khí tản ra dày đặc thì cô gái kia bưng tới ba cốc nước trái cây. Đến nơi, cô gái cầm cốc nước trái cây đặt mạnh xuống mặt bàn. Sau đó nhìn cả hai, lên tiếng ngắt ngang:
“Hai người các cậu cũng thật thú vị, mới quen biết đó mà đã ồn ào như vậy rồi? Thật là, hai người không biết, không nên gây gổ như vậy sao?
Cô gái vừa nói vừa cầm, một cốc nước trái cây trên bàn đưa cho Hạ Thiên Kỳ”
“Đừng để tâm đến cậu ta, đầu óc cậu ta bị hỏng nặng rồi, mà cậu tên gì?”
“Hạ Thiên Kỳ.”
“Cậu ấy kỵ mùa đông!”
“Tên này, anh mau cút đi cho tôi…!”
Nghe Hạ Thiên Kỳ và Lưu Ngôn Mẫn cãi nhau, cô gái kia cảm thấy rất buồn cười, nhưngvẫn cố nín để hòa giải:
“Tốt rồi, đã đông đủ ở chỗ này, coi như đã là người một nhà, đừng vì chút việc nhỏ mà phải cãi nhau, không đáng đâu.
“Hạ Thiên Kỳ đúng không? Tôi là Nam Cung Vân, bình thường cứ gọi tôi là Vân Vân được rồi. Hắn là Lưu Ngôn Mẫn, giống như tôi, chớ xem hắn là con trai, cậu cứ gọi hắn Mẫn Mẫn là được.”
“Mẫn Mẫn?”
Lúc này đổi lại đến phiên Hạ Thiên Kỳ không nín được, bật cười.