Sở Hoan chỉ thản nhiên cười, cầm chén rượu nhẹ nhàng uống một ngụm, cũng không nói lời nào.
Ma Ha Tạng lên tiếng trước:
- Hiện tại đại sự của ta chưa thành, có lẽ ngươi chỉ cảm thấy đây là lời
nói suông. Đợi tới khi ta tiêu diệt Ma Ha La, về tới Thanh La Thành, sẽ
phong cho người một chức quan lớn.
Sở Hoan nghĩ thầm chuyện này
tuyệt đối không có khả năng. Ma Ha Tạng bề ngoài cộc cằn dũng mãnh gan
dạ, dường như chỉ là một kẻ vũ phu, nhưng Sở Hoan biết, người đàn ông
râu quai nón thô kệch này còn có chút giảo hoạt. Lúc này y hứa hẹn phong thưởng như vậy, Sở Hoan nghĩ cũng chỉ vì muốn thu nạp mình, để cho mình ra sức vì y mà thôi.
- Đại vương tử, có một câu Sở mỗ không biết có nên hỏi hay không?
- Nói!
- Đại vương tử thật muốn dựa vào thế lực thảo nguyên Cổ Lạp Thấm tấn công Thanh La Thành?
Sở Hoan nhìn Ma Ha Tạng hỏi:
- Với sức mạnh của thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thật có thể chiếm Ma Ha Thành sao?
- Tuyệt không có khả năng. – Ma Ha Tạng lắc đầu
- Thực không dám giấu, Nam Viện Đại Vương xuất binh Tần Quốc các ngươi,
các chiến sĩ dũng mạnh gan dạ nhất của Đại Tây Lương ta cũng đã bị điều
tới Tần quốc hết. Chiến sĩ thiện chiến có thể tuyển trên thảo nguyên Cổ
Lạp Thấm cũng không nhiều. Lần này triệu tập được một hai vạn người ở Cổ Lạp Thấm thảo nguyên cũng không khó khăn, nhưng để điều động được năm
ngàn chiến sĩ chân chính là mừng lắm rồi.
- Vậy phòng giữ của Thanh La Thành thế nào?
Sở Hoan hỏi, hắn hỏi vô cùng tự nhiên, sắc mặt thoạt nhìn hết sức bình
tĩnh nhưng trong lòng lại muốn mượn cơ hội này thu hoạch một ít tin tức
quân sự từ Ma Ha Tạng.
Ma Ha Tạng uống chén rượu:
- - Thủ
hạ của Ma Ha La có hai vạn kỵ binh của Tháp Lý Khắc, trú đóng ngoài
Thanh La Thành, Thanh La Thành còn có mấy ngàn thủ vệ, đều là chiến sĩ
thiện chiến có thể dùng. Thanh La Thành là Vương thành Đại Tây Lương,
tường thành cao lại dày, Đại Tây Lương ta thiếu vũ khí công thành, trận
chiến công thành vẫn luôn là điểm yếu của Đại Tây Lương ta.
- Gã vuốt râu cười:
- - Cho dù điều động được hai vạn người ở thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, nếu
tiến binh Thanh La Thành, không đến cửa thành đã bị kỵ binh Tháp Lý Khắc tiêu diệt, kể cả vượt qua vệ đội Tháp Lý Khắc, đánh tới dưới thành,
cũng tuyệt không có khả năng tấn công Thanh La Thành
- Theo như
Sở mỗ biết, quý quốc ngoại trừ kinh binh vệ đội của Tháp Lý Khắc còn oc
smoojt vệ đội của Ba Bạch Đồ, vệ đội Ba Bạch Đồ hình như do Đại Vương tử thống lĩnh?
Ma Ha Tạng thở dài:
- Hiện giờ ta cũng không
nắm được Ba Bạch Đồ nữa. Tranh thủ ta đi sứ Tần Quốc các người, Cổ Tát
Đại Phi mê hoặc Thánh chủ, tướng lĩnh cao tầng của vệ đội Ba Bạch Đồ đã
bị đổi hơn nửa, hơn nữa Thánh chủ bị bịt mắt đã tước đi quyền chỉ huy
của ta tại Ba Bạch Đồ vệ đội, hiện giờ vệ đội đó do Thánh chủ tự quản!
- Nếu vậy, vì sao Đại Vương tử phải hạ lệnh tập kết binh mã tiến công Thanh La Thành?
- Sở huynh đệ thật sự cho rằng ta muốn tấn công Thanh La Thành? Nếu thật
dẫn binh tấn công Thanh La Thành, vậy sẽ chân chính trở thành địch của
cả Đại Tây Lương, ta còn chưa hồ đồ tới mức đó. Ta phô trương thanh thế
muốn tấn công Thanh La Thành, hơn nữa điều binh từ bốn phía thảo nguyên
Cổ Lạp Thấm, Ma Ha La sẽ biết rất nhanh, địch nhân lớn nhất của Ma Ha La và vây cánh chính là ta, kẻ nào cũng đều muốn giết ta cho thống khoái,
một khi biết ta đang điều binh ở thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, với tính cách
của Ma Ha La, nhất định y sẽ triệu tập binh mã tiến đến tấn công với tốc độ nhanh nhất.
- Đại Vương tử muốn dẫn xà xuất động?
Sở Hoan mỉm cười hỏi.
- Ma Ha La từ nhỏ đến lớn luôn tranh chấp với ta tất cả mọi thứ, Thánh
chủ từng sắc phong ta làm Đại dũng sĩ Tây Lương, Ma Ha La không phục,
vẫn canh cánh trong lòng. Lần này ta tập kết binh mã, y nhất định sẽ kéo binh đếnm, muốn phân cao thấp cùng ta trên chiến trường. Tấn công Thanh La Thành chúng ta nhất định thua, nhưng nếu kéo y đến thảo nguyên, cái
đó cũng chưa biết được.
Thấy khóe miệng Ma Ha Tạng nhếch lên cười kỳ quái, Sở Hoan cũng cảm thấy hơi cổ quái, hắn biết võ công của Ma Ha
Tạng cũng không tệ, nhưng thủ đoạn lãnh binh chiến đấu cũng không phải
cực kỳ lợi hại. Không nói đến Ma Ha La có thể điều động binh lực của y
không, chỉ bằng hai vạn kỵ binh Tháp Lý Khắc, nặng lực của kỵ binh Tháp
Lý Khắc Sở Hoan đã lĩnh gião qua, đúng là có tố chất rất cao.
Trang bị của kỵ binh Tháp Lý Khắc Sở Hoan đã chứng kiến, mã đao là mã đao sắc bén nhất, cung tiễn cũng là cung tiễn chất lượng tối ưu, còn chiến mã,
Khỉ La đã nói qua, từng người của Tháp Lý Khắc vệ đội đều có chiến mã,
đó là một trong hai sát thủ mạnh nhất của Ma Ha Vương tộc Tây Lương, sức chiến đấu đương nhiên không như bình thường.
Đây tuyệt đối là một quân đoàn kỵ binh hùng mạnh.
Trái lại, Ma Ha Tạng tuy có thể tạm thời khống chế được thảo nguyên Cổ Lạp
Thấm, hơn nữa nhanh chóng hạ lệnh triệu tập binh mã, nhưng theo như lời
của chính Ma Ha Tạng, binh mã tới Tần quốc đều là chiến sĩ thiện chiến
chọn trong Đại Hoàng kim bộ tộc, thảo nguyên Cổ Lạp Thấm điều động rất
đông dũng sĩ, hiện giờ muốn nhanh chóng tập kích ra một binh đoàn dũng
mãnh từ đó cũng không phải chuyện dễ.
Không nghi ngờ, lần này tập kết binh mã, trong nhân mã các bộ tộc có rất nhiều mục dân, tuy rằng
mục dân trên thảo nguyên trời sinh cũng là chiến sĩ có thể ra trận giết
địch, nhưng so với kinh nghiệm huấn luyện và duy trì sức chiến đấu cao
độ của kỵ binh Tháp Lý Khắc, chênh lệch cũng rất lớn.
Ma Ha Tạng
đã nói, cho dù có thể triệu tập được hai vạn lính, nhưng có thể có năm
nghìn chiến sĩ thiện chiến đã không tệ rồi, đương nhiên y hiểu rất rõ về thảo nguyên Cố Lạp Thấm, y đánh giá như vậy cũng là có đạo lý.
Tố chất đơn chiến của binh lính rất khá, chiến sĩ của Cổ Lạp Thấm còn lâu
mới so sánh với kỵ binh của Tháp Lý Khắc được, hơn nữa, những kỵ binh đó gần như đều được huấn luyện trường kỳ dưới một hệ thống, mà chiến sĩ Cổ Lạp Thấm cũng xuất thân từ hơn mười bộ lạc lớn nhỏ, bình thường cũng
không có cơ hội huấn luyện quân sự, trong trận chiến quy mô lớn, việc
phối hợp tác chiến quy mô lớn sao cho ăn ý cũng là một vấn đề thật lớn.
Ngoài ra, kỵ binh Tháp Lý Khắc còn có trang bị tối ưu của đế quốc, mà Ma Ha
Vương tộc vẫn luôn áp dụng chính sách khống chế nghiêm khắc với các bộ
tộc khác, hàng năm đều thu rất nhiều tuấn mã chất lượng tốt của thảo
nguyên Cổ Lạp Thấm, điều này ai cũng thấy được, cho nên, trừ phi đế quốc phát động chiến tranh với bên ngoài, còn trong tình huống bình thường,
vũ khí trang bị của các bộ tộc đương nhiên còn xa không thể so với kỵ
binh Tháp Lý Khắc.
Năng lực tác chiến của tàng binh sĩ, năng lực
phối hợp đoàn đội, tính năng của vũ khí trang bị, thậm chí là số lượng
binh lực, những gì Ma Ha Tạng có trong tay đều kém xa Ma Ha La, Sở Hoan
không hiểu nổi tại sao Ma Ha Tạng có thể tự tin như thế, trừ phi y có
được thiên phú quân sự tuyệt hảo, chỉ có điều, nếu quả thật là thế, với
chiến năng tuyệt hảo từ trong xương của y, quyền chỉ huy dẫn binh công
Tần tất sẽ nắm được trong tay, cũng không tới lượt Nam Viện Đại Vươn
Tiếu Thên Vấn cầm binh công Tần.
Thấy Sở Hoan như đang nghĩ gì đó, Ma Ha La hỏi:
- Sở huynh đệ, ngươi có đề nghị gì?
Sở Hoan lắc đầu:
- Đại vương tử đã tính kỹ càng, Sở mỗ sao có thể có đề nghị gì, chỉ có một chút tò mò, mà không tiện hỏi thôi.
Chuyện gì? – Ma Ha Tạng sảng khoái hỏi
- Ta đã coi ngươi là bằng hữu tốt nhất, ngươi có vấn đề gì cứ nói đi.
Sở Hoan do dự một chút mới nhẹ giọng hỏi:
- Đại Vương tử trước là điều binh của Trác Nhan Bộ, sau lại tập kích
doanh địa của Đại Chế quan, bắt Đại Chế quan, đây hết thảy là vì có thể
khống chế được thảo nguyên Cổ Lạp Thấm?
- Đúng vậy!
- Đại
Vương tử sao có thể khẳng định chỉ cần bắt Đại Chế quan là có thể khống
chế được thảo nguyên Cổ Lạp Thấm? – Sở Hoan chăm chú nhìn Ma Ha Tạng,
chỉ cảm thấy hành động lần này của y có rất nhiều biến số, hung hiểm dị
thường
- Trước đó ngài đã lén đi tìm Na Sử Bột Cổ Lợi?
Ma Ha Tạng lắc đầu:
- Nếu ta đoán không sai, Na Sử Bột Cổ Lợi kia hiện đang giết người!
- Giết người?
- Quanh lều lớn của gã có ít nhất mười con mắt đang theo dõi gã. Ta có
nghe nói qua Tần quốc các ngươi có một nha môn tên Thần Y Vệ, bọn họ chỗ nào cũng nhúng tay vào, bí mật lớn nhỏ của Tần quốc các ngươi đều có
thể tìm được ở cái nơi gọi là Bạch Lâu đó…
Sở Hoan hơi nhảy khóe
mắt, từ đầu đến cuối hắn vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng lúc này Ma Ha
Tạng nhắc đên Bạch Lầu, cũng khiến hắn hơi đổi sắc, chứng tỏ Ma Ha Tạng
này hiểu rất rõ Tần quốc, xem ra nhiều hơn sự dự đoán của mình.
- Các ngươi có Thần Y Vệ, chúng ta cũng có Đại Luân Đài! Ngươi là bạn tốt của ta, ta cũng không giấu ngươi. Đại Luân Đài ta là nha môn giám sát
của Đại Tây Lương, các bộ tộc lớn của Đại Tây Lương đều có người của Đại Luân Đài ở đó, Na Sử Bột Cổ Lợi là tộc trưởng Hoàng kim bộ tộc, bên
cạnh lão đương nhiên không thể thiếu người Đại Luân Đài. Nếu ta bí mật
gặp mặt Na Sử Bột Cổ Lợi, rất nhanh sẽ bị người khác biết, đại sự khó mà thành được.
- Ngươi nói Na Sử Bột Cổ Lợi hiện đang giết người?
Sở Hoan cau mày:
- Là giết những người này?
- Đúng. Na Sử Bột Cổ Lợi kia không phải người ngu, đương nhiên lão biết
bên mình có những ai, chỉ có điều cho dù có biết, nhưng nếu không đến
cục diện như hôm nay cũng không dám động thủ.
- Nếu trước đó
không có ước định, ngươi nào biết Na Sử Bột Cổ Lợi sẽ làm liều? Đại
Vương tử, nếu tối nay chúng ta chỉ bắt được ma Ha Đạt Khánh, nhưng Na Sử Bột Cổ Lợi lại có tâm hướng tới Ma Ha La, chỉ sợ nếu ngài không thể
triệu tập nhân mã thảo nguyên Cổ Lap Thấm, có thể tối nay sẽ toàn quân
bị diệt!
- Ta đang đánh một canh bạc! – Ma Ha Tạng siết tay
- Ta cá là Na Sử Bột Cổ Lợi sẽ không phải bội ta. – Lại cười
- Tuy nhiên, cũng là do ta biết về Na Sử bộ tộc, cho nên mới dám đánh
cuộc như thế. Ngươi đừng quên, tối nay chúng ta ở đây, trong tay còn có
một người, cho dù Na Sử Bột Cổ Lợi có phản bội ta, thì nhờ người kia
chúng ta cũng có thể an toàn thoát thân!
- Ngài muốn nói… Ỷ La Tháp Lan Cách?
- Khỉ La là viên minh châu Na Sử Bột Cổ Lợi yêu mến nhất, có Khỉ La trong tay, Na Sử Bột Cổ Lợi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ma Ha Tạng lại cười :
- Đây cũng chỉ là tính toán cho trường hợp xấu nhất, Na Sử Bột Cổ Lợi nhất định sẽ không để ta thất vọng.
Gã hơi nghiêng về phía trước, hạ giọng :
- Đây là cơ hội Na Sử bộ tộc chờ đã lâu, ta tin Na Sử Bột Cổ Lợi nhất
định sẽ bắt lấy, nếu Ma Ha La có được Vương vị, Na Sử bộ tộc Hoàng Kim
kia nhất định sẽ không có kết cục tốt, điểm này, Na Sử Bột Cổ Lợi tất
nhiên rõ ràng hơn ta!
Sở Hoan hơi nhíu mày hỏi:
- Vì sao Đại Vương tử nói vậy?
- Ma Ha La là con của Chu Lạp Phi, Chu Lạp Phi là Tháp Lan Cách của Hoàng Kim Chu Lạp bộ tộc bên sông Hắc Thủy. Mà Chu Lạp bộ tộc và Na Sử bộ tộc là một đôi đối thủ truyền kiếp của Đại Tây Lương ta. Trên người Ma Ha
La ngoại trừ dòng máu tôn quý của Ma Ha, còn có máu của Chu Lạp bộ tộc.
Sở huynh đệ, ngươi nói Ma Ha La nếu một ngày lên Vương vị, còn có thể để cho Na Sử bộ tộc kẻ thù truyền kiếp của Chu Lạp bộ tộc được yên ổn sống sao?
Sở Hoan bừng tỉnh đại ngộ, giờ mới hiểu tại sao Ma Ha Tạng
có gan mạo hiểm, hóa ra trong này còn có nguyên nhân như vậy nữa. nếu
quả thật như lời Ma Ha Tạng, vậy Na Sử bộ tộc kia tất nhiên sẽ không hy
vọng Ma Ha La đắc thế, cho dù không phải vì nguyện trung thành với Ma Ha Tạng, cũng chỉ đơn giản vì điều kiện sinh tồn, tất nhiên cũng muốn hợp
tác cùng Ma Ha Tạng.
Ma Ha La lên vương vị, sẽ có quyền lực lớn
nhất Tây Lương, nếu muốn đối phó với Hoàng Kim Na Sử tộc kia đương nhiên cũng không phải chuyện khó khăn. Na Sử Bột Cổ Lợi đương nhiên biết đạo
lý này, cho nên không thể chùn bước mà đi theo Ma Ha Tạng, đối với sự
tồn vong của Sử bộ tộc, cũng muốn buông tay đánh cuộc với Ma Ha La một
lần.
Cố nhiên Ma Ha Tạng kia cần sự giúp đỡ của Na Sử Bột Cổ Lợi
để điều động binh mã thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, dù sao Na Sử bộ tộc cũng
là Hoàng kim bộ tộc của thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, Sử Bột Cổ Lợi đó cũng
có được uy vọng và sức kêu gọi lớn không gì sánh kịp, cũng chỉ có y mới
có thể điều động rất nhiều chiến sĩ Cổ Lạp Thấm trong một khoảng thời
gian ngắn, chỉ có điều Na Sử Bột Cổ Lợi không có cờ của Ma Ha Tạng,
đương nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hơn nữa, bởi vì
Đại Chế quan kia còn đó, Na Sử Bột Cổ Lợi hành động gì cũng đều bị theo
dõi, theo như lệnh của Tây Lương, tộc trưởng Hoàng Kim tộc không triệu
tập binh mã không thể vượt quá ba trăm người, muốn tập kết ba trăm binh
mã trở lên nhất định phải có cả ấn phù của Tộc trưởng và Đại Chế quan,
mà các bộ tộc dưới quyền chỉ khi nhận được cả hai ấn phù điều lệnh của
cả tộc trưởng và Đại Chế quan mới dám điều động binh mã.
Na Sử
Bột Cổ Lợi không thể điều động quá nhiều binh mã, mà bên cạnh Đại Chế
quan Ma Ha Đạt Khánh đã có hai ngàn kỵ binh hộ vệ, Na Sử Bột Cổ Lợi nếu
có dị động, Ma Ha Đạt Khánh bất cứ lúc nào cũng có thể nhờ vào binh lực
có trong tay để khống chế được Na Sử Bột Cổ Lợi, cho nên trong lòng Na
Sử Bột Cổ Lợi có ý kiến gì cũng không dám biểu lộ chút nào.
Ma Ha Tạng hiểu được điều này, biết chỉ có diệt Ma Ha Đạt Khánh trước, lộ ra
danh hiệu, Na Sử Bột Cổ Lợi mới dám theo mình, Ma Ha Tạng chưa làm vậy,
Na Sử Bột Cổ Lợi đương nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu Ma Ha Tạng ra tay trừ đi Ma Ha Đạt Khánh, đây cũng là cục diện Na Sử
Bột Cổ Lợi muốn thấy, Ma Ha Đạt Khánh vừa chết, đương nhiên sẽ có trong
tay ấn phù của Đại Chế quan, có cờ hiệu của Ma Ha Tạng, Na Sử Bột Cổ Lợi vung tay lên, thảo nguyên Cổ Lạp Thấm phong vân đột khởi.