Đương nhiên Ma Ha La cũng nghe ra lời Ma Ha Tạng nói có chuyện, lòng
dâng lên cảm giác bất an, không nhịn được lớn tiếng quát lên:
-
Ma Ha Tạng, không cần giả thần giả quỷ. Chuyện đến nước này rồi ai cũng
không cứu được ngươi. Ngươi còn hoa chiêu gì xử ta nốt đi!
Ma Ha Tạng ngửa đầu cười lạnh:
- Ngươi nói không sai, chuyện cho tới nước này, không ai cứu được ngươi!
- Hoang đường!
Ma Ha La điềm nhiên
- Ta biết ngươi vẫn muốn diệt trừ ta, cả đời này, chỉ sợ ngươi không có mệnh số đấy.
Ma Ha Tạng nghiêm nghị
- Từ ngày đầu tiên lên làm Thái tử, ta cũng cảm giác được ánh mắt như rắn độc của ngươi vẫn luôn nhìn ta. Ngươi nói không sai, ta luôn luôn muốn
tiêu diệt ngươi, ngươi sống, kể cả ta có lên được Vương vị ngày tháng
trôi qua cũng quá bất an. Tháp Lý Khắc của ngươi, Hắc Thủy Chu Lạp của
ngươi, đúng rồi, còn có….
Dừng một chút, khóe miệng gã lộ ra vẻ khinh thường :
- Còn có Bắc Viện của ngươi nữa, những thứ này đều bị ngươi nắm trong tay. Ngươi còn sống, cuộc sống của ta mỗi ngày đều bất an!
Ma Ha La trừng trừng nhìn Ma Ha Tạng, lúc này y mơ hồ cảm thấy hình như có nhiều điểm không đúng. Mặc dù lúc này mình đang ở thế thượng phong,
nhưng cảm giác bất an này càng lúc càng mãnh liệt.
- Ta phải thừa nhận, trước khi đi sứ Tần quốc, tình cảnh của ta rất nguy hiểm.
Ma Ha Tạng vẫn bình tĩnh
- Thế lực của ngươi mạnh hơn ta, ngay cả vị phụ thân tôn kính kia của
chúng ta, bị Đại phi đầu độc đã bắt đầu nghiêng về phía ngươi, nếu như
không phải đột nhiên bị trận bạo bệnh đó có lẽ hiện giờ ngươi đã thay
được ta, trở thành Tây Lương Thái tử!
Ma Ha La nắm chặt tay
- Trên người ngươi còn chảy dòng máu Cổ Lạp Thấm ti tiện, không có tư
cách giành lấy Vương vị. Vương vị Đại Tây Lương chỉ có thể là Ma Ha La
ta thừa kế!
- Hắc Thủy Chu Lạp, Bắc Viện, Tháp Lý Khắc….!
Ma Ha Tạng sẵng giọng
- Ta rất rõ ràng, nếu muốn diệt trừ ngươi, nhất định phải tiêu diệt được
ba đại thế lực này, nhưng muốn diệt trừ được ba đại thế lực này cũng
không phải chuyện dễ dàng. Quan trọng nhất là, ta cũng cần một lý do,
một lý do để diệt trừ tất cả những điều này!
Ma Ha La nhíu chặt chân mày.
- Ta đã từng không chỉ một lần tính toán qua, nếu làm khó dễ ngươi ở
Thanh La thành, chưa chắc đã là địch thủ của ngươi, cũng giống như ta
đối với ngươi vậy, ngươi cũng luôn cẩn thận đề phòng ta, ở Thanh La
thành, ta rất khó để tìm cơ hội hạ thủ ngươi cùng vây cánh.
Ma Ha Tạng thở dài
- Giao phong chính diện ở Thanh La thành, ta nhiều nhất chỉ có bốn phần
nắm chắc… Tỷ lệ quá nhỏ, ta chỉ có thể nghĩ tìm cách khác!
Ma Ha La cười lạnh:
- Chẳng lẽ ngươi đã nghĩ ra?
Ma Ha Tạng cười ha ha:
- Người Trung Nguyên có một câu nói, là nên tìm đường sống ở trong cõi
chết. Thân ở nghịch cảnh mới có thể dồn mình vào nơi bất kể sống chết,
liều chết đánh cược một lần, mới có thể chuyển bại thành thắng. Ma Ha
La, huynh đệ của ta, trí khôn của người Trung Nguyên quả nhiên khiến cho người ta phải cảm thán, cũng giúp ta hiểu ra!
- Tìm đường sống trong cõi chết?
Ma Ha Tạng vẫn hơi nghi ngờ, hơi mù mờ.
Ma Ha Tạng cười
- Ta đi sứ Tần quốc, chính là cho các ngươi có được cơ hội làm suy yếu
thế lực của ta, hơn nữa ta rất rõ ràng, các ngươi muốn khống chế được Ba Bạch Đồ của ta, đợi đến khi ta quay lại Thanh La Thành, các ngươi nhất
định sẽ tìm biện pháp hạ thủ với ta. Ngày đó, trong yến tiệc đón gió,
ánh mắt của ngươi cùng Cổ Tát Đại phi, tự cho là rất bí mật, nhưng sao
có thể giấu được đôi mắt ta? Ta cố ý giả say, xem các ngươi muốn làm trò gì. Khi thị nữ đỡ ta rời khỏi yến tiệc, Cổ Tát Đại phi đi theo đằng
sau, ta biết trong lòng người đàn bà kia có quỷ, nên vốn luôn đề phòng
ả, cuối cùng bị ta bắt được, dùng ả làm con tin để ra ngoài Thanh La
thành!
- Quỷ kế của các ngươi đúng ra hợp ý ta. Ta đang muốn tìm
cơ hội ra khỏi Thanh La thành, ta muốn để cho ngươi cảm thấy ta đã cùng
đường, ta muốn khiến cho ngươi cảm thấy ta chỉ có thể tìm Cổ Lạp Thấm
nương tựa.
Khuôn mặt Ma Ha Tạng thô tục, nhưng lại hiện ra vẻ giảo hoạt :
- Ta biết, ngươi vẫn luôn tìm cơ hội động thủ với Cổ Lạp Thấm, đã như
vậy, ta tặng cho ngươi cơ hội này. Ngươi lợi dụng ta ở Cổ Lạp Thấm khởi
binh, tìm được cơ hội xuất binh tiêu diệt Cổ Lạp Thấm, ta cũng vạy, vừa
vặn lợi dụng cơ hội này, dụ ngươi ra khỏi Thanh la Thành!
Ma Ha La ngẩn ra, lại khinh thường cười:
- Đây gọi là âm mưu của ngươi? Ha ha ha, ta ra rồi đó, thì có thể thế nào đây?
Mặc dù y nói mạnh miệng như vậy nhưng trong ánh mắt cũng có chút bất an.
- Nếu ngươi có thể thừa kịp ta rời Kinh, đâm một dao sau lưng ta, tại sao ta lại không thể làm?
Ma Ha tạng vuốt ve chân bàn, thản nhiên hỏi
- Ma Ha La, có phải ngươi sợ rồi không?
Sở Hoan nhìn khuôn mặt quay nghiêng của Ma Ha Tạng, lúc này hắn cũng không cảm thấy chuyện Ma Ha Tạng nói quá giật mình, cũng biết Ma Ha Tạng
tuyệt không thể chơi tâm lý chiến.
Đến lúc này, cho dù Ma Ha Tạng đánh đòn tâm lý cũng sẽ không có bất cứ tác dụng gì.
Quân đội của Ma Ha La mạnh hơn Ma Ha Tạng rất nhiều, đối diện với thực lực
tuyệt đối, Ma Ha Tạng thông minh như vậy, dĩ nhiên không thể nào có tâm
tư chơi một trò tâm lý chiến chẳng liên quan đến đại cục như thế.
Mặc dù Sở Hoan vẫn cảm thấy Ma Ha Tạng không hề thô tục như vẻ bề ngoài của y, nhưng cũng không nghĩ tâm tư của y lại giảo hoạt như thế.
Trước đây Sở Hoan luôn cảm thấy Ma Ha Tạng dường như còn cất giấu chút bí mật nào đó trong trận chiến này, nhưng vẫn đoán không ra y muốn làm gì.
Nhưng lúc này mới dần dần hiểu được, có lẽ Ma Ha Tạng đang từng bước bày ra một tấm lưới lớn, mà tấm lưới này lại tinh xảo khác thường, theo như bố cục của y, bọc Ma Ha La vào trong.
Ma Ha La tựa hồ như cảm
giác được Ma Ha Tạng cũng không phải nói ra chuyện gì quá giật mình,
trong lòng tuy có chút kinh hãi, nhưng vẫn giữ vững trấn định, cười
lạnh:
- Chẳng lẽ ngươi định nói cho ta nghe, Thanh La thành đã xảy ra biến cố?
- Chẳng lẽ ngươi không nhận được tin sao?
Ma Ha Tạng cười ha ha
- Xem ra Hữu tướng Đại nhân làm việc quả nhiên chu toàn, cho tới tận bây giờ vẫn không để lộ tin tức ra ngoài.
- Hữu tướng?
Ma Ha La ngẩn người, nhưng ngay sau đó cười lạnh
- Ngươi lại nói bậy. Người trong thiên hạ đều có thể phản bọi ta, Hữu tướng cũng không phản bội ta.
- Ồ?
Ma Ha Tạng cười hỏi:
- Ngươi thật sự tự tin vậy sao?
Ma Ha La nắm chặt tay
- Ngươi đừng quên, Hữu tướng là nhạc phụ của ta, nữ nhi của ông ta là thê tử của ta. Sao ông ta có thể phản bội ta?
- Không sai, ông ta đúng là nhạc phụ của ngươi.
Ma Ha Tạng cười lạnh
- Nhưng nữ nhi của ông ta chẳng qua chỉ là một trong những nữ nhân của
ngươi. Ngươi đừng có quên, ban đầu, mối hôn sự này ngươi đã từng phản
đối, chẳng qua do phụ thân của chúng ta một lần nữa kiên trì ngươi mới
không cách nào từ chối, hơn nữa, nữ nhi của ông ta cũng chỉ là Trắc Phi, chứ không phải là Vương Phi của ngươi.
- Thế thì sao?
Ma Ha La tức giận
- Cho dù như thế, ông ta cũng sẽ không vì ngươi mà phản bội ta, trước khi ngươi đi sứ Tần quốc, trên giáo trường luyện võ, thiếu chút nữa đã đánh chết nhi tử của ông ta. Ông ta hận ngươi thấu xương!
- Ma Ha La, ngươi cũng biết, người Trung Nguyên có một cuốn sách tên “Ba mươi sáu
kế” đó nhỉ. Trong đó, có một kế chính là “Khổ nhục kế”!
Ma Ha Tạng thong thả nói
- Trên giáo trường, nếu ta không đánh Kim A La bị thương, để cha gã đến
trước mặt ngươi tố khổ, làm sao ngươi tin tưởng bọn họ đến thế được? Kim A La thân là Thanh La vệ, tay nắm binh mã cảnh vệ Thanh La thành, nếu
không để cho ngươi thấy được gã hận ta thấu xương, sao ngươi có thể an
tâm giao Thanh La thành cho gã?
Sắc mặt Ma Ha La đã bắt đầu biến.
- Hữu tướng cũng không phải chỉ có một nữ nhi.
Ma Ha Tạng thở dài
- Tổng cộng ông ta có tới sáu nữ nhi, còn có hai nữ nhi chưa xuất giá,
nếu như ta hứa hẹn sẽ lấy con gái ông ta, hơn nữa chờ tới khi ta lên
Vương vị, sẽ sắc lập nàng làm Đại phi, ngươi nói ông ta có động tâm
không?
- Nói nhảm, nữ nhi của ông ta sao có thể trở thành Đại phi?
Ma Ha La lớn tiếng mắng.
Từ khi Tây Lương lập nước, Đại phi xưa nay cũng là chọn từ trong số tám
cung phi, mà tám cung phi này chỉ có thể là tám Tháp Lang các đại Hoàng
Kim bộ tộc.
Triều đình Tây Lương thiết lập Tả Hữu hai vị tể
tướng, hiệp trợ Tây Lương Vương xử lý quốc sự, mà hai vị này chỉ có thể
được lựa chọn trong bộ tộc Ma Ha. Bộ tộc Ma Ha ngoại trừ Ma Ha Vương
tộc, còn có mấy chục bộ tộc nhánh lớn nhỏ, những bộ tộc này, chỉ cần là
người có tài, cũng tuyệt đối có tư cách tiến vào triều đình.
Đương kim Hữu tướng xuất thân từ một Bạch Ngân bộ tộc của Ma Ha bộ, tài năng
xuất chúng, làm Tể tướng đã gần mười năm, gần hai năm qua, bởi vì Tả
tướng tuổi đã cao, một mực dưỡng bệnh, cho nên chính vụ trong triều cũng đều do Hữu tướng làm chủ là chính.
Mặc dù có thân phận Hữu
tướng, quyền cao trức trọng, nhưng dù sao cũng là thuộc vệ Bạch Ngân bộ
tộc, cho dù là con gái của Hữu tướng, dựa theo truyền thống Tây Lương,
cũng không thể trở thành Tây Lương Đại phi.
Lúc này Ma Ha Tạng công bố muốn lập con gái Hữu tể làm Đại phi, đương nhiên là Ma Ha La thất kinh.
- Có gì không thể?
Ma Ha Tạng cười to
- Tự cổ chí kim, quy củ là do người định. Tháp Lan Cách Hoàng Kim bộ tộc
có thể trở thành Đại Phi, Bạch Ngân bộ tộc đương nhiên cũng có thể. Chỉ
cần ta nguyện ý, thì đó chính là quy củ!
Ma Ha La bắt đầu thở dốc, bắt đầu hơi thiếu kiên nhẫn.
- Chỉ có một Đại phi, Hữu tướng có lẽ còn không dám mạo hiểm.
Ma Ha Tạng tiếp
- Nhưng nếu phong một nửa lãnh địa sông Hắc Thủy cho Kim bộ tộc, ngươi cảm thấy Hữu tướng có hài lòng không?
Đôi mắt Ma Ha La như lưỡi đao nhìn Ma Ha Tạng, y vẫn tự cho rằng mình ngoan độc, nhưng lúc này mới chợt nhận ra, xét về sự hung ác, ca ca của mình
còn lợi hại hơn.
- Chu Lạp bộ tộc, tất nhiên phải bị xóa tên trên bản đồ Tây Lương ta!
Sắc mặt Ma Ha Tạng bỗng nhiên lạnh như băng:
- Sông Hắc Thủy cũng sẽ có chủ nhân mới!
Ma Ha La cắn răng:
- Ngươi nói dối. Ta không tin. Cho dù Hữu tướng thực sự phản bội ta,
ngươi cũng không thể còn sống quay lại Thanh La thành, càng không có khả năng thực hiện lời hứa với lão.
Y rút ra con dao trong tay, lạnh lùng
- Ma Ha Tạng, hôm nay ta muốn cho chiến đao của ta uống no máu của ngươi
Sát ý trong mắt y lạnh lẽo
- Giết ngươi, ta lãnh binh về kinh bình loạn, nếu thực sự Hữu tể phản
bội, nhất định ta sẽ treo đầu các ngươi lên cửa thành, để cho tất cả mọi người đều bết kết quả của việc đối nghịch với ta!
Ma Ha Tạng
cũng giơ tay lên, làm một thủ thế, kỵ binh dưới Hoàng Kim đại nhật kỳ
kia vẫn luôn nhìn Ma Ha Tạng, thấy y giơ tay ra dầu, lập tức quơ quơ
Hoàng Kim đại nhật kỳ, rất nhanh, đã thấy trên ba đỉnh núi Hắc Sơn lần
lượt khua cờ xí, giống như một thứ ám hiệu nào đó.
Ma Ha La nhíu mày, vào lúc này, nghe được tiếng vó ngựa vang lên sau lưng, người chưa đến, tiếng đã đến.
- Báo, Tiểu Vương tử, Ba Bạch Đồ không tuân quân lệnh, tự tiện di động…
- Không tốt!
Nháy mắt Ma Ha La đã ý thực được chuyện gì xảy ra, lúc này y nghe thấy môt
loạt tiếng vó ngựa vang lên, lại nghe có tiếng xôn xao vang lên sau
lưng, lập tức rống lớn:
- Cẩn thận Ba Bạch Đồ phản bội!
Cờ xí trên Hắc Sơn phiêu động, người Cổ Lạp Thấm trên ba ngọn núi lúc này
đồng thời rống lên giận dữ, chiến sĩ Cổ Lạp Thấm trên núi đã bắt đầu lao xuống từ trên đỉnh núi.
Vốn là chiến trường an tĩnh, đột nhiên
nhanh như chớp lóe, tiếng kêu chợt dựng lên, Ma Ha La chỉ cảm thấy bốn
phương tám hướng đều là sát sinh, sắc mặt đã trở nên xanh mét.
Lần này Sở Hoan không kinh ngạc, vừa rồi hắn đã mơ hồ ý thức được gì đó,
lúc này cũng đã hiểu được hết thảy. Quả nhiên Ma Ha Tạng đã bày ra một
cái lưới thật lớn.