Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 372: Chương 372: Có Dám Đánh Một Trận Cùng Ta




Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:.com

- -------------------------------

- Quan chỉ huy “Nanh Sói Quân Đoàn” chỉ là Quốc Vương của nước phụ thuộc cấp sáu. Một đám ô hợp mà thôi, chẳng thể nào trông cậy vào bọn họ đánh bại đám thiết kỵ Ajax dũng mãnh trước mắt này.

Một đại hán râu quai nón lắc đầu:

- Có tới hay không đều giống nhau, ta lại hy vọng bọn họ đi chậm một chút, chí ít không cần tự tìm cái chết!

Những sĩ quan khác đồng tình với đại hán râu quai nón, hiển nhiên chẳng ôm hy vọng gì đối với viện quân như “Nanh Sói Quân Đoàn“.

- Bất kể như thế nào, chúng ta thân là quân nhân, phải vì đế quốc mà chiến, vì con dân trong Song Kỳ thành mà chiến.

Tướng quân mặt sẹo cũng không định phản bác, chỉ nhìn quân địch cuồn cuộn như nước lũ dưới thành, gầm lớn:

- Chiến tranh đã đến, chẳng ai thoát được, đế quốc đang trong lúc nguy nan, nếu như vinh quang nhất định phải dùng máu tươi và sinh mệnh đánh đổi, như vậy...

Hắn xoay người, dùng ánh mắt kiên nghị nhìn đám quan quân bên cạnh thân như huynh đệ đã theo mình nhiều năm, nhấn mạnh từng chữ:

- Như vậy thì hãy dùng chúng ta đánh đổi lấy vinh quang đi!

Giờ khắc này, thân hình chẳng tính là cao lớn của tướng quân mặt sẹo lộ ra một cỗ khí thế không gì sánh được.

Phảng phất trong chiến trường hỗn loạn bấy giờ chỉ còn lại một mình hắn.

Các tướng lĩnh chăm chú quan sát vị quan chỉ huy mà mình đã theo từng ấy năm, tất cả đều cảm thấy hào hùng vạn trượng, đại hán râu quai nón thực hiện động tác chào theo nghi thức quân đội:

- Frank đại nhân, bảo trọng!

Nói xong, đại hán xoay người, nổi giận gầm lên một tiếng, rút ra trường kiếm bên hông rồi nhảy từ trên cửa thành xuống.

- Vì vinh quang của đế quốc!

Ngay trên không trung, đại hán râu quai nón bộc phát ra ánh sáng của đấu khí hỏa diễm, người này không ngờ lại là Vũ sĩ tam Tinh cấp, tay trái hắn nắm chặt một thanh chủy thủ sắc bén, cắm vào tường thành, liên tục vẽ ra những tia ma sát để làm giảm vận tốc rơi xuống, cuối cùng ầm một tiếng, nhảy tới “phá thành long điểu” đang ra sức va chạm cửa thành. Trong vòng vây của binh sĩ Ajax, trường kiếm mang theo ngọn lửa cực nóng quét ngang, mảng lớn kẻ địch bị đánh bay ra ngoài.

Rầm rầm rầm rầm!

Đại hán râu quai nón điên cuồng phá hủy “phá thành long điểu”, ngay dưới sự bao vây của binh sĩ Ajax, chém đứt thứ vũ khí công thành khổng lồ nặng tới vạn cân này tại chỗ, khiến nó mất đi uy lực vốn có, mà lại chắn trước cửa thành, biến thành trở ngại, cản trở người Ajax công thành.

- Evan...

Nhìn đại hán chống đỡ đến khi sức cùng lực kiệt, ngã xuống trong vũng máu, mọi người trên cửa thành đều trầm mặc.

Evan là một tên lỗ mãng, tính cách thẳng thắn, cho nên bình thường gặp không ít rắc rối. Hôm nay hắn đã dùng tính mạng bản thân để cổ vũ vô số binh sĩ Zenit đang huyết chiến trên tường thành.

- Vì vinh quang của đế quốc!

Trên tường thành rộng lớn, mỗi một binh sĩ Zenit đều điên cuồng gào thét, dường như phát rồ mà nhào thẳng về phía kẻ địch, thậm chí bất chấp bản thân bị trọng thương cũng phải liều mạng kéo theo một, hai binh sĩ Ajax cùng rơi xuống đất.

- Tướng quân bảo trọng!

Hơn mười tướng lĩnh thực hiện đồng chào theo nghi thức quân đội với thủ lĩnh mặt sẹo, sau đó dứt khoát xoay người rút kiếm, không hề quay đầu lại, tiến thẳng vào chiến trường, điên cuồng chém giết.

Chẳng ai biết, lần này xông ra, bọn họ còn cơ hội gặp lại hay không?

Nếu như đây là vận mệnh do chư thần an bài, vậy chết cùng một chỗ với các huynh đệ có thể xem như một loại may mắn.

Tướng quân mặt sẹo hít vào thật sâu, rút ra trường kiếm bên hông, nhảy lên tường thành, giận dữ hét:

- Quan chỉ huy thủ quân Song Kỳ thành Franck Ribéry ở đây, quan chỉ huy Ajax ở đâu? Có dám đánh một trận cùng ta!

Tiếng hét được đấu khí thúc giục nên bùng nổ khắp chiến trường, lấn át cả tiếng chém giết hỗn loạn.

- Có dám... Đánh một trận... Đánh một trận... Đánh một trận... Đánh một trận...

Âm thanh quanh quẩn xung quanh cả tòa Song Kỳ thành rộng lớn.

- Buồn cười! Bản tọa thống soái mười vạn thiết kỵ, thân phận hạng tôn quý, một võ tướng thủ thành nho nhỏ như người có tư cách gì giao chiến với ta? Chiến cũng vô ích, chưa tới 30 phút nữa, Song Kỳ thành tất phá, mười vạn thiết kỵ Ajax chắc chắn sẽ huyết tẩy Song Kỳ thành!

Giọng nói bá đạo tới cực điểm truyền ra từ trong trận doanh Ajax.

Âm thanh này khí lực mười phần, sóng âm khuếch tán ra, vang vọng trong không gian, làm cho rất nhiều binh sĩ váng đầu hoa mắt, hiển nhiên người nói chuyện có thực lực không hề tầm thường.

- Tìm được rồi.

Tướng quân mặt sẹo Ribéry không hề phẫn nộ vì đối thủ trào phúng. Hắn nghiêng tai nghe phương hướng thanh âm, mắt sáng lên, đạp mạnh lên tường thành, thân hình hóa thành một tia sáng màu xanh phóng lên cao, bay như bão tố nhắm thẳng đến vị trí vừa phát ra âm thanh.

- Ngăn hắn lại!

Trong trận doanh Ajax, rất nhiều cao thủ phát ra đấu khí nhảy lên cao, muốn cản Ribéry lại.

Leng keng leng keng!

Tiếng đao kiếm va chạm liên tiếp truyền đến.

Ánh đao lóe ra, máu bắn ngang trời.

Từng thân hình đẫm máu rơi xuống như điều đứt dây, khắp bầu trời tràn ngập máu tanh, rơi xuống đất đều là cao thủ phe Ajax.

Ánh sáng màu xanh không hề giảm tốc, trái lại, tốc độ còn trở nên nhanh hơn, cứ như vào chỗ không người, tiếng xé gió che dấu toàn bộ tiếng chém giết trên chiến trường, ánh sáng bao phủ Ribéry và đại kiếm trong tay, mũi kiếm nhắm thẳng tới một chiếc xe hoa lệ trên gò cát.

- A?

Trên gò cát, thân hình ngạo nghễ dưới chiếc xe phát ra tiếng hô ngoài ý muốn, thấp giọng nói:

- Có ý tứ, không nghĩ tới trong một cái thành trì nho nhỏ lại tồn tại một cao thủ miễn cưỡng nhập lưu... Đều không cần ra tay!

Vừa dứt lời, tia sáng màu xanh bao phủ một người một kiếm đã đến phụ cận.

Do được phân phó nên bọn hộ vệ bên cạnh đều đứng nhìn, mắt thấy mũi kiếm đến trước mặt, sức gió thổi bay mái tóc và áo choàng của thủ lĩnh phe Ajax. Vừa lúc đó, hắn giơ hai ngón tay ra, nhẹ nhàng bắt lấy.

Tất cả tĩnh lặng.

Một kiếm khí trùng sơn hà của Franck Ribéry, vừa rồi chỉ chớp mắt đã chém giết chí ít hai ba chục cao thủ Ajax, thế nhưng đứng trước hai ngón tay này thì rốt cuộc khó có thể tiến thêm.

- Ân... Cao thủ ngũ Tinh cấp đỉnh phong, không khen không được. Tuy nhiên, người Zenit, buổi biểu diễn của ngươi chỉ có thể dừng ở đây.

Lời nói khí phách mười phần, sau đó là nhẹ nhàng khoát tay, một quyền hời hợt đánh ra.

- Ách... Phốc!

Thân hình Franck Ribéry đang lơ lửng trên không trung nên muốn tránh cũng không thể tránh nổi.

Chỉ thấy một cỗ lực lượng khó có thể chống đỡ ập đến, khiến cho lục phủ ngũ tạng Franck Ribéry chấn động, cổ họng thấy ngọt, há mồm liền phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược lại như diều đứt dây, rơi vào dưới gò cát.

- Đệ nhất quan chỉ huy thủ quân Song Kỳ thành Franck Ribéry? Được lắm, xem như là một gã cao thủ, vừa lúc lấy đầu lâu của ngươi để tô điểm cho thắng lợi đầu tiên của đại quân ta, ngươi chết cũng đáng kiêu ngạo!

Kẻ cao ngạo rất điềm tĩnh chìa tay nhận khăn mặt sạch sẽ do thị vệ đưa tới bạch sắc khăn mặt, nhẹ nhàng lau sạch bàn tay.

- Đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng, ta sẽ không giết ngươi.

- Ha ha ha ha ha! Dưới trướng Yashin đại đế chỉ có tướng quân chết trận, không có kẻ nhu nhược đầu hàng!

Ribéry vừa chịu đòn nghiêm trọng, hoàn toàn mất đi chiến lực, máu miệng máu mưỡi không ngừng chảy ra, chiến giáp màu đen trên người đã nổ tung, hắn lấy đại kiếm chống đỡ thân thể lảo đảo muốn ngã của mình, kiên quyết không chịu quỳ xuống, nhìn vệ binh cầm đao đi tới, cười lớn nói:

- Không cần các ngươi ra tay, ngày hôm nay, ta tặng đầu lâu của mình cho các ngươi, ta muốn mở to hai mắt ra, nhìn thật kỹ đế quốc Ajax của các ngươi bị huỷ diệt như thế nào!

Dứt lời, Ribéry trở tay cầm kiếm, tự chém vào cổ mình.

- Ta không đồng ý cho ngươi chết như vậy!

Thân hình cao ngạo chỉ một cái, đại kiếm trong tay Ribéry hóa thành từng mảnh sắt vụn.

- Đầu của ngươi sẽ do loan đao của đế quốc Ajax cắt lấy...

Kẻ này nhìn thoáng qua thị vệ, lạnh lùng nói:

- Cắt lấy đầu của hắn!

Thị vệ nhe răng cười, cầm đao, bước từng bước một tới.

Ribéry trợn tròn đôi mắt, ám sát chủ tướng đối phương thất bại, bây giờ bất lực xoay chuyển trời đất. Hắn hoàn toàn không hề phẫn nộ về số phận của mình, đối với quân nhân, chết trận ở sa trường mới là vinh quang chân chính, hắn chỉ đang lo lắng cho hơn mười vạn bình dân Song Kỳ thành.

Mình vừa chết, thành phá chỉ trong thoáng chốc, người Ajax sẽ không hiểu thương hại là gì, thương cảm cho hơn mười vạn bình dân đều phải biến thành xác chết. Hôm nay, đệ nhất trọng trấn biên cảnh sẽ trở thành địa ngục Tu La!

Dưới ánh sáng mặt trời chói lóa, thị vệ giơ đao lên.

Đúng lúc này, biến hóa ngoài ý muốn sinh ra ——

“Vù!”

Một mũi tên từ phương xa bắn tới, ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng, mũi tên bắn nát thanh đao, thế đi chưa dứt, xẹt qua màng tai Ribéry.

Tiếng “bang bang bang” liên tiếp vang lên, mười binh sĩ Ajax cố gắng ngăn cản mũi tên đều bị bắn xuyên táo.

Mũi tên quá đáng sợ!

Tất cả mọi người trong phạm vi xung quanh bị khí thế của mũi tên khiến cho kinh hãi.

Keng keng keng keng!

Âm thanh loan đao đồng loạt ra khỏi vỏ, bọn hộ vệ t khẩn trương bảo hộ phía trước thân hình cao ngạo.

- Là ai?

Kẻ đó phẫn nộ quát lên, đẩy thị vệ đứng ở phía trước ra, nhìn xung quanh. Rất nhanh, ánh mắt hắn tập trung trên một cồn cát ở rất xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.