Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 50: Chương 50: Cùng vương tiến thối (1).






- Ha ha, tới tốt lắm, lão tử chờ ngươi đã lâu rồi!

Tôn Phi kỳ thật từ vừa mới bắt đầu đã sớm dự đoán được người kia sớm hay muộn sẽ lộ diện, thích khách ẩn núp trong bóng tối mới khiến cho người lo lắng, một khi lộ ra dưới ánh mặt trời liền mất đi uy hiếp vốn có, cho nên hắn thấy thế không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cười ha ha một tiếng, kỹ năng “nhảy vọt” của người man rợ đã sớm chuẩn bị tốt ở một khắc này lặng yên phát động, giày sắt dưới chân đạp mạnh một cái, đất đá bắn ra xung quanh, Tôn Phi ầm ầm không nhảy lên, hai tay cầm cự phủ, ngang nhiên bổ ra một đòn đón đỡ hồng sắc đấu khí quang diễm!

Xoẹt !

Một thanh âm nhỏ cơ hồ không nghe rõ vang lên, giống như có người lặng lẽ xé rách một tờ giấy mỏng.

So với Bạo Viêm Trảm hồng sắc che trời thanh thế hoa lệ của Landes, một phủ của Tôn Phi không hề có bất kỳ khí thế gì đặc biệt, giống như là một nông phu cầm chiếc rừu bổ uống đốn củi.

Nhưng trong lúc mọi người còn đang nghẹn họng trân trối nhìn, đã thấy hồng sắc đấu khí quang diễm năm sáu thước khí thế tựa hồ hủy thiên diệt địa kia, dưới một phủ cực đơn giản, đột nhiên không thể tưởng tượng nổi một phân thành hai, xẹt qua hai bên thân thể Tôn Phi, sau đó ầm ầm nổ vang, cứ như vậy hoàn toàn tiêu tán trên không trung.

Cùng một thời gian, rất nhanh. . .

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Giữa không trung, hai người lấy tốc độ điện quang hỏa thạch khiến kẻ khác không nhìn kịp liên tục giao thủ, trong lúc nhất thời tiếng binh khí va chạm cùng tia lửa văng khắp nơi, tiếp theo cả hai đều gầm lên một tiếng, bay ngược về sau. . .

Đạp đạp đạp!

Hai người sau khi rơi xuống đất, đều lùi liên tiếp vài bước mới có thể ổn định thân thể, hơi thở có chút dồn dập.

Vừa rồi giao thủ trên không, hai người cùng thi triển tuyệt kỷ, tam tinh kiếm sĩ Landes ỷ vào kiếm thuật tinh diệu biến ảo ra hai mươi tám kiếm, mà Tôn Phi bởi vì vũ khí cồng kềnh, đại đa số thời gian đều ở dựa vào phủ nhận thật lớn mà ngăn cản. . .

Hai người đều không lưu lại được vết thương nào trên người của đối phương.

Đứng vững thân hình, Tôn Phi cùng Landes không khỏi liếc nhau.

Landes lúc này tuy bên ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đang một mảnh rung động.

Ngay lúc hắn nhận được quân hào truyền mệnh lệnh đầu tiên của ngân diện nhân đã bắt đầu phi tới chiến trường, nhưng do trận hình bên mình chặt chẽ không một khe hở, thêm nữa tốc độ tiến của đám người Tôn Phi thật sự là quá nhanh, cho nên mãi đến khi tháp thuẫn long thương trận bị đánh tan, thậm chí đến lúc tiêu thương cùng kiếm sĩ phương trận cũng bị phá hỏng, thang công thành cùng máy bắn đá không sai biệt lắm đều bị hủy, Landes mới vừa tới nơi.

Mà ngay lúc lao được vào trung tâm chiến trường, Landes cơ hồ liếc một cái lập tức nhận ra cái tên tiên phong cả người nhuộm đỏ máu tươi kia, chính là đầu “dã thú” hôm qua trên tường thành đã đánh cho mình bị thương, khí tức đáng sợ của “dã thú” kia, để lại cho hắn quá sâu ấn tượng, thậm chí thẳng đến lúc này lòng hắn vẫn còn sợ hãi, do dự mà không dám tiến lên.

Cho nên Landes không ngại đánh mất thân phận tam tinh võ sĩ của mình, lén lút trốn ở một nơi bí mật gần đó, đột nhiên tập kích.

Nguyên bản muốn dựa vào “Bạo Viêm Trảm” một kích xử lý đối thủ, không ngờ đầu “dã thú kia” tựa hồ sớm đã có chuẩn bị, bị tập kích mà không loạn, còn chủ động nhảy lên, thuần túy dựa vào lực lượng ngục thể, một phủ tách đôi kiếm mang, phá giải đấu kỹ đắc ý nhất của hắn là “Bạo Viêm Trảm”.

Cái kia đến tột cùng là dạng lực lượng nhục thể gì a?

Trong lúc giao thủ vừa rồi, Landes lại cảm nhận được lực lượng cuồng bạo của đối thủ, so với ngày hôm qua tựa hồ tăng lên một tầng thứ, mỗi một kiếm đi ra đập vào bề mặt cự phủ kia, lực đạo phản chấn trở về cũng làm cho cánh tay hắn run lên, giống như đụng phải hàn thiết vạn năm.

Landes sau khi chạm xuống đất không dám chút nào khinh địch, đem một thân lực lượng tăng lên tới đỉnh, cả người hỏa hồng sắc đấu khí quang diễm điên cuồng bùng phát, trừ bỏ cánh tay còn chút ê ẩm tê dại, tất cả đã sẵn sàng cho đợt giao thủ thứ hai.

Mà bên kia, trải qua đợt giao thủ vừa rồi, trong lòng Tôn Phi cũng như có suy nghĩ.

Người man rợ cấp mười hai ở phương diện lực lượng nhục thể, đã thừa đủ cùng tam tinh võ sĩ đối kháng, nhưng là ở phương diện kỹ xảo lại kém một chút, Tôn Phi mẫn tuệ phát hiện, dù cho người man rợ tại Diablo thế giới được xưng là chuyên gia cận chiến, tinh thông các loại vũ khí, nhưng tựa hồ cũng không có hình thành đầy đủ vũ kỹ cùng chiêu thức, trừ bỏ đặc thù kỹ năng không thể tưởng tượng ở ngoài, trong phương diện thẳng mặt đối kháng, đối mặt với các võ sĩ chiêu số tinh diệu tại Azeroth đại lục, hơi có chút thua kém.

- Xem ra sau này ở phương diện ở kỹ xảo cùng chiêu thức, cần phải động tâm tư.

Tôn Phi trong lòng nghĩ, nhưng hành động lại không chút trì hoãn, cự phủ cùng hậu trọng khôi giáp khi di chuyển phát ra tiếng kêu “thương thương” ầm vang, giống như là nặng nề mà đập vào trong lòng địch nhân, sau đó mười phần hào khí mà ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng “Chiến thần tại thượng!”, phủ nhận hóa thành một đoàn hàn quang, nhằm hướng Landes.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Thanh âm binh khí va chạm lại truyền tới.

Tốc độ xuất kiếm của Landes vượt xa Tôn Phi, nhưng trên phương diện lực lượng lại kém hơn, Tôn Phi một phủ bổ tới, trường kiếm trong tay Landes hóa thành điểm điểm hàn tinh, liên tiếp đâm lên mặt phủ nhận, mới có thể hóa giải cỗ lực lượng khủng bố kia.

Đây là hai loại bất đồng cực hạn lực lượng đối đầu.

Một bên là cự lực mạnh mẽ, khí thế trấn áp vạn vật.

Một bên là tinh xảo tỉ mỉ, hàn quang sắc bén, trong nháy mắt có thể đâm ra mười bảy mười tám kiếm.

Tam tinh kiếm sĩ Landes đem một thân thực lực phát huy nhuần nhuyễn, đấu khí vận chuyển tựa như dã thú gầm rống, rầm rầm rung động, khắp nơi trần ngập hồng sắc đấu khí giống như tên lạc bay loạn, cả mặt cầu đất đá tứ tung.

Cuối cùng, khói bụi cùng đá vụn không ngừng dưới song phương giao thủ mà tung tóe, theo khí kình của hai thân ảnh mà bị kéo lên không trung, thậm chí thi thể tàn tích trên mặt đấy, máu tươi cũng không ngừng bị hút theo, gào thét quay tròn, hình thành một lốc xoáy màu đỏ máu.

Đạo lốc xoáy kia gào thét lớn dần lên, đem thân hình hai người hoàn toàn bao phủ trong đó, người ngoài không thể nhìn thấy chỉ nghe tiếng binh khí va chạm cùng từng tiếng rống giận dữ từ bên trong truyền ra.

Trận chiến đấu này, lại có thể thảm liệt như vậy.

Lốc xoáy huyết sắc đem cầu đá phân thành hai nửa, bất luận là ở phương bắc nhóm người Pearce cùng Drogba, hay đám hắc y giáp sĩ phía nam đều không thể tiến lên, chỉ có thể từ xa xa nhìn lại, trong khẩn trương cùng lo lắng chờ hai người ở giữa lốc xoáy kia phân ra thắng bại.

Bởi vì có được thời gian nghỉ xả hơi, hắc y quân đang bối rối có xu thế dần ổn định lại, một ít hắc y quân sĩ lớn tiếng trách mắng, cố gắng tổ chức binh lính một lần nữa bày trận, mang theo quỷ đầu đại đao liên tục chặt đầu của hơn hai mươi loạn binh treo trên đầu thương để thị chúng, rốt cục ổn định trận tuyến.

Một màn này làm cho tam tinh kiếm sĩ Landes đang triền đấu cùng Tôn Phi mừng rỡ trong lòng, hắn lớn tiếng hô:

- Ta sẽ cuốn lấy gia hỏa này, mau cử cao thủ tới trảm sát đám người kia đi!

Hai người giao thủ thanh thế quá mức kinh người, đem trọn cái cầu mặt chặn lại, binh lính thông thường vừa tới gần đã bị kình khí tràn ra khiến toàn bộ khôi giáp binh khí trên người hóa thành mảnh nhỏ, nhưng đối với cao thủ nắm giữ đấu khí mà nói, lăng không lướt qua vẫn có thể làm được, nghe được Landes hô, lập tức có vài tên sĩ quan nóng lòng lập công, lăng không nhảy lên, muốn vòng qua hai người giải quyết nhóm Pearce.- Cút về cho lão tử!

Tôn Phi thấy một màn này, gầm lên một tiếng.

Một cỗ lực lượng ba động khủng bố nháy mắt gào thét mà ra, rung động linh hồn mỗi một địch nhân.

Người man rợ kỹ năng “cuồng hào” nháy mắt phát động.

Kỹ năng “Cuồng hào” tăng tới cấp năm hiệu quả so với lúc trước có tăng cường thật lớn, chẳng những làm cho tam tinh kiếm sĩ sĩ Landes trong lòng e ngại thế kiếm chậm hơn, lại trực tiếp làm cho bốn gã hắc giáp sĩ quan nhảy lên trên không trung trong phút chốc trong lòng sản sinh vô hạn sợ hãi, đấu khí vận chuyển thoáng cái bị kiềm hãm, kêu thảm từ không trung rớt xuống, rơi vào bên trong lốc xoáy huyết sắc, bị cự phủ trong tay Tôn Phi xoắn thành thịt nát!

Tê tê !

Trên cầu đá đồng loạt phát ra thanh âm hít lạnh, chỉ dựa vào một tiếng gầm, nháy mắt chém giết bốn gã hắc giáp sĩ quan đấu khí tiếp cận nhất tinh võ sĩ, một màn này làm cho song phương binh lính thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, bên phía trận hình của hắc y giáp sĩ càng nghiêm trọng, rất nhiều người chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra. . .

- Không cần sợ, tiếp tục tiến lên, chủ nhân có lệnh, giết một tên địch trên cầu đá, thưởng một ngàn kim tệ. . .

Landes vút vút vút liên tiếp ba mươi ba kiếm ngăn chặn Tôn Phi, tiếp tục quát hắc y giáp sĩ quan, dưới trọng thưởng dưới tất có dũng phu, nghe được phần thưởng một ngàn kim tệ, rất nhanh lại có mấy chục hắc y sĩ quan nắm giữ đấu khí lăng không nhảy lên, hướng nhóm Pearce cùng Drogba đánh tới.

- Chết ! !

Tôn Phi gầm lên, lực lượng tâm linh khủng bố phóng ra, người man rợ kỹ năng “cuồng hào” lại phát động.

Sưu sưu sưu sưu !

Lại có năm sáu tên sĩ quan rơi xuống, giữa tiếng kêu gào thê thảm bị xoắn thành thịt nát, nhưng tam tinh kiếm sĩ Landes phản ứng rất nhanh, võ kỹ “Bạo Viêm Trảm” chém ra như bão táp, hỏa hồng chích thiên quang diễm che hết thảy, toàn lực ngăn chặn lực lượng của Tôn Phi, cuối cùng có bảy tám tên sĩ quan thành công lướt qua lốc xoáy huyết sắc, nhe răng cười lạnh hướng nhóm người Pearce đánh tới.

Tức thì, Pearce cùng Drogba nổi giận gầm lên một tiếng, chủ động nhằm phía hắc y sĩ quan, song phương giết thành một đoàn.

Pearce cùng Drogba đều không nắm giữ đấu khí, trình độ kỹ xảo giết chóc và chiêu thức tinh diệu không bằng hắc y sĩ quan thân kinh trăm trận, một chọi một hiển nhiên không phải là đối thủ, may mắn thắng ở số lượng, hơn nữa có hai túi nước thần kỳ, thêm vào đó mỗi người trong bọn hắn đều hung hãn không sợ chết, hoàn toàn liều mạng đồng quy vu tận mà kháng cự, đồng thời có nhất tinh võ sĩ Oleguer, thật sự có thể kiên trì một lát, trong lúc nhất thời bất phân thắng bại.

Bất quá, thương vong rốt cục cũng hiện ra.

Một gã hắc sĩ quan tránh đi cự phủ của một đại lực sĩ, trường kiếm trong tay như là độc xà dọc theo khe hở của khôi giáp đâm xuyên qua bụng đại lực sĩ kia. . .

Trúng một đòn như vậy, đại lực sĩ này thân thể cứng đờ, hiển nhiên sống không được bao lâu.

Nhưng khi tên hắc y sĩ quan kia cười lạnh, còn chưa kịp rút ra trường kiếm, lại kinh hãi phát hiện đối thủ điên cuồng hét lên lên ném vũ khí xuống, dùng hai cánh tay giống như một chiếc vòng sắt ôm chặt lấy hắn, không chờ hắn kịp phản ứng, đại lực sĩ bản thân trọng thương kia rống to một tiếng 'Alexander Vương vạn tuế', sau đó hung hăng lao mạnh ra, mang theo thêm hai gãi hắc y quân sĩ không kịp phản ứng cùng nhau bắn ra khỏi cầu đá, rơi xuống dòng sông đông nghịt thủy thú phía dưới, nháy mắt bị cắn xé thành một đống bạch cốt. . .

Đấu pháp mạng đổi mạng, đồng quy vu tận làm cho những hắc y sĩ quan khác trong lòng run sợ.

- Breno! ! !

Pearce chứng kiến Breno huynh đệ táng thân dưới lòng sông, nổi giận gầm lên một tiếng, không để ý bản thân trúng kiếm của đối thủ, hung ác bổ ra một phủ đem đầu hắc y sĩ quan trước mặt trực tiếp nện vào trong lồng ngực.

Chiến đấu rốt cục tiến vào hồi gay cấn, song phương đều xuất hiện tình huống thương vong.

Gió thu đìu hiu, thiên địa trong lúc đó quanh quẩn một mảnh không khí bi tráng.

Đại lực sĩ Breno trước đó có lẽ là một tiểu nhân vật vô danh, nhưng ở một khắc này, hành động bi tráng quyết đoán cùng tiếng hô vang kia lại làm nở rộ lên sinh mệnh chói lọi không gì sánh kịp!

Nhóm đại lực sĩ cả người đẫm máu, dùng sinh mệnh duy nhất của mình tạo nên một trường thành bằng máu thịt trên cầu đá, thà chết, cũng muốn đem thân nhân cùng quê hương của mình thủ hộ ở sau lưng.

Đao quang kiếm ảnh, huyết vũ bay tán loạn.

Anh hùng cước bộ trầm trọng như núi, cho dù là bị đao kiếm đâm thủng, cho dù là cánh tay bị chém đứt, cho dù là máu tươi phun ra phía sau đầu khôi, bọn họ cũng không hề lùi về sau nửa bước, bọn họ dùng ánh mắt kiên định chưa từng có từ trước đến nay, hô to lên 'Quốc vương vạn tuế', quay mặt về phía địch nhân thực lực hơn xa mình mà xông lên, không hề úy kỵ dùng huyết nhục của chính mình cản trở địch nhân nắm giữ đấu khi đang nhe răng cười mưu toan tiến hành giết chóc.

Chiến đấu kịch liệt vượt xa trình độ ngôn ngữ có khả năng miêu tả, dần dần, hắc y sĩ quan bị sát khí điên cuồng từ đối thủ làm cho khiếp sợ, thậm chí không dám đối mặt với địch nhân thực lực kém xa bọn hắn, trong lòng kinh hoảng, xoay người bỏ chạy. . .

Trên tường thành Hương Ba, vô số người lặng yên đứng trang nghiêm, lệ nóng tràn mi.

Lửa giận ngập trời phát ra từ trong mắt mỗi một sĩ binh cùng dân nghèo, huyết dịch của bọn họ không thể ngăn chặn sôi trào, hai tay nắm vũ khí đều phẫn nộ run rẩy, thậm chí có người rốt cục nhịn không được, nổi giận gầm lên một tiếng, chạy tới chỗ dây thừng, muốn theo đó trượt xuống phía dưới, đi trợ giúp những thân nhân cùng huynh đệ đang ở trên mặt cầu đá dùng tính mạng của mình bảo vệ Hương Ba Thành!

Tôn Phi đang cùng tam tinh kiếm sĩ Landes triền đã phát hiện tất cả chuyện này.

Chứng kiến đại lực sĩ tên Breno kia ôm địch nhân thả người nhảy vào trong dòng Zuli, một loại bi thống chưa từng có từ trước đến nay nảy lên trong đầu của hắn, giống như là mất thân nhân, Tôn Phi chỉ cảm thấy trong thân thể như bị thứ gì đó mạnh mẽ thiêu đốt, nếu không phóng thích ra, hắn sẽ bị thiêu thành tro tàn. . .

Trong tiếng rống giận, Tôn Phi đột nhiên xoay người

Hai mươi hai người kia theo mình từ trong thành đi ra, trừ bỏ Breno đã hy sinh, Tôn Phi âm thầm thề, nhất định phải đem lại hai mươi mốt người còn còn lại sống sót trở về.

Dù trường kiếm của Landes đã đâm sau lưng hắn bốn năm vết thương nhìn thấy ghê người, Tôn Phi vẫn hoàn toàn chưa phát giác, cực phủ trong tay hóa thành kim chúc phong bạo (cơn bão kim loại), đem vài tên hắc y sĩ quân còn sót lại tại phương bắn chém thành thịt nát, sau đó quát to ra lệnh cho nhóm mãnh nam:

- Lui lại. . . Trở về, trở lại trong thành đi, các dũng sĩ, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành xong!

Nhưng là. . .

- Chúng ta cùng tiến cùng thối với Alexander Vương!

Nhóm đại lực sĩ nhất tề đồng thanh trả lời, không có bất cứ người nào do dự, mặc cho trên người bọn hắn còn cắm đầy đoạn đao, trên cương thiết khôi giáp đã hở ra những lỗ máu ghê người, thậm chí có người còn phải dựa vào đồng bạn nâng mới miễn cưỡng đứng được, nhưng là, ánh mắt tất cả đều một mảnh kiên, không chịu lui về phía sau nửa bước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.