Mazola chăm chú nhìn Luciano, nghiêm túc lắc đầu nói:
- Mặc kệ Alexander có đúng là “Thần chi sủng nhi” hay không, nhưng việc hắn có được hai tầng kim sắc Chiến hoàn là sự thật. Điều này cũng có nghĩa là, chỉ cần hắn nguyện ý gia nhập Giáo Đình, bất cứ lúc nào cũng sẽ được các vị đại nhân trên Thánh sơn xem trọng. Đến lúc đó chỉ sợ ngay cả Giáo Tông Serge Jeiel điện hạ cũng muốn đến kết giao với hắn. Mà đối với thân phận kỵ sĩ cùng thần sư thấp kém như chúng ta mà nói, Ma pháp thạch cùng ma pháp quyển trục có thể từ từ tích lũy, nhưng cơ hội kết giao với nhân vật lớn như vậy, vĩnh viễn chỉ có lúc này mà thôi.
Kỵ sĩ thủ lĩnh râu quai nón Luciano ngẫm nghĩ lại, quả thực là như thế.
- Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Nhớ kỹ một điểm – toàn lực nghe mệnh Alexander…
Trong mắt Mazola lóe lên tia mạo hiểm cuồng nhiệt, như một con bạc khát nước điên cuồng thử vận:
- Tuy rằng đây là một canh bạc, nhưng chúng ta có rất nhiều ưu thế. Giành trước đặt cược, chỉ cần đổ thắng, chúng ta lập tức có cơ hội thăng tiến sau đó tiến vào Thánh sơn cũng không phải là không thể… Hắc hắc…Ngược lại nếu đổ thua, tổn thất cũng chỉ là mấy ma pháp thạch cùng ma pháp quyển trục. Hắc hắc… Tổn thất như vậy, hoàn toàn không đáng kể.
- Có cần phải sai người bẩm bảo chuyện này với Giáo Tông Serge Jeiel điện hạ không?
- Ngàn vạn lần không nên!
Mazola nghe vậy chấn động vội nói:
- Ông bạn già, chẳng lẽ ngươi hồ đồ rồi? Mau chóng dập tắt suy nghĩ đó đi. Nhớ kỹ, sau này ngươi nhất định phải nghiêm khắc ước thúc chính mình. Chuyện này ngàn vạn lần không thể tiết lộ ra ngoài. Một vị ‘Thần chi sủng nhi’ xuất hiện tại Hương Ba Thành, chuyện này quá mức mẫn cảm. Một khi tin tức này lộ ra ngoài, đến lúc đó chỉ sợ Giáo Đình Hương Ba Thành nho nhỏ này lại trở thành vật chạm tay có thể bỏng, vô số đại nhân vật đều tới nơi này tranh đoạt. Nếu so sánh với các đại nhân vật này, ta và ngươi không có địa vị, ưu thế gì, tất nhiên không thể tiếp tục lưu lại Giáo đường Hương Ba Thành. Nếu vậy, việc duy trì quan hệ với với Alexander đại nhân sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Luciano nghe vậy cả kinh, liền gật đầu đồng ý.
Hắn và Mazola hợp tác, nhất lang nhất bái, một văn một võ, nhiều khi đều là Mazola quyết định thay hắn. Hơn nữa sự thật chứng minh, ánh mắt Mazola luôn luôn độc đáo, tâm cơ cũng cay độc. Hai người đều dựa vào Mazola bày mưu tính kế, một đường thăng chức, giành được không ít chỗ tốt.
Tại mật thất phía sau Giáo Đường, hai người rất nhanh liền thống nhất hoàn toàn tin tưởng thân phận “Thần chi sủng nhi’ của Tôn Phi. Bọn họ bắt đầu suy nghĩ xem Alexander sau khi khôi phục thành người bình thường sẽ thích gì, cần chuẩn bị thật tốt, tiếp tục lấy lòng Alexander, tranh thủ hảo cảm.
….
Quốc vương đại điện.
Tôn Phi thu hồi hai cái rương sắt, gọi quan giám ngục Oleguer tới, cẩn thận phân phó vài việc. Sau khi cho Oleguer lui ra, liền mở cửa không gian truyền tống, tiến vào thế giới Diablo.
Ở đại lục Rogue, Tôn Phi tìm được dong binh mỹ nữ Elena.
- Nói một chút đi, tại hang đá ngầm ở mê thành có phát hiện gì không?
Tại nơi trú quân mới, Tôn Phi dựng một bục cao tạm thời trong trướng bồng. Tôn Phi vừa tò mò đánh giá vài chỗ trong lều vải vừa hỏi.
- Vâng, đại nhân! Thật khó có thể tưởng tượng, trong núi phía sau Hương Ba Thành lại có một tòa mê thành bằng đá lớn như vậy.
Elena vừa nhắc tới hang đá, thần sắc lập tức có chút kích động:
- Đó là một tòa thành có kiến trúc vĩ đại. Sau khi ta theo Oleguer đại nhân tiến vào hang đá, cẩn thận kiểm tra từng đường gạch, từng gian thạch thất, mới phát hiện ra, mỗi chỗ tạo hình của hang đá đều rất đơn sơ, cho nên manh mối lưu lại rất ít… Bởi vì chỉ có thể xem được một phần nhỏ phía trước tòa đại môn bằng thép, cho nên ta cũng không phát hiện được gì…Tuy nhiên, không biết vì sao, cả tòa hang đá cho ta một loại cảm giác kỳ quái vô cùng quen thuộc.
- Cảm giác kỳ quái?
- Vâng, đại nhân! Thực sự là cảm giác vô cùng kỳ quái, vừa xa lạ, vừa quen thuộc, giống như đã từng gặp qua loại hang đá như vậy ở nơi nào rồi, nhưng nghĩ mãi vẫn không có chút manh mối nào.
Elena có chút hổ thẹn cúi đầu:
- Thật xin lỗi, đại nhân. Lần này không thể giúp ngài.
Tôn Phi lắc đầu cười nói:
- Elena, không cần tự trách. Kỳ thật sở dĩ ta cho nàng đặc biệt đi một chuyến, là bởi vì chính ta cũng có cảm giác y như nàng vậy, vừa quen thuộc, vừa xa lạ, giống như là giác quan thứ sáu…Haizz, quên đi, tạm thời không nói chuyện này nữa. Còn một việc, nàng đến xem hai khỏa bảo thạch này có phải cùng một xuất xứ hay không?
Nói xong, trong tay Tôn Phi đột nhiên xuất hiện hai khỏa bảo thạch đỏ tươi, bên trong tràn ngập hỏa nguyên tố.
- Trời ạ…Cái này…Chẳng lẽ là hai khối “toái liệt nguyên tố hồng bảo thạch”?
Trên mặt Elena lộ ra thần sắc vô cùng ngạc nhiên, hô lên.
Nàng giống như nhặt được tuyệt thế bảo vật, nhận lấy hai khối bảo thạch cẩn thận quan sát một phen. Ánh sáng đỏ rực rỡ của bảo thạch chiếu lên khuôn mặt tươi trẻ xinh đẹp của Elena trông vô cùng mê người, vẻ mặt nàng vừa kích động vừa nghi hoặc. Nguyên tố bảo thạch ở đại lục Rogue trân quý vô cùng. Có chúng, các nhóm thợ rèn tay nghề cao siêu có thể tạo ra trang bị ma pháp uy lực cực lớn…Elena thấy chính là bảo thạch trong truyền thuyết.
Nàng cố kiềm chế tâm tình kích động trong lòng, quan sát thật cẩn thận.
Mặc dù nàng không phát hiện điểm khác biệt nào giữa hai khỏa bảo thạch, nhưng Elena đủ thông minh để không kết luận vội vàng. Trong lòng nàng hiểu rất rõ, nếu Tôn Phi đã đưa ra bảo thạch, muốn trưng cầu ý kiến của mình, cho thấy chuyện này nhất định có nguyên nhân đặc biệt gì đó. Cho nên dong binh mỹ nữ lại lấy hết tâm trí cẩn thận quan sát lần nữa.
Thế nhưng cuối cùng, Elena vẫn không có phát hiện được gì.
Nàng lắc đầu, trả hai khối bảo thạch lại cho Tôn Phi. Trên khuôn mặt tuyệt sắc hiện ra vẻ uể oải, đáp:
- Thật có lỗi, Tôn Phi đại nhân. Trong mắt ta, hai khối “toái liệt hồng bảo thạch” (Rubi vỡ vụn) này không có bất kỳ khác biệt nào. Bất luận là lớn hay nhỏ cũng đều chứa đựng nguyên tố lực lượng, không hề có gì khác biệt.
Tôn Phi nghe vậy gật gật đầu.
Hắn cất bảo thạch vào trong sức mang không gian, không nói gì thêm.
Nhưng tận sâu trong lòng, Tôn Phi nhịn không được mừng như điên.
Bởi vì hai khối Rubi vừa rồi, một khối là hắn lấy từ trong rương quà Ma pháp thạch của Mazola, mà khối còn lại là hắn có được khi đánh quái ở thế giới Diablo. Thực tế khi lầu đầu tiên nhìn thấy ma pháp thạch Tôn Phi đã thấy chúng giống hệt bảo thạch ở Hắc ám thế giới, chẳng qua nhất thời không dám xác định. Bây giờ, qua quan sát của Elena, Tôn Phi hoàn toàn có thể xác định: ma pháp thạch ở đại lục Azeroth và nguyên tố bảo thạch ở thế giớ Diablo là một.
Phát hiện này khiến trong lòng Tôn Phi nảy ra một kế hoạch mới.
Bảo thạch trong rương Mazola hiến tặng ít nhất cũng có ba, bốn trăm viên. Đây chính là số lượng của cải khổng lồ. Đợi sau khi hoàn thành chuỗi nhiệm vụ ở ‘Lut Ggholein’, chiếm được bảo rương “Horadric Cube” (1 vật dụng trong Diablo, ngoài tác dụng như 1 hòm chứa đồ mở rộng còn có thể ghép các loại item khác nhau thành item mới theo những công thức nhất định, và item mới ra sẽ khác và cao cấp hơn item ban đầu) là có thể lợi dụng những bảo thạch vỡ vụn này hợp thành bảo thạch có ma pháp lực cường đại, hoàn mỹ bảo thạch, rồi đem khảm nạm lên một ít trang bị, tuyệt đối có thể tăng thêm thật nhiều thuộc tính ma pháp.
Liên tục hỏi hai vấn đề, nghi hoặc trong lòng Tôn Phi cơ bản được giải đáp, tiếp theo hắn chuẩn bị đi ‘Lut Gholein’ thăng cấp.
- Elena, trước hết nàng đi chuẩn bị đi. Chuẩn bị áo giáp cùng vũ khí thật tốt, ta muốn mang nàng rời khỏi đại lục Rogue, đi thăm thành thị phương Đông ‘Lut Gholein’, hắc hắc, thuận tiện săn bắt một ít ác ma cao cấp, có thể có thu hoạch ngoài ý muốn.
Tôn Phi cười nói.
- Sa mạc minh châu Lut Gholein?
Elena nghe vậy mừng rỡ, trên mặt không giấu được vẻ kinh hỉ. Dù sao cũng chỉ là một tiểu nữ hài, từ khi sinh ra tới nay cũng chỉ quanh quẩn ở một nơi buồn tẻ như đại lục Rogue, đối với thành phố đồ sộ trong truyền thuyết Sa mạc minh châu ‘Lut Gholein’ luôn khao khát hướng tới. Vừa nghe Tôn Phi nói sẽ dẫn nàng tới ‘Lut Gholein’, tiểu cô nương cao hứng nhảy lên, vội vàng đi chuẩn bị.
Tôn Phi nhìn thấy một màn này cũng cảm thấy vui lây, tâm tình trở nên nhẹ nhàng hơn.
Tranh thủ thời gian Elena đi chuẩn bị trang bị vũ khí, Tôn Phi đến Doanh địa Rogue tìm lão già râu bạc bủn xỉn Cain đại gia, chuẩn bị hỏi về trang bị của Ngân diện nhân và trữ vật giới chỉ của tứ tinh mộc hệ pháp sư Evans.
Thế nhưng, từ xa hắn đã thấy đại gia đáng khinh này tựa hồ đang ở trạng thái điên khùng, hoàn toàn trầm mê vào đống trang bị và trữ vật giới chỉ, nước miếng chảy ròng ròng, thì thào tự nói một mình, thấy Tôn Phi đến cũng không ngẩng đầu lên, mắt ánh lên vẻ cuồng nhiệt, lẩm bẩm:
- Chuyện này thật sự là không thể tin được! Đây là loại ma pháp hệ mới. Trước đây ta chưa từng gặp qua thủ đoạn chú ma này…Hơn nữa vậy mà lại có thể làm được…a a a…Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Tôn Phi vừa nhìn liền biết đại gia đáng khinh vừa gặp phải vấn đề khó khăn, việc xem xét còn chưa có kết quả. Để tránh bị hắn phát hiện lại chất vấn hỏi han, liền vội vã quay đầu bỏ đi.
Hắn lại tới góc Đông Bắc doanh địa Rogue tìm nữ thợ rèn xinh đẹp Fara. Trên thực tế, hiện tại Tôn Phi rất khó tưởng tượng những người trên Doanh địa Rogue chỉ là những NPC. Bởi vì bọn họ có tính cách cùng trí tuệ y như con người. Ở chung lâu ngày, Tôn Phi cảm thấy bọn họ giống như là những người thân, bạn hữu bên cạnh mình.
Sau khi được Tôn Phi giúp tìm lại thiết chùy thần kỳ, nữ thợ rèn Fara đối với Tôn Phi nhiệt tình hơn hẳn. Trước thần sắc không thể tưởng tượng nổi của Fara, Tôn Phi từ trong không gian giới chỉ lấy ra mấy khối Ruby vỡ vụn, giao cho nàng, bộ dáng giống như tên phá gia chi tử vung tiền như rác, rất là phong tao nói:
- Hắc, Fara, ta nghĩ hơn mười khối bảo thạch này đối với việc chế tạo trang bị ma pháp của ngươi có lẽ sẽ có trợ giúp.
- Không ngờ là…Trời ạ…Không ngờ là nguyên tố bảo thạch trong truyền thuyết…Nhưng mà…Nhưng mà… Tôn Phi đại nhân, ta còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của thiết chùy thần kỳ. Hơn nữa…Kỹ thuật đúc của ta vẫn còn rất thấp, có thể sẽ lãng phí những nguyên tố bảo thạch quý giá này…
- Ha ha! Không sao! Bảo thạch này chính là dùng để ngươi luyện tập mà thôi.
- Cái gì? Dùng nguyên tố bảo thạch trong truyền thuyết luyện..luyện tập? Ta…ta…
Fara nghẹn họng trân trối nhìn Tôn Phi, cho là mình nghe nhầm.