Trên mặt Tôn Phi không tự chủ được lộ ra vẻ thư thái, thiếu nữ trong ngực này luôn cho làm tâm hồn hắn tĩnh lặng, thả lỏng hơn bao giờ hết, vô luân hắn gặp muôn vàn khó khăn, gian khổ cùng nguy hiểm bên ngoài, nhưng chỉ cần nhìn gương mặt ôn nhu của nàng, trong nháy mắt tất cả buồn bực mệt mỏi đều biến mất, giống như linh hồn ở nơi tối tăm, lạnh lẽo, gặp được gặp được ánh sáng rực rỡ, cảm nhận được toàn bộ sự tươi đẹp của cuộc sống.
Tôn Phi nhẹ nhàng đem đặt nàng xuống, đắp cho nàng chiếc chân màu tím sặc sỡ hoa văn, khẽ bước xuống giường.
Có lẽ bởi vì cơ hồ cả một đêm không ngủ đợi hắn trở về, thật đối với một thiếu nữ không chút vũ lực như Angela là quá sức, nàng cũng không biết đã chìm vào trong giấc ngủ từ lúc nào, trên đôi môi đỏ mọng hiện ra một nụ cười thuần khiết, thánh thiện như thiên sứ, vô cùng ngọt ngào.
Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc thân mật với Tôn Phi như vậy.
Cho nên dù đã ở trong mộng, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi má vẫn còn mang những tia ửng đỏ.
Tôn Phi chậm rãi khoác lên trường bào da thú, vén cửa trướng bước ra ngoài.
Đêm qua, gió như cắt da cắt thịt không ngừng gào thét, tưởng như thời tiết sẽ càng khắc nghiệt, không thể ngờ rằng, khi trời sáng gió tuyết lại tan, bầu trời quang đãng trút xuống từng tia nắng vàng, mang theo một chút ấm áp phủ lên mặt đất đầy tuyết.
Tôn Phi dạo bước trong đại doanh, mỉm cười chào hỏi với những binh lính đang bận rộn thao luyện, sau đó đi tới bờ sông bên cạnh trại, chụm tay lấy nước sông rửa mặt, làn nước lạnh giá làm hắn tỉnh táo hơn rất nhiều.
- Hả? Kỵ sĩ điện cũng đã gia nhập? Xem ra việc này càng ngày càng điên cuồng hơn.
Tôn Phi thấy rất nhiều kỵ binh đế đô, thân mang khôi giáp hắc sắc, áo choàng đỏ rực, chạy qua chạy lại, trong nội tâm chợt nghĩ, thích khách đế quốc Spark xuất quỷ nhập thần thật khá, chỉ trong thời gian ngắn đã làm St. Petersburg gặp phiền toái lớn, cơ hồ sắp loạn cả lên rồi.
Nhưng hắn cũng biết rằng, thích khách xuất hiện, chỉ như một mồi lửa bùng phát, kích thích nhưng mâu thuẫn tích lũy chồng chất tại đế đô, một đám thích khách nhỏ nhỏ làm đế đô phát sinh nhiều sự kiện như vậy, từ đó càng để lộ ra nhiều tin tức, hiện tại, ít nhất Tôn Phi có thể khẳng định có đến 60 - 70% những vụ ám sát đều do người đế quốc ngụy trang, tập kích đối thủ của mình.
Ví dụ như lần Nhị hoàng tử Domingos ở bên ngoài cung gặp ám sát, rõ ràng không thể do thích khách Spark đế quốc gây nên.
Mà trưởng công chúa gặp ám sát, cũng đồng dạng có nhiều chứng cớ cho thấy là một vụ mượn dao giết người.
Cuộc minh tranh ám đấu giành ngai vị đã kịch liệt tới mức độ này, đừng nói là những tiểu quý tộc, mà cả những nhân vật có mặt mũi của đế đô bị thích khách hỏi thăm cũng đã vượt quá trăm, trong đó hơn phân nửa đều táng mạng.
Thật thật giả giả - Giả giả thật thật.
Thậm chí đến hành động dẫn người huyết tẩy Huyết Đạo của Tôn Phi đêm qua, nhưng bây giờ theo những tên kỵ binh gào thét ngoài đại doanh kia, rất hiển nhiên, vinh dự này được mấy đại thế lực ăn ý mà treo lên cổ của người Spark đế quốc, đối với đám thích khách như chó nhà có tang (tang gia chi khuyển) kia mà nói, đây không phải là rất oan uổng sao?
Hiện tại, Yashin đại đế bệnh tình nguy kịch, nguy cơ trùng trùng, Arshavin cùng Domingos hai người đều tạo thành thế lực của riêng mình gắt gao đấu đá, lại thêm một ít thế lực ngâm âm thầm đục nước béo cò, thế cục càng trở nên hỗn loạn, nếu như không thể lập tức đem ván bài kết thúc, nhanh chóng ổn định lại thế cục, thì cuộc chiến với Spark đế quốc lần này, sẽ đánh dấu một thất bại thảm hại nhất cho Zenit.
Hắc ám đã che phủ đế quốc, có thể chờ đến lúc thấy được ánh sáng phía sau hay không, không ai biết được!
Tuy vậy việc này cũng chẳng hề trở ngại đến mấy nhóm thế lực tham lam tranh giành quyền lợi.
Tôn Phi đứng bên bờ sông, đưa mắt nhìn về Ma la sơn mạch, trong lòng có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ, nhìn lại biểu hiện của chính mình thời gian gần đây.
Hiện giờ vận mệnh Hương Ba Thành đã gắn chặt vào bả vai hắn, mỗi quyết sách đều liên quan đến hai vạn ba nghìn Hương Ba nhân, tại cái đại lục quỷ bí phong vận này, Hương Ba Thành giống một con hươu nhỏ mới tập tễnh bước đi, mà Zenit chẳng qua cũng chỉ được xem như hươu đầu đàn mà thôi, chính vì vậy Tôn Phi phải nhanh chóng tranh thủ từng phút từng giây, từng bước khiến con huơu nhỏ Hương Ba Thành có thể tự sinh tồn trước khi bầy hươu bị đàn sói, hổ xâu xé.
- Nhanh mở cửa doanh, nhận điều tra!
Một tiếng hét lớn truyền tới, cắt đứt suy nghĩ của Tôn Phi.
Quốc vương bệ hạ khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn lại, phát hiện một đám kỵ binh kỵ sĩ điện hung hăng như lang như hổ, vênh váo đắc ý gầm lên ra lệnh ở trước cửa đại doanh.
Thấy thánh đấu sĩ canh gác hướng đến hắn hỏi ý kiến, Tôn Phi phất tay, ý bảo họ cứ cho vào.
Không một quốc gia phụ thuộc nào dám chống lệnh điều tra, Tôn Phi cũng không muốn làm cho Hương Ba Thành nước đầu tiên kháng lệnh, hiện tại không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm, chỉ vì một việc nhỏ mà cùng kỵ sĩ điện đối kháng là một hành động không sáng suốt chút nào.
Cổng vừa mở ra, hơn bốn mươi kỵ sĩ lao vào, tiếng vó ngựa vang vọng cả doanh địa.
Theo tiếng ngựa hí không ngừng, đám người kia phân ra, tiến về phía mỗi trướng, lớn tiếng ra lệnh cho người bên trong đi cả ra bên ngoài.
- Toàn bộ người Hương Ba nghe đây, hạn trong một phút, lập tức tập trung ở trước đại trướng! Hương Ba Vương Alexander ở chỗ nào, nhanh chóng báo cáo nhân số, phân biệt từng người!
Kỵ binh của kỵ sĩ điện đánh ngựa vòng qua vòng lại, cơ hồ làm cả Hương Ba đại doanh loạn đến mức gà bay chó chạy, khiến cho không ít trại bị sụp đổ.
Tên cầm đầu là một gã bách phu trưởng, thân thể cường tráng như hắc tinh tinh, mang trên mình hắc sắc khôi giáp tiêu chẩn của kỵ sĩ điện, vẻ mặt vô cùng hung bạo ngang ngược.
Thêm đám người Lampard ngừng huấn luyện bước đến, quân viễn chinh lần này của Hương Ba Thành tổng cộng có 280 người, dưới sự giám sát của kỵ binh Kỵ sĩ điện tập hợp lại bãi đất trống giữa doanh trướng.
Kỵ sĩ điện hiển nhiên là hống hách hơn so với Sở trị an đế đô cùng Thiết Huyết Doanh nhiều, hẳn là bởi vì lần trước Tôn Phi đánh bại tứ đại tài quyết kỵ sĩ trên thí kiếm đài, chính vì lẽ đó hiện tại những kỵ binh kia đều lộ ra địch ý không thể che giấu, ánh mắt như muốn sát nhân.
Tôn Phi mặt không chút thay đổi nào, đi vào trong doanh địa.
Điều tra thì có thể, đựng chạm đến điểm mấu chốt của lão tử, nếu không... Hừ!
Đúng lúc này.
- Lui ra, đây là lều lớn của Quốc vương bệ hạ, Vương phi điện hạ đang ở bên trong, sẽ nhanh chóng ra thôi!
Đại trướng chính giữa xa xa, Drogba gầm lên một tiếng, như sấm vang, quát hai tên kỵ sĩ muốn xông vào bên trong.
Angela đêm qua mệt mỏi, hiện tại bây giờ vẫn còn ngủ say.
- Cút ngay, cái gì mà Vương phi, tránh ra cho chúng ta kiểm tra!
Một tên kỵ sĩ vung roi quất tới.
Drogba vừa nhắc tay, đã tóm được gã kia, cổ tay vừa run lên, tên kỵ sĩ điện lập tức giống như diều đứt dây bay ra ngoài.
Thực lực hai người chênh lệch quá xa
- Lớn mật!
Vốn sắc mặt âm trầm quan sát xung quanh, thấy màn vừa rồi, hắc tinh tinh thủ lĩnh kỵ sĩ nét mặt hiện lên tia vui mừng, sau đó cao giọng phẫn nộ:
- Dám ẩu đả người của Kỵ sĩ điện, cản trở điều tra thích khách Spark đế quốc, người đâu, bắt tên tiện nô to gan kia lại cho ta!
Sớm đã có chuẩn bị, lập tức có vài kỵ sĩ rút ra lợi kiếm bên hông, nhanh chóng vọt tới.
Drogba cũng không chút nào yêu thế, toàn thân lóe lên tứ tinh đấu khí, trở tay lấy bên người một chiếc siêu cấp đại phủ, gạt bay một thanh kiếm, cười lạnh nhìn đám kỵ binh.
Mấy tên này mà cũng đòi bắt người ư? Thật buồn cười!
Lần trước sau khi đại nhân Lampard lần đầu đến Doanh khu hai mươi dặm bị binh lính đế quốc cản trở, khiến Quốc vương bệ hạ nổi trận lôi đình, chất vấn bọn họ vì sao không đem cắt đứt chân chó của mấy tên không biết sống chết kia. Cho nên lần này hắn đã triệt để lĩnh ngộ, Tôn Phi không lên tiếng, nếu đám kỵ binh dám động thủ, hắn sẽ không chút nào yếu thế.
Tay lão tử đã sớm ngứa ngáy rồi!
Chứng kiến Drogba như chiến thần đằng đằng sát khí, cả đám kỵ sĩ chân đều nhũn ra, không dám tiến lên thêm một bước.
Thường thì đến tình huống này, đối thủ hẳn phải sợ tới mức quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin, ai ngờ được lại đụng phải hòn đá cứng như vậy, nhìn đối thủ lóe lên hào quang tứ tinh đấu khí, lại thấy cự phủ khủng bố, bọn hắn đều tiến thoái lưỡng nan, tất cả đều nhận ra, hàng trước mắt không thể chơi được.
Là kỵ binh Kỵ sĩ điện, bọn họ đã sớm nghe nói về ân oán của tài quyết kỵ sĩ cùng Hương Ba Vương, chỉ trong thời gian ngắn, đã có năm Tài quyết kỵ sĩ bị Hương Ba Vương làm cho phải kêu cha gọi mẹ, không phải năm tên lưu manh mà là năm Tài quyết kỵ sĩ a. Đây chính là một điều mà dù trong mơ bọn họ cũng không thể tưởng tượng ra!
Hương Ba Vương là một siêu cấp cao thủ, không nghĩ tới thủ hạ cũng ngưu bức như vậy.
Phải làm sao bây giờ?
Bọn kỵ binh đều quay đầu lại nhìn thủ lĩnh của mình.
Hắc tinh tinh kỵ sĩ thủ lĩnh thần sắc phẫn nộ, hung quang hiên rõ trong đôi mắt, bàn tay to nắm chặt thương kỵ sĩ, rất muốn xông lên, nhưng ngẫm lại, Nhất quyền hoành thiên Hương Ba Vương chính là một con sói điên, chính mình không phải là đối thủ, lập tức dáng vẻ hung ác tan đi phân nửa.
******************************
Chương 271(*): Tám thiếu nữ xinh đẹp.
(*): Tác giả đánh nhầm số chương???
Kỵ sĩ điện đế quốc từ khi thành lập cho tới nay, quyền thế hiển hách, bọn họ chỉ trực tiếp nghe lệnh đại đế, chẳng những có thể giám sát lời nói hành động của quan lại, quý tộc, mà còn thay mặt đại đế quản chế hơn hai trăm nước phụ thuộc của Zenit. Thêm vào đó, Hắc ngục của Kỵ sĩ điện còn có quyền thẩm vấn quý tộc, hoàng gia, bàn tay của họ đã chất lên không biết bao nhiêu máu tươi, hài cốt của những nhân vật có vai vế của đế quốc, là nỗi ám ảnh của vô số người. Chính vì lẽ đó, cho dù một tên tiểu tốt ở Kỵ sĩ điện cũng có thể ở trước mặt quan lại, quý tộc ngẩng cao đầu, đường hoàng mà bước đi.
Với quyền thế ngập trời, không hề bị ước thúc như vậy, tạo thành cho mỗi một người của kỵ sĩ điện sự cuồng ngạo và phi thường hung hăng.
Bọn hắn từ trước tới nay nào có cố kị cái gì? Hơn 20 năm nay, còn chưa gặp kẻ nào như Hương Ba Vương, coi thường quyền hành của kỵ sĩ điện. Nếu đổi là quá khứ một tên quốc vương nhỏ nhoi thì bọn hắn đã có cả ngàn, vạn cách để cho hắn hối hận vì đã có mặt trên đời này rồi.
Nhưng lần này lại khác, cấp bậc tên Hương Ba Vương này tuy nhỏ nhưng thực lực lại mạnh đến đáng sợ, một người một kiếm đấu với Tam đại tài quyết mà không hề rơi xuống hạ phong, làm việc thì hung hăng càn quấy, lại không biết vì sao lại chiếm được sự ửng hộ của hai vị hoàng tử và những cành ôliu của mấy vị đại nhân bên Thần thánh giáo đình, hơn nữa thái độ của đại kỵ sĩ Akinfeev đối với Hương Ba vương luôn ôn hòa, làm cho những tên kỵ sĩ vốn luôn vênh váo đột nhiên phát hiện, đối mặt với một người như vậy, bọn họ không có bất cứ điểm nào lợi thế, thế lực không, thực lực lại càng không.
Gã thủ lĩnh kỵ sĩ muốn dùng vũ lực, nhưng vừa nghĩ tới đại danh Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba vương sĩ khĩ của y lại yếu đi vài phần, trước nhìn Drogba giống như kim cương sừng sững chặn cửa đại trướng, lại thấy Tôn Phi trường bào rộng bay phật phật trong gió, nheo mắt xem hắn, thì gằn giọng nói:
- Hương Ba Vương, điều tra chính là làm theo đế mệnh, các ngươi dám cản trở, chẳng lẽ lại muốn chống lại đại đế, muốn phản quốc sao?
Tôn Phi lạnh lùng cười, đến liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không.
Một tiểu nhân vật như vậy căn bản không có tư cách cùng mình đối đáp.
- Ngươi...
Thủ lĩnh mắt báo quả thực giận đến run người.
Không khí lúc này đã trở nên vô cùng nặng nề.
Đương nhiên, sự nặng nề này là đối với những người của các nước phụ thuộc đứng ở đằng xa yên lặng quan sát tình hình Hương Ba đại doanh.
Trong đoạn thời gian này, cơ hồ mỗi ngày doanh trướng bọn họ đều vài lần được binh lính đế đô đến hỏi thăm, Hương Ba Thành cũng là một trong hơn hai trăm quốc gia phụ thuộc tất nhiên cũng không ngoại lệ. Bất quá, phàm là binh lính tiến vào Đại doanh Hương Ba kiểm tra, đều rất quy củ, cung kính, nào dám như đám người của Kỵ sĩ điện kia, đem cả doanh trại của Nhất Quyền Hoành Thiên Alexander quấy đến rối tinh rối mù!
Trong doanh khu hai mươi dặm, không ai không biết đến ân oán giữa Hương Ba Vương và Kỵ sĩ điện.
Mà đã biết chuyện này, bọn họ tự nhiên cũng đối với động tĩnh kỳ lạ của Kỵ sĩ điện lần này vô cùng chú ý, người có đầu óc đều nhanh chóng phát hiện, bọn họ đoán không sai, những kỵ sĩ kia lần này chủ yếu nhằm vào Hương Ba Quốc, tuy rằng trước đó khi khám xét doanh trại bọn họ cũng phi thường ngang ngược, nhưng biểu hiện như hung thần ác sát hiện tại thì không ngờ chính là muốn tính món nợ với Hương Ba Vương uy danh hiển hách - Alexander.
Tất cả mọi người đều đang xuyên qua tường rào lẳng lặng nhìn từng dị biến phát triển.
Trong đại doanh Hương Ba.
Không được thủ lĩnh ra lệnh, đám kỵ sĩ cũng không dám vọng động, biệt khuất nhưng lại không có chỗ xả giận, qua năm phút đồng hồ, cửa màn dày của đại trướng mới mở ra, tiểu la lỵ Jima cùng Vương phi điện hạ Angela chậm rãi bước ra ngoài.
Kỳ thật tốc độ như vậy đã là rất nhanh rồi.
Angela thân thể nhu nhược, hôm qua vì đợi đám người Tôn Phi trở về mà cơ hồ thức trọn cả đêm, trời gần sáng mới nằm trong vòng tay hắn ngủ an tĩnh. Chính vì vậy nàng ngủ rất ngon, hơn nữa đại trướng quốc vương bày trận pháp cách âm, mãi cho tới khi kỵ sĩ điện gào thét, ra roi quất vào trướng, thiếu nữ mới bừng tỉnh, dưới sự trợ giúp của Jima nhanh chóng thay quần áo đi ra.
Angela cũng không muốn chỉ vì việc nhỏ này mà mang phiền toái cho Tôn Phi.
Tại thời điểm nàng từ trong đại trướng nhẹ nhàng bước ra, hai mắt của đám kỵ sĩ đều sáng lên, lấp lánh như ngọn lửa, trướng mắt bọn hắn là một cô gái vô cùng thanh thuần lại mang khí chất cao quý tao nhã khó có được, giống như nữ thần trong truyền thuyết làm cho người khác không thể không ngước nhìn, cả dám nhanh chóng đem vũ khí trong tay sáp lại trong vỏ, sợ sẽ quấy nhiễu cô gái trước mắt này, biểu hiện hung thần ác sát vừa rồi thì giờ một chút cũng không còn, chỉ cảm thấy sự thô lỗ của mình chính là một loại đắc tội.
Tên thủ lĩnh kỵ sĩ thần sắc cũng hiện lên một tia dị sắc.
Địa vị của hắn trong Kỵ sĩ điện cũng không thấp, mười năm nay bái kiến không biết bao nhiêu vị phu nhân, tiểu thư, cho dù là mỹ nhân danh trấn đế đô, so với thiếu nữ trước mắt này thì giống như một trời một vực, chưa từng có một ai làm cho hắn có cảm giác kinh diễm giống như Angela.
Đã sớm nghe nói Hương Ba Vương Alexander có một vị vương phi tuyệt thế giống như nữ thần, còn tưởng chỉ là lời đồn, không thể tưởng tượng nhìn thấy mới biết còn hơn nghe lời kể.
Angela nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Tôn Phi đứng sóng vai cùng hắn, hai người, một cao quý, xinh đẹp không gì sánh bằng, một tuấn tú oai hùng thực lực sâu không lường được, đứng chung một chỗ quả làm cho mọi người không ngừng hâm mộ, giống như Thần sáng thế cực kỳ thiên vị hai người này, đêm toàn bộ những gì tốt đẹp tập chung vào một nam một nữ bọn họ.
Qua ba bốn phút sau, toàn bộ người Hương Ba Thành đều tập trung ở khoảng đất trống chính giữa doanh khu.
Vài tên kỵ binh tiếp tục tra xét trong đại doanh Hương Ba, lúc này mới nhỏ giọng nói bên tai gã hắc tinh tinh thủ lĩnh kỵ sĩ mấy câu, hắn gật đầu mấy cái, rồi dùng ánh mắt hung hiểm ngoan độc đảo qua tất cả mọi người, lấy ra một quyển sách nhỏ, sau đó theo quyển sách đọc lên từng cái tên.
Quyển sách nhỏ này vốn chính là danh sách quân Hương Ba viễn chinh lần này đã giao cho sở trị an đế đô, không chỉ có Hương Ba Thành, nó còn ghi chép nhân mã của hơn hai trăm nước phụ thuộc còn lại, đây chính là phương tiện để đế quốc quản lý toàn thể doanh khu Hai mươi dặm, tránh để gian tế trà trộn vào trong đó. Mấy ngày nay, hầu như mỗi ngày đều sẽ có người Thiết Huyết doanh hoặc Sở trị an đến kiểm tra nhân số.
- Các ngươi, tám người kia!... Bước ra phía trước!
Sau khi tra sét danh số xong, giữa sân còn lại tám thiếu nữ xinh đẹp không có tên, thần sắc vô cùng hoảng sợ, cả đám không biết phải làm sao, nghe được tên thủ lĩnh kỵ sĩ gầm lên, hai chân sợ đến mức mềm nhũn, không dám nhúc nhích, liền bị một tên kỵ binh vung roi quất, áo sau lưng của mấy nàng đều hiện lênh nhưng vết roi rớm máu, hai mắt rưng rưng, thân hình run rẩy, kém chút nữa liền nằm xụi lơ trên mặt đất.
Đôi mắt hắc tinh tinh thủ lĩnh tức thì lóe lên thân sắc hả hê chờ mong.
Đôi mày Tôn Phi nhíu lại.
Tám thiếu nữ kia đích xác không phải trong danh sách Hương Ba quân viễn chinh, cũng không phải ngươi Hương Ba.
Sáu người mặc áo trắng thị nữ vốn là những “Lễ vật” mà đại biểu của gia tộc Floe vì nịnh bợ Tôn Phi mà đưa tới. Những nữ tử đáng thương đó vốn là những cô gái bình thường, mới trổ mã giống như những nụ hoa thanh xuân xinh đẹp, lại bị Huyết Đạo dong binh dùng bạo lực bắt được, cuối cùng coi là lễ vật mà tặng qua tặng lại.
Lúc đó, Tôn Phi thấy cuộc đời mấy người này vô cùng bi thảm, liền để Angela tạm thời sắp xếp cho bọn họ.
Bất quá, khi tìm hiểu mới biết được người nhà những thiếu nữ kia đã sớm bị Huyết Đạo hại chết, hoặc là không thể tìm thấy tung tích, Angela thấy sáu người không còn có nhà để về, dứt khoắt giữ bọn họ ở lại Hương Ba đại doanh. Dù sao quân viễn chinh đại đa số là nam nhân lỗ mãng, không thể để những nam nhân đó giúp việc sinh hoạt của quốc vương bệ hạ được, mà tiểu la lỵ tóc vàng Jima thì tính trẻ con, tốt nhất nên để sáu thiếu nữ kia làm thị nữ bên cạnh Tôn Phi.
Mà hai thiếu nữ mặc áo vải đỏ còn lại, dung mạo vô cùng tú lệ, chính là nữ tì được Lampard giải cứu khi chém giết Huyết Đạo dong binh đoàn, sau đó vô tình gặp được.
Hai nàng khí chất xuất sắc, mọi cử chị đều được giáo dục nghiêm chỉnh theo phong phạm quý tộc, hiển nhiên không phải những cô gái bình thường, nhưng không biết vì sao lại luân lạc tới Huyết Đạo, sau khi được cứu ra, hai ngươi vẫn một mực tràn ngập cảnh giác đối với bất cứ người nào, chỉ riêng với ân nhân cứu mạng Lampard rất thân thiết. Hơn nữa, hai thiếu nữ lại không thể nói ngôn ngữ của Zennit, cũng không có cách nào tra ra thân thế của bọn họ. Đêm qua sau kho Lampard bẩm báo với Tôn Phi, đem hai người rời khỏi đế đô tạm thời lưu lại trong Hương Ba quân.
- Vì cái gì mà trên danh sách không có tên của các ngươi? Khai ra thân phận, mau!
Hắc tinh tinh thủ lĩnh giơ lên bản danh sách trong tay, hai mắt giống như đao nhìn tám thiếu nữ, cả người đằng đằng sát khí lạnh lẽo giống như tản ra từ hàn băng vạn năm.
Phối hợp với tiếng quát của tên thủ lĩnh, đám kỵ binh chung quanh đồng loạt rút ra binh khí, âm thanh kim loại va chạm vang vọng cả doanh địa, bọn hắn vốn là những kỵ binh đã chém giết trên chiến trường, trên binh khí đều dính không ít máu tươi, lúc này đem cả một mảng sát khí phủ lên những nữ tử yếu nhược.
Mấy tiểu cô nương như hoa như ngọc đáng thương, chưa từng sợ hãi như vậy, đến hồn vía cũng bay mất, vốn còn có thể nói gì đó, thì hiện tại khuôn mặt tái mét, miệng lắp bắp, ngay cả tên của mình cũng không nói ra được.
- Hừ, một đám sắc mặt gian trá, hỗn loạn, vừa nhìn là biết chính là thích khách của Spark đế quốc, người đâu, mang ra gông xích, dẫn toàn bộ vào hắc ngục dùng khổ hình thẩm vấn!
Gã thủ lĩnh ánh mắt nham hiểm, chẳng cho ai giải thích lời nào, nói một câu liền quyết định vận mệnh của những thiếu nữ sợ tới thân thể không ngưng run rẩy kia.
Bên cạnh liền có hai kỵ binh mang theo hình cụ xích sắt, hướng mấy cô gái bước tới.
Những hình cụ này vô cùng khủng khiếp, cho dù một hán tử cũng chưa chắc giữ được mạng đến được ngục giam, đừng nói đến mấy nữ tử yếu nhược.