Con nhím toàn thân gai nhọn bôi nọc độc, kỳ thật cũng là
để những loài thiên địch của nó e ngại mà tránh xa, đây chính là chỗ dựa của kẻ yếu để sinh tồn. Ta làm cho mình ở trong mắt người khác trở nên
hoàn toàn điên cuồng, giống như là một con sói hoang không gì kiêng kỵ,
sẵn sàng cho đám lang sói muốn chìa móng vuốt về Hương Ba Thành những cú đòn cả đời không thể nào quên.
Tôn Phi nói tới chỗ này, dừng một chút, quan sát thần sắc cường giả thần bí, thấy đối phương cũng không có lộ ý phản đối, lúc này mới tiếp tục
nói:
- Trong mắt của ta, vũ khí bảo hộ duy nhất của kẻ yếu chính là có gan
phản kháng tới ngọc đá cùng tan, chính là dũng khí thà làm ngọc vỡ, chỉ
có phản kháng cùng dũng khí, mới là chỗ dựa duy nhất của kẻ nhỏ yếu để
sinh tồn tại đại lục luật rừng này, mới có thể khiến cho các đại nhân
vật tự cho mình là cao cao tại thượng, chân chính sinh lòng kiêng kị.
- Dũng khí thà làm ngọc vỡ?
Cường giả thần bí lẩm bẩm, sau đó lại trầm mặc thật lâu.
Hồi lâu sau, cường giả thần bí khẽ nhếch miệng cười, đây cũng là lần đầu tiên Tôn Phi chứng kiến vẻ mặt này của hắn. Cường giả thần bí ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, ánh mắt thất thần giống như đang lâm vào trong
ký ức xa xưa, rồi chợt thì thào như tự nói với bản thân mình:
- Đúng thế, phản kháng cùng dũng khí, thời gian trôi qua thật là nhanh,
có một câu nói cùng ý tứ như vậy, ở rất nhiều năm trước kia, từng cũng
có một người, cũng giống như là ngươi, lẳng lặng ngồi ở trước mặt của ta nói với ta, hơn nữa, sau này hắn cũng đã thật sự làm được, so với ngươi thì làm càng thêm hoàn mỹ, cũng càng thành công…
- Tiền bối, người ngài nói có phải là Yashin đại đế?
Không biết vì cái gì, nghe được cường giả thần bí nói như vậy, cái tên Yashin như có ma lực từ miệng Tôn Phi bật thốt đi ra.
- Hả?
Cường giả thần bí hơi chậm lại, chợt nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Không sai, chính là hắn.
Cường giả thần bí trầm mặc xác nhận.
Hắn thực là thật không ngờ, quốc vương trẻ tuổi trước mắt cùng người kia thật là tương tự, có lẽ là bởi vì bọn hắn là cùng một loại người. Chính bản thân hắn đi xem xét kỹ từng chút một quốc vương trẻ tuổi này, rất
nhiều thời điểm đều hốt hoảng tưởng như thời gian đã lần nữa quay trở về hơn ba mươi năm về trước, lần nữa thấy được thiên tài võ đạo kia từng
bước một ngang trời quật khởi.
- Ta và Yashin đại đế giống nhau sao?
Tôn Phi có chút kinh ngạc, lần đầu tiên nghe được có người đánh giá chính mình như vậy.
- Uhm.
Cường giả thần bí nhẹ nhàng gật đầu, nói xong lại trầm mặc.
Bất quá khi hắn ngẩng đầu lại, chứng kiến vị quốc vương trẻ tuổi này bởi vì một câu ừ của mình mà biểu lộ vẻ nghi hoặc cùng chút đắc ý, tựa hồ
đột nhiên ý thức được cái gì, thần trí quay về thực lại, vô cùng nghiêm
túc nói:
- Ngươi không nên giống hắn!
- Sao?
Tôn Phi có chút mơ hồ.
Cường giả thần bí lần đầu tiên trịnh trọng cường điệu một việc như thế, thậm chí giọng còn mang âm điệu mệnh lệnh.
Nhưng Tôn Phi lại cũng không ghét, bởi vì hắn có thể cảm thụ được trong
lời của cường giả thần bí ẩn chứa một loại quan tâm không nói rõ, điều
này làm Tôn Phi hơi hơi cảm động.
Cường giả thần bí lắc đầu, đột nhiên đứng lên.
Trong nháy mắt kế tiếp, một cỗ khí thế uy nghiêm theo thân hình gầy yếu
của hắn tản ra, cả người giống như trở thành một người khác, không còn
chút gì bình dị gần gũi như ban nãy, chỉ còn từng đạo thanh sắc lưu
quang quanh quẩn bên ngoài thân thể hắn.
Tới khi khôi phục thần thái không buồn không vui mặc kệ nhân gian giống
thời điểm lần đầu tiên gặp mặt Tôn Phi, hắn thản nhiên nói:
- Ra tay đi, như cũ là mười chiêu, lúc này đây, ta sẽ xuất toàn lực.
Tôn Phi ngẩn ngơ, gật gật đầu, đứng lên.
Tôn Phi biết, nếu cường giả thần bí đã không muốn nói thêm gì, vậy coi
như là chính mình tiếp tục hỏi cũng sẽ không có bất kỳ đáp án nào.
Bất quá đoạn đối thoại đêm nay cũng đã vượt ngoài ý liệu của Tôn Phi.
Vốn cho là vị cường giả tích chữ như vàng này sẽ chỉ ậm ừ một hai tiếng, không ngờ đêm nay hắn lại chủ động nói nhiều như vậy, mà cũng từ đó có
thể biết, vị cường giả thần bí này cùng Yashin đại đế phi thường quen
thuộc, càng là vô cùng hiểu rõ một đời huy hoàng của khai quốc đại đế đế quốc Zenit.
Cường giả thần bí này, rốt cuộc là người nào?
Trước một giây toàn lực ra quyền, Tôn Phi còn đang nghi ngờ hỏi mình.
...
...
Ngày thứ hai.
Mặt trời vừa nhú, ngàn dặm không mây, thời tiết so với hôm qua đẹp hơn nhiều.
Trên 50 tòa thí kiếm đài tại doanh khu hai mươi dặm, đế quốc Zenit đang
tiến hành giải đấu diễn võ tác chiến hạng mục xếp hạng ngũ đại chiến
khu.
Chiến khu phương Bắc.
Hương Ba Vương lúc này rút thăm được đối thủ là nước phụ thuộc cấp ba Cody quốc.
Cody quốc thực lực cũng không tính là cường hãn, vòng thứ nhất ngày hôm
qua, nhờ vận khí tốt rút được một nước phụ thuộc cấp sáu thực lực nhỏ
yếu mới thuận lợi tiến vào vòng hai tổ thắng.
Nhưng mà vận khí của bọn hắn đã kết thức ngày hôm nay, bởi vì rút trúng
phải nước được nhiều người đánh giá là thực lực kinh khủng nhất chiến
khu phương Bắc - Hương Ba Thành.
Mà sự thật chứng minh, trận đấu diễn ra không khác gì dự đoán của mọi người.
Quay mắt về phía Hương Ba Thành thực lực rõ ràng cao hơn rất nhiều, Cody quốc cũng không có bỏ thi đấu.
Nhưng dù lựa chọn dũng cảm nghênh chiến, Cody quốc vẫn là mười trận bại cả mười, không có lấy nổi một trận hòa danh dự.
Cũng may người Hương Ba xuống tay đều thực có chừng mực, không giống như một ít quốc gia vừa ra tay đối thủ không chết cũng bị thương, cho nên
Cody quốc có thể giữ thực lực, tiến vào tổ bại tranh thủ cơ hội cuối
cùng.
Mười cuộc tranh tài chỉ tiến hành không đến một giờ liền tuyên bố kết thúc.
Hương Ba Thành gọn gàng chiếm vị trí thứ hai trong top 12 các quốc gia mạnh nhất chiến khu phía Bắc.
Bởi vì ngày hôm qua Hương Ba Thành biểu hiện thật sự là quá mức phấn
khích, lại thêm sắc thái bí mật bao phủ Hương Ba Vương cùng Hương Ba
Thành, cho nên tới giờ rất nhiều ngâm du thi nhân đều chọn những nơi tụ
tập đông người mà tuyên truyền những sự tích truyền kỳ cho người Hương
Ba. Cho nên hôm nay người tiến đến quan sát Hương Ba Thành tranh tài
càng nhiều, số lượng vượt quá hai ngàn, thậm chí vượt xa cả khán giả đi
xem một vài nước phụ thuộc cấp một.
Đám người chen lấn xô đẩy, đem trọn thí kiếm đài số 46 vây chật như nêm cối, tràng diện sôi động đến cực điểm.
Thần a, ai tới nói cho ta biết, kiếm của Bạch Phát Khoái Kiếm là từ nơi nào phát ra? Quá là nhanh, căn bản nhìn không thấy...
Một gã kiếm sĩ có chút chán nản nhìn trường kiếm trong tay mình, khó có
thể tưởng tượng một thanh kiếm phải nhanh tới trình độ nào, mới có thể
để cho đối thủ không nghe không thấy.
- A a a, Phong Chi Tử thật sự là rất đẹp trai, bộ dáng khi hắn bắn tên
giống như là tinh linh đã thất lạc thế gian, hắn là thần tượng của ta…
Một cung tiễn thủ râu ria xồm xàm trong đám người mở to hai mắt, xem xong cuộc tranh tài của Torres, điên cuồng mà hô to.
Những màn như vậy trong đám người thời thời khắc khắc đều đang phát sinh.
Nếu như nói phía trước bọn hắn còn hoài nghi ngâm du thi nhân quá khoa
trương về người Hương Ba, như vậy hiện tại bọn hắn đã hoàn toàn tin
những sự tích kia, bởi người Hương Ba đã cho kẻ khác thấy thực lực khó
có thể tưởng tượng.
Đặc biệt là ở phần đoàn chiến, chứng kiến chiến sĩ Hương Ba dùng trọng
trang thuẫn bài trực tiếp đánh bay võ sĩ nước phụ thuộc cấp ba cao cao
tại thượng từ thí kiếm đài xuống, rất nhiều người trong khoảnh khắc đó
đều cảm giác được nhiệt huyết sôi trào, giống như bản thân mình giành
thắng lợi, tiếng hò hét cùng hoan hô điên cuồng như núi lửa bùng nổ vang lên không dứt.
Duy có một điều làm cho rất nhiều người tới quan sát Hương Ba Thành
tranh tài cảm thấy tiếc nuối vâng là một vòng này vẫn không thấy vị quốc vương trẻ tuổi tràn ngập sắc thái truyền kỳ Hương Ba Vương kia xuất
thủ.
Thậm chí ngay cả ở khu nghỉ ngơi của Hương Ba Thành từ đầu đến cuối đều không nhìn thấy thân ảnh của Hương Ba Vương xuất hiện.
Rốt cuộc Hương Ba Vương đi nơi nào?
...
Tôn Phi lúc này còn đang nhàn nhã xem tranh tài.
Hắn len lỏi trong đám người, mặc một chiếc áo choàng đen che kín từ đầu
tới chân, hóa trang thành một người đi đường, nắm tay vương phi điện hạ
Angela vẻ mặt hưng phấn đồng dạng cũng đang hóa trang chen chúc trong
đám người đi quan sát chiến khu phía Tây. Nước phụ thuộc cấp một Metz
đúng là vận khí không tốt, ngày hôm qua vòng thứ nhất đã gặp phải một
nước cũng cấp một, đến hôm nay cũng tương tự, là Rotty quốc, nước phụ
thuộc cấp một.
Đã trải qua khổ chiến ngày thứ nhất, Metz quốc chiến lực đại giảm, có ba gã cao thủ thân mang thương tích xuất chiến, chẳng những không thắng mà còn hai chết một trọng thương, xem như thảm bại.