Kình phong bén nhỏ đập mặt mà tới, làm tung bay mái tóc dài, nhưng Cech lại vẫn bình tĩnh không hề nhúc nhích.
Mắt thấy lang nha bổng đã sắp nện trúng trán Cech, một đám người xem bên dưới giống như đã nhìn thấy cảnh vị chiến sĩ cao gầy của Hương Ba Thành đầu vỡ toác máu óc tung tóe, có người sợ tới mức che mắt lại…
Nhưng vừa lúc đó…
Răng rắc! Răng rắc! ! Răng rắc! ! !
Liên tiếp có tiếng vỡ vụn chậm rãi truyền ra.
Thế trận chỉ trong nháy mắt đã nghịch chuyển.
Trên thí kiếm đài, hết thảy đều tĩnh lặng.
Thân hình võ sĩ cường tráng bên Gourde quốc đang thế vạn quân mà vọt
tới, đột nhiên hoàn toàn dừng lại, cả lang nha đại bổng trong tay hắn
cũng như bị khựng ở một nhịp cuối, tất cả giống như một bức tượng điêu
khắc thật sống động…
Mà ngăn cản đại bổng cùng cả thân hình khổng lồ kia, chỉ là hai ngón tay hết sức bình thường!
Peter Cech vẫn giữ vẻ bình tĩnh, chỉ hời hợt vươn hai ngón tay đỡ lấy
đỉnh lang nha bổng, liền nháy mắt hóa giải một kích toàn lực của võ sĩ
Gourde quốc.
Không, không chỉ là hóa giải công kích.
Còn đánh bại đối thủ.
Rất nhanh, toàn bộ người xem bên dưới thí kiếm đài đều kinh ngạc tới há to miệng, thiếu chút nữa rớt cả cằm xuống.
Bởi vì trong ánh mắt ngơ ngác của bọn họ, lang nha bổng vị trí tiếp xúc
với ngón tay của Cech đang xuất hiện từng vết rạn rồi nhanh chóng lan
rộng, tiếp tục sau đó binh khí chế tạo bằng tinh thiết này cứ thế biến
thành từng mảnh vụn sắt lớn nhỏ rơi trên mặt đất.
Gã võ sĩ Gourde quốc nhìn đoạn lang nha bổng ngắn ngủn còn lại trong tay mình, sắc mặt tái nhợt giống như gặp quỷ, bắp chân cũng bắt đầu bị
chuột rút.
Chỉ ngón tay đã có thể điểm vỡ lang nha cự bổng làm từ tinh thiết bách
luyện, chứng tỏ nếu đối phương nguyện ý sẽ dễ dàng biến hắn thành thịt
nát.
- Ngươi thua.
Cech thu tay về, nhẹ nhàng nói:
- Ta không muốn giết người, tự ngươi nhảy xuống thí kiếm đài đi!
- Ta…
Gã võ sĩ bên kia còn muốn nói chút gì đó, nhưng nhìn từng mảnh vụn sắt
trên mặt đất, nhất thời tất cả dũng khí đều tan thành mây khói, giật
mình, xoay người nhảy xuống thí kiếm đài.
- Cao thủ chiến ván đầu tiên, Peter Cech Hương Ba Thành thắng!
Trọng tài cao giọng tuyên bố thắng bại ván đầu tiên, thanh âm qua ma
pháp trận truyền âm vang xa, truyền rõ ràng tới tai mỗi một người.
- Cech! Cech! ! Peter Cech! ! !
Ai cũng không thể ngờ ngay trận đầu tiên đã có cục diện phấn kích như
vậy. Mặc dù còn chưa thấy đấu khí quang diễm tận trời, cát bụi mịt mù…
nhưng một màn hai ngón tay giơ lên phá hủy binh khí làm từ bách luyện
tinh thiết cũng đã đủ làm rung động tất cả người xem, khiến bọn họ nhất
thời sôi trào nhiệt huyết gào to tên của Cech.
Trên thí kiếm đài, Cech dáng người thon giản, một thân giáp nhẹ đơn giản giấu sau áo choàng đen, mái tóc dài tùy ý bay loạn, tản ra một loại mị
lực khó có thể tả rõ, đem toàn bộ phong thái một thống lĩnh quân đội cần có bộc phát tinh tế.
Tôn Phi ở phía xa khu nghỉ ngơi cười lớn vỗ tay.
Mà hơn năm mươi Hương Ba thánh đấu sĩ cũng kích động dùng cự phủ trong
tay gõ lên tấm thuẫn, phát ra từng đợt tiếng rền vang trợ uy cho thống
soái của mình.
Đây là lần đầu tiên nhóm thánh đấu sĩ chứng kiến Cech ra tay.
Bọn hắn cũng thật không ngờ, vị thống soái ngày thường luôn hòa nhã, ít
khi ra tay hiển lộ thực lực, bị bọn hắn nghĩ rằng luôn kém Hanh Cáp Nhị
Tướng cùng những cao thủ cạnh quốc vương bệ hạ lại có thực lực cao như
vậy. Giờ phút này cả đám đều cảm giác nhiệt huyết đang thiêu đốt, ưỡn
ngực ngẩng đầu vì tự hào về thống soái của mình.
...
- Hương Ba Thành lại xuất hiện một cao thủ!
- Peter Cech? Tại sao từ trước tới nay chưa từng nghe tới người này,
thậm chí vừa rồi hắn còn chưa có vận chuyển đấu khí, đã chấn vỡ binh khí địch thủ. Chỉ bằng chiêu thức ấy, chỉ sợ hắn có hi vọng tiến vào top 10 cao thủ đứng đầu chiến khu phương Bắc này.
- Thực lực thật cường hãn, chỉ sợ hắn ít nhất cũng đã ngũ tinh cấp?
- Ừm, hoàn toàn không sai. Mau thử xem có thể chiêu dụ hắn từ tay Hương Ba Vương về với chúng ta không!
Đám khách quý ngồi xem cuộc chiến quanh thí kiếm đài số 44 thấy một màn
như vậy, lập tức kinh ngạc nghị luận, một số người ánh mắt lóe ra, trong lòng đã đặt kế hoạch lôi kéo nhân tài.
Kỳ thật những hành vi này đều là chuyện bình thường, bởi đối với một số
thế lực lớn tại đế đô, giải đấu diễn võ tác chiến chính là cuộc “thu
hoạch” nhân tài từ các nước phụ thuộc, bất kể bằng cách dụ dỗ hay uy
hiếp.
Đương nhiên, loại hành vi này cũng không phải mỗi lần đều thành công.
Tại đại lục Azeroth, sau khi tuyên bố nguyện trung thành với quốc vương
của mình, võ sĩ chân chính bình thường cũng sẽ không hướng người khác
nguyện trung thành lần nữa.
Đây là một trong những tín niệm cùng vinh dự trong truyền thống của võ sĩ.
Đáng tiếc ở đại lục luật rừng lên ngôi thế này, có người giữ vững quang
vinh cùng tín niệm, tất nhiên cũng sẽ có người lựa chọn tiền tài cùng
địa vị, lựa chọn từ bỏ lời thề, đó chính là bản tính con người.
Chuyện như vậy, suốt ngàn vạn năm qua đã phát sinh rất nhiều.
...
Kế tiếp, Hương Ba Thành cơ hồ lấy tốc độ gió thu cuốn hết lá vàng, đơn giản đánh bại Gourde quốc cả 5 trận còn lại.
Hanh Cáp Nhị Tướng, Fernando Torres, giám ngục quan Oleguer, Filippo
Inzaghi năm người trước sau xuất tràng, chiến thắng đối thủ của mình.
Hoàng tử Drenthe của Gourde quốc đứng trong Thất Lang là người cuối cùng xuất chiến, cũng là người kiên trì nhất, cùng Torres giao thủ suốt 20
phút, cuối cùng mới không địch lại cung tên thần quỷ khó dò trong tay
Torres, bị xuyên thủng vai trái, mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu,
không thể không ảm đạm nhận thua, nhảy xuống thí kiếm đài.
Cao thủ chiến sáu trận, làm cho người xem quanh thí kiếm đài số 44 thấy như si như say.
Thực lực cao thủ Hương Ba bày ra làm cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ, đồng thời cảm thấy may mắn vì mình lựa chọn tiến đến quan sát thí
kiếm đài này.
Thậm chí vài gã ngâm du thi nhân trước khi trận chiến giữa hai nước kết
thúc, cũng đã kịp biên soạn không ít câu chuyện để truyền lưu…
Đó là những câu chuyện về Bạch Phát Khoái Kiếm Paul Pearce, Hắc Phát
Cuồng Quyền Didier Drogba, Tuyệt Vọng Giả Oleguer, Phấn Toái Nhất Chỉ
Peter Cech, Phong Chi Tử Fernando Torres và Ảnh Chi Quỷ Thứ Inzaghi...