Yên lặng làm xong tất cả chuyện này, Inzaghi lấy tay gạt huyết tương trên mặt, dừng một chút, sau đó xoay người đứng ở phía sau Tôn Phi.
Tôn Phi vừa lòng gật đầu.
Chỉ giết một người, đây là Inzaghi khảo nghiệm Tôn Phi cấp cho Inzaghi.
Mà Inzaghi cũng không có làm cho Tôn Phi thất vọng, thiếu niên này đối mặt với hai cừu nhân khắc cốt ghi tâm không thể nhúc nhích, lại có thể khắc chế cừu hận, hoàn toàn theo mệnh lệnh của Tôn Phi, chỉ lựa chọn giết một người, điều này chứng tỏ hắc thiếu niên này có một tấm lòng tôn sư kính mệnh, đồng thời có thể đề kháng dụ hoặc... Cũng chỉ có người như vậy, mới đáng để Tôn Phi tiêu phí tâm tư bồi dưỡng.
Tôn Phi đối với lựa chọn của Inzaghi, rất hài lòng.
- Vì sao lựa chọn giết hắn?
Tôn Phi nhìn lên cái đầu lâu cắm trên mũi kiếm, thần sắc bình thản hỏi.
- Hai người kia, đều đáng chết. Bất quá đem so sánh, Cullen là con cháu dòng chính Ptolemy gia tộc, thân phận tôn quý hơn, nếu giết hắn tất sẽ mạo phạm thế lực lớn như Ptolemy gia tộc, kết xuống cừu hận không chết không ngừng, mà Andrew chỉ là một chưởng chùy sử, nếu chỉ có thể giết một người để phát tiết cừu hận, Filippo nguyện ý tuyển hắn!
Chiếc đầu lâu trên thanh trường kiếm cắm tại mặt đất kia, đúng là chưởng chùy sử đệ tam “cự chùy doanh” Cuồng Phong quân đoàn Andrew, lúc này thi thể cường tráng không đầu của hắn đã phục trên mặt đất, máu tươi từ cổ chảy thành dòng, nhuộm đỏ cả một khoảng, mà gã hoàn khố khởi nguồn mọi tai họa Cullen thì bị dọa đến hôn mê tới, giống như chó chết nằm ở trên mặt đất.
Inzaghi trả lời, ngắn gọn rõ ràng.
Điều này làm cho Tôn Phi có chút điểm ngoài ý muốn, thiếu niên mới một ngày trước ngượng ngượng ngùng ngùng cả ngày không dám nói một câu, lúc này trên người lại toát ra một loại trấn định cực kỳ hiếm thấy. Tôn Phi có thể rõ ràng nhìn ra được, lúc này Inzaghi giống như đã nhiều thêm phần lãnh tỉnh cùng cẩn mật.
Mà với dụng tâm lựa chọn của hắn, cùng làm cho Tôn Phi cảm thấy vui mừng.
Thực hiển nhiên, mặc dù trong lòng có cừu hận thật lớn, nhưng thiếu niên này lại lo lắng cho Tôn Phi, hắn cũng không sợ chết, chỉ cần có thể báo thù cho nhóm York cùng Tina, Inzaghi cho dù là thân tử, cũng không nhíu mày, nhưn hắn chọn giết Andrew, nguyên nhân chỉ có một, là tránh mang phiền phức cho Tôn Phi, vì kia là đệ tử đích hệ trong đại gia tộc.
- Ngươi sợ gây ra phiền toái cho bổn vương?
Tôn Phi nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Filippo, ngươi phải nhớ kỹ, hôm nay bổn vương sở dĩ chỉ cho ngươi giết một người, thực sự không phải là bởi vì sợ phiền phức, mà là bởi để lại cừu nhân kia, chờ đến khi chính ngươi thực lực cường đại lên, tự mình đến giết, chứ không thể giống như bây giờ, chỉ có thể mượn lực lượng bổn vương để báo thù.
Inzaghi hơi ngẩn ra, trong mắt rất nhanh tràn ngập vẻ cảm kích, quỳ gối thật sâu trước Tôn Phi.
- Đứng lên đi, ngươi cần nghỉ ngơi, Fernando, dẫn hắn đi nghỉ ngơi đi!
- Tuân mệnh, bệ hạ!
Thiếu niên tóc vàng Torres đáp ứng một tiếng, xoay người hướng Inzaghi khom người nói:
- Filippo điện hạ, thỉnh đi theo ta.
Hiện giờ Inzaghi chính là đệ tử quốc vương bệ hạ, thân phận không khác gì hoàng tử, những người khác tự nhiên sẽ gọi là điện hạ.
- Bệ hạ, thi thể York đại thúc...
Inzaghi hơi do dự, xoay người nhì chiếc xe tù phía xa.
Tôn Phi gật gật đầu.
Hắn nháy mắt chuyển sang hình thức pháp sư, ma lực cường hãn lan tỏa, lực thao khống ma pháp khủng bố của pháp sư cấp 36 làm hỏa nguyên tố từ bốn phía tụ tập lại quanh người hắn, sau đó đó nhẹ nhàng khoát tay, trong không khí đột nhiên nhiệt độ tăng vọt, một đạo hỏa diễm từ cánh tay hắn xuất hiẹn, như một đầu hỏa long cuồng bạo hoa phá trường không, bao phủ lấy chiếc xe tù loang lổ máu.
Kỹ năng pháp sư “Địa ngục hỏa diễm”
Tạo ra một đoàn địa ngục hỏa diễm cực nóng theo ngươi chỉ hủy, hòa tan tàn bộ địch nhân trước mắt.
Đây là kỹ năng pháp sư trong thế giới Diablo, uy lực cường đại hơn nhiều “hỏa diễm đạn”, là kỹ năng hỏa diễm ma pháp thứ ba Tôn Phi nắm giữ.
Đệ nhất cao thủ Ôn Tuyền quan vẫn luôn trầm mặc đứng phía xa lúc này hoàn toàn bị chấn kinh rồi.
- Hương Ba Vườn này... Không ngờ là ma vũ song tu, chẳng những thực lực cường hãn, còn là một hỏa hệ ma pháp sư cường đại? Điều này sao có thể? Tuổi còn trẻ, thế nhưng có thể đạt tới trình độ như vậy, hơn nữa, xem thần thái thoải mái của hắn khi thi pháp, thậm chí ngay cả thời gian ngâm xướng ma pháp chú ngữ cũng quá nhanh, thực lực của hắn... Đến tột cùng đạt được trình độ gì rồi?
Dinaples như mất đi năng lực suy xét, thực lực của đối thủ làm cho hắn nảy sinh cảm giác tuyệt vọng cùng vô lực, trong lúc hốt hoảng, hắn như đã nhìn thấy được một vị thiên tài tuyệt diễm hoành không xuất thế.
- Cát bụi trở về cát bụi, để cho linh hồn thuần khiết của York cùng Tina theo liệt diễm hừng hực ngủ yên trên bầu trời đi!
Đang ở loạn thế, thực lực cường hãn như Tôn Phi, dựa vào lực lượng một người, cũng vô pháp bảo hộ toàn bộ người quen.
Trong mắt hắc thiếu niên Inzaghi là những giọt lệ vui buồn lẫn lộn.
Nhìn thấy liệt diễm đem đồng bạn lần lượt thôn phệ, Inzaghi cảm giác tâm của mình đột nhiên cứng rắn lên, ngoại trừ chuyện trước mắt này, có lẽ không còn có bất cứ chuyện gì, có thể lưu lại vết thương trong lòng của hắn.
- Hử?
Vẻ mặt Tôn Phi đột nhiên biến đổi, nháy mắt chuyển sang hình thức người man rợ, kỹ năng “ Nhảy vọt” phát động, tại chỗ lóe ra một cái, xuất hiện trước xe tù, một quyền đánh nát lưới sắt, vọt vào trong ngọn lửa, mang theo bốn thân ảnh gầy yếu trở về.
- Còn có bốn cô nhi còn sống.
Tôn Phi chuyển sang hình thức thánh kỵ sĩ, kỹ năng “cầu nguyện” phát động.
Một chuỗi kim sắc quang diễm cao quý thánh khiết từ trên người hắn phát ra, bao phủ lấy bốn thân thể nhỏ gầy cứu được từ trong xe tù, giờ khắc này trên người Tôn Phi trần ngập khí tức nhân từ, phảng phất như phụ thần hàng lâm nhân gian, mà bốn hài tử nguyên bản lâm vào hôn mê sắc mặt xanh mét kia, hai má khô gầy thoáng trở nên hồng nhuận, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng hô hấp.
- A, thật tốt quá! Cavani, Michael, Gonzales... Còn có David, thật sự là quá tốt, bọn hắn đều còn sống...
Thấy một màn như vậy, Inzaghi cao hứng đến muốn điên rồi.
Thời gian ba năm, mỗi một tiểu hài tử trong khu dân nghèo kia đều giống như thân nhân chí thân của hắn, vốn cho là sau tai nạn lần này chỉ còn một thân một mình hành tẩu, không nghĩ tới lúc tối tuyệt vọng, lại còn bốn đồng bạn sống sót.
- Fillppo, bốn cô nhi này, về sau đều theo ngươi đi!
Tôn Phi đình chỉ kỹ năng “cầu nguyện”, bốn tiểu hài tử kia đã khôi phục lại hô hấp, bất quá có lẽ ko quá suy nhược, nên vẫn chưa tỉnh lại.
- Vâng, bệ hạ.
Inzaghi mừng rỡ nói.
- Ừ, ngươi đi nghỉ ngơi đi.
Torres lệnh cho binh lính mang theo bốn cô nhi hôn mê đi cùng Inzaghi quay về trong đại doanh.
Sau đó, Cech cùng giám ngục quan Oleguer nghe tin chạy tới, thành quản cùng thánh đấu sĩ xếp hàng bày trận trước đại doanh, sắn sàng đón địch, hiện ra khí thế cường ngạnh.
Tôn Phi chỉ chỉ Dinaple trọng thương cùng Cullen nằm trên mặt đất giả chết, xoay người đi vào đại doanh, thanh âm của hắn vang vọng bên tai mỗi một binh lính Hương Ba:
- Lưu lại hai người kia, còn lại giết!
Năm sáu chục tên lính đi theo Andrew cùng Cullen xoay người bỏ chạy, nhưng trốn đi đâu? Thành quản Hương Ba như như lang như hổ đuổi theo, không ngoại lệ, toàn bộ bị chém làm hai đoạn, đột tử đương trường, cho dù là quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng không hữu dụng.
Thân là Ôn Tuyền Quan đệ nhất cao thủ, Dinaples cau mày, vận chuyển đấu khí áp chế thương thế bên trong cơ thể, hắn vô lực đi cứu những binh sĩ này, thực lực người Hương Ba bày ra khiến hắn kinh hãi, ngoài Hương Ba Vương sâu không lường được kia, cả thiếu niên tóc vàng tiễn thuật như thần xuất hiện lúc trước, còn có hán tử cao gầy cùngcự hán mặt sẹo to lớn như quả núi mắt lộ hung quang kia, đều cho Dinaples rung động thật lớn, dù mấy người đó đều không phải đối thủ của mình ở trạng thái toàn thịnh, nhưng đặt bên trong Ôn Tuyền quan cũng là cao thủ hiếm có, một nước phụ thuộc nho nhỏ như Hương Ba Thành, từ đâu lại lôi kéo được nhiều hảo thủ cỡ ấy?
Hắn thật sự là nghĩ mãi mà không rõ.
- Hương Ba Vương, ta với Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton còn kém bao nhiêu?
Dinaples đột nhiên nhớ lại mục đích thực sự khi khiêu chiến Hương Ba Vương, nhìn thấy thân ảnh tuấn tú kia sắp biến mất trong sương mù, lớn tiếng hỏi.
- Sutton? Hai người các ngươi, hắc hắc, không sai biệt lắm.
Tôn Phi cũng không quay đầu lại hồi đáp.