- Đa tạ bệ hạ, Robben cuộc đời này nguyện trung thành với bệ hạ, nguyện vì bệ hạ cống hiến hết sức mình.Phong hệ đấu khí võ sĩ trong lòng cảm kích quả thực khó có thể nói nên lời, giống như đang nằm mơ, vận mệnh thật sự là kỳ diệu.
Robben nói xong, muốn quỳ một chân xuống đất.
Tôn Phi cười ha ha, đưa tay phất một cái, một cỗ lực lượng vô hình đem Robben nâng dậy, sau đó đỡ thân hình rồi nhoáng cái biến mất tại chỗ.
Nghe bên tai tiếng hoan hô cùng vỗ tay, Robben chỉ cảm thấy hết thảy tựa như mộng ảo.
- Ro… Robben tướng quân, ngài có muốn lập tức thu dọn hành lý không? Ta đã phái người thông tri cho phụ thân của ngài, ngài ấy nhất định sẽ thật là cao hứng…
Robben quay đầu lại, thấy Tudor Vương phì nộn như con heo mập đang rón rén tới gần mình, sắc mặt cung kính lấy lòng, làm gì còn bộ dáng khinh miệt ban nãy. Robben một câu cũng không nói, lập tức ly khai thí kiếm đài.
. . .
. . .
Inzaghi thương thế không nhẹ.
Tuy rằng thương thế trên người nhờ "Sinh Mệnh Trị Liệu Dược Thủy" đã khôi phục bảy tám phần, nhưng tổn thương do tiêu hao tâm thần cùng tinh lực chỉ có thể từ từ phục hồi, tạm thời lâm vào mê man.
Sau vài kiểm tra đơn giản không thấy còn vấn đề, Cech cùng Oleguer mang Inzaghi trở về dưỡng thương, cả đám cô nhi Owen, Cavani cũng về lo lắng trở về theo.
Nhớ ngày đó ở khu dân nghèo tại Ôn Tuyền Quan, có York đại thúc cùng tới hơn 20 cô nhi mà giờ lại chỉ còn năm đứa nhỏ này mang theo huyết hải thâm sống trên thế gian, cảm tình thập phần thâm hậu.
Đám người Tôn Phi thì tiếp tục quan sát những trận đấu khác.
Những cao thủ được nhắc đến trong quyển sách nhỏ do đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân Materazzi biên soạn đều được Tôn Phi lưu ý, cũng không phải lo lắng những người đó sẽ tạo thành uy hiếp với mình, mà qua chuyện của Robben, quốc vương bệ hạ hiểu được việc mình có cơ hộ để mời chào nhân tài. Trên đại lục luật rừng này, muốn tồn tại được thì vũ lực cá nhân siêu tuyệt cùng thế lực là hai điều không thể thiếu, mà muốn khuếch trương thế lực tự nhiên cần có rất nhiều nhân tài.
…
Rất nhanh, tin tức Hương Ba Thành thất bại đã truyền khắp doanh khu 20 dặm, thậm chí cả một ít thế lực cùng gia tộc tại đế đô cũng nhận được tin tức.
Chỉ là một trận chiến bại rất bình thường, nhưng ảnh hưởng của nó không hề nhỏ.
Lúc trước Hương Ba Thành được một đám người nhàn tản đồn thổi rằng sẽ cùng Hương Ba Vương cường thế tạo thành ra một thần thoại bất bại, thì gườ theo trận này, thần thoại kia đã hư hại một góc, thậm chí càng sinh ra thêm nhiều lời tiên đoán cùng phát xét khó nghe từ những kẻ ghen ăn tức ở.
Đi quanh từ thí kiếm đài số 1 đến số 10, vô số lời xì xào chỉ trỏ làm đám tướng lãnh đi sau Tôn Phi sắc mặt khó coi muốn phát tác, nhưng Tôn Phi vẫn bình tĩnh phất tay ngăn cản.
Tôn Phi thừa hiểu một trận thất bại này không thể tạo thành ảnh hưởng lớn tới mức này, nếu hắn đoán không sai, sau lưng nhất định phải có kẻ châm ngòi thổi gió, về phần người xuất thủ là ai, quốc vương bệ hạ cũng không muốn đi lãng phí tinh lực điều tra.
Tôn Phi thật bình tĩnh đi quanh quan sát mỗi trận đấu đang tiến hành trên các thí kiếm đài.
Không ngoài dự đoán, một đám cao thủ lên sách của đệ nhất ngâm du thi nhân đều chiến thắng dễ dàng.
Theo thời gian trôi qua, vòng đấu loại thứ nhất chỉ còn lại một trận cuối.
- Nhanh chân đi xem, cao thủ cuối cùng của Hương Ba Thành, Cung Chi Nữ Thần Elena chuẩn bị xuất chiến rồi…
- Ảnh Chi Thích Khách đã thất bại, Cung Chi Nữ Thần chỉ sợ cũng nguy hiểm!
- Cung Chi Nữ Thần cái *** chó gì chứ, chẳng qua là cái bình hoa Hương Ba Vương trồng mà thôi. Ta dám phán nữ nhân này nhất định thua, bởi vì đối thủ của nàng ta chính là kẻ từng được xem ngang hàng với đệ nhất cao thủ nước phụ thuộc Nhất Kiếm, một trong Song Ẩn – Cuồng Ẩn Bowyer…
- A? Không ngờ là Bowyer? Nữ thần của ta gặp nguy rồi!
Từng đợt tiếng người ồn ào nghị luận từ đàng xa truyền đến, trên thí kiếm đài số 1, cuộc tranh tài cuối cùng trong vòng đầu của Hương Ba Thành sẽ bắt đầu. Sức hấp dẫn của mỹ nữ quả thật khó tưởng tượng, có thể thấy qua việc đại đa số người xem đều không hi vọng kết quả ngoài dự đoán nhưng vẫn tới để ngắm nhìn vẻ đẹp của Cung Chi Thần Nữ…
Theo làn sóng người chen lấn, đám Tôn Phi cũng đã tới được trước thí kiếm đài số 1.
Cuộc tỷ thí này sở dĩ được an bài ở thí kiếm đài số 1, bởi vì song phương đối chiến có Cuồng Ẩn Bowyer thành danh từ lâu. Cao thủ như thế ra tay tạo thành lực phá hoại cực lớn, bởi vậy phải an bài ở sàn thi đấu có phòng hộ an toàn nhất này.
Thí kiếm đài số 1 từng diễn ra trận long tranh hổ đấu giữa Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba Vương cùng tứ đại tài quyết kỵ sĩ cho nên trở thành toà thí kiếm đài được trang bị thủ hộ kết giới cường đại nhất.
Cuồng Ẩn Bowyer trên người mặc giáp nhẹ làm bằng cương thiết, không đội đầu khôi, để mặc gió làm bay loạn mái tóc khô vàng như cỏ tranh, cặp mắt chỉ lớn cỡ hạt đậu lấp lóe tinh quang, miệng hơi méo, cái mũi to mà tẹt, thân hình nặng nề, mặc dù là cao thủ thành danh đã lâu nhưng trông không hề có chút phong phạm cao thủ nào mà chỉ toát lên khí tức hèn mọn cùng bỉ ổi.
Bowyer đến từ chiến khu phía Tây, là hoàng tử nước phụ thuộc nhất đẳng Miluo, từng nhờ một trận chiến chống đỡ được 10 chiêu của Nhất Kiếm mà không thất bại làm thanh danh vang động đế quốc. Trước khi Tôn Phi hoành không xuất thế, rất nhiều người từng coi Bowyer là cao thủ có hi vọng khiêu chiến danh hiệu đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc từ Nhất Kiếm nhất.
Thế nhưng lắm tài thì nhiều tật. Gã này tuy thực lực khủng bố nhưng nhân phẩm lại hoàn toàn là một dâm ma không hơn không kém. Có ngâm du thi nhân từng nói khoa trương rằng tại Miluo quốc, phàm là nữ tử vượt qua 18 tuổi không một ai không từng bị Bowyer chà đạp qua, thậm chí tửu sắc hoàng tử này còn bệ rạc tới mức ra một mệnh lệnh biến thái: phàm là nữ tử tân hôn, đêm đầu tiên nhất định phảu kính dâng cho hắn, nếu không chính là mắc tội phản quốc, tru di cửu tộc.
Ở Miluo quốc, không biết có bao nhiêu hồng nhan nữ tử chịu khổ, không biết bao nhiêu đôi tình nhân vì thế mà phải bỏ quốc trốn đi, không biết có bao nhiêu gia đình ly tán. Đáng tiếc kẻ gây ra tất cả những chuyện này lại là hoàng tử quốc gia, hơn nữa còn là cao thủ có thể đếm trên đầu ngón tay trong 250 nước phụ thuộc, do vậy không ai có thể làm gì được hắn.
Đương nhiên, cũng bởi vì mê luyến tửu sắc khiến qua nhiều năm tu vi võ đạo của hắn không mấy tiến bộ, bị người từng được cho là mục tiêu chiến đấu ngày trước là Nhất Kiếm bỏ xa. Hắn càng lúc càng biệt tăm, rất ít khi xuất thủ, lại thêm hành vi quái đản, thái độ làm người cuồng vọng cho nên bị một số người gọi đùa là Cuồng Ẩn.
Trên thí kiếm đài, song phương đã lên sân đấu.
Elena thân mặc ma pháp chiến giáp, tạo hình hoa mỹ ôm chặt lấy thân thể, để lộ vừa đủ kích thích tầm mắt lại không thiếu vẻ nghiêm trang, đem nữ dong binh xinh đẹp như vị nữ thần đứng từ đài cao nhìn xuống chúng sinh.
Elena vừa ra tràng, nhất thời bên dưới thí kiếm đài vang lên hàng loạt tiếng nuốt nước miếng.
Mọi nam nhân giống như bị sét đánh trúng, yết hầu chạy lên chạy xuống, có người chảy nước dãi, có người chảy máu mũi, mất đi năng lực trò chuyện, mắt hau háu nhìn nữ thần tuyệt thế đứng trên đài.
Bowyer càng khỏi phải nói, ánh mắt như bốc hỏa, hơi thở dồn dập, trong lòng cuồng hô: ta phải có nữ nhân này, nhất định phải có. Trời ạ, trên thế giới lại có nữ võ sĩ khí chất nhường này, ta nhất định phải lột hết chiến giáp của nàng, xem bên dưới khôi giáp đỏ như lửa kia rốt cuộc cất giấu tuyệt thế phong cảnh dạng gì, ta nhất định làm được, ta thề…
Bowyer ánh mắt không ngừng đảo khắp người Elena, đặc biệt dừng thật lâu ở một vài bộ vị, miệng chép liên tục tán tưởng, là đàn ông đều sẽ hiểu ý hắn.
Elena nhíu nhíu mày, một chiếc đoản cung từ hư không đột nhiên xuất hiện trong tay của nàng.
Mà cùng lúc đó, bên dưới thí kiếm đài, một ánh mắt ẩn chứa sát khí lạnh như băng xuyên qua thủ hộ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa chiếu lên người của Bowyer.