Sau khi tiến vào cảnh nội đế quốc, tốc độ quân viễn chinh giảm đi rất nhiều.
Một mặt chờ đợi đám người Lampard trở lại hội họp, mặt khác Tôn Phi đối với tình hình cảnh nội đế quốc phi thường tò mò. Hoàn toàn khác với nước phụ thuộc, đế quốc Zenit có lãnh thổ rộng lớn được chia làm bảy đại hành tỉnh, trong mỗi một hành tỉnh đều có vài tòa thành nguy nga sừng sững quy mô vượt xa Hương Ba Thành, bất luận là quân sự hay thể chế chính trị đều hoàn thiện vô cùng. Tôn Phi muốn bổ một Hương Ba Thành cường đại nhất định phải quan sát tất cả lấy đó làm kinh nghiệm, nếu chỉ dựa vào một chút kiến thức của kiếp trước tự nhiên là không được.
Chiều tà, quân viễn chinh Hương Ba cùng thương đội Soros tiến vào hành tỉnh Engst, xa xa là một một tòa thành cổ nguy nga đồ sộ gấp đôi Hương Ba Thành tọa lạc bên bờ đại giang tuôn chảy gào thét, đây là cứ điểm quân sự bậc nhất phía bắc của đế quốc Zenit, tên gọi Ôn Tuyền quan.
Từ đại giang tới phải qua một ải này, theo pháp luật đế quốc, quân đội của nước phụ thuộc không được phép vào thành, quân viễn chinh chỉ có thể dựng trại nghỉ ngơi bên ngoài cạnh bờ sông, đồ ăn thức uống và vật dụng được phép phái người vào thành mua mang ra.
Tôn phi mang theo Angela cùng Ji Ma tìm một chỗ lý tưởng để câu cá, đột nhiên nữ kiếm sĩ tóc vàng Suzanne bên cạnh trưởng công chúa cạnh đi tới.
- Trưởng công chúa điện hạ sắp phải rời khỏi?
Nghe dược nữ kiếm sĩ Suzanne truyền lời, trong lòng Tôn Phi sửng sốt.
- Vâng, bệ hạ, hiện giờ đã tiến nhập cảnh nội đế quốc, đại vương tử Arshavin điện hạ đã phái người ra nghênh đón trưởng công chúa, trước khi mặt trời lặn sẽ tới Ôn Tuyền quan, hiện giờ tình thế đế đô rắc rối phức tạp, trưởng công chúa điện hạ nhất định phải mua chóng trở về chủ trì đại cục.
Nữ kiếm sĩ tóc vàng Suzanna kiến nhẫn đáp.
Nữ kiếm sĩ này lúc bình trước còn cao ngạo như loài chim Khổng Tước thế nhưng hiện tại lại hòa nhã khác thường, ở trước mặt Tôn Phi một bộ lễ độ cung kính. Kỳ thật nguyên nhân cũng rất đơn giản – một trận chiến trên đỉnh núi kia, khó có thể tin nổi Tôn Phi hoàn toàn đánh bại một trong thập đại tài quyết kỵ sĩ Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton, chiến tích kinh hãi thế tục, thân phận tự nhiên lên cao như diều gặp gió, đại lục này cường giả vi vương. Tuy rằng nữ kiếm sĩ Suzanne không thông minh cho lắm, nhưng qua lời trưởng công chúa cũng hiểu được chuyện Hương Ba Vương quật khởi đã không ai có thể ngăn cản, bất luận là thực lực hay là thế lực Tôn Phi đều khiến nàng phải cúi người cung kính.
- A, một khi đã như vậy, vậy thì tạm biệt…
Ánh hoàng hôn chiếu từng tia nắng vàng rực rỡ, Tôn Phi chợt cảm thấy mất mát.
Trong lòng hắn lúc này cảm giác thật khó hiểu a, mình và trưởng công chúa cộng lại cũng chỉ gặp mặt ba lần thôi, thân thiết nhất cũng chỉ có cái lần ngồi cùng bàn đá ăn cơm, hơn nữa lần đó chính mình mặt dày đoạt bát cơm của người ta, tại sao lại có thể có loại cảm giác này? Chẳng lẽ mấy ngày nay chính mình đã thành thói quen có đôi mắt màu xanh đậm làm say lòng người yên lặng chăm chú nhìn mình từ phía xa…
Tôn phi dở khóc dở cười
Đúng lúc này, Doanh Địa đang huyên náo bỗng nhiên yên tĩnh.
Trưởng công chúa Natasha chưa bao vẫn luôn ẩn mình đột nhiên từ xe ngựa bước xuống, váy dài màu lam lả lướt trên mặt đất mang theo sắc thái mộng ảo, mái tóc tung bay ánh lên trong nắng chiều vàng rực, không tính là quá xinh đẹp, nhưng trên người lại toát ra mị lực làm cho ánh mắt của tất cả mọi người trong doanh địa đều tập trung hướng đến nàng.
Nhẹ nhàng đi đến bờ sông, ngừng lại bên cạnh Tôn Phi, mắt nhìn gợn sóng lăn tăn trên mạt sông, đây là lân đầu tiên vị Nữ Văn Thánh trí kế uyên thâm này nhẹ nhàng mỉm cười trước mặt Tôn Phi, dừng lại một chút, thế nhưng không biết nên mở miệng thế nào, cả nửa buổi mới nói:
- Đa tạ Alexander bệ hạ đã tặng thuốc.
Lời kia vừa thốt ra, Tôn Phi chưa kịp phát hiện ra điều gì khác thường thì đại kỵ sĩ trưởng Roman Pavlyuchenko cùng nữ kiếm sĩ Suzanne lập tức sửng sốt. Theo trí nhớ của bọn họ trưởng công chúa điện hạ tựa hồ không bao giờ nói những lời “vô nghĩa”… Hôm nay đây là làm sao vậy?
Sau đó, xa xa truyền đến một hồi tiếng vó ngựa vang dội.
Mọi người quay đầu nhìn lại chỉ thấy đằng xa một đội ước chừng năm trăm ngân giáp kỵ sĩ tinh nhuệ dọc theo bờ sông thúc ngựa mà đến, thần sắc hiên ngang cực kỳ dũng mãnh, vài tên kỵ sĩ giơ cao trong tay tinh kỳ (cờ) song đầu Bạch Hùng dấu hiệu của đế quốc, còn có bạch ngân tinh kỳ tung mang hình hắc sắc song phủ đan chéo nhau tượng trung cho vô địch chi sư “Thiết Huyết Doanh” dưới trướng “Zenit quân thần” Andrew Arshavin, cũng trong gió bay phần phật.
Đây là đội ngũ kỵ sĩ hộ vệ đại vương tử Arshavin phái tới nghênh đón hộ tống trưởng công chúa cấp tốc trở về đế đô.
- Cùng đến đây, những gì đã xảy ra thật phấn khích khó quên, lần này hành trình tới Hương Ba, vượt xa dự liệu của ta…
Trên khuôn mặt gầy yếu của trưởng công chúa lộ ra thần sắc thoải mái rồi trở lại như cũ, cười nói:
- Bất quá bệ hạ khi ngài ở trong biên giới Hắc Nham đã nhiều lần đối kháng pháp luật đế quốc, chuyện sẽ không đơn giản vậy, ngoài Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton ra sẽ còn có một số người quyết tâm tìm tòi đến cùng chuyện này…
Trưởng công chúa nói xong, nhìn Tôn Phi cười như không cười.
- Nếu là người có mắt như mù thì bổn vương dùng nắm đấm mà nói chuyện.
Tôn Phi cười ngạo nghễ.
- Ở đại lục Azeroth, bạo lực có lẽ là sự lựa chọn tốt nhưng lại không thể giải quyết mọi vấn đề, huống hồ thực lực bệ hạ bây giờ hoàn toàn vô pháp đối kháng với những thế lực có căn cơ trăm năm trong đế quốc…
Trưởng công chúa lần đầu tiên mở miệng nói nhiều như thế, thoáng thở dốc vài hơi tựa hồ có chút mệt mỏi. Mặc trên người nàng là trang phục mang phong cách Pirates Of The Caribbean mà Tôn Phi đạo ra, eo buộc chặt lộ vóc dáng mê người, dù mắc bệnh bệnh thời gian dài khiến thân hình gầy yếu nhưng những đường cong trên người trưởng công chúa vẫn đẹp say lòng người. Đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực, nàng nhìn vào mắt Tôn Phi nghiêm túc tiếp tục nói:
- Kỳ thật bệ hạ ngài cũng là vương giả tâm tư linh mẫn, nếu luận về trí tuệ chỉ sợ không thua ta cùng Paris. Từ trước tới giờ bệ hạ hà tất phải luôn cố tình đóng giả như mãng phu chỉ biết chém giết?
Tôn Phi cười cười thầm nghĩ việc giả trư ăn thịt hổ mang đến cảm giác thật sảng khoái, vị công chúa cao cao tại thượng nắm rõ hết thảy sự tình đế quốc trong lòng bàn tay sao có thể hiểu được?
Thấy Tôn Phi không trả lời, trưởng công chúa cũng không thèm để ý, tay phải vuốt lại mấy lọn tóc dài gió thổi bay loạn, tay kia từ trong áo lấy ra một miếng miếng sắt nhỏ màu hồng hình ngũ giác. Miếng sắt này hiển nhiên là bị thưởng thức quá nhiều, trở nên bóng loáng, ánh sáng êm dịu tỏa ánh huỳnh quang nhàn nhạt. Nếu cẩn thận quan sát còn có thể phát hiện ra mặt trên còn có khắc họa một ít minh văn huyền ảo phức tạp, Tôn Phi nhìn ra, đây tuyệt đối không phải ma pháp trận đồ án.
- Khối xích thiết này có lẽ sau này sẽ giúp ích cho ngươi, xem như ta cảm tạ lọ thuốc của ngươi đi!
Trưởng công chúa nói xong, không thèm để ý một bên thần sắc của đại kỵ sĩ trưởng Roman Pavlyuchenko cùng nữ kiếm sĩ Suzanne cực kỳ hoảng sợ muốn ngăn cản, nhẹ nhàng tung miếng sắt vào không trung về phía Tôn Phi.
Tô Phi dễ như trở bàn tay khẽ đón lấy miếng xích thiết hình ngũ giác, cảm giác khi chạm vào như là khối ngọc trăm năm mềm mại êm dịu, không hề thấy thô ráp, trong lòng một trận ngạc nhiên, cẩn thận quan sát tỉ mỉ một hồi phát hiện ngoại trừ minh văn huyền bí ở một bên mặt ra thì mặt sau là một bức họa sông núi, chắn hẳn có hàm ý.
Tôn Phi nhìn ra miếng xích thiết này hẳn lai lịch bất phàm, có giá trị không tầm thường. Suy nghĩ một chút, ngẩng đầu cười nói:
- Đa tạ công chúa điện hạ, phần cảm tạ này ta nhận!
Trong lòng vừa động, hắn lại lấy ra từ không gian sức mang một đại bình “toàn diện khôi phục dược tề” đưa cho trưởng công chúa, khẽ cười nói:
- Angela nói cho ta biết loại dược tề này đối với bệnh tình công chúa điện hạ hữu dụng, đây là ta chừa ra một phần cuối cùng hôm nay ly biệt liền tặng công chúa!
Trưởng công chúa nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt màu lam đung đưa rung động ngổn ngang trăm mối, cũng không chối từ để cho nữ kiếm sĩ Suzanne nhận thuốc.
Tôn Phi lại từ trong không gian sức mang lấy ra hai phần bản thảo, hơi trầm ngâm một lúc đem giao cho trưởng công chúa, giải thích:
- Tờ thứ nhất là bản thảo ghi chép cách pha chế một loại thuốc chữa thương cấp tốc, ngày đó ta ở đỉnh Đông Sơn bị xuyên thủng thân thể sau đó lại có thể rất nhanh khôi phục đúng là nhờ vào loại dược tề này, bất quá xác xuất pha chế thành công không cao. Mà bản thảo thứ hai là điều chế loại dược tề ta vừa đưa, công chúa sau này nếu còn cần loại dược tề này chữa bệnh thì có thể trực tiếp bố trí cho dược sư hoàng cung bào chế, cần vật liệu cũng rất đơn giản nhưng xác suất thành công cũng không cao!
Trưởng công chúa Natasha mắt hiện lên dị sắc, cẩn thận thu hồi hai phần bản thảo, khe khẽ thở dài:
- Bệ hạ quả nhiên là tâm tư tinh minh, chỉ sợ đã đoán trước được sớm hay muộn cũng có một ngày Arshavin điện hạ sẽ hướng tới ngươi đòi hỏi phối phương hai loại dược tề kỳ diệu này, cho nên ngươi mới muốn mượn tay ta chuyển giao!
Tôn Phi mỉm cười.
Ngày đó ở đỉnh Đông Sơn bất đắc dĩ ở trước mặt bao nhiêu người sử dụng “sinh mệnh trị liệu dược tề” cùng “toàn diện khôi phục dược tề”, Tôn Phi cũng biết rằng hai loại dược tề hiệu quả kinh người này sẽ khiến cho những người có tâm địa ham muốn dòm ngó, đặc biệt có tính cách thượng vị giả giống như là Arshavin, biết tác dụng loại dược tề này vô cùng ý nghĩ tất nhiên ghi nhớ trong lòng, tuy rằng lúc ấy bởi vì tình huống phức tạp cũng không có mở miệng đòi hỏi, nhưng khẳng định trước sau gì cũng vươn tay ra, cùng với việc bị người đạp cửa đến đòi, còn không bằng chính mình sớm biết điều một chút chủ động dâng ra, ngược lại là vẹn toàn đôi bên.
Bất quá phối phương dược tề trong thế giới Diablo khi mang về thực tại sẽ phát sinh dị biến trình độ nhất định, Tôn Phi cùng nữ tu sĩ Ankara nhiều lần luyện chế mới chầm chậm nắm giữ phối phương, Tôn Phi hiển nhiên là không có hồ đồ đem toàn bộ bí mật tiết lộ cho người khác, hắn sớm đã chuẩn bị kỹ càng cấp cho trưởng công chúa hai phần phối phương dược tề kia. Quả thật theo như lời hắn cho dù là tài liệu đủ thì xác suất thành công cũng thấp một cách đáng thương, thậm chí không đến 5%, hơn nữa bởi vì cơ bản là nguyên lý phối phương dược tề của hệ thống thế giới Diablo, cho nên cho dù là dược tề sư cấp đại sư cũng vô pháp thông qua phối phương nhìn ra được chỗ huyền bí, đây cũng là nguyên nhân Tôn Phi thoải mái xuất ra phối phương, thứ này qua tay trưởng công chúa giao cho Arshavin sẽ có độ tin cậy càng cao.
- Natasha điện hạ, ta có một vấn đề luôn muốn hỏi nàng.
Tôn Phi chuyển đề tài.
- Hỏi đi.
- Ta luôn luôn rất hiếu kỳ, nàng… Đến cùng có phải là một cao thủ hay không?
Tôn Phi thực nghiêm túc hỏi.