“Thi bạo” uy lực cực lớn, ngay cả hắc kỵ sĩ “Nhị”, trong lúc bất ngờ không đề phòng bị một mảnh xương vỡ xuyên thủng cánh tay trái, tạo thành một cái lỗ lớn bằng ngón cái máu chảy không dứt, cho dù ngưng tụ đấu khí thân thể cũng không chịu được, đau đến mặt cũng vặn vẹo, nếu không phải có hắc sắc đầu khôi che đậy, chỉ sợ đã lộ ra sắc mặt trắng bệch trước mắt đám binh sĩ.
Bọn hắn hoàn toàn không hiểu, vì sao thi thể đột nhiên lại nổ mạnh, đội ngũ chợt xuất hiện hỗn loạn.
Mà bên kia, tốc độ công kích của Tôn Phi lại không chút đình trệ.
Làm xong tất cả chuyện này, hắn nháy mắt từ “tử linh pháp sư hình thức” chuyển sang “người man rợ hình thức”.
Lực lượng nhục thể cuồng bạo ngỗ ngược nháy mắt trở về thân thể, Tôn Phi gầm lên giận dữ, hai chân dậm mạnh lên mặt đất, một tiếng ầm vang, trên mặt cầu đá từng mảnh nham thạch nứt vỡ ra, người man rợ kỹ năng “nhảy vọt” trong nháy mắt được thi triển.
Sưu!
Giống như một tòa đại sơn nguy nga đột ngột từ dưới đất nổi lên, thân ảnh Tôn Phi dưới ánh ánh nắng chói chang hóa thành một ạo tàn ảnh, lăng không nhảy lên chí ít có năm thước, bay bổng cao vút như chim, dễ dàng lướt qua độ cao ba thước của tháp thuẫn cùng rừng cương thiết dạng long thương tua tủa rậm rạp, hướng đám hắc y giáp sĩ phía sau tháp thuẫn mà đánh tới.
- Là ngươi muốn chết!
Hắc kỵ sĩ “Nhị” mắt thấy đối thủ lướt qua tháp thuẫn bay tới, hơn nữa trong tay lại không có vũ khí, trong lòng vừa động, biết đây là một cơ hội tốt, chẳng quan tâm cánh tay bị thương, cả người đấu khí điên cuồng vận chuyển, cũng lăng không nhảy lên, “song thủ khoát kiếm” (kiếm bản lớn cầm bằng hay tay) trong tay phát ra điểm điểm hàn quang, chém về hướng Tôn Phi.
Hắn ý đồ dùng kiếm thuật tinh diệu của bản thân trảm sát giao hỏa chỉ biết cậy mạnh này.
Hắc kỵ sĩ “Nhị” tin tưởng, so đấu trên không, khả năng thao khống đấu khí của mình linh hoạt hơn nhiều đối thủ chỉ có một thân cậy mạnh kia, huống chi trong tay đối thủ không có vũ khí trên người lại mặc cương thiết khôi giáp cực nặng. . . Trong một khắc nhảy lên này, hắn có lý do tin tưởng mình chí ít có một trăm chiêu kiếm có thể xuyên thủng qua hậu trọng khôi giáp đâm tới trái tim của “dã thú” kia.
Nhưng là. . .
- Cút về đi!
Người trên không trung, Tôn Phi hét to một tiếng, một cước đá vào trên thân kiếm.
Hắc kỵ sĩ “Nhị” chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, căn bản không nhìn rõ động tác đối phương, sau đó cả người giống như là bị lôi điện bổ trúng, một trận ê ẩm tê dại, trường kiếm trong tay rốt cuộc không giữ được bị đá văng ra, giống như một cọng rơm bị gió cuốn bay lên trời.
Phốc !
Máu tươi trực tiếp từ miệng hắc kỵ sĩ “Nhị” trào ra, không ngờ là trực tiếp bị một cước này làm trọng thương.
Thế nhưng, ác mộng còn chưa chấm dứt.
Không đợi hắn rơi xuống đất, Tôn Phi lại lăng không bồi thêm một cước.
Một cước này trực tiếp đập vào trên ngực hắc kỵ sĩ “Nhị”, tiếng răng rắc của xương cốt nứt vỡ truyền ra, bộ ngực của hắn lõm xuống theo hình một dấu chân nhìn mà ghê người, nháy mắt, cả người lấy tốc độ nhanh gấp đôi lúc nhảy lên mà văng trở về, hung hăng đập vào đám hắc y giáp sĩ bên dưới, tiếng kêu thảm vang lên, đám người giống như quân bài Domino đổ rạp hàng loạt. . .
Hắc kỵ sĩ “Nhị” trúng một cước này, nội tạng nháy mắt toàn bộ vỡ nát, không còn có chút sinh cơ, ngửa mặt nằm trên mặt đất không kêu nổi một tiếp, trực tiếp tử trận.
Mắt hắn đến lúc này vẫn trợn trừng, lộ rõ vẻ không thể tin nổi, thật sự là không nghĩ ra vì cái gì chính mình một nhất tinh võ sĩ dưới tình huống chiếm cứ thiên thời địa lợi, lại có thể cứ như vậy bị đối phương một kẻ không chút đấu khí dễ dàng tống một cước, như là đạp một con gà con.
Đương nhiên, nếu hắc kỵ sĩ “Nhị” biết được kẻ mà hắn muốn nhảy lên không trung chặn lại kia ngày hôm qua trong trận chiến trên tường thành liên tục miễu sát hai vị hắc kỵ sĩ thực lực nhất tinh võ sĩ, chỉ sợ phản ứng đầu tiên của hắn tuyệt đối sẽ là liên tục lệnh cho binh sĩ lui về sau, chứ không phải là tham công tiến lên giao thủ.
Đáng tiếc, sinh mệnh chưa bao giờ cấp cho bất luận kẻ nào cơ hội thứ hai.
Tôn Phi tại thời điểm người man rợ cấp năm, đã có thể miễu sát nhất tinh võ sĩ, hiện giờ lên tới cấp mười hai, thì với dạng như hắc kỵ sĩ “Nhị”, hắn giơ tay nhấc chân cũng có thể quét ngang.
Mắt thấy sĩ quan chỉ huy bị đối thủ một cước đá chết, hắc y giáp sĩ một đoàn hỗn loạn, Tôn Phi vững vàng hạ xuống chính giữa trận hình, hai tay hắn từ hư không nhẹ nhàng giơ lên, bạch sắc hào quang thoáng hiện, khai sơn cự phủ tạo hình dữ tợn của người man rợ nháy mắt bị hắn triệu hoán ra.
Thương thương thương thương !
Tôn Phi ngay tại chỗ vung cự phủ xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ, đất bằng nổi lên một trận phủ nhận phong bạo, đem địch nhân cùng đao thương vũ khí xung quang toàn bộ chém làm mảnh vụn, máu tươi tóe ra. Tôn Phi mau chóng lao tới mặt sau tháp thuẫn, vận lực “xoát xoát xoát” chém ra mấy phủ, ngân sắc hàn quang lóe lên, giá đỡ tháp thuẫn cùng long thương toàn bộ bị chém thành sắt vụn, tầng tinh thiết tháp thuẫn dưới phủ nhận quét ngang bị tách thành hai mảnh, bắn tung lên khỏi mặt cầu rồi rơi xuống nước, tạo thành từng cột sóng thật cao.
Nguyên bản trong mắt ở rất nhiều người tháp thuẫn long thương phương trận là trận pháp phòng thủ kiên cố kiên không thể rách, lại có thể lại bị Tôn Phi dễ dàng xuyên thủng, tách ra một khe hở cực lớn.
Giống như là một thiếu phụ khóc lóc thảm thiết rốt cục thoát khỏi tên côn đồ chà đạp, thật vất vả dùng khí lực còn lại mặc y phục cho chỉnh tề, rồi lại dưới thế xâm nhập không thể ngăn cản của Tôn Phi lần nữa xích lõa, hoàn toàn xích lõa.
- Xung phong, quét sạch lũ hỗn đản này cho ta!
Tôn Phi liên tục hoán đổi hình thức lực lượng, lợi dụng lực lượng tử linh pháp sư cùng người man rợ, phá vỡ tháp thuẫn long thương trận tầng thứ hai bất quá trong mấy chục giây, cả quá trình hoành tráng hoa lệ, khiến vô số người nghẹn họng nhìn trân trối, hắn xoay người vung tay lên, ý bảo nhóm đại lực xĩ vừa mới uống “thể lực dược tề” pha loãng lập tức xung phong.
Rầm rập ầm vang! ! !
Hơn mai mươi tráng hán toàn thân phủ kim chúc khôi giáp sáu bảy mươi cân chạy tới, quả thực giống như là trọng trang kỵ sĩ binh đoàn xung phong, tạo cho người ta một loại ảo giác, tựa hồ cả cầu đá đều đang run rẩy dưới bước chân bọn hắn, tùy thời đều có thể sụp xuống.
Hơn hai mươi khôi giáp bề ngoài đều quét đầy máu tươi, quả thực giống như Thị Huyết Tu La từ địa ngực đi tới.
Một tiếng ầm vang.
Song phương va chạm, huyết vũ lần nữa đầy trời, đoạn đoạn tay chân đứt rời lại bắt đầu bắn ra.
Nhóm mãnh nam vọt vào trong phương trận hỗn loạn của hắc y giáp sĩ, binh khí khoa trương trong tay tung bay, hắc y giáp sĩ giống như diều đứt dây, lảo đảo rồi rơi từ trên cầu xuống, bị bọt sóng cuốn đi...
Tôn Phi thấy thế, không hề trì hoãn, cự phủ trong tay giống như lưỡi hái tử thần, nơi hắn đi qua đều thành một mảnh trống rỗng, chẳng khác gì chổi quét tuyết, đem hắc y giáp sĩ trên cầu đá một đường quét sạch.
Lúc này đây, Tôn Phi tận lực gia tăng tốc độ.
Vì tăng thêm tốc độ, hắn có thể không cần tiếp tục phân tâm chiếu cố nhóm mãnh nam phía sau, chỉ việc dựa vào lực lượng cuồng bạo của người man rợ cấp mười hai đem trận hình hắc y giáp sĩ phía trước khuấy loạn, chém giết hết mức có thể địch nhân trước mắt, còn để đám lọt lưới giao cho nhóm mãnh nam đi sau.
Cứ như vậy, tốc độ tiếng công quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng là, phía sau hắn nhóm mãnh nam lại phải thừa nhận áp lực lớn hơn rất nhiều.
Hắc y giáp sĩ đều là quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh, , thân kinh bách chiến, trong đó cũng không thiếu một đấu khí cao thủ, trong lúc đánh nhau, đao kiếm cũng có thể tạo thành uy hiếp không nhỏ cho nhóm mãnh nam mặc khôi giáp, vì cho dù là có khôi giáp, kịch liệt chấn động cũng làm thân thể người ta chết lặng, rất nhanh, đã xuất hiện tình huống vài mãnh nam bị thương nhẹ, bất quá bọn hắn cũng biết lúc này không thể lùi bước, không cầu giết địch, gắt gao theo sát phía sau quốc vương Alexander, mặc kệ thương thế ngày càng nặng, đều cắn răng kiên trì.
Tôn Phi cũng đã phát hiện tình huống này.
Trong lòng hắn vừa động, lực lượng toàn thân điên cuồng bạo phát, siêu cấp khai sơn cự phủ trong tay hóa thành một đoàn ngân sắc lợi nhận phong bạo, nơi đi qua không kẻ nào có thể chống đỡ, “thương thương thương thương” một trận thanh âm kim loại bổ vỡ vụn xương cốt, đem đám hắc y giáp sĩ đang áp sát xung quanh biến thành thịt vụn, sau đó nhân cơ hội chuyển hóa lực lượng hình thức.
“Người man rợ hình thức” biến mất.
“Thánh kỵ sĩ hình thức” mở ra.
Nháy mắt, một cỗ lực lượng cao quý thánh khiết từ trên người Tôn Phi phát tán ra ngoài, bao phủ lấy nhóm mãnh nam thân mặc kim chúc khôi giáp, Tôn Phi dưới chân dậm một cái, một đạo kim sắc hào quang bùng lên, nơi hào quang kim sắc đi qua, toàn bộ mãnh nam đều cảm thấy được vết thương trên người đang nhanh chóng nhanh khép lại, lực lượng mất đi không thể tưởng tượng nổi dần hồi phục, thậm chí lòng tin cùng dũng khí của bọn hắn, cũng sau màn này mà tăng vọt!
Thánh kỵ sĩ kỹ năng “cầu nguyện” phát động.
- Quốc vương vạn tuế!
Mãnh nam đầu bạc Pearce thấy một màn như vậy, chỉ cảm thấy cả người nhiệt huyết sục sôi, miệng hô to, cự chùy trong tay như cánh tay chiến thần quét ngang đi ra ngoài, thanh âm kim loại bị chặt gãy “leng keng leng keng” truyền đến, bốn năm hắc y giáp sĩ giữa tiếng kêu gào thê thảm bị Pearce một chùy trực tiếp đánh bay ra khỏi mặt cầu, rơi thẳng xuống dòng Zuli chảy xiết. . .
- Alexander bệ hạ vạn tuế!
Tráng hán tóc dài Didier - Drogba cũng rống lên một tiếng, điên cuồng mà dùng cánh tay trái kẹp lấy trường kiếm địch nhân đâm tới, tay phải phản thủ một phủ mang theo tiếng gió gào thét mà chém ra, răng rắc một tiếng, đem đầu của chủ nhân trường kiếm chặt phăng. . .
- Quốc vương vạn tuế! ! ! !
Hai mươi mấy mãnh nam đồng thời hét to, hóa thành đàn mãnh hổ vọt mạnh lên trước, sức chiến đấu tăng vọt, ngay cả giám ngục quan Oleguer - kẻ nhát chết luôn nơm nớp lo sợ theo sát sau cùng, tựa hồ cũng bị hào khí tiêm nhiễm, rốt cục bình tĩnh phát huy thực lực nhất tinh võ sư của mình, cự đao trong tay liên trảm ba gã hắc y giáp sĩ.
- Chết tiệt, tên kia là một kỵ sĩ!
- Nga, đó là. . . Trời ạ! Là “sinh mệnh chi ca”. . .
- Mau lui lại. . . Mời cao thủ tới đây. . . Chết tiệt, bọn hắn có kỵ sĩ cấp cao nắm giữ “sinh mệnh chi ca”, chiến thuật biển người cũng không có cách vây lấy bọn hắn a. . .
Dưới chân Tôn Phi vòng kim sắc hào quang vừa tán ra, hắc y giáp sĩ bên trong nhất thời một mảnh thanh âm sợ hãi.