Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 15: Chương 15: Thần rùa






Kiểm chứng suy đoán xong, Tôn Phi thoát ra khỏi nhân vật pháp sư.

Không phải hắn muốn luyện cái nhân vật pháp sư này mà “quý hồ tinh bất quý hồ đa”, một nghề cho chín còn hơn chín nghề. Huống chi thời gian không bây giờ đang rất cấp bách, Hương Ba thành gặp phải đại địch, sinh tử trước mắt. Hắn quyết định tạm thời chuyên tu luyện kĩ năng tấn công của Dã nhân, lựa chọn sớm thăng cấp nhân vật mới có thể phát huy tác dụng thủ thành lớn nhất.

Ý nghĩ vừa động, Tôn Phi liền thoát ra khỏi trò chơi, đi tới hình ảnh trước khi bắt đầu trò chơi.

Tôn Phi giờ đây đã rõ ràng phương thức thao tác căn bản của trò chơi thần kì này, hoàn toàn chỉ dùng ý nghĩ để thao tác. Loại phương thức này có chút mùi vị của việc dùng ý tưởng hoàn thành công việc, chỉ cần có ý nghĩ lựa chọn trong lòng là có thể làm các loại công việc mà trước kia chỉ có dùng chuột mới có thể hoàn thành.

Tôn Phi đi tới trước nhân vật hiện trên màn ảnh 3d.

Lần này hắn lựa chọn nhân vật Dã nhân cấp 5, xác nhận tiến vào, một cảm giác không trọng lượng truyền đến, mắt trở nên mơ hồ, không tới một giây sau thuận lợi tiến vào trò chơi.

Lần này tới nơi rốt cục cùn là Tiên huyết hoang địa.

Đã hoàn toàn giết sạch toàn bộ lũ quái vật nhiệm vụ ở Tà ác huyệt động, ‘Dã nhân Tôn Phi” xuất hiện ở chỗ sâu nhất trong huyệt động, trên đất vương vãi khắp nơi là máu cùng các bộ phận khác. Hắn đag đứng ở một cái cổng hình bầu dục phát ra anh sáng xanh da trời, đây là Tôn Phi dùng “Hồi thành quyển trục” mở ra cửa truyền tống nhưng vẫn chưa kịp dùng.

Một chút rách rưới trang bị bị ném loạn trên mặt đất.

Tôn Phi kiểm tra túi đeo lưng của nhân vật Dã nhân, trên căn bản những trang bị đáng tiền cũng đã bị hắn nhét đầy ở bên trong. Nhìn quanh bốn phía thấy không bỏ sót thứ gì, hắn nhấc chân đi vào truyền tống cửa màu lam, mắt hoa lên, một giây sau đã vào bên trong Rouge doanh trại.

Bầu trời Rouge doanh địa khá âm u nhờ những mưa liên tục cũng đã trong trở lại. Nhưng nhìn qua bầu trời vẫn có cảm giác giống như ô nhiễm ở các khu công nghiệp đô thị ở kiếp trước, làm cho người ta có cảm giác bị đè nén, tuy nhiên nhưng không khí lại mát mẻ khác thường.

Tôn Phi lúc này đã tìm tới nữ tu sĩ Ankara.

Nói chuyện một lúc không khác gì trò chơi kiếp trước, Tôn Phi lấy được phần thưởng nhiệm vụ lân này: thêm 1 điểm kĩ năng, có thể lựa chọn bất kì kĩ năng thứ nhất nào của người man rợ trên cây kĩ năng. Tôn Phi không cần suy nghĩ trực tiếp thêm vào “Kỹ năng phủ”.

Trước mắt hắn không thể bình thường phát triển mà phải tối ưu hóa kĩ năng, đưa chiến lực của mình tới cực hạn, dù sao cao thủ phe địch không chỉ có mình Lãng Đức, Tôn Phi nhất định phải để mình cường đại lên.

Điều chỉnh kĩ năng xong, Tôn Phi chuẩn bị mở miệng nói:

- Nữ tu sĩ Ankara tôn quý, ta…

- Ta biết ngươi muốn hỏi gì, người mạo hiểm trẻ tuổi. . .

Vị lãnh tụ tinh thần của Rouge doanh địa tựa hồ là xem thấu Tôn Phi trong lòng, khuôn mặt của nàng khẽ mỉm cười:

- Ta vô cùng nguyện ý trả lời vấn đề của ngươi, nhưng là đầu tiên ngươi nhất định phải biết, ở Rouge doanh dịa , muốn lấy được bất kỳ vật gì, đều phải phục xuất giá cao đầy đủ, cho nên mấu chốt là... Ngươi có mang ra thứ đồ vật làm ta thấy hứng thú không?

Tôn Phi bị Ankara bày tỏ thái độ thẳng thừng như thế làm cho rung động.

Vốn tưởng rằng nữ tu sĩ này sẽ đưa ra bộ dạng “vạn vật bất xâm”, ai ngờ được bà nương Ankara mặc dù là lãnh tụ tinh thần của Rouge doanh địa nhưng lại cư nhiên công khai nhận hối lộ như vậy, Tôn Phi cảm thấy giống đang như bị đánh một quyền vậy.

- Ừm... Vậy cũng tốt, rất nhiều kim tệ, có được không?

Tôn Phi hỏi.

- Có thể!

Khuôn mặt của Ankara cười tới nở rộ như hoa cúc:

- Trả lời một vấn đề trị giá hai ngàn kim tệ. Tuy nhiên không phải vấn đề nào cũng hai ngàn cả, có những loại vấn đề mà ngươi bây giờ căn bản không có khả năng chi trả.

Tôn Phi thấy đối phương đáp ứng, mừng rỡ trong lòng.

Nhưng là sau khi kiểm tra túi thì hắn lại sững sờ:

- Mình tới bây giờ mới kiếm tổng cộng được 1100 mai kim tệ, số tiền này ngay cả mua đáp án một vấn đề cũng không nổi... Phải làm thế nào đây?

Tôn Phi không nhịn được mà suýt mắng chửi ra một tiếng, bà nương này thật sự quá độc ác , một vấn đề trị giá tới hai ngàn kim tệ, ngươi không phải là đang giết người sao?

Xem ra anh mày phải đi bán trang bị rồi. Tôn Phi nhìn mấy món trang bị trong túi, đột nhiên nghĩ ra một cách.

- Nếu kim tệ có thể thì trang bị cũng cũng có thể chứ nhỉ?

Vừa nghĩ hắn vừa xoay người cung kính hỏi:

- Nữ tu sĩ Ankara cao quý, kim tệ thì ta không có đủ, không biết có thể dùng hai món đồ khác thay thế được không?

Hắn vừa nói vừa đem pháp trượng cùng quyền kiếm màu xanh biếc lấy ra.

Đôi mắt Ankara phát sáng nói:

- Trang bị màu lam?

- Có thể thay thế được. Loại trang bị này đã không xuất hiện trong một thời gian dài ở Rouge doanh địa. Người mạo hiểm trẻ tuổi, hai món pháp trượng cùng quyền kiếm này của ngươi giá trị tám ngàn kim tệ, ngươi có thể hỏi bốn vấn đề.

Ankara là cao cấp giám sư, có năng lực giám định năng lực trang bị, cho nên dù không dùng “Giám định quyển trục”, chỉ cần nhìn qua một cái nàng cũng co thể gọi đúng tên của hai vật phẩm này.

Bà nương này trong lúc giám định lộ ra vẻ rất nghiêm túc, lộ ra từng tia trang nghiêm. Bộ dạng này mới đúng với bộ trường bào màu tím bà đang mặc, cùng với phong cách cân đo, đong đếmv ừa rồi cực kỳ khác biệt.

- Chỉ tám ngàn kim tệ? Quá ít rồi?

Tôn Phi làm một bộ cực kỳ khinh thường kêu lên.

Thật ra thì hắn cũng không biết giả cả của hai món trang bị này như thế nào .

Nhưng bởi vì đánh giá tính cách bà nương Ankara này nhất định sẽ không chịu ra giá cao, cho nên Tôn Phi cảm thấy cần thiết phải làm vài ba động tác để nâng giá:

- Ankara tôn quý, ngài mở miệng lập tức ngoặm quá nhiều kim tệ rồi, thật không thích hợp với vai trò lãnh tụ tinh thần của Rouge doanh địa. Như vậy đi, dùng hai món trang bị này đổi lấy năm vấn đề. Sau này nếu ta còn trang bị lại tới bán cho ngài, ngài cảm thấy như thế nào?

Ankara nghe vậy, hàng mi khe cau lại. Bất quá sau khi suy nghĩ một lát, nàng cũng đáp ứng đề nghị của Tôn Phi.

Đã nhiều năm rồi mới có một người mạo hiểm trẻ tuổi bước vào Rouge doanh địa, cũng là người duy nhất sống sót trong hoang dã Tiên huyết hoang địa. Mặc dù còn có rất nhiều nữ nhân ở Rouge doanh địa, nhưng các nàng ngay cả việc bảo vệ doanh địa an toàn cũng đã trầy da tróc vẩy rồi, chứ đừng nói đi ra sinh tồn trong hoảng dã, đánh giết quái thú tìm tới những trang bị mới.

Hơn nữa, Ankara có thể cảm giác rõ ràng rằng, theo thời gian trôi qua, lực lượng hắc ám hủ thực càng lúc càng nhanh năng lượng của cái thế giới này. Nàng vẫn còn quá nhiều kế hoạch trọng yếu, trước mắt cần người mạo hiểm trẻ tuổi đích người đi mở đường.

- Cảm ơn sự khẳng khái của ngài, nữ tu sĩ Ankara tôn quý. Vấn đề thứ nhất, tại sao ta lại đi tới thế giới này?

- Người mạo hiểm trẻ tuổi. . .

Ankara dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn Tôn Phi, rồi chậm rãi nói:

- Ta không biết ngươi từ nơi nào tới, nhưng theo cảm giác của ta, ngươi hẳn cũng không phải là người ở thế giới này. Nhưng ta có thể khẳng định, ngươi tới nơi này nhất định là do ý chí của thần linh, thế giới này cần có ngươi.

- A? Ý chí của thần linh? Cái này... Chính là đáp án sao?

Tôn Phi trợn tròn mắt.

- Không sai, đây chính là đáp án.

Bà nương Ankara gật đầu đầy nghiêm nghị nói.

Tôn Phi trước mắt tối sầm, chỉ muốn chửi thật lớn, ý chỉ của thần linh sao? Lời này so với không nói gì có điều gì khác biệt? Thần linh ở nơi nào cơ chứ? Đối với một thanh niên từ nhỏ đã theo chủ nghĩa vô thần như hắn mà nói, đáp án của Ankara cũng đại loại như kiểu “Ta ăn cơm là vì đói bụng vậy”.

Nhưng mà ngươi đang ở “dưới hiên” của người ta, ngươi không thể không cúi đầu được. Ai bảo cái bà nương trước mặt này lại là lãnh tụ tinh thần của Rouge doanh địa chứ.

Tôn Phi trong lòng rơi lệ, khẽ yên lặng hát một bài “Coi như ngươi ngoan”

- Nhịn.

Hắn bắt đầu suy nghĩ tới vấn đề thứ hai.

- Vấn đề thứ hai, nếu như ta trong lúc chém giết cùng quái thú trong hoang địa bị chém chết, liệu có thể hồi sinh được không?

Đây là vấn đề Tôn Phi quan tâm nhất, nhiệm vụ trong các thế giới hắc ám này chỉ mới bắt đầu, càng về sau mấy con Boss càng trở nên kinh khủng, việc chém giết cùng với những con Boss thực lực siêu khủng là điều không thể tránh khỏi. Tới lúc đó, lỡ như sơ suất bị chúng chém giết cũng không phải là chuyện không có khả năng xảy ra.

CHo nên trước khi chuyện này chính thức xảy ra, Tôn Phi nhất định phải làm rõ, ở thế giới này có phải giống như trò chơi trong thế giới trước của hắn không, sau khi tử vong lại được cơ hội hồi sinh.

Ankara đột nhiên dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn Tôn Phi.

- Người trẻ tuổi, không thể không thừa nhận những chuyện ngươi biết xa xa hơn nhiều so với ta tưởng tượng. Không sai, ở thế giới này trước kia, rất lâu rồi có xuất hiện một người mạo hiểm, sau khi tử vong cũng được chư thần cứu chữa, hồi sinh trở lại.

Nói tới đây, tốc độ của Ankara bắt đầu chậm lại:

- Nhưng thời gian cũng đã trôi qua quá lâu, hắn ám lực lượng mỗi giây đều ô nhiễm thế giới này, đã năm sáu chục năm rồi không có người mạo hiểm nào tới đây nữa. Cho nên đáp án của ta với vấn đề này là: không biết.

Tôn Phi lần nữa sững sờ:

- Không... Không biết? Vậy cũng là đáp án.

- Đúng vậy, coi như là nếu ta biết, ta cũng sẽ thành thực mà nói cho ngươi hay.

Tôn Phi đích ánh mắt bắt đầu tóe lửa, miệng bắt đầu thở phì phò, lỗ mũi bắt đầu phún bạch khí, đỉnh đầu cũng nhanh chóng xuất hiện một biểu tượng tiểu ác ma cầm dạ xoa.

- A Di Đà Phật, cái bà mụ trước mắt này không phải là đang đùa ta chứ? Hắc ám thần phù hộ, nguyện cho nữ nhân tham lam trước mặt này bị quái vật bắt lại trước X sau X nữa X nữa X!

Nhưng là hắn thực sự không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng!

Như thế này ta cũng sớm bị biến trở thành thần rùa cam chịu nhẫn nhục mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.