Đương nhiên, Tôn Phi cũng kiểm tra bệnh của phụ thân Robben. Vị lão nhân này thật lâu trước đây hai chân bị thương nặng, thông đạo đấu khí (tương đương kinh mạch) bị tổn thương, thương thế lại chịu một ít độc tốt thần bí không biết tên khiến cơ thể gân cốt héo rút, hai chân mất đi khả năng đi lại.
Thương thế từ lâu như vậy, Sinh Mệnh Trị Liệu Dược Thủy cũng không thể giải quyết.
Tôn Phi chuyển sang hình thức Thánh kỵ sĩ, lợi dụng lực lượng linh khí tiến hành trị liệu đơn giản, tuy có tác dụng nhưng vẫn không thể hoàn toàn trừ bỏ độc tố cùng thương thế, chỉ có thể từ từ nghiên cứu, nhưng tốt xấu coi như là thấy được một ít hi vọng, điều này làm cho Robben hưng phấn dị thường, cảm kích không thôi.
Dàn xếp xong cho phụ tử Robben, màn đêm buông xuống, bầu trời đầy sao trở nên đặc biệt lung linh.
Đêm nay, đại doanh Hương Ba cũng tổ chức tiệc mừng chiến thắng vòng đầu tiên. Trưởng công chúa Natasha mang theo cận vệ Ziyan xuất hiện, cười nói thân mật bên cạnh Tôn Phi được rất nhiều người nhìn thấy. Nàng chính là muốn mượn những người này truyền tin đến những người nàng muốn.
Thậm chí sau khi buổi tiệc chấm dứt, càng thêm khiến người bất ngờ chính là, trưởng công chúa cũng không có rời đi, mà là lựa chọn ngủ lại ở đại doanh Hương Ba.
Tôn Phi lắc đầu cười cười, cũng không quá để ý.
Lúc này bóng đêm đã tối đen như mực, đế quốc mùa đông hàn khí như băng, thở ra một hơi cũng sẽ tạo thành khói trắng ở không trung, tùy tiện bước ra khỏi đại trướng thì lông mi cùng chóp mũi đều sẽ bị phủ một tầng sương trắng thật dày.
Đây là mùa đông đầu tiên Tôn Phi trải qua ở đại lục Azeroth.
Sau khi trị liệu lần nữa cho phụ thân của Robben, Tôn Phi chuyển sang hình thức thích khách, lặng yên không một tiếng động ly khai đại doanh Hương Ba, tiến về chỗ sâu trong Moro sơn mạch.
Khi hắn tới khu vực chiến trường kia, đã thấy cường giả thần bí đứng thẳng tắp như cây thương tại đó từ bao giờ, trường bào phấp phới bay trong gió rét.
Trên người cường giả thần bí vẫn là loại khí tức khieén Tôn Phi nhìn không thấy, tựa như không dính khói lửa nhân gian, lại tựa như không thuộc về không gian này, nhưng chung quy có loại mị lực khiến Tôn Phi bất tri bất giác cảm giác được thân cận.
Chứng kiến cường giả thần bí đúng hẹn tới, trong lòng Tôn Phi không khỏi vui sướng.
Đêm qua Tôn Phi hướng cường giả thần bí đòi hỏi bí tịch Long Quyền, lúc ấy cường giả thần bí vẫn chưa tỏ thái độ, không biết vị đại gia này rốt cuộc có đem quyền phổ Long Quyền tới không? Suy nghĩ đến bộ bí tịch được xưng là đệ nhất nhất đẳng võ học bí tịch trong suốt mấy trăm đế quốc, Tôn Phi không khỏi có chút chờ mong.
Sưu!
Chứng kiến Tôn Phi đã đến, cường giả thần bí cổ tay rung lên, một luồng thanh quang bắn tới, Tôn Phi đưa tay chộp một cái, bắt được một quyển sách thật dày.
Tôn Phi nhất thời vui mừng một trận.
Chẳng lẽ vị cường giả thần bí này thật sự mang quyền phổ Long Quyền lại đây?
Tôn Phi đang muốn mở ra nhìn kỹ, cường giả thần bí lại đột nhiên khoát tay, ngăn Tôn Phi lại, ánh mắt quái dị đánh giá từ trên xuống dưới Tôn Phi một phen, đột nhiên gằn từng tiếng nói một câu:- Ngươi phải nhớ kỹ, lực lượng, vì thủ hộ mà tồn tại.
- Tôn Phi còn không có phản ứng lại, lại nghe cường giả thần bí nói thêm:- Ta đã không còn gì có thể dạy ngươi.
Nói xong, một tiếng rít nhẹ truyền đến, thanh quang chợt lóe, cường giả thần bí đã biến mất ngay tại chỗ.
Trực tiếp đi?
Tôn Phi hơi hơi trầm mặc, theo ý hắn nghe ra trong lời cường giả thần bí chính là nếu không có gì khác hắn sẽ không bao giờ tới đây nữa, một đoạn hữu tình kỳ diệu này cũng đã tới lúc dừng lại.
Không thể tưởng được mãi cho đến cuối cùng, cường giả thần bí vẫn không nói rõ thân phận của mình với Tôn Phi.
Sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh!(Câu số 7 và 8 trong bài Hiệp Khách Hành của Lý Bạch, dịch thơ: Xong việc cởi bỏ áo, tiếng tăm mặc kệ đời)
Tôn Phi đột nhiên nghĩ tới câu thơ kiếp trước này, trong lòng một trận buồn bã mất mát.
Đợi khi xác định cường giả thần bí đã đi không quay lại, tầm mắt Tôn Phi một lần nữa về tới quyển sách trên tay, chỉ thấy bìa sách viết hai chữ lớn: Long Quyền.
Tôn Phi trong lòng vui vẻ, cường giả thần bí thật đúng là đem quyền phổ Long Quyền mang đến?
Đây cũng quá thái quá rồi, cường giả thần bí rốt cuộc là thân phận gì? Lại thật sự đem quyền phổ ngay cả đế quốc hoàng tử cũng không được xem ra, thần thông không khỏi quá mức quảng đại, trừ phi… Trừ phi là thân phận chân chính của cường giả thần bí chính là Yashin đại đế, bằng không hắn làm sao có thể lấy được quyền phổ tuyệt mật này?
Tôn Phi bị ý tưởng này làm cho hoảng sợ.
Hoang đường vô cùng, nhưng lại phi thường hợp lý, tựa hồ là hoàn toàn có thể giải thích tất cả bí ẩn lúc trước.
Chẳng qua Yashin đại đế vì sao phải tốt với mình như vậy? Hơn nữa lúc này Yashin đại đế, hẳn là đang bệnh nguy kịch ngay cả hành động cũng khó khăn, như thế nào lại là cường giả thần bí sinh long hoạt hổ?
Tôn Phi càng nghĩ càng rối, rốt cục trực tiếp tạm bỏ qua, mở quyền phổ trong tay xem thử võ học bí tịch được xưng là đệ nhất trong vòng trăm vạn dặm có chỗ gì hơn người.
Thế nhưng tờ thứ nhất lại không có bất kỳ văn tự nào mà là vẽ đồ án một ngọn núi.
Đây là một ngọn núi mọc lên từ mặt đất, giống như một chuôi lợi kiếm sáp nhập trong mây, dù chỉ bằng vài nét bút nhưng họa sĩ đã đem cả khí tức ngạo nghễ sừng sững của ngọn núi khắc họa tinh tế. Tôn Phi quan sát nhiều lần, chỉ cảm thấy không thể lĩnh ngộ bất kỳ tin tức gì về quyền pháp.
Ngưng thần tự hỏi một phen, Tôn Phi lật tiếp sang tờ thứ hai.
Vừa nhìn vào thiếu chút nữa Tôn Phi hộc máu ngất ngay tại chỗ.
Bởi vì ở trang giấy trắng thứ hai, chỉnh chỉnh tề tề viết một hàng chữ:
"Tiểu tử tham lam kia, ngươi mắc lừa rồi, kỳ thật ta cũng chưa từng thấy qua quyền phổ Long Quyền."
...
...
Dở khóc dở cười về tới đại doanh Hương Ba, Tôn Phi vẫn đang không thể tin được cường giả thần bí vẫn luôn nghiêm túc kiệm lời lại cho mình một vố to như thế.
Bất quá, mặc dù không được thấy quyền phổ Long Quyền, thế nhưng Tôn Phi vẫn vớt vát lại chút vui mừng nhờ một câu “tiểu tử tham lam kia” của cường giả thần bí, bởi hắn thấy được trong đó cảm giác thân thiết.
Đối với lai lịch cường giả thần bí, lẽ thông qua mạng lưới tình báo của trưởng công chúa hoặc là ma nữ Paris có thể tra rõ ràng, bởi vì Tôn Phi tin tưởng một siêu cấp cao thủ như vậy tuyệt đối không phải là hạng người vô danh, nhưng Tôn Phi lại không định làm như vậy. Nếu cường giả thần bí tạm thời không muốn Tôn Phi biết thân phận của hắn, vậy dĩ nhiên là có dụng ý, nếu không cũng không lựa chọn hằng đêm tới Moro sơn mạch chỉ dẫn cho Tôn Phi.