**1**.
Tôi là một Omega.
Suốt 26 năm cuộc đời này, tôi vẫn luôn là một Omega.
Cho đến khi tôi đánh dấu một Omega khác.
**2**.
Bác sĩ đưa cho cha tôi tờ giấy xét nghiệm.
Cha tôi truyền cho mẹ tôi.
Mẹ tôi lại truyền cho anh trai tôi.
Anh trai tôi lại truyền cho anh dâu trưởng.
Anh dâu trưởng định truyền cho tôi thì bị em gái tôi cướp mất.
Sau đó nó liền đưa tờ giấy xét nghiệm cho bạn trai nó.
Bạn trai nó lại truyền sang cho em trai tôi.
Em trai tôi lại truyền cho cháu trai lớn của tôi.
Cháu trai lớn của tôi lại đưa cho cháu trai nhỏ của tôi.
Sau đó cháu trai nhỏ của tôi liền nhìn tôi bằng cặp mắt quái vật.
Thằng anh nó cũng thế.
Em trai tôi cũng vậy.
Bạn trai em gái tôi thì đang dỗ dành em gái tôi, người đang sốc đến phát điên rồi.
Anh dâu trưởng của tôi thì kinh hoàng đến mức động thai, được anh trai tôi mang đi.
Cha mẹ tôi thì nắm tay nhau cùng chết lặng.
Ngay cả con chó mẹ tôi nuôi cũng sủa inh ỏi.
Từ đâu đến cuối tôi đều không được chạm vào tờ giấy xét nghiệm của mình.
Nhưng như vậy là đủ hiểu rồi.
**3**.
Tỉ lệ sai xót của xét nghiệm giới tính là 0.0000001
Tỉ lệ một Alpha phát triển muộn, pheromone phát ra không mạnh mẽ, cũng không cảm nhận được pheromone của người khác là 0.05.
Lấy 0.0000001 nhân với 0.05.
Thì ra tôi. (*5e-9*)
Hỏi làm sao, tôi từ khi sinh ra đến lúc dậy thì, đến tận lúc này, từ bề ngoài đến tính cách không có chút tẹo teo nào là giống Omega cả,
Cùng không có kì phát tình hằng tháng.
Gặp gỡ một Alpha ưu tú, tính tình tốt, điều đầu tiên nghĩ đến là tên khốn kia dám cao hơn mình.
Đã vậy gặp một Omega tính tình trẻ con, ấu trĩ, còn có chút điên điên, điều đâu tiên cảm thấy...
...là xao xuyến.
**4**.
Cuộc sống hằng ngày của tôi không vì chuyện này mà đảo lộn.
Dù gì trước giờ tôi cũng sống như một Alpha rồi.
Thế nhưng vẫn có một vấn đề nho nhỏ.
Tôi sinh ra trong một gia đình Alpha ưu tú.
Các thành viên Alpha trong nhà gồm có:
Cha tôi.
Anh trai tôi.
Em gái tôi.
Em trai tôi.
Và tôi.
Các thành viên Omega trong nhà gồm có:
Mẹ tôi.
Anh dâu trưởng tôi.
Vài tháng nữa thì sẽ có thêm bạn trai của em gái tôi.
Thế nhưng cả nhà vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ.
Bọn họ còn muốn tôi kết nạp thêm tiểu thiếu gia mới chịu.
Dù gì tôi cũng đánh dấu người ta rồi.
**5**.
Thật ra tôi đối với chuyện này vô cùng tán thành.
Ban đầu tôi bị trúng thuốc, đè cậu ấy ra đánh dấu là do tôi không kiềm chế được.
Thế nhưng sau đó đầu óc tỉnh lại, nhìn cậu ấy vừa khóc vừa van xin, tôi vẫn tiếp tục làm thêm vài trận, thì vẫn là do tôi không kiềm chế được.
Hơn nữa tập đoàn hai bên nhà chúng tôi còn là đối tác, quan hệ không tồi.
Bởi vậy vài ngày sau, cha mẹ dẫn theo tôi, qua nhà bên đó nói chuyện đàng hoàng.
Phụ huynh bên đó cũng dễ chịu, dù gì con trai họ cũng là người gây chuyện trước, chưa kể lấy tính tình của tiểu thiếu gia, muốn kiếm một Alpha đàng hoàng là chuyện không hề dễ dàng.
Thế nhưng đương sự lại không dễ nói chuyện như vậy.
Tiểu thiếu gia nhất quyết thà rằng phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể, mất đi khả năng kết đôi, cũng không muốn ở bên cạnh tôi.
Cậu đã nhất quyết chỉ gả cho một mình thiếu soái!
Không phải thiếu soái là không được!!
**6**.
Ngày xửa ngày xưa có một Omega nọ.
Cậu ấy có một đối tượng hẹn hò vô cùng nặng ký.
Và một tình địch hết mực ngang bướng, cứng đầu.
Ngày xửa ngày xưa có một Alpha nọ.
Cậu ấy có một bạn đời hết mực ngang bướng, cứng đầu.
Và một tình địch vô cùng là nặng ký.
**7**.
Bạn đời của tôi không chịu đính hôn với tôi.
Cũng không chịu nhìn mặt tôi.
Càng không chịu dọn qua nhà tôi ở.
Hể ai hé răng nhắc đến chuyện này, cậu ấy sẽ liều sống liều chết mắng chửi người đó thậm tệ. Không được nữa sẽ chạy ra cửa sổ đòi tự tử.
Cậu ấy chỉ vào mặt tôi, quát lớn: “Mày mà dám bắt tao sang bên đó! Tao liều chết với mày!!!”
Ngay cả cha mẹ cậu ấy từ lâu đã không trị được con trai mình. Cũng là do họ cưng chiều quá mà sinh hư.
**8**.
Tôi đã từng nói, bất kể Alpha nào, dù tính tình tốt đến đâu, đều ít nhiều thích kiểm soát người khác, nhất là Omega mà hắn nhận định là của mình.
Cha tôi đối với mẹ tôi, anh trai với anh dâu trưởng, em gái tôi với bạn trai nó.
Và tôi đối với bạn đời của tôi.
Đều là cái kiểu như vậy.
**9**.
Tôi kéo vali, ung dung thong thả đi vào ngôi biệt thự xa hoa.
Tiểu thiếu gia đi xuống nhà, vừa nhìn thấy tôi đang sắp hành lí, hai mắt to tròn đen láy liền dựng ngược, đôi môi nho nhỏ liền nghiến răng.
“Mày làm cái gì ở đây!!”
“Em chỉ nói là không muốn qua nhà anh thôi...”
Tôi ngước mắt nhìn lên cầu thang, mỉm cười: “...chứ em đâu cấm anh không được qua nhà em.”
**10**.
Cha mẹ sinh con ra có trách nhiệm dạy dỗ con mình.
Không nên quá nghiêm khắc, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến tâm lý trẻ nhỏ.
Nhưng cũng không nên quá chiều chuộng, bởi vì sẽ khiến trẻ nhỏ ỷ lại mà sinh hư.
Trong trường hợp đã lỡ hư rồi, cha mẹ dạy không được nữa.
Thì cứ để tôi...
Tôi dạy cho.