Lời tác giả: tuần này (24/5 - 30/5) tui sẽ mở bxh! Mọi người nhớ cố giúp tui lên top đó!!
Nhắc lại nè, tui sẽ viết tặng oneshot tặng top 7 tháng này và gửi lời cảm ơn đến top 15 nha!!!
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!!
_________________
1.
Nicholas bị trói lại, ném vào tầng hầm.
Ngay cả tên đồng bọn đang lái tàu kia, cũng đã được giải quyết.
Nếu không phải sau lưng Nicholas còn có thế lực thủ ở nước ngoài, Từ Liên và Hắc Viêm đã trực tiếp thả gã xuống biển cho cá ăn.
Thôi thì để gã sống cũng được.
Nhưng trước đó, có một chuyện cần phải giải quyết.
2.
“Lè lưỡi ra, tôi sẽ cắt nhanh thôi.”
Hắc Viêm siết chặt cái kìm sắt trước mặt Nicholas.
Một lọn tóc vàng rơi xuống đất, Nicholas sợ hãi ra sức lắc đầu, nước mắt lưng tròng nơi khóe mắt.
Từ Liên đứng trông ra cửa sổ, đưa tẩu thuốc lên miệng, sau đó thong thả nhả khói:
“Đừng lo, về tới bờ chúng tôi sẽ thả cậu đi, nhưng lưỡi của cậu thì phải ở lại.”
Nicholas khóc không thành tiếng:
“Why...why do you treat me like this? Why my tongue?” (Tại sao các anh lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao lại là lưỡi của tôi?)
Vì gã đã nghe thấy, nhìn thấy thứ không cần thấy.
“Đừng lo, anh của cậu làm chuyện này nhiều rồi, tuyệt đối không làm cậu đau.”
Hắc Viêm nói đầy mỉa mai.
Nicholas rơi vào tay địch, không thể không thỏa thiệp:
“Anh Viêm, Từ lão gia, hai người để tôi đi đi, tôi sẽ không kể cho ai nghe về chuyện hai người định làm đâu!”
“Thật ngại quá, tôi không muốn làm mất lòng cậu, nhưng nói thật tôi không dám tin cậu sẽ giữ kín chuyện này.”
Nói rồi, Từ Liên nhìn sang Hắc Viêm:
“Anh còn chờ gì nữa?”
Hắc Viêm lập tức lấy kiềm, cậy miệng Nicholas.
Trong lúc hoảng sợ, Nicholas trực tiếp ngất xỉu.
3.
Nicholas năm nay mới hai mươi tuổi. So với những nhà lãnh đạo khác của hắc đạo, gã chỉ là phường trẻ con.
Một đứa trẻ gánh vác tham vọng quá lớn.
Cũng là một đứa trẻ dễ bị ngưòi lớn dọa sợ.
4.
Thật ra bọn họ cũng không định thật sự cắt lưỡi Nicholas, tốt xấu gì cũng phải nể mặt thế lực bang Vạn Kim ở nước ngoài.
Nhưng cũng nên dọa cho tên nhóc này biết sợ mà không khai ra bọn họ.
Cơ mà gã có khai chắc cũng chẳng có ai tin.
Lão gia của Thủy Lưu và Lão đại của Cuồng Hỏa qua lại yêu đương với nhau?
Có điên mới tin! Nhất là khi lời đó phát từ miệng Ông trùm Nicolas của bang Vạn Kim bị người người nhà nhà đều ghét!
5.
Bọn họ để mặt Nicholas dưới hầm, khóa cửa nhốt lại.
Đợi gã tỉnh lại, bọn họ sẽ tiếp tục làm cho gã sợ đến không còn dám tác quai tác quái! Không còn dám nghĩ đến chuyện lật đổ bọn họ, thâu tóm địa bàn miền nam nữa!
6.
Về phòng, Từ Liên uể oải nằm lên giường.
Y lấy tay xoa xoa thái dương.
“Cứ ngỡ được đi nghỉ ngơi, ai ngơ lại dây vào cái chuyện này!”
Hắc Viêm lập tức nằm đè lên, hôn lấy hôn để đôi môi mềm mại.
“Từ Liên, ai nói anh mang cậu đến đây là để nghỉ ngơi?”
“Vậy sao?”
Từ Liên mỉm cười, vòng tay lên cổ Hắc Viêm, nhếch môi cười, nói chuyện hàm ý:
“Nếu không đến đây để nghỉ ngơi, thì tức là phải làm việc chăm chỉ rồi nhỉ?”
7.
Lúc Nicholas tỉnh lại, gã vẫn chưa tin được chuyện ban nãy.
Không ngờ, Từ Liên và Hắc Viêm vậy mà lại có mặt trên cùng một chiếc thuyền, đã vậy còn mặc chung màu áo. Bọn họ chắc chắn đang dẹp bỏ tư thù, hợp tác làm một phi vụ nào đó khiến giới hắc đạo chao đảo!
Đây cũng là điều Nicholas nghĩ bọn họ định làm.
Ban nãy Từ Liên có nói muốn Hắc Viêm ch*ch y. Nicholas là người nước ngoài, tiếng mẹ đẻ là tiếng Anh. Mặc dù vốn từ ngôn ngữ ở đây khá phong phú, nhưng riêng từ này gã chưa từng nghe qua.
Nhưng từ “ch*ch” đó nhất định là một từ dùng để chỉ một việc làm ghê gớm, mang tầm vóc không thể lường trước được!!
Nếu Thủy Lưu và Cuồng Hỏa thật sự hợp tác “ch*ch” với nhau, kế hoạch thâu tóm miền nam của gã sẽ gặp khó khắn cực kỳ lớn.
Không được! Bằng mọi cách gã phải ngăn chuyện này xảy ra! Không thể để bọn họ “ch*ch” nhau được!!
8.
Hắc Viêm và Từ Liên quá mức coi khinh Nicholas.
Để mặc gã một mình trong phòng.
Thân là người trong giới hắc đạo, Nicholas dễ dàng dùng chân đẩy cho ly thủy tinh trên bàn rơi xuống đất, sau đó dùng mảnh vỡ cắt dây.
Sau đó phá khóa, đi ra ngoài.
Ưu tiên hiện tại của gã, là tìm vũ khí, đến buồng lái cướp thuyền.
Cơ mà không biết kiếm vũ khí ở đâu nhỉ?
Rồi không biết buồng lái đi hướng nào đây?
9.
Nicholas tiếp tục ngơ ngác đi khắp nơi trên chiếc du thuyền mênh mông mà chẳng có mấy người.
Gã kiểm tra từng căn phòng một, để xem có kiếm được cây súng nào không.
Bất chợt.
“A...ưm...đừng...a...nhanh quá...a...chậm lại...a...chậm lại...”
Có âm thanh lạ phát ra từ căn phòng nọ.
Là căn phòng ở cuối hành lang.
Nicholas không biết tiếng động đó là gì, nhưng âm thanh đó nghe vô cùng nức nở.
Gã tò mò đi thăm dò, tiến lại, áp sát tai vào cửa:
“Ưm...đừng...a...đừng...là vị trí đó...đừng ấn...a...ấn vào...Hắc Viêm...a...nhanh quá...a...”
Âm thanh kia nghe cứ như tiếng khóc, mà giọng nói kia rõ ràng là của Từ Liên!
Ôi thôi rồi, gã hiểu rồi! Chắc chắn là chuyện hợp tác của hai người kia không thành. Từ Liên bị Hắc Viêm tính kế, hiện tại đang chịu tra khảo đây mà!
Giới hắc đạo thật là phức tạp!
Nicholas chợt nghĩ, nếu bây giờ gã xông vào, giải cứu Từ Liên, không phải lập tức có thể kết liên minh với bang Thủy Lưu hay sao!!
Như vậy vô cùng có lợi cho kế hoạch thấu tóm địa bàn miền nam của gã!
Nghĩ thông, Nicholas lập tức mở cửa ra!
Nhìn một lát...
Sau đó.
Nicholas đóng cửa lại.
10.
Hai người kia vẫn chưa phát hiện ra Nicholas.
Nicholas chậm rãi đi về buồng giam thân quen của mình.
Lấy dây thừng đã bị cắt đứt ban nãy, tròng lên tay.
Ngồi xuống sàn.
Ôm gối.