**Lời tác giả**: khuyến khích mọi người đọc theo thứ tự các chương nha, đừng đọc skip
________________________
**1**.
Đuôi cá lượn lờ trong sóng nước.
Giọng ca vang vọng giữa đêm ngàn.
Độc ác lạnh lùng còn khát máu
Cớ sao kiều diễm đến vô vàn?
**2**.
Lucas mập mờ nhìn lên cao.
Mặt nước càng lúc càng xa vời vợi.
Hình ảnh cuối cùng trước lúc ngất đi là những chiếc vảy đỏ lấp lánh dưới ánh mặt trời, đẹp tựa san hô.
**3**.
Ở những làng chài ven biển, người ta vẫn còn cảnh cáo lẫn nhau trước lúc ra khơi phải tránh xa lãnh địa của bọn người cá.
Bọn chúng là loài động vật săn mồi có trí tuệ. Vô cùng đáng sợ.
Kể cả khi gặp phải cá mập, chỉ cần đứng trên thuyền thì sẽ bình an vô sự. Nhưng nếu đụng phải người cá, bọn chúng sẽ dùng giọng hát cùng nhan sắc mê hồn để thôi miên đoàn thủy thủ. Khiến bọn họ tự nguyện nhảy xuống nước.
Nhân ngư sau đó chỉ cần dìm chết con mồi rồi đánh chén.
Nếu xui xẻo hơn nữa sẽ bị bọn chúng giam cầm để làm công cụ phối giống.
**4**.
Chiếc du thuyền của Lucas bị bão đắm chìm.
Lúc Lucas mở mắt, cậu phát hiện mình đang nằm bên cạnh một cái ao, xung quanh bốn bề đều là cây cỏ um tùm.
Cổ họng khô đến khó chịu, cậu chồm về phía ao uống liên tiếp mấy ngụm.
Bất thình lình, ở ngay giữa ao nước, nguyên một cái đầu nhô lên.
Lucas lập tức lùi lại phía sau.
Nó chống hai tay nâng cơ thể lên bờ, chiếc đuôi vảy đỏ hiện ra rõ mồn một.
Lucas quay đầu bỏ chạy, nhưng cậu chạy trên mặt đất chậm hơn người cá bò trên cạn. Cổ chân nhanh chóng bị tóm lấy.
Nụ cười ghê rợn rộng ngoác mang tai, để lộ ra bên dưới lớp da đẹp đẽ kia là hàm răng sắc nhọn của bọn thú săn mồi, giọng nói thều thào rợn người.
“Ta đói rồi...”
**5**.
Lucas ngồi ôm gối một bên nướng cá. Hai mắt chăm chăm nhìn sinh vật trước mặt.
Lucas: “Anh tại sao lại ăn cá!”
Nhân ngư đảo mắt: “Nói đùa, sống ở biển không ăn hải sản thì ăn gì?”
Lucas: “Anh không ăn thịt người sao?”
“Bậy bạ, trên đời này làm gì có sinh vật biển nào thích ăn thịt người?”
Lucas: “Cá mập trắng, cá mập hổ, cá mập đầu búa, cá voi sát thủ,...”
“Bọn nó tưởng tụi bây là hải cẩu đó.” Vừa nói, con nhân ngư vừa ném đống xương cá ra sau đầu.
Lucas: “Vậy anh sẽ không bắt tôi sinh con cho anh chứ?”
“Ngươi nhìn lại ngươi rồi nhìn lại ta thử xem. Hai đứa chúng mình giống như có con với nhau được không?”
Lucas gật gù: “Cũng đúng...”
Người cá lại nói: “Với lại, bọn ta đẻ trứng.”
Lucas trố mắt: “Nhưng anh rõ ràng là...”
Ánh mắt Lucas liền nhìn xuống nơi nhạy cảm.
Rõ ràng là động vật có vú...
Người cá phát cáu: “Ngươi có tin ta kiếm một con thú mỏ vịt ném vào mặt ngươi không??”
Thú mỏ vịt là loài bán thủy sinh, tuy là động vật có vú nhưng lại đẻ trứng.
Lucas: “Không ngờ anh lại là động vật có tri thức.”
***Động vật***...
Ngươi cá: =_=+
**6**.
Người cá dùng hai chi trước khỏe mạnh trèo lên cây hái quả ném xuống cho Lucas.
Lucas: “Anh leo cây được hả?”
Người cá càu nhàu: “Hiển nhiên. Bọn ta là loài bán thủy sinh, sống được trên bờ lẫn dưới nước. Chứ ngươi nghĩ bọn ta có nửa thân trên giống người để làm gì?”
Lucas: “Để quyến rũ con người. Bởi vì chúng tôi là thức ăn giàu dinh dưỡng và có khả năng sinh sản tuyệt vời.”
“Bớt ảo tưởng sức mạnh giùm cái!”
**7**.
Người cá phụ giúp Lucas dựng nhà gỗ bên ao nước. Cậu không hề bớt tò mò mà vẫn hỏi.
“Thế anh tại sao lại biết nói chuyện?”
“Thế con người các ngươi tại sao lại biết nói chuyện!“.
||||| Truyện đề cử: Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý |||||
Lucas: “Thế nhưng anh làm sao biết được ngôn ngữ của loài người.”
“Học chứ sao!”
Lucas: “Nhân ngư các anh mà cũng biết học ngoại ngữ sao?”
Nhân ngư: =_=+
“Biết! Bố mày biết! Bỏ qua 14 loại ngôn ngữ của nhân ngư thì ông đây nói còn được 21 ngôn ngữ của tụi bây đó! Loài người các ngươi đừng có mà chảnh c*ó!”
**8**.
Bị nhân ngư mắng chửi một hồi, Lucas vẫn tỉnh bơ: “Nhân ngư có ngôn ngữ riêng, vậy là các anh cũng có tên sao?”
Nhân ngư: “Hiển nhiên?”
“Vậy tên anh là gì vậy?”
Nhân ngư: “Praskivsikivia Divilski Arkovanian... &*#[email protected]*!$%^#%&$&*#@.”
Lucas: “...”
Nhân ngư: “Tên tiếng người của ta là Aquarias”
**9**.
Loài người không hiểu vì sao lại rất sợ nhân ngư. Mỗi lần nhìn thấy hắn đều chạy sang hướng khác. Aquarias dù có hứng thú với bọn họ, cũng chỉ dám ngắm nhìn từ xa.
Từ lâu Aquarias đã biết, con người thích thêu dệt bịa đặt về những điều mà họ không biết rõ. Qua cái miệng của bọn họ, giống loài của hắn bị biến thành một loài quái vật vừa khát máu, vừa biến thái.
Những câu chuyện truyền miệng từ đời này qua đời khác, khắc vào tâm khảm, đúng sai không ai quan tâm.
**10**.
Lucas vừa uống nước dừa nhân ngư đưa, vừa nói: “Aquarias, vậy là anh sẽ không cùng loài ngươi giao phối phải không?”
Aquarias ném trái dừa ra sau lưng: “Có nhiêu đó mà ngươi cứ hỏi mãi, ngươi muốn lắm rồi phải không?”
Lucas: “Thế nhưng nếu không cần dẫn dụ loài người cùng giao phối, tại sao nhân ngư lại đẹp như vậy!”
Aquarias: “Ai nói với ngươi là nhân ngư đẹp? Lại là mấy đứa muốn ch*ch cùng nhân ngư phải không?”
Lucas: “...”
Aquarias: “Nhân ngư cũng giống loài người thôi. Người có người đẹp người xấu. Nhân ngư cũng có nhân ngư này nhân ngư nọ.”
Lucas gật gù: “Hiểu rồi!”
Aquarias hài lòng. Trẻ ngoan dễ dạy.
Lucas: “Vậy mà tôi cứ tưởng anh đẹp trai như vậy là vì anh là nhân ngư.”
Aquarias: “...”
Lucas: “Hóa ra anh đẹp trai là vì anh đẹp trai mà thôi.”
Aquariuas: “...”
Cái tên này...
Miệng ngọt dễ sợ.