Quỷ Ba Ba

Chương 21: Chương 21




CHƯƠNG 25 + CHƯƠNG 26

Edit – HaeHyuk8693

Ngủ chung cùng ái nhân

Ngả Diệp rất nhanh đã rửa xong chén đũa, lại nhìn quanh khung cảnh bên ngoài cửa sổ một chút, chỉ thấy ao nước trước mặt tựa hồ đã trở thành một cánh cửa thiên địa để du hồn dạo chơi, không biết đến chừng nào mới rút hết nước nữa.

Y hướng về phía các quỷ hồn, thân thiện hươu hươu tay một cái sau đó mới đem cửa sổ đóng lại.

Ngả lão gia ăn xong cơm thì đã đi nghĩ, y còn thay Ngả lão gia đắp thêm một cái chăn. Sau đó, y lại cảm thấy bản thân có chút mơ màng buồn ngủ, liền vội vã trở về phòng. Tùy ý liếc mắt nhìn quỷ không đầu đang bò tới bò lui trên mặt đất một cái, y liền nhanh chóng cởi quần áo rồi ngã vào trên giường.

“Ngủ ngon… hề hề…”

Qủy hồn vốn nằm ở trên giường sau khi nghe thấy lời Ngả Diệp nói liền vội vã đứng dậy.

Hắn nhất định là bị sự nhiệt của mình hù cho bỏ chạy rồi… Tuy nói y không có cách nào nhận thấy bất cứ biểu cảm gì từ sắc mặt của quỷ hồn —- bởi vì đó là một con quỷ không mặt.

Bất quá, nguyên nhân khiến quỷ không mặt bước xuống giường tựa hồ không phải là bị Ngả Diệp hù dọa, quỷ hồn vẫn bò tới bò lui trên mặt đất kia cũng đã biến mất, chẳng lẽ lại có một quỷ hồn lợi hại hơn đến tìm y gây phiền toái?

Nghĩ tới đây, Ngả Diệp liền thủ sẵn trận địa ngênh đón quân địch, hai tay trảo chặt lấy chiếc mền, dúi đầu vào bên trong gối đầu.

Vù vù một tiếng, cửa sổ vừa bị mở ra lập tức đóng lại… Tiếp theo là một loạt bước chân, là tiếng bước chân rất nặng nề… Đối phương đi đến bên giường của y thì dừng lại, nhất thời không còn tiếng vang gì nữa.

Lại là một quỷ hồn nghịch ngợm muốn gây chuyện đây… Đừng để ý đến hắn, ngủ! Ngủ!

Ngả Diệp vốn là nghĩ như vậy, bất quá ngay lúc y cảm giác được lòng bàn chân của mình bị một cái gì đó lướt qua, y liền không thể chịu đựng được nữa, hai chân loạn đá, tiếp theo liền mở chăn ra đứng dậy, mắng to: “Ta muốn đi ngủ, đừng phiền ta!”

“Chân của ngươi rất lạnh…” haehyuk8693

Hàn Liệt trở tay cầm lấy chân của Ngả Diệp, cả đôi tay không ngừng xoa nắn, xoa xoa bóp bóp, đem từng chút từng chút nhiệt độ ấm áp trên cơ thể hắn truyền đến bàn chân nhỏ lạnh như băng của y.

“Xin lỗi! Ta không biết là ngươi…” Ngả Diệp kéo kéo chăn xin lỗi, hai chân cũng không có di chuyển, tùy ý để cho Hàn Liệt thay y vân vê. Bất quá chỉ là xoa chân thôi, nhưng toàn thân của y đều đã toát ra một loại cảm giác thư sướng vô cùng.

Bất quá Hàn Liệt lại ngoảnh mặt làm ngơ với câu xin lỗi của y, chỉ hỏi: “Như vậy có thoải mái không?”, Sức lực trên tay cũng không chút giảm bớt.

Ngả Diệp trảo lấy chiếc chăn, thẹn thùng gật gật đầu.haehyuk8693

Hai người đều vô thức hy vọng thời gian có thể ngừng lại trong giây phút này…

Ngả Diệp cứ như vậy nhìn chăm chú theo dõi bộ dáng của đối phương khi xoa chân cho mình, trái tim trong ngực cũng bịch bịch loạn nhịp theo. Ngả Diệp nghĩ…Hắn khi còn sống nhất định là một phụ thân rất tốt.

“Được rồi!”

Ngay lúc bàn tay của Hàn Liệt rời đi lòng bàn chân của y, ánh mắt của y còn lộ rõ vẻ mất mát.

Hàn Liệt tất nhiên đã chú ý tới điều này, hướng y cười một cái, hắn lại nói: “Đến phiên ngươi giúp ta làm ấm rồi?”

“À…” Ngả Diệp ngơ ngác đáp lại, chỉ trong nháy mắt đó, Hàn Liệt đã cởi bỏ bộ áo đen dài bó sát người, chui vào trong ổ chăn của Ngả Diệp.

Hàn Liệt cũng không e dè, rút ra gối đầu, rất trực tiếp đem cánh tay của mình cho Ngả Diệp thay chiếc gối, “Gối đầu cứng rắn như vậy… đổi sang cái này sẽ tốt cho ngươi hơn!”

Những lời này vừa nói ra khỏi miệng, trực giác lại cho Ngả Diệp biết Hàn Liệt khi còn sống nhất định là người giàu có. Y đối với Hàn Liệt càng ngày càng cảm thấy hứng thú rồi, bất chấp nguy hiểm sẽ bị đánh vào cái mông, y chưa từng bỏ ý định hỏi dồn: “Ngươi rốt cuộc là ai? Ta muốn biết quá khứ của ngươi… Một chút cũng tốt rồi!”

Ngả Diệp hỏi xong cũng không dám ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ cúi đầu chui chui vào ***g ngực dày rộng của đối phương, nhắm lại hai mắt, trảo chặt cái chăn, nơm nớp lo sợ chờ hắn trả lời.

Đợi hồi lâu, đáp án của Hàn Liệt cho y chính là… haehyuk8693

Tiếng ngáy như sấm bên tai… (2 zợ chồng dễ xương thặc :3)

Âm mưu của người cùng quỷ

“Hừ! Vậy mà lại vì một nam nhân vô dụng như vậy… Nếu không bởi vì bát tự của ngươi, ta mới không thèm bám vào người của ngươi!”

Gần đây, Hắc Bạch Vô Thường tróc quỷ càng tróc càng hung ác, Vương Doãn Kiệt từ khi bị Hàn Liệt thu mất chút đạo hạnh, sức mạnh của hắn đã không thể so với trước đây. Cuối cùng, hắn đành phải dựa vào việc bám vào cơ thể người sống tránh né đuổi bắt, vừa lúc gặp phải Ứng Duyệt có bát tự phù hợp, khí tràng yếu ớt, hắn mới có thể dễ dàng ký sinh. Sau khi bị ký sinh, Ứng Duyệt mặc dù vẫn còn có năng lực cùng tư duy của mình, bất quá ý thức của y đã có chút mỏng manh.

“Thì tính sao? Ít nhất bây giờ chúng đều có chung địch nhân… Hàn Liệt. Huống chi, sau khi sự tình đã thành, Ngả Diệp cũng là của ngươi rồi, ngươi còn oán giận cái gì?”

Chỉ cần diệt trừ tên Hàn Liệt kia, Đức Tân sẽ không còn cả ngày lo lắng đề phòng, chỉ cần Vương Doãn Kiệt tiếp tục hấp thụ tinh khí của mười người nữa sẽ có thể hình thành một thân thể. Có thân thể, hắn ta sẽ đem Ngả Diệp mang đi thật xa, Đức Tân cũng sẽ bởi vậy mà hết hy vọng với Ngả Diệp, còn y sẽ hoàn toàn đạt được hắn!

“Như vậy…Ngươi bây giờ có ý định gì không? Thật sự muốn tìm đạo sĩ? Nếu quả thật như vậy, cũng đừng có hãm hại ta luôn thể, nếu không ta sẽ lấy mạng của Lý Đức Tân để bồi thường!”

Nghe vậy, Ứng Duyệt hung hăng trừng liếc Vương Doãn Kiệt.

“Sao vậy? Xem ra ngươi hình như có ý định như vậy á…” Vương Doãn Kiệt không thèm quan tâm đến sự căm tức của Ứng Duyệt, ngược lại còn cười thật bỉ ổi. Hắn đã nhìn thấy rất nhiều người đều là như thế, qua sông đoạn cầu…

Ứng Duyệt cắn cắn môi nói : “Ta là sợ ngươi sẽ gây bất lợi cho đạo sĩ…” haehyuk8693

“Lời nói trái với lương tâm quá à! Bất quá băn khoăn của ngươi cũng đúng… Ha ha ha… Vì lý do an toàn. Quyết định mời đạo sĩ sẽ tạm thời kéo dài một chút… Đợi đến khi ta tu hành một đoạn thời gian rồi tính!”

Nhìn khuôn mặt dữ tợn của Vương Doãn Kiệt, Ứng Duyệt không tự chủ được mà đánh cái rùng mình…

Nhất là một câu nói cuối cùng của Vương Doãn Kiệt…

“Ngả lão gia… Ngươi chính là người chết đuối tiếp theo!”haehyuk8693

Cùng lúc ở bên kia, Ngả Diệp đang ở trong lòng Hàn Liệt lật qua lật lại, như thế nào cũng ngủ không được. Mặc dù nói bình thường vẫn sẽ có Quỷ hồn bò lên giường khi y ngủ. Cơ mà cùng một quỷ hồn thân mật ngủ cùng một chổ như vậy, đối với y vẫn là lần đầu tiên. Y thật sự không quen với chuyện này cho lắm, hơn nữa rõ ràng chính là quỷ, nhưng thân thể Hàn Liệt luôn rất ấm nóng, so với con người cũng chẳng có gì khác biệt.

“Cha…” Ngả Diệp cuối cùng không nhịn được sờ sờ ngực của Hàn Liệt, kéo kéo tóc dài của hắn, còn vỗ vỗ khuôn mặt dù ngủ say vẫn rất tuấn tú của hắn.

Cảm giác được có người đang sờ mó mình, Hàn Liệt không có trợn mắt lên, mà thuận miệng lèm bèm: “Uh ôi ~ ta không muốn đứng dậy, nơi này thật thoải mái.”

“Vậy ngươi tiếp tục ngủ, ta muốn thay dưỡng phụ chuẩn bị cơm.” Ngả Diệp mỉm cười, cẩn cẩn dực dực xuống giường, thay người trên giường vén hảo chăn xong y mới đi tới phòng bếp.

“Đằng Nhi…”

Tay của Hàn Liệt khẽ vuốt ve lên chổ mà Ngả Diệp vừa nằm, nơi đó còn lưu lại hơi ấm của y…

Hắn bắt đầu lầm bầm lầu bầu.

“Cứ tiếp tục như vậy cũng không được…”

“Nhưng ta có năng lực gì có thể thay đổi mọi thứ chứ?” haehyuk8693

“Cái tên Diêm Hồi kia… Ta lần sau mà nhìn thấy hắn nhất định phải bắt lấy hắn hỏi cho rõ ràng!”

Ngay lúc hắn còn đang lầm bầm lầu bầu, trái tim của hắn lại đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn. Hắn lập tức đứng dậy tung người bay đến đại sảnh, chậm rãi kiểm tra từng gian phòng một. Ngả lão gia không có ở đây, nước ở bên ngoài cũng lui xuống rồi.

“Ngả Diệp! Dưỡng phụ của ngươi đâu?”

Vừa cầm lấy đồ làm bếp, Ngả Diệp liền bị Hàn Liệt làm cho hoảng sợ, hồ nghi nói: “Không phải ở trong phòng ngủ sao?”

“Không có, hắn tựa hồ đã đi ra ngoài!” Ánh mắt của Hàn Liệt đột nhiên trở nên sắc bén, hy vọng dự cảm của mình sẽ không trở thành sự thật.

“Cái gì? !”

Lúc này, có một nam nhân đẩy cửa tiến vào. haehyuk8693

“Tiểu Diệp! Tiểu Diệp!”

“Lâm đại ca…Xảy ra chuyện gì?” Dự cảm bất hảo này vốn là cái gì? Nhưng mà lần này y không có cảm giác được khí tức của Hắc Tử Lược, không có việc gì! Không có việc gì!

Mặc dù Ngả Diệp hy vọng như thế, nhưng những lời mà đại hán nói ra lại làm cho Ngả Diệp mềm nhũn cả thân mình, quỳ trên mặt đất.

“Ngả lão gia ông…ông…bị thủy quỷ mang đi rồi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.