Quỷ Ba Ba

Chương 36: Chương 36




CHƯƠNG 45 + 46

Edit – HaeHyuk8693

Bây giờ là canh giờ nào rồi?

Quay về với hiện tại…

Sau khi bọn họ ăn xong một đống thức ăn, Hàn Liệt lại hăng hái bừng bừng lôi kéo Ngả Diệp đi chơi trò dùng vợt giấy vớt cá vàng và ném vòng. (ném vòng 套环, ko bik có phải là ném vòng lấy quà như hiện tại của mình ko nữa, bạn nào bik xin chỉ záo)

Ngả Diệp vừa đi vừa nhìn theo Hàn Liệt đang giúp y đeo lên một chiếc vòng cổ màu lam, còn có hai bạn cá vàng, một lớn một nhỏ trong túi——- con lớn là do Hàn Liệt mò được, còn con nhỏ là do Ngả Diệp vớt lên được.

Mà chiếc vòng cổ kia…lúc Ngả Diệp vừa mới bắt đầu đeo nó lên, còn mơ hồ cảm giác được một cảm giác mát lạnh, nhưng cảm giác mát lạnh này rất nhanh đã biến mất, cho nên y đã không phát giác được sự cổ quái từ chiếc vòng kia…

Hai người bọn họ chơi đùa một hồi rất nhanh đã tới buổi tối, Hàn Liệt vốn định len lén theo Ngả Diệp cùng vào Vương phủ, để bảo vệ Ngả Diệp, thuận tiện đi dạo chợ đêm. Bất quá ngay vào lúc đó, hắn lại cảm giác được khí tức của Diêm Hồi… Cho nên hắn mới đem cá vàng về khách *** bình dân trước, để cho Ngả Diệp đi tìm Lý Đức Tân…

Tính tính canh giờ, Lý Đức Tân hẳn là đã đàm thành sinh ý rồi.

Quả không ngoài dự liệu, vừa đến cửa Vương phủ liền phát hiện Lý Đức Tân đang nhìn ngó chung quanh cửa, thẳng đến khi Ngả Diệp hướng hắn hươu hươu tay.

Lúc đi trên đường quay về khách *** thì bọn họ lại gặp phải một đại phiền toái…

Đây cũng chính là một phiền phức lớn có thể sẽ ảnh hưởng đến cả đời của Ngả Diệp ——- có lẽ đó cũng không phải phiền toái, nếu nhìn theo một góc độ khác mà nói, đây cũng là một trong những biện pháp giải quyết vấn đề.

Chính là khi bọn họ vừa đi vừa ở trên đường bàn bạc về chuyện hàng hóa công việc, Lý Đức Tân lại mẫn cảm nhìn về phía con đường tối tăm trước mặt bất an quan sát… Nơi đó có một đoàn ánh sáng màu tím đỏ, từ xa xôi thăm thẳm, đang dần dần hướng về phía hai người bọn họ.

Cái thứ đang xông tới kia không biết là người hay quỷ, vẻ ngoài bất nam bất nữ, mái tóc dài phiêu dật màu xanh biếc đầy quỷ dị, một thân trường sam đen nhánh nhẹ phiêu phiêu, còn kéo theo một chiếc đèn ***g màu tím. Hắn ta không để ý tới Ngả Diệp, mà chậm rãi tung bay về hướng Lý Đức Tân, thẳng đến khi cơ hồ đã chạm đến thân thể đối phương hắn mới dừng lại, hỏi một câu.

“Bây giờ là canh giờ nào rồi?” haehyuk8693

Ngữ khí có vẻ trêu tức, còn có chút nức nở làm cho ai nghe được cũng sỡn gai óc, chính là hắn rõ ràng đã biết đáp án, nhưng lại muốn nghe người khác trả lời.

Lúc Lý Đức Tân đang muốn trả lời, lại bị Ngả Diệp bưng kín miệng.

“Đức Tân, ngươi sẽ chết, đừng nói!”

Nghe vậy, cái tên bất nam bất nữ kia lại cười toe toét, mà nụ cười kia vốn cực kỳ vặn vẹo còn mang theo sự ác tâm. Tiếp theo tên kia liền cứng ngắc xoay người, cúi đầu ở bên tai Ngả Diệp thì thầm mấy câu. Nói xong hắn vừa cười ha ha, rồi đột nhiên hóa thành một làng khói, biến mất ở trước mặt hai người, chỉ lưu lại một chiếc đèn ***g màu tím rớt xuống từ trên tay hắn.

“Ngả Diệp ha… Ngả Diệp… Ta cam đoan, không lâu nữa, ngươi tuyệt đối sẽ bồi mạng cho ta! Ha hả ha hả… Ha hả a…”

Tiếng nói nghẹn ngào kia đã chiếm lấy toàn bộ đầu óc của y, hơn nữa còn không ngừng lặp lại, một lần rồi lại một lần, càng lúc càng lớn hơn, thẳng đến khi Lý Đức Tân mở miệng nói chuyện.

“Tiểu Diệp… Vừa nãy là quỷ sao? Hắn nói với ngươi cái gì? Có quan trọng lắm không?”

Đối mặt Lý Đức Tân, y lắc lắc đầu. Y quyết không đem chuyện này nói cho Lý Đức Tân, cũng không nói cho Hàn Liệt…

Làm xong quyết định, y ngược lại còn hướng Lý Đức Tân cười nói: “Không có cái gì, hắn chỉ là nói với ta…nói…nói ta…”

Ngả Diệp gãi gãi đầu, y không biết nói dối, cũng nghĩ không ra lý do gì. Lý Đức Tân thấy thế liền hảo ý vỗ vỗ vai y: “Không sao, không muốn nói thì thôi!”

“Hả?! … Cảm ơn ngươi…” Y nhất thời lấy lại phản ứng, chỉ thấy Lý Đức Tân kéo theo tay y: “Ừ… Tốt lắm, không có việc gì nữa rồi, chúng ta quay về khách *** đi!”

“Hảo.” haehyuk8693

Ngả Diệp một hồi vừa về tới khách *** liền chạy về phòng của mình, y đã chờ không nổi đến khi thấy Hàn Liệt rồi.

Chỉ là kết quả đã làm cho y thất vọng…

Hắn không có ở bên trong phòng à.

Mặc dù khó nén tâm tình thất vọng trong lòng, bất quá nghĩ lại một chút, kỳ thật Hàn Liệt không hiện ra cũng là chuyện tốt. Chỉ cần hắn trốn đi, không tùy ý hiện hình, thì sẽ không bị Hắc Bạch Vô Thường hoặc Chung Qùy bắt được. Nghĩ vậy, tâm tình của y nhất thời sáng tỏ thông suốt, chậm rãi đem cửa lớn khép lại, y không có đóng hoàn toàn cánh cửa lại, một mặt trong miệng lại thầm đọc: “Cha… Ngươi mau vào đi!”

Tuy nói y biết quỷ sẽ xuyên tường, nhưng bây giờ Hàn Liệt đã có thân thể rồi, cho nên mình phải mở cửa thì hắn mới vào được… nghĩ như thế cũng đúng mà?

Đang lúc Ngả Diệp chuẩn bị thay quần áo đi ngủ, y đột nhiên nghe thấy dưới lầu có hai người đang thì thầm. Thế là y đã không khống chế được mở cửa sổ nhìn xuống. Thấy người nam chính là Hàn Liệt, Ngả Diệp nguyên bản sắp cong khóe miệng thành nụ cười, nhưng khi nhìn thấy quỷ hồn đang nói chuyện cùng Hàn Liệt kia, y đã không thể tin được vào hai mắt của mình.

Đó là một nữ quỷ rất xinh đẹp. haehyuk8693

Theo vị trí của Ngả Diệp quan sát bọn họ, nữ quỷ còn đang oa ở trong lòng Hàn Liệt… Không biết vì sao, lúc chứng kiến một màn này, cả người y đều rất là tức giận…

Bất quá khi y chứng kiến Hàn Liệt đem nữ quỷ kia đẩy ra, trong lòng Ngả Diệp đột nhiên có một loại khoái cảm không hiểu nổi, khóe miệng cũng nhếch thêm cao.

Y trước kia không phải là người như thế, nếu như là y của quá khứ, y nhất định sẽ ở trong lòng mắng Hàn Liệt là một kẻ thô nhân không biết thương hương tiếc ngọc. Nhưng là bây giờ, y dĩ nhiên lại đối với hành động này của Hàn Liệt cảm thấy rất cao hứng?!

Bất quá đối nữ nhân kia..y vẫn có điểm để ý…Quên đi, nhắm mắt làm ngơ!

Kẽo kẹt một tiếng.

Ngả Diệp đem cửa cửa sổ gắt gao đóng lại, y không chỉ đóng lại cửa sổ, mà cũng đóng luôn cảnh cửa trong nội tâm của mình…

Sắc tức thị không

Tuy nói bị Hàn Liệt vô tình đẩy ra xa, bất quá La Sát vốn là một quỷ rất có nghị lực, chỉ chốc lát ả đã dính lên trên ngực Hàn Liệt: “Liệt ca! Tiểu Diệp Nhi của ngươi vừa lúc không có ở chỗ này, có cái gì phải sợ chứ?”

Nàng thật sự không hiểu nổi Hàn Liệt, sao lại đối với đóa hoa xinh đẹp như nàng không chút rung động, lại hết lần này tới lần khác đối Tiểu Diệp tầm thường kia tình hữu độc chung như vậy?

Ngay lúc Hàn Liệt và La Sát đang giằng co với nhau, hai người lại đột nhiên trông thấy một thân ảnh xuất hiện từ không trung ——với một mái tóc đỏ rực như lửa, bộ dạng so với Hàn Liệt cực kỳ tương tự ——- không ai khác đó chính là Diêm Hồi!

Vừa mới xuất hiện ở trước mặt hai người, Diêm Hồi liền đột nhiên vươn tay nắm lấy vai Hàn Liệt cố tình chỉ vào La Sát thở dài nói: “Aiii ai! Thật là… Ca ca ngươi nhìn! Tiểu mỹ nhân này, … dáng vẻ lại tốt như vậy…, thắt lưng ra thắt lưng, ngực ra ngực, mông cũng ra mông…, ngươi không… Ai da!” Cái câu tiếp theo “ngươi không được thì cho ta″ đã vì ánh mắt đầy sát khí của Hàn Liệt, mà bị gắng gượng nuốt trở về.

“Ngươi đó hả… Sắc tức thị không mới là tốt nhất!” Hàn Liệt nhắc nhở, đánh vào đầu Diêm Hồi một phát, đồng thời cũng quyết định đem chuyện Diêm Hồi nhìn nữ nhân khác báo cáo cho Bạch Tử Khước, thuận tiện cố gắng lúc hỗn loạn đổ thêm hủ dấm chua. Ai kêu tên Diêm Hồi này lại đột nhiên xuất hiện khiến hắn không nhận thấy được, hại hắn không thể theo Ngả Diệp cùng nhau quay về khách ***, đã vậy còn để cho Lý Đức Tân có cơ hội theo Ngả Diệp cùng nhau đi dạo chợ đêm nữa chứa!

Hàn Liệt đối với chuyện này hận đến nghiến răng ngứa lợi… Tuy nói hắn hận Lý Đức Tân giết hắn, nhưng lại cảm kích Lý Đức Tân chiếu cố Ngả Diệp. Bất quá chỉ cần vừa nghĩ đến bọn họ hai người cùng một chỗ mà chính hắn không có ở đó, trái tim của hắn lại thêm trầm xuống…Mà chuyện quan trọng nhất hiện tại là làm thế nào để thoát khỏi hai người phiền toái này sau đó đi tìm Tiểu Diệp đây? Thật phiền phức mà!

Lúc hắn không có bên cạnh Tiểu Diệp, tên Lý Đức Tân kia tốt nhất nên bảo trì khoảng cách với Tiểu Diệp của hắn… Nếu không…

Đang lúc Hàn Liệt âm thầm oán giận, Bạch Tử Khước đột nhiên tới.

“Diêm Hồi đại nhân!” Sắc mặt của Bạch Tử Khước rõ ràng đã mang theo sự bực bội, hơn nữa vừa trông thấy Diêm Hồi ôm lấy bả vai Hàn Liệt, hắn lại càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bất quá, phản ứng của Diêm Hồi tựa hồ cũng không quá để ý, “Ôi… Sao lại là ngươi?” Hắn nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cũng chất vấn Hàn Liệt: “Ta biết rồi, nhất định là ca ca nói cho hắn biết phải không?”

“Hừ… Ai kêu ngươi làm nhiều chuyện có lỗi với ta như vậy.”

Hàn Liệt bỏ qua cánh tay của Diêm Hồi, cực kỳ tức giận rống to: “Kẻ đầu sỏ trộm thi thể của ta không chịu trả!” haehyuk8693

Thấy dáng dấp tức giận làm cho người khác sợ hãi này của Hàn Liệt như thế, Diêm Hồi xoay người run run vài cái, còn muốn giải thích.

“Ta…”

“Còn gọi nhiều người đến bắt ta như vậy!”

“Đó là bởi vì…”

“Còn muốn nhốt ta?” Khí thế của Hàn Liệt đã hoàn toàn đem toàn bộ Diêm Hồi ép tới gắt gao. Bạch Tử Khước đứng ở một bên cùng nữ quỷ La Sát rất thức thời không nói chen vào.

“Này hết thảy đều là bởi vì yêu à!”

“Chung Qùy là ngươi phái tới?” haehyuk8693

“Đúng vậy…Thì sao? Hắn cũng trảo không được ngươi… Ngao!!”

Hàn Liệt dùng hết khí lực toàn thân hướng bụng của Diêm Hồi hung hăng đánh ra một quyền, mắng to: “Ngươi cái tên cặn bã hại con ta chảy máu! Tên đệ đệ như ngươi làm được cũng thật sự rất thành công!” Đại khái là vì hình ảnh Ngả Diệp bất tỉnh vừa hiện ra trong đầu quá mức kích động, thanh âm của hắn còn mang theo chút vụn vỡ.

Hình ảnh Hàn Liệt ngày đó lại một lần nữa lặp đi lặp lại không ngừng… Ngả Diệp trên trán đều là máu, ngã bên cây cột hấp hối…

“Ta…” Diêm Hồi tất nhiên là chống đỡ hết nổi ngã lăn xuống đất… Trong mắt của hắn còn lộ ra một chút áy náy…

Bất quá Hàn Liệt bị tức đến sắp bùng nổ lại không có chú ý đến, chỉ là lạnh lùng hướng Bạch Vô Thường nói: “Tử Khước! Hắn mới vừa rồi không chỉ xuất ngôn đùa giỡn La Sát, còn đối với ta động tay động chân… Đợi lát nữa lăn lên giường, ngươi phải hảo hảo giáo huấn hắn cho ta! Tốt nhất làm cho nửa ″sinh mệnh″ của hắn hoàn toàn tàn phế luôn!” Một câu nói cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh…

“Ta đã làm tốt chuẩn bị rồi!” Bạch Tử Khước cười trêu tức, rất nhanh đã đem Diêm Hồi té ngã trên đất khiêng lên vai. Bất quá Diêm Hồi lại rất không an phận, cứ đấm cứ đánh vào vai Bạch Tử Khước: “Chờ một chút… Các ngươi… Tử Khước! Buông ta ra!”

“Còn giãy dụa nữa thì làm ở chổ này luôn!” Trong tình huống đầy uy hiếp này, khuôn mặt tuấn mỹ của Bạch Tử Khước đã giăng kín một tầng tươi cười âm hiểm, tiếp theo liền khiêng Diêm Hồi đã thất thời câm miệng cùng nhau biến mất.

Mà nữ quỷ La Sát mắt thấy Hàn Liệt tức giận như vậy cũng không dám chọc hắn nữa, hiển nhiên rất biết ý tứ rời đi luôn một thể.

Lưu lại một mình Hàn Liệt… haehyuk8693

Tiểu Diệp… Ta tới tìm ngươi đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.