Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 49: Chương 49: Danh sách với ma dược (1)




Lumian vào trong quán rượu lâu năm, ngoài ý muốn phát hiện cô gái kia đã rời giường, đang ngồi ở chỗ cũ ăn bữa sáng.

Nàng lại thay đổi quần áo, váy dài màu nâu cổ đứng lá sen diềm bèo phối hợp với mũ nhung thiên nga sẫm màu khiến cho nàng giống như mới vừa tham gia một buổi gặp mặt của xã hội thượng lưu nào đó trở về.

- Sớm như vậy?

Lumian bình tĩnh lại, đi tới.

Cô gái kia ngẩng đầu, liếc nhìn hắn:

- Có một khả năng cả đêm ta không ngủ không?

- Có lẽ.

Lumian không hề xa lạ gì với tình huống như vậy, dù sao khi deadline đến gần, tỷ tỷ Aurora cũng thường xuyên thức đêm, hắn chỉ kỳ quái tại sao cô gái có lai lịch thần bí mục đích không rõ ràng này lại đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.

Hắn chăm chú nhìn vào bàn ăn của đối phương, phát hiện đồ ăn được bày biện theo thứ tự là souffle kem được tô điểm bởi một vài loại hạt, một miếng bánh muffin được nướng đến vô cùng mê người, một cái bánh sừng bò, một ly cà phê màu khá đậm và một cái bánh lưỡi mèo.

Khẩu vị thật sự không tệ… nhưng vài thứ này thật sự không phải giống như Cordu có thể cung cấp, trừ bỏ Aurora, có lẽ chỉ có đầu bếp trong nhà quan hành chính biết làm… Lumian ngồi xuống, thuận miệng hỏi:

- Đều là điểm tâm ngọt à.

Cô gái khó có được nghiêm túc gật đầu:

- Món điểm tâm ngọt của Intis thật sự mùi vị không tệ, hơn nữa rất nhiều chủng loại, cho dù bữa sáng mỗi ngày đều gọi một ít, có thể ăn một tháng không bị trùng.

Nói xong, nàng cắn một miếng bánh lưỡi mèo, hơi híp mắt lại, cảm nhận một lát nói:

- Như này mới là một trong những ý nghĩa của du lịch.

- Ngươi không phải người Intis?

Lumian nhân cơ hội hỏi.

Cô gái kia cười nói:

- Ta đến từ Ruen, nhưng mà với thế cục như hiện giờ, việc này không quan trọng.

Ruen nơi ngoại trừ máy móc hơi nước, nhà máy xí nghiệp, rất nhiều quân đội ra thì chỉ có ghế bành, sốt bạc hà, cá chiên thêm khoai tây cùng với bia được ủ từ táo Red Delicious thuần khiết có thể coi là đặc sản kia? Lumian là người Intis thuần khiết thoáng cái nhớ tới lời nói mọi người thường dùng để cười nhạo vương quốc Ruen.

Hắn ừm một tiếng, ngược lại nói:

- Ta đã giải quyết xong quái vật có súng săn kia.

Cô gái uống một ngụm cà phê, tương đối bình thản khen:

- Không tệ.

Không biết vì sao, Lumian cứ cảm thấy trong ánh mắt của đối phương mang theo một loại cảm xúc kỳ quái nào đó.

Trước đó trong mấy lần trao đổi, thật ra hắn cũng có cảm xúc tương tự, cho rằng đối phương đang đùa giỡn, ngoài buồn cười ra còn có một cảm xúc che đậy, chẳng qua bản thân không nhận ra được kia rốt cuộc đại biểu cho cái gì.

Hắn tiếp tục nói:

- Ta thu được một thứ màu đỏ thẫm không bình thường từ trên người con quái vật, khi cầm nó sẽ khiến cho ta trở nên táo bạo, tràn ngập tàn bạo.

- Ta cho rằng nó nhất định là thứ có dính dáng đến sức mạnh siêu phàm, nhưng nó không hề theo ta đến hiện thực.

Cô gái kia cười:

- Nhiều lần ra vào như vậy, chẳng lẽ ngươi không nhận thấy được, trừ trạng thái của bản thân ngươi ra, thứ khác đều không thể mang ra được sao?

- Không phải ngươi nói ngoại trừ vật siêu phàm sao...

Lumian còn chưa nói hết câu đã dừng lại.

Hắn nghĩ tới đau nhức trên thân thể hiện giờ, nghĩ đến vết thương đã phải chịu ở cảnh trong mơ, nghĩ đến trí nhớ tương ứng không vì quay trở về hiện thực mà biến mất.

Suy nghĩ một lúc, hắn cân nhắc nói:

- Ý của ngươi là thông qua món đồ màu đỏ thẫm kia đạt được sức mạnh siêu phàm, sau khi biến bản thân thành người phi phàm, kèm theo đó, trạng thái không giống với người bình thường có thể đưa ra thực tế?

- Coi như thông minh.

Đầu của cô gái kia không hề ngẩng lên, vẫn thưởng thức phần souffle kem kia.

- Nhưng sức mạnh tương ứng không phải sẽ yếu bớt sao?

Lumian nhíu mày hỏi tới:

- Vết thương ta đã phải chịu ở cảnh trong mộng, quay về hiện thực đều nhẹ rất nhiều.

- Thay đổi trạng thái do đặc tính phi phàm mang đến thì không.

Cô gái kia ngẩng đầu lên, nhìn Lumian nói:

- Đây chính là nguyên nhân vì sao ta nói ngoại trừ sự vật siêu phàm.

- Đặc tính phi phàm...

Lumian nghiền ngẫm thuật ngữ này.

Hắn nghĩ đến người phi phàm tỷ tỷ đã nói.

Đạt được đặc tính phi phàm, có thể trở thành người phi phàm sao? Lumian đại khái đã rõ ràng.

Căn cứ vào giải thích của cô gái trước mắt, hắn đã có thêm một bước suy đoán nữa đối với đặc thù của cảnh trong mơ:

Đống đổ nát kia thật sự tồn tại, hoặc vốn ở một nơi nào đó trong hiện thực, sau này rơi vào chỗ sâu cảnh trong mơ của một nhân vật lớn nào đó, do đó vẫn luôn tự nhiên phát triển, còn giấc mơ của ta trên bản chất là một lối đi đặc thù, bị những ký hiệu trên ngực ảnh hưởng sinh ra lối đi đặc thù, nối liền với đống đổ nát kia?

Dựa theo phỏng đoán này, nhà của ta xuất hiện ở nơi đó tương đương với khi tương tác với nhau ta lưu lại một ấn ký ở cảnh trong mơ, là chiếu rọi của nơi trong tiềm thức của ta cho rằng an toàn nhất, bởi vậy, nó mới có thể không giống với nơi hoang dã xung quanh và đống đổ nát kia, giống như ở thế giới khác nhau…

Bọn quái vật không dám đi vào vì thật sự không thể đi vào được, chúng nó ở trong đống đổ nát chân thật, còn nhà của ta và kết quả của cảnh trong mơ và hiện thực đan xen, người không có được ấn ký đặc thù không thể xuyên qua vách chắn tương ứng được…

Ấn ký đặc thù kia chỉ dùng cho bản thân ta, trạng thái bản thân có sẵn sẽ được ghi chép lại, mang về hiện thực, còn thời điểm này, không dính dáng đến sẽ xuất hiện suy giảm của nhân tố siêu phàm, liên quan đến không thay đổi, tử vong cũng như vậy…

Nếu thật sự là như thế, trong nhà của cảnh trong mơ có lẽ không giấu giếm kinh khủng, nhưng lai lịch của những ký hiệu ở ngực, ngọn nguồn của âm thanh đáng sợ kia lại tượng trưng cho khủng bố nào đó…

Lumian trầm mặc một hồi lâu, cô gái ở đối diện lại thản nhiên dùng bữa sáng, không hề để ý chút nào.

Phục hồi tinh thần lại, Lumian mở miệng hỏi:

- Vậy làm như thế nào để sử dụng món đồ màu đỏ thẫm kia? Nó chính là đặc tính phi phàm ngài nói?

Vào thời khắc mấu chốt, hắn không nhịn được sử dụng xưng hô tôn kính.

Cô gái kia đặt cà phê trong tay xuống, liếc mắt nhìn hắn:

- Ta có thể cho ngươi một công thức ma dược, ngươi cứ làm theo là được.

Tặng cho khảng khái khiến Lumian hơi bất an:

- Vì sao ngươi lại giúp ta như vậy?

Cô gái kia cười một tiếng:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.