Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 30: Chương 30: Lời khách sáo (2)




- Bởi vì toàn bộ manh mối bị gián đoạn, bọn ta đã bỏ qua chuyện này, ai ngờ, buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, ta thấy bên ngoài cửa sổ có một con cú mèo, rất giống với con cú mèo ở trong truyền thuyết kia.

- Xác định?

Aurora tương đối trịnh trọng.

- Không quá chắc chắn, nhưng nó thật sự không quá giống với những con cú mèo bình thường.

Lumian đưa ra câu trả lời trên góc độ khách quan.

Aurora suy nghĩ hồi lâu, thong thả nói:

- Khoảng thời gian này, ngươi không nên rời khỏi thôn, sau khi trời tối càng không thể rời khỏi nhà, chờ cho đến khi ta điều tra rõ tình hình.

Nói đến đây, nàng tức cười nói:

- Ta đã nói với ngươi, truy tìm sức mạnh siêu phàm là một việc rất nguy hiểm, xem đi, phiền toái đã tới!

- Còn may, thoạt nhìn trước mắt đối phương không có ác ý gì, vấn đề mới có thể giải quyết tốt hơn.

Ngươi có lòng đề phòng ta yên tâm… Lumia cúi thấp đầu, dứt khoát nói:

- Tỷ tỷ, ta sai rồi.

Hắn chợt thay đổi đề tài:

- Mấy người bạn qua thư của ngươi có hồi âm không?

- Đâu nhanh như vậy được? Lại không phải là điện báo, ờm, bưu kiện!

Aurora a một tiếng.

Bưu kiện không phải là thư, đồ ký gửi thông qua bưu cục sao? Lumian không hiểu rõ lắm.

Hắn cũng không quá để ý, dù sao Aurora thường xuyên sẽ thốt ra một vài từ ngữ kỳ quái.



Ngoài cửa quán rượu lâu năm.

Lumian đứng ở đó, nhìn xem.

Hắn biết hiện giờ quý cô cho hắn lá bài tarot có lẽ còn chưa rời giường, lần này hắn tìm ba người xứ khác là Ryan, Leah, Valentine.

Không ngoài dự kiến của Lumian, ba người xứ khác kia đang chiếm lấy một cái bàn trong quán rượu, dùng bữa sáng.

Cá hồi cuộn, rượu nho, bánh mỳ sốt mayonnaise… ăn thật ngon… Lumian quan sát vài giây, rời khỏi quán rượu lâu năm, không quấy rầy mấy người Leah.

Qua một lúc, mấy người Ryan đi ra, chuẩn bị tiếp tục đi dạo bộ trong thôn Cordu, tìm người nói chuyện phiếm.

Lumian nghênh đón, dang hai tay ra, tươi cười xán lạn bắt đầu chào hỏi:

- Buổi sáng tốt lành, các cải bắp của ta.

Hắn thấy trên vẻ mặt lạnh lùng của Valentine cơ bắp hơi co rúm lại, Ryan và Leah thì một hơi xấu hổ, một tỏ vẻ buồn cười.

Chậc, ăn mặc của bọn họ vẫn giống hệt như mấy ngày trước… đi ra ngoài, không mang nhiều quần áo để thay giặt sao? Lumian chú ý đến Leah vẫn mặc chiếc váy len bó sát bằng lông cừu không có nếp gấp, áo khoác nhỏ màu trắng và đôi boot Marsil, có hai cái lục lạc nhỏ màu bạc trên mạng che mặt đảm nhận làm mũ và trên từng chiếc boot, Ryan vẫn là áo khoác ngoài bằng vải thô màu nâu và quần dài màu vàng nhạt, trên đầu đội mũ dạ tròn sẫm màu đơn sơ.

Giống vậy, Valentine vẫn mái tóc điểm hồng, trên mặt có trang điểm.

- Buổi sáng tốt lành, Lumian, có chuyện gì sao?

Ryan bình tĩnh hỏi.

- Các ngươi là bạn của ta, ta không có chuyện gì cũng sẽ đến hỏi thăm các ngươi mà.

Lumian tỏ vẻ bị uất ức.

Hắn hỏi ngược lại:

- Ta thấy mấy ngày qua các ngươi vẫn luôn tìm người tán gẫu trong thôn, là muốn hỏi chuyện gì sao?

- Có thể đến tìm ta, các cải bắp của ta, ta là bạn của các ngươi, có vấn đề gì đều có thể đến hỏi ta!

- Câu trả lời của ngươi, bọn ta không thể tin tưởng.

Valentine không nhịn được mở miệng.

Ryan nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, ra hiệu hắn bình tĩnh lại.

Lumian nở nụ cười:

- Vậy câu trả lời của người khác, các ngươi có thể hoàn toàn tin tưởng sao?

Leah lập tức lại hơi nghẹn lời, Ryan suy nghĩ một chút nói:

- Thật ra cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, bọn ta sẽ căn cứ vào câu trả lời của những người khác nhau cùng với tình huống mình quan sát được để tổng hợp lại làm phán đoán.

- Đúng thế.

Lumian sờ cằm:

- Vậy nghe thử câu trả lời của ta cũng không phải chuyện xấu, chí ít là một tham khảo.

Ryan trầm mặc, theo bản năng liếc mắt nhìn xung quanh.

Thôn Cordu lúc sáng sớm, có không ít người đi ra ngoài đồng, người đi đến quán rượu lâu năm gần như không có.

- Là như vậy.

Ryan cân nhắc câu từ nói:

- Chúng ta đến đây tìm một người.

- Cha xứ?

Lumian cười hỏi lại.

Ryan lắc đầu:

- Không phải.

- Chúng ta đến thăm cha xứ là vì tìm được người kia.

- Ai vậy?

Lumian tỏ vẻ tương đối hăng hái:

- Mỗi người trong thôn ta đều có quen biết, chắc có thể giúp đỡ được.

Ryan không vì vậy mà vui vẻ:

- Trên thực tế, bọn ta không biết rõ người kia là ai, năm nay bao nhiêu tuổi, dáng dấp như thế nào.

- Khoảng thời gian trước, bọn ta nhận được một bức thư, nó đến từ thôn Cordu, không có ký tên, hiện giờ bọn ta muốn tìm ra người viết thư.

Kẻ mật báo? Lumian theo bản năng lóe lên một ý niệm như vậy.

Hắn tỏ vẻ nghi ngờ nói:

- Sau khi các ngươi vì bức thư kia nên đi đến trong thôn, người kia có đến tìm các ngươi không?

- Không có.

Leah giúp Ryan trả lời một câu.

- Có thể hắn bị thiếu một chút cảm giác an toàn, còn chưa tin tưởng các ngươi?

Lumian rất tận tâm và nhiệt tình hỗ trợ suy đoán nói:

- Các ngươi không thể căn cứ vào nội dung bức thư để phán đoán sao?

Hắn càng muốn biết rõ nội dung được viết trong bức thư kia là cái gì.

Nếu như nhằm vào đám người cha xứ, vậy hắn thật vui vẻ, còn nếu như có dính dáng đến Aurora, vậy hắn phải nhanh chóng thúc giục tỷ tỷ dọn nhà, dù sao Aurora thường xuyên thư từ qua lại với bạn qua thư, nếu như người bạn qua thư nào bị bắt, nàng thật sự có khả năng bị liên lụy, mà manh mối chính là một bức thư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.