Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 23: Chương 23: Mạch nước ngầm (1)




Rời khỏi quán rượu lâu năm, Lumian lại bắt đầu trốn tránh.

Hắn lấy trạng thái như vậy đến gần con đường thường xuyên đi khi trở về nhà.

Quả nhiên, hắn phát hiện một trong những thuộc hạ của Ponce Bene đang núp ở phía sau môt cây to ven đường, quan sát người đi đường lui tới.

Cha xứ thật sự không đạt đến mục đích thì không dừng lại… Lumian không nhịn được thốt lên một tiếng cảm thán ở trong lòng.

Quan trọng nhất là mình còn chưa nghĩ ra phản kích hữu hiệu.

Một là vì năng lực cá nhân của hắn có hạn, hai là nếu như cha xứ thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn, nhất định sẽ kinh động đến giáo hội “Mặt Trời Vĩnh Hằng” của vùng Darliage, đến lúc đó chắc chắn sẽ có người của tòa án tôn giáo đi đến đây điều tra, chuyện này vô cùng nguy hiểm đối với Aurora.

Trừ phi bị ép đến không còn đường lui, dứt khoát bỏ qua nơi đây, chuyển đến một nơi khác. Bằng không Lumian cũng có thể khiến cho bí mật của cha xứ bị sáng tỏ thông qua xì căng đan nào đó, khiến cho hắn bị điều đến một viện dưỡng lão nào đó để tu đạo.

Hơn nữa xì căng đan để sáng tỏ cũng cần phải có kỹ xảo, giống như trước đó mượn dùng người xứ khác phá vỡ bí mật cha xứ và phu nhân Puares yêu đương vụng trộm.

Sở dĩ Lumian không tuyên dương rộng rãi chuyện này là bởi vì không muốn đặt mình ở vị trí dễ bị chú ý đến, theo quan sát của hắn, Bayost quan hành chính kiêm thẩm phán lãnh địa là một người vô cùng để ý thể diện, nếu như mình vạch trần chuyện của phu nhân Puares ra, đổi lấy tuyệt đối không phải là cảm kích của Bayost, đại khái sẽ mang đến thù hận và đối địch.

Như vậy, đối mặt với hai tầng vây công là cha xứ cộng thêm quan hành chính, Lumian chắc chắn phải trốn khỏi thôn Cordu.

Hắn cẩn thận vòng qua một con đường khác nằm ở giữa vài tòa nhà.

Dọc theo đường đi, Lumian không ngừng mượn dùng vách tường, cánh cửa, cây cối để che giấu thân hình của mình, khi sắp đến gần cửa ra, hắn đột nhiên nghe được tiếng nói chuyện.

- Guillaume, vì sao không trực tiếp vào buổi tối đi đến nhà Aurora bắt thằng oắt con kia? Tìm kiếm hắn mai phục cả ngày như bây giờ căn bản không có tác dụng gì cả, chỉ thuần túy lãng phí thời gian của chúng ta, hắn giảo hoạt giống như sói hoang trên núi vậy.

Giọng nói tục tằng quen thuộc kia của Ponce Bene truyền vào lỗ tai Lumian:

- Ta biết Aurora thật sự có thể đánh nhau, nhưng chúng ta có nhiều người như vậy, còn có thể đi trong thành tìm giúp đỡ.

Guillaume… cha xứ cũng ở đây à… Lumina dừng lại, lùi ra góc tường, định nghe thử xem cha xứ sẽ trả lời như thế nào, sẽ sắp đặt như thế nào đối với chuyện của mình.

Giọng nói của Guillaume Bene mang theo một chút cuốn hút:

- Ngươi sẽ không phải thật sự cho rằng Aurora chỉ có một chút năng lực như nàng biểu hiện ra ngoài đấy chứ?

- Nàng rất khả năng có sức mạnh siêu phàm ta không có.

- A...

Ponce Bene rõ ràng hơi kinh ngạc:

- Nàng là nữ phù thủy? Guillaume, vậy vì sao ngươi không đi Darliege, tìm người của tòa án đến? Có thể bắt được một nữ phù thủy chân chính, giáo hội nhất định sẽ ban thưởng cho ngươi, đến lúc đó, ngươi rất có khả năng đạt được sức mạnh siêu phàm ngươi đã khát vọng từ lâu.

- Ngu xuẩn.

Guillaume Bene trực tiếp mắng thằng đệ đệ một câu:

- Hiện giờ tình huống trong thôn như thế nào, ngươi còn không rõ ràng sao? Lỗi mũi của đám người tòa án giống như chó vậy, sẽ không bỏ qua cho bất cứ một điểm khác lạ nào, đến lúc đó sẽ có phiền toái lớn.

- Cho dù Aurora thật sự định đối phó với chúng ta, ta cũng không phải không có cách nào, không đến cuối cùng, không được kinh động người của tòa án.

Do đó, hiện giờ ở trong thôn rốt cuộc là tình huống gì? Lumian vô cùng coi trọng và tò mò với nó.

Kết hợp với một chút thay đổi bất thường trước đó hắn đã chú ý đến, hắn hoài nghi trong thôn có chuyện gì không tốt đang ấp ủ, đang phát triển, giống như mạch nước ngầm mãnh liệt ở dưới mặt biển yên ả.

Nhưng khiến cho hắn thất vọng, Ponce Bene không nói tiếp đề tài này, hắn càng chú ý đến một điểm khác:

- Ngươi có biện pháp gì để đối phó với nữ phù thủy?

- Ngươi không cần biết rõ.

Cha xứ Guillaume Bene trầm giọng nói:

- Tiếp theo, chuyện đối phó với Lumian có thể tạm thời bỏ xuống, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ diễn cho tốt, không thể để cho người khác hoài nghi ý chí trả thù của ta, như vậy sẽ khiến cho vài người xứ khác kia liên tưởng đến các phương diện khác, sinh ra ảnh hưởng không tốt. Việc các ngươi cần làm hiện giờ là lần lượt dặn dò người có liên quan, dọa những dân quê có khả năng phát hiện ra cái gì đó, không để cho bọn họ nói lỡ miệng ở trước mặt vài người xứ khác kia.

- Guillaume, ý của ngươi là vài người xứ khác kia đến điều tra chuyện đó?

Ponce Bene rõ ràng hơi sợ hãi và lo lắng.

Ngươi nhìn ngươi xem, chỉ có mỗi cơ bắp phát triển thôi, không có tí đầu óc nào, không hề trấn định, bình tĩnh, trời sinh chính là một người lãnh đạo giống như anh trai ngươi… Lumian cười nhạo Ponce Bene ở trong lòng.

Tuy rằng hắn thật chán ghét cha xứ, cảm thấy thằng cha này thật sự là một con ngựa đực, làm người vừa thô tục lại tham lam, hoàn toàn không giống với giáo sĩ, nhưng ở quê hương địa phương, phong cách làm việc thô bạo, dã man, cường thế, trực tiếp càng khiến cho người ta thuyết phục, cộng thêm địa vị, quyền thế, của cải và suy nghĩ tỉnh táo, trí tuệ đầy đủ, tài ăn nói không tệ, kể cả Lumian cũng không thể không thừa nhận, thằng cha này thật sự có một chút sức hấp dẫn, thật sự dễ dàng khiến cho người xung quanh sùng bái hắn, dựa vào hắn.

Guillaume Bene cười lạnh một tiếng:

- Không cần lo lắng, chỉ cần vài người xứ khác kia không lấy được chứng cứ chân chính thì ta vẫn là cha xứ của thôn Cordu.

- Ponce, ngươi phải nhớ kỹ, thống trị một địa phương không thể chỉ dựa vào uy hiếp, khủng bố và trấn áp, như vậy sẽ vĩnh viễn không thể đạt được yên bình, không chiếm được hiệu quả mình muốn, chẳng lẽ giáo hội hy vọng bản thân thu được là một nơi hoang tàn, một nơi không thể giao nộp tiền thuế sao? Nếu như không thể giết chết tất cả người trưởng thành ở nơi đây, vậy chúng ta cần phải có một vài người bạn, một vài tùy tùng, vì thế có thể cho bọn họ bảo vệ nhất định.

- Giáo hội kêu chúng ta chủ đạo công việc của nơi đây mà không phải phái người từ bên ngoài đến, chính bởi vì chúng ta là người địa phương, có người thân, có bạn bè, có tùy tùng, có thể giúp đỡ bọn họ khống chế rất tốt nơi này, sẽ không gây ra hỏng bét, do đó, miễn là không có đầy đủ bằng chứng, bên trên nhất định sẽ lựa chọn tiếp tục tin tưởng ta.

- Được rồi, ta về nhà thờ đây.

Nghe thật sự có đạo lý, cũng có thể mê hoặc người khác, nhưng cha xứ, kiến thức và ánh mắt của ngươi vẫn chỉ giới hạn ở vùng Darliege thôi… Ta nghe Aurora nói, ở nơi khác, đối mặt với một vài thôn xóm bị Tà Thần ô nhiễm nghiêm trọng, lựa chọn của giáo hội chính là triệt để hủy diệt, biến nơi tương ứng thành đống đổ nát, đến lúc đó, không chỉ có người thành niên, kể cả bọn nhỏ đều có thể sẽ bị giết chết… Mới vừa rồi Lumian gần như đã bị Guillaume thuyết phục, còn may, Aurora thường xuyên giảng cho hắn nghe về sự khủng bố của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng, giáo hội Thần của Hơi Nước và Máy Móc.

Chờ cha xứ rời đi, Lumian lại thay đổi một con đường khác, thuận lợi trở về trong nhà.

Bên cạnh lò nướng, Aurora buộc tạp dề màu trắng đang bận rộn.

- Ngươi đang làm cái gì vậy?

Lumian hiếu kỳ hỏi.

Bây giờ cách giờ cơm trưa còn hơn hai tiếng nữa.

Aurora vén sợi tóc màu vàng buông rơi ra sau tai, cười nói:

- Thử làm một loại bánh mỳ khẩu vị mới, bánh mỳ gạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.