Sau khi rời khỏi quán rượu lâu năm, Lumian đứng trên con đường đất nện, do dự tiếp theo nên đi đâu.
Ánh mặt trời buổi sáng rơi xuống, mang theo một chút hơi lạnh.
Đúng lúc này, Raymond đi từ bên kia đến:
- Ta đang muốn đi tìm ngươi.
- Có chuyện gì sao?
Lumian khôi phục bình thường, cố ý hỏi.
Raymond tỏ vẻ kinh ngạc:
- Ngươi quên rồi sao? Hôm nay chúng ta muốn đi tìm những cụ già còn sống có tuổi tác tương đương với tuổi của ông nội ta để hỏi chuyện về truyền thuyết phù thủy.
Lumian nâng tay đỡ đầu, tỏ vẻ thống khổ:
- Vậy à? Vì sao ta lại không nhớ rõ chứ, hay là ngươi xuất hiện ảo giác vậy?
Raymond vừa kinh hãi vừa hoảng sợ, đang định nhớ lại chi tiết, xác nhận chuyện ngày hôm qua không phải là do mình tưởng tượng ra, đột nhiên nhìn thấy nụ cười nhẹ hiện lên trên mặt Lumian.
- Ngươi tên khốn này, lại đang đùa bỡn!
Raymond không nhịn được mắng.
- Mắng thật sự không có chút lực độ nào.
Lumian chậc chậc cảm thán:
- Ava còn biết mắng chửi người hơn ngươi.
Ava Lizier là một cô thiếu nữ xinh xắn trong thôn Cordu, hiện giờ là “Cô gái chăn ngỗng”.
Ba nàng Guillame Lizier là thợ đóng giày, có sở trường chế tạo ra những đôi giày da từ da thuộc do những người chăn cừu cung cấp, tương đối nổi danh ở mấy thôn trang xung quanh.
- Ava...
Raymond hơi biến sắc.
Hắn lập tức nhìn về phía Lumian:
- Ava là bạn của chúng ta, đúng không?
- Đúng thế.
Lumian mỉm cười gật đầu.
Ba người bọn họ cộng thêm Guillaume nhà Berry, em họ của Ava là Azema Lizier, là một nhóm người trẻ tuổi thường xuyên ở chung một chỗ.
- Vì sao không để cho Ava cùng tham gia với chúng ta điều tra chuyện chân tướng truyền thuyết chứ?
Raymond đề nghị:
- Ngươi biết mà, ba nàng luôn nói ‘Vì sao con gái lấy chồng phải cho một phần của cải, biết bao nhiêu gia đình không tệ cứ suy tàn như vậy’, điều này khiến cho nàng thật bất an, nếu như có thể kiếm được một ít của cải hoặc ban thưởng từ trong điều tra, nàng sẽ yên tâm hơn không ít.
- Ta nghe nhiều ông chủ gia đình trong thôn nói lời nói tương tự, bao gồm cả cha xứ, bọn họ chỉ mong anh em của mình cũng vĩnh viễn ở nhà, cho dù kết hôn không một mình đi ra ngoài xây dựng gia đình, như vậy cần phải phân tài sản bọn họ nên được.
Lumian cười liếc nhìn Raymond, có vẻ tùy ý nói:
- Do đó rất nhiều gia đình có khuynh hướng kêu một trong những đứa con của mình đi làm người chăn cừu, như vậy về cơ bản hắn sẽ không kết hôn, lại có thu vào nhất định, phần lớn thời gian có thể nuôi sống bản thân.
Sắc mặt của Raymond dần dần âm trầm xuống.
Hắn thật sự chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Điều này cũng là nguyên nhân hắn thích lăn lộn với Lumian, tuy rằng phần lớn mọi người trong thôn đều nói tính cách thằng cha này ác liệt, thích lừa người, đùa dai, nhưng kiến thức của hắn thật sự vượt trên tất cả người cùng độ tuổi, không giống như mình, không hiểu nhiều, cả ngày đần độn, chỉ biết nghe theo sắp xếp của trong nhà.
Đã biết thì tốt… Lumian thầm nói một câu trong lòng, kéo đề tài câu chuyện trở về quỹ đạo:
- Hiện giờ đã không còn kịp nữa, chúng ta phải nắm chặt thời gian đi hỏi người khác, ngày mai lại đi tìm Ava, ừm, sau đó còn có thể gọi cả Guillaume nhỏ và Azema tham dự, việc này trừ bỏ có khả năng mang đến thu hoạch ra, còn là một hoạt động thú vị, có thể rèn luyện năng lực của chúng ta.
- Kêu Guillaume nhỏ và Azema cùng tham gia hả?
Raymond không tình nguyện lắm.
Người được chia phần thưởng càng nhiều, bản thân nhận được càng ít.
Mà quan trong nhất là, như vậy mình sẽ không tìm được cơ hội lấy lòng Ava.
Lumian nhìn xem thằng cha này, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần hiền hòa và thương hại:
Bé ngốc à, ngươi cho rằng Ava có thể để ý đến ngươi sao? Lông mày nàng rất cao đấy, chỉ mong gả đến nhà người điều kiện tốt, nàng rõ ràng có ấn tượng tốt nhất định với ta kẻ ác này đấy, đều có thể khống chế bản thân…
Ở trong tục ngữ vùng Darliege, lông mày cao có nghĩa là ánh mắt cao, chướng mắt người bình thường.
- Tỷ tỷ ta đã nói, người nhiều lực lượng lớn.
Lumian giải thích một câu đơn giản:
- Có những cụ già nào cần đến thăm vậy?
- Ngươi không đi điều tra sao?
Raymond kinh ngạc hỏi ngược lại.
Xảy ra chuyện về lá bài quyền trượng này, ta nào có tinh lực đi điều tra chứ… Lumian cười nói:
- Ta đương nhiên có điều tra, bây giờ là muốn thử thách năng lực sưu tầm tin tức của ngươi.
Raymond không hề nghi ngờ:
- Cụ già còn sống trong thôn, tổng cộng có chín người có tuổi tác tương đương với ông nội của ta, hoặc càng lớn hơn một chút, theo thứ tự là…
Sáu nam, ba nữ, các quý bà quả nhiên thọ lâu… Lumian yên tĩnh nghe xong, suy nghĩ một chút nói:
- Hai người phía sau không cần đến thăm, các nàng là người ngoài thôn, được gả đến đây.
- Ừm… chúng ta đi tìm Naroka hỏi trước, nàng lớn tuổi nhất, khi xảy ra chuyện phù thủy kia thật sự có khả năng nàng đã trưởng thành.
Cái tên Naroka này không phải là tên thật, đây là xưng hô tôn trọng đối với nàng.
Ở tỉnh Leison, phái nữ đã kết hôn có gia thế hiển hách hoặc là làm tộc trưởng thực tế có quyền đạt được danh hiệu phu nhân, cụ thể là ở cuối tên thêm một chữ a, tỏ vẻ là phái nữ, đồng thời ở trước tên thêm chữ na, cũng chính là có ý phu nhân, nữ chủ nhân.
Phu nhân Puares một là gia tộc suy tàn đã lâu, hai là ở nhà nghe theo lời nói của Bayost quan hành chính, do đó không thể trước tên thêm chữ na cuối tên thêm chữ a, chỉ có thể sử dụng một mình từ phu nhân để xưng hô.
Chồng của Naroka mất sớm, bản thân gánh vác toàn bộ gia đình, cho dù sau khi hai đứa con trai trưởng thành, lấy vợ, sinh con, bản thân già nua rồi, nhưng nàng vẫn nắm giữ lấy quyền to kinh tế trong nhà.
Hiện tượng như vậy tương đối hiếm thấy ở thôn Cordu này, dưới phần lớn tình huống, phái nam mới là chính, gia đình không có ba, một khi đứa con trưởng thành, sẽ rất tự nhiên nhận lấy quyền lực quản lý toàn bộ gia đình từ trong tay mẹ mình.
- Được.
Raymond không hề nghi ngờ.
Vòng qua mấy tòa nhà, Lumian thấy bốn bà cụ đang ngồi trước một căn nhà hai tầng, vừa sưởi nắng vừa tùy ý trò chuyện.
Cùng lúc đó, các nàng ngồi gần nhau còn bắt rận trên người cho nhau, có vẻ tương đối nhàn nhã.
Ở nông thôn nước cộng hòa Intis, bắt con rận cho nhau là hoạt động giải trí kéo gần mối quan hệ, tỏ vẻ thân thiết.
- Hiện giờ đến hỏi sao?
Raymond hơi do dự.