Sau khi dùng thời gian một giây để xác nhận, Klein giao hai tay, ngã người về phía trước nói:
“Cụ thể là chuyện gì?”
“Không, không thể nói ra.” Emlyn White kiên quyết lắc đầu.
Klein lo lắng bị thử nên không truy hỏi nữa, đơn thuần căn cứ tin tức quỷ hút máu vừa rồi lộ ra phân tích sự việc:
Có liên quan đến “Kẻ Khờ“. . . Có thể hỗ trợ Emlyn White giải quyết tai hoạ ngầm. . . Có phiêu lưu rất cao. . . Kết hợp ý tưởng của cậu ta trước, cái này tựa như đã cho thấy, cậu ta tính cử hành nghi thức tương ứng, khẩn cầu với “Kẻ Khờ”, cũng chính là mình, lấy cái này tiêu trừ ám chỉ tâm lý, thu được tự do mong ước đã lâu. . . Nhưng cái này không hề là nghi thức từ bản thân Emlyn, nơi phát ra là từ vị nhân vật lớn nào đó sai khiến, mà lấy kiêu ngạo của quỷ hút máu này, nguyện ý tôn xưng nhân vật lớn, quá nửa cũng là cường giả Huyết tộc. . . Đại lão Huyết tộc phái hậu duệ khẩn cầu với “Kẻ Khờ” là vì sao? Bọn họ có hợp tác cùng hội Cực Quang?
Klein tràn đầy nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Emlyn vẻ mặt chờ mong, ở trong lòng hắc một tiếng:
Cậu đoán tôi sẽ đáp lại khẩn cầu của cậu hay không?
Anh cân nhắc hai giây, không trực tiếp đưa ra đề nghị, chuyển nói:
“Theo công tác thống kê, khẩn cầu với tồn tại bí ẩn không rõ tình huống, trong 100% có 30% có thể sẽ không thu được đáp lại gì, có 68% thường kỳ gặp phải các loại sự việc đáng sợ, từ đó chôn vùi sinh mệnh bản thân, hoặc là sống không bằng chết, chỉ 2% có khả năng thành công, được thứ mình muốn, nhưng vì thế trả giá vị tất là thứ mà bọn họ nguyện ý.”
Từng là anh hùng bàn phím, Klein vẫn cho rằng, ở khi chứng minh một việc hoặc tăng mạnh quan điểm nào đó, chỉ nói cho có lệ, hoặc những trường hợp đặc biệt, không đề cập tới số liệu chỉnh thể cùng công tác thống kê, tất cả là đang đùa giỡn lưu manh, là đang đánh tráo khái niệm, mà dưới loại tình huống này, đều có lời nói tương tự, ví dụ như, tôi có người bạn, tôi biết cô gái nào đó, ai đó bên cạnh tôi.
Cho nên, vì thuyết phục Emlyn White, anh dụng tâm biên ra một ít số liệu.
Đương nhiên, cái này cũng không phải hoàn toàn không có căn cứ, ít nhất Klein khi ở tiểu đội Kẻ Gác Đêm đã xem qua rất nhiều hồ sơ có rõ tình huống cùng loại.
“Chỉ có 2% thành công? 68% xảy ra vấn đề?” Emlyn quả nhiên bị dọa, nhịn không được đưa tay vuốt vuốt đầu tóc.
“Cơ bản là như thế, đây là trình độ nguy hiểm nếu như cậu muốn làm chuyện này, nếu cậu có mang ác ý, phiêu lưu thậm chí còn cao hơn so với cái này.” Klein thành khẩn đáp lại.
Emlyn theo bản năng lắc đầu:
“Không, không có, không có ác ý, hơn nữa, hơn nữa vị nhân vật lớn kia sẽ bảo hộ tôi ở quá trình đó.”
Không có ác ý? Ừm, cho dù có ác ý, cậu cũng chưa chắc đã biết, cậu chỉ là một vật hi sinh bị đẩy lên sân khấu. . . Klein nâng lên tay phải, lấy thế tay tăng mạnh giọng điệu:
“Cái này sẽ làm cho phiêu lưu hạ xuống rất nhiều, nhưng không phải là không có, vị nhân vật lớn nọ có thể chân chính đối kháng tồn tại bí ẩn sao?”
“. . . Hẳn là, không thể.” Emlyn ngập ngừng trả lời.
“Cho nên.” Klein giang tay.
Anh bỗng nhiên lộ ra nụ cười nói:
“Emlyn, thật ra cậu hoàn toàn không cần phải phiêu lưu như vậy, cho dù hoàn toàn tín ngưỡng Đại Địa Mẫu Thần, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với cuộc sống của cậu, cậu xem dân chúng Feineibote, còn không phải muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn mặc cái gì thì mặc cái đó, thích làm cái gì thì làm cái đó, đến lúc đó, Utravsky thần phụ đại khái cũng sẽ không cưỡng ép cậu đi giáo đường Harvest làm tình nguyện viên, cậu sẽ được tự do như nguyên bản.
“Hơn nữa, tôi cho rằng cậu đối với giáo lí Đại Địa Mẫu Thần thích ứng rất tốt, không có mâu thuẫn gì.”
Emlyn White lặng lẽ mội hồi rồi nói:
“Bởi vì thích tư tưởng mà trở thành tín đồ, cùng bị người thông qua ám chỉ tâm lý mạnh mẽ chuyển biến thành tín đồ, là hoàn toàn khác nhau, cho dù có một ngày, tôi quả thật sẽ ruồng bỏ Ánh Trăng, tín ngưỡng Mẫu Thần, tôi cũng hy vọng là tôi tự do đưa ra lựa chọn, không có vấn đề gì với người khác, đây là kiêu ngạo cuối cùng của một Huyết tộc.”
Klein hơi cảm thấy kinh ngạc liếc mắt nhìn Emlyn một cái, không nghĩ tới đối phương còn có kiên trì như vậy.
Anh suy xét hai giây, không khuyên nữa, “ừm” một tiếng rồi nói:
“Vấn đề thật ra rất đơn giản, đó chính là mệnh lệnh nhân vật lớn thêm dụ hoặc thoát khỏi tai hoạ ngầm, có thể cho cậu dũng khí đối mặt nguy hiểm trình độ nhất định hay không, nếu cậu đối với hứa hẹn này có niềm tin trả giá sinh mệnh, vậy đáp án là cực kỳ đơn giản.
“Tóm lại, chuyện này cuối cùng từ chính cậu cân nhắc.”
Emlyn vẻ mặt trầm trọng nghe xong, bản năng phản bác một câu:
“Nếu tôi thật sự lựa chọn thử, khẳng định không phải vì bản thân, mà là vì toàn bộ Huyết tộc! Giải quyết tai hoạ ngầm chỉ là chỗ tốt thêm vào!”
Vì toàn bộ Huyết tộc? Tôi có thể có chuyện gì liên quan đến toàn bộ Huyết tộc? Nhân vật lớn kia là đang dối gạt cậu sao? Klein ha ha cười nói:
“Một quỷ hút máu thực lực không mạnh, có cơ hội cứu vớt toàn bộ tộc đàn, chính cậu tin tưởng sao?”
“Huyết tộc, huyết tộc!” Emlyn cường điệu nói, “Hơn nữa, thực lực của tôi cũng không kém, tương đương với danh sách 7 nhân loại, đúng rồi, còn là loại am hiểu chiến đấu!”
“Về phần vấn đề tin hay không, anh cũng không rõ ràng.” Cậu ta đứng lên nói, “Tuy phân tích cùng đề nghị của anh không có ý nghĩa thực chất, nhưng tôi vẫn cảm tạ anh một câu, ừm, phí dụng cố vấn là khấu trừ từ va ly cùng hộp lần trước.”
A? Klein nhất thời không có phản ứng lại đối phương đang nói cái gì.
Đợi cho Emlyn rời khỏi, anh mới giật mình:
“Dưới tình hình chung, đồ chứa trong giao dịch kim ngạch lớn không phải đều là vật phẩm tặng kèm sao?
“Quỷ hút máu keo kiệt này!”
. . .
Tần suất tia chớp còn chưa khôi phục thâm ngầm, tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng “đúng giờ” đến bên ngoài tòa thần miếu bỏ hoang kia.
Dereck nhớ rõ lần hành động đầu tiên, toàn bộ đèn lồng da thú đều bị tắt ở trong này, cả đội ngũ lâm vào trong bóng đêm thuần túy, mình có nghe được đứa nhỏ Jack ở chỗ sâu trong thần miếu phát ra “tiếng cầu cứu” làm cho người ta nổi cả da gà.
Căn cứ mấy người ngài “Người Treo Ngược”, tiểu thư “Chính Nghĩa” suy đoán, cái này có lẽ là điểm bắt đầu tuần hoàn, nhưng vì sao khi thức tỉnh, là ở doanh trại ngoài thành, mà không trực tiếp là nơi này? Dereck một bên nhớ lại thảo luận trên hội Tarot, một bên dựa theo đề nghị tương ứng, nâng cánh tay lên, âm thầm khẩn cầu.
Trên người cậu ta đột nhiên nở rộ ra hào quang trong vắt thuần túy, kích thích đội viên tiểu đội thăm dò như Joshua nhanh bày ra tư thái chiến đấu.
“Đã xảy ra chuyện gì?” “Kẻ săn ma” Colin lấy xuống kiếm thẳng, trầm giọng hỏi.
Dereck “hoảng sợ” nhìn trái nhìn phải nói:
“Ngài thủ tịch, tôi vừa rồi nghe thấy có đứa nhỏ đang kêu 'cứu cứu tôi. . . cứu cứu tôi. . .' “
Cậu muốn thử một lần đây có phải là điểm mấu chốt hay không!
“Hiện tại thì sao?” Colin đề phòng hỏi.
“Hiện tại đã không còn.” Dereck cẩn thận lắng nghe một chút.
“Kẻ săn ma” Colin dùng khóe mắt quét về phía đám người Joshua: “Các cậu có nghe thấy không?”
“Không có.” Đội viên tiểu đội thăm dò lần lượt lắc đầu.
Colin chỉ suy nghĩ vài giây liền đưa ra quyết định, từ trong ngăn ngầm của dây lưng bên hông rút ra một bình kim loại nhỏ màu xanh đậm, mang chất lỏng dinh dính không có màu sắc bên trong bôi lên trên thân kiếm thẳng.
Ngay sau đó, ông ta đâm ra trường kiếm về phía trước.
Giữa không trung bỗng nhiên sáng bừng, từng đạo hào quang màu bạc như rắn bò chạy ở trên đó, rất nhanh khuếch tán về bốn phía.
Ánh sáng trắng bạc nháy mắt che kín toàn bộ đội viên tiểu đội thăm dò, tựa như chiếu tới “góc tối” của mỗi một người.
Tư tư tư, những con rắn màu bạc kia chui vào hư không, không biết chạy về nơi nào.
Tất cả rất nhanh bình tĩnh xuống, chỉ còn ánh sáng tù mù của đèn lồng da thú vẫn lẳng lặng ở đó.
Colin khép nửa mắt, không biết đang cảm ứng cái gì, qua ước chừng 5 giây, mới nâng ngón tay hướng về phía trước nói:
“Bắt đầu từ giờ, không thể có sơ sẩy gì, đẩy đề phòng tới cao nhất.”
Lời nói rất quen thuộc. . . Nơi này không phải mấu chốt đánh vỡ khốn cảnh. . . Dereck trầm tâm linh xuống, tuyệt không lơi lỏng theo đội ngũ tiến nhập vào thần miếu bỏ hoang.
Lúc này đây, cậu hấp thụ giáo huấn, không có đi nhìn khuôn mặt “Đọa lạc tạo vật chủ”, sau đó ở trong quá trình kiểm tra bộ phận trên mặt đất, dựa vào chủ động cùng tích cực, tranh thủ đến khu vực bộ bích hoạ kia.
Cậu cầm theo đèn lồng da thú, nắm “Rìu gió lốc”, cùng một đội hữu lấy hình thức tiểu tổ triển khai hành động.
Trải qua từng vách tường hoặc loang lổ hoặc sụp đổ, cậu rốt cuộc đến mục tiêu.
Theo ánh sáng đèn lồng da thú từ xa đến gần, bích hoạ trên tường kia dần dần rõ ràng.
Dereck đầu tiên là nhìn về phía góc, tìm được những từ kỳ quái ấn tượng khắc sâu kia.
“Hoa Hồng Cứu Rỗi. . .” Cậu thầm đọc cái tên này, đưa cao đèn lồng da thú, cẩn thận xem kỹ chi tiết bích hoạ.
Trên vách tường loang lổ, chỗ cao nhất là giá chữ thập thật lớn mơ hồ, tối đen, ở trên đó là một bóng dáng đảo ngược khó có thể thấy rõ tướng mạo cụ thể.
Bối cảnh ở phía dưới, là một mảng bình nguyên hoang vu tĩnh mịch.
Trong bình nguyên, đang di chuyển một hàng đội ngũ thật dài, mục tiêu của bọn họ đúng là núi cao xa xa, cùng giá chữ thập và người treo ngược trên đỉnh núi.
Trong hàng ngũ này, có thành viên còn quỳ trên mặt đất, thành kính cầu nguyện, có đã đứng lên, nghênh đón cuồng phong, đi về phía trước.
Bộ mặt bọn họ đều chỉ là đơn giản vẽ ra bề ngoài, tựa như là quần áo rách nát, chỉ có người đầu lĩnh ở phía trước nhất là có chút rõ ràng.
Đó là một người nam dáng người cao gầy, tóc dài màu bạc tới ngực.
Người nam này ngũ quan nhu hòa, đầu cúi xuống, ánh mắt nhắm chặt, sau lưng có cánh chim hào quang tầng tầng lớp lớp.
Thiên sứ! Thiên sứ trong lời đồn! Dereck dấu diếm kích động quan sát tình huống bốn phía “người đầu lĩnh“.
Rất nhanh, cậu phát hiện dưới chân người nam nghi ngờ là thiên sứ nọ, có một dòng sông uốn lượn, lập lòe ánh sóng.
Dòng sông không ngừng cuốn khúc, quanh trở về, rót vào chính mình, trở thành ngọn nguồn!
Tuần hoàn! Cái này hình thành tuần hoàn! Dereck cảm thấy mình đã bắt được chỗ mấu chốt nào đó.
Ở trong một đoạn trải qua tuần hoàn, bích hoạ trên tường thế mà có một dòng sông tuần hoàn!
Cái sau rõ ràng đang thể hiện hoặc vạch trần điều gì đó!
Dereck tầm mắt di chuyển lên, chỉ thấy vị thiên sứ tóc bạc với đôi cánh khó có thể đếm kia, khuôn mặt trong ôn nhu mang theo một chút lạnh nhạt, tựa như đang nhìn xuống dòng sông, nhìn xuống vận mệnh.
Đây là hàm nghĩa chân chính ngài “Kẻ Khờ” đã nhắc nhở? Dereck hơi suy nghĩ, quyết định thử một chút —— nếu thành công, anh tính sẽ mang nguyên do khác thường của bản thân đều đẩy cho đứa nhỏ Jack, nếu thất bại, cũng sẽ không có ai nhớ rõ anh từng làm cái gì!
Trong ánh mắt kinh ngạc của đội hữu, Dereck giơ lên “Rìu gió lốc”, hung hăng bổ về phía dòng sông ở trên bức bích hoạ kia.
Vừa vặn điện quang lóe lên bị dẫn động, vệt trắng bạc được dẫn lên trên chiếc rìu.