8 giờ tối, giáo đường Harvest.
Klein một lần nữa đổi về trang phục bình thường mượn động tác kẹp mép mũ dạ, lặng yên nhìn quanh một vòng, sau đó mới đi vào đại sảnh, đi về phía Emlyn White ở trước hàng nến thứ ba bên phải.
Bên chân quỷ hút máu nọ có đặt một cái vali xách tay màu đen, mặt ngoài của nó tựa như bao trùm một tầng “tường linh tính” .
Nhận thấy Sherlock Moriarty tiến vào, Emlyn đầu tiên là vui vẻ, chợt lộ ra vẻ mặt cảnh giác.
Cậu ta cúi người cầm lấy vali xách tay, lui xéo ra phía sau mấy bước, càng thêm gần với Utravsky thần phụ đang chuyên tâm cầu nguyện.
Đây là sợ mình cướp lấy tài liệu phi phàm. . . Klein đứng ở ngoài 3 thước, mỉm cười nói:
“Trước để cho tôi nghiệm chứng một chút có phải hai món tài liệu tôi cần hay không.”
Emlyn White đưa tay vuốt vuốt tóc, mang vali đặt ở trước ngực, bốp một tiếng mở ra nút ngầm.
“Tường linh tính” theo đó thoát phá, hóa làm một trận gió nhẹ xuyên qua đại sảnh cầu nguyện.
Klein đã sớm mở ra linh thị lúc này thấy từng trận hào quang kỳ dị sáng lạn, đó là các đặc tính phi phàm nở rộ ánh sáng linh tính.
Trong vali có hai cái hộp nhỏ, một cái làm từ sứ trắng, có nhiều hoa văn, phong cách cổ xưa rất nặng, một cái còn lại là hộp giấy thuần túy.
Emlyn một tay nâng vaili màu đen, mở ra cái hộp trắng bạc nhưng hơi có vẻ ảm đạm, vật phẩm bên trong giống như hồ đào cắt vỏ ngoài, có màu nâu, có lồi lỗm lên xuống giống như bộ não.
Theo ánh nến lay động, nó không ngừng biến hóa ngoại hình, khi thì xám trắng, mọc ra nếp nhăn, khi thì xám sậm, bóng loáng đến cực điểm, khi thì hai màu giao tạp, vòng quanh “gương mặt” không có ngũ quan.
Vừa thấy nó, Klein đã cảm giác lực lượng ma dược đã hoàn toàn tiêu hóa dung nhập bản thân có chút dị động, tựa như nam châm gặp phải dị cực.
Anh lấy năng lực “Thằng hề” khống chế thân thể, áp chế loại cảm giác hấp dẫn lẫn nhau này, trong lòng đã rõ ràng, đó chính là não bộ biến dị kẻ săn bắn thiên diện thú hàng thật giá thật.
Xem ra suy đoán ở trong nhật kí Đại đế Russell xác thực có khả năng, vật phẩm danh sách cao cùng con đường sẽ vô ý thức hấp dẫn người phi phàm trong thấp danh sách đi đến phụ cận nó mang tính gián đoạn, lại có khuynh hướng tụ hợp cùng một chỗ với nhau. . . Tuy não bộ biến dị kẻ săn bắn thiên diện thú cách danh sách cao còn rất xa, không có cái loại lực hấp dẫn kỳ diệu này, nhưng đặc tính phi phàm trong nó đã đủ nhiều, hơn nữa mình cũng đã tiêu hóa ma dược danh sách 7, dưới tình huống khoảng cách hai bên đủ gần, sẽ xuất hiện dấu hiệu cùng loại. . .
Mình trước đây không có phát hiện, một là tài liệu phi phàm tương ứng phẩm cấp thấp, hai là thực lực bản thân kém, danh sách không đủ. . . Đúng rồi, mỗi lần tiêu hóa xong ma dược, xung quanh mình tựa như sẽ xuất hiện một mảng tinh không hư ảo, bên trong có rất nhiều điểm lấp lánh, chúng nó dẫn dắt lẫn nhau, ý đồ tới gần. . . Cái này có lẽ chính là cảnh tượng của định luật đặc tính phi phàm trong cùng con đường “tụ hợp”, hơn nữa “chất lượng” càng lớn, lực hấp dẫn càng mạnh. . .
Như vậy, đặc tính phi phàm đường gần sẽ phù hợp định luật này sao?
Klein vẻ mặt không thay đổi hồi tưởng ghi chép ở trong nhật ký Russell, cùng kết hợp thể nghiệm của bản thân ba lượt tiêu hóa ma dược, đại khái xác định định luật nào đó tồn tại.
Emlyn White đề phòng liếc mắt nhìn anh một cái, rất nhanh khép lại cái hộp, rồi chuyển sang vạch ra hộp giấy bên cạnh.
Bên trong hộp giấy có đệm bông dày, ở giữa nằm một bình thủy tinh có thể chứa 200 ml chất lỏng, bên trong một nửa trống, còn lại là dung dịch sền sệt có thể theo ánh sáng biến hóa mà thay đổi màu sắc của chính nó.
“Còn có vấn đề gì không?” Emlyn đóng hộp giấy lại.
“Để tôi xác nhận một chút.” Klein lấy ra một đồng vàng, để cho nó xoay tròn ở khe hở ngón tay, giống như có sinh mệnh thuộc về mình.
Keng!
Đồng vàng bắn lên, lại rơi xuống, nằm trong lòng bàn tay Klein.
Lúc này đây, hình người hướng lên trên, tỏ vẻ khẳng định.
Klein nhẹ nhàng gật đầu, từ trong túi khác nhau trên người phân biệt lấy ra từng xấp tiền mặt, có 10 bảng, có 5 bảng, cũng có 1 bảng.
“1.450 bảng.” Klein mang tiền này gom lại, đặt ở trên bàn bên cạnh.
“Lui ra phía sau vài bước, không, 5 bước!” Emlyn cẩn thận hô một tiếng.
Klein cười nâng nâng hai tay, liên tục lùi về phía sau 5 bước.
Emlyn thật cẩn thận đi qua, kiểm tra đống tiền nọ có phải chèn giấy trắng hay không.
Hơi đếm qua, cậu ta mang vali trong tay tung về phía đối tượng giao dịch.
Klein bị dọa giật mình, thân thủ nhanh nhẹn, phán đoán tinh chuẩn tiếp lấy vali.
Anh sợ bình thủy tinh rơi vỡ, làm cho máu kẻ săn bắn thiên diện thú chảy ra ngoài.
Mà Emlyn White thừa cơ hội này, thu lấy tiền mặt, bước nhanh thối lui đến bên cạnh Utravsky thần phụ.
Cậu ta lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhận ra còn chưa kiểm tra chuẩn số tiền cùng thật giả.
Thấy một màn như vậy, Klein không khỏi nghĩ lại hình ảnh vừa rồi, bỗng nhiên có chút xấu hổ:
Anh cùng Emlyn đã mang giáo đường Đại Địa Mẫu Thần biến thành hiện trường tựa như giao dịch vũ khí quân đội hoặc thuốc phiện vậy. . .
Sau khi xác nhận tình huống hai món tài liệu, Klein búng ngón tay một cái, để cho que diêm cố ý đặt ở trong túi áo cahys lên, để cho ngọn lửa đỏ đột nhiên bốc lên bao phủ lấy chính mình.
Đợi cho lửa hạ xuống, hắn đã biến mất không thấy.
—— bởi vì thường thường gặp mặt Emlyn White ở giáo đường Harvest, anh nay cùng không ngại bị Utravsky thần phụ biết được anh chính là người phi phàm trợ giúp đối phương thanh trừ nhân cách mặ tối kia, thậm chí cảm thấy cái này còn có thể đặt lên chút giao tình.
Emlyn đang đếm tiền mặt ngẩng đầu thấy một màn như vậy, ngẩn ra ước chừng hai giây.
Cậu ta mấp máy miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Vali của mình. . .
“Hộp của mình. . .”
. . .
Hào quang đèn đường khí gas chiếu sáng con đường, một chiếc xe ngựa nghiền áp qua tầng tầng vũng nước, đi về phía rìa khu Queen.
Furth đã mang chuyện mình có thầy cùng dùng thêm một phần ma dược “Học đồ” nói cho bạn tốt Hugh Dilcha.
Sau khi xác nhận cô ta không có dấu hiệu mất khống chế, Hugh nhìn đèn đường khí gas ngoài cửa sổ cao hơn không ít so với mình, nghi hoặc nói:
“Mình vẫn rất kỳ quái, vì sao dùng hình thức này bảo tồn tài liệu, mà không phải ma dược? Sư phụ của cậu hoàn toàn có thể điều phối ma dược trước rồi mang lại đây, không cần bận rộn ngay tại chỗ.”
Furth cười nhẹ nói:
“Mình có hỏi ông ấy về vấn đề này, ông ấy nói, có hai nguyên nhân chủ yếu, một là tài liệu phi phàm khác nhau có sử dụng khác nhau, điều phối thành ma dược lại không có cách nào sử dụng linh hoạt, hai là khi đặc tính phi phàm cố hóa có thể bảo tồn, sau khi biến thành ma dược lại không được, trừ khi có kỹ xảo cách ly đặc thù.”
“Vì sao?” Hugh kinh ngạc hỏi, “Cái này cũng không phải thuốc cùng vũ khí phi phàm, linh tính sẽ không ngừng tản mạn khắp nơi mà suy giảm.”
Furth không có cảm xúc muốn cười, lại không thể không bảo trì mỉm cười:
“Không phải vấn đề đặc tính xói mòn, mà là tài liệu phi phàm một khi biến thành ma dược, không chỉ có nhân loại có thể hấp thu, sinh vật khác thậm chí vật liệu không có sinh mệnh cũng có thể, chỉ là sẽ tương đối thong thả hơn rất nhiều, ví dụ như, mình dùng bình thủy tinh chứa ma dược, xem qua không có vấn đề gì, nhưng qua vài ngày, bình thủy tinh kia có thể hoàn toàn 'uống' đi ma dược, biến thành vật phẩm thần kỳ đặc thù, thậm chí có khả năng sẽ bởi vậy mở ra trí tuệ nhất định, đương nhiên, thầy của mình nói, loại tình huống này tác dụng phụ rất lớn, tương đường với những người mất khống chế.
“Bảy đại giáo hội cùng thế lực bí ẩn nào đó có nắm giữ kỹ xảo cách ly đặc thù, nhưng tương đương phiền toái, không cần dùng cho ma dược danh sách thấp.”
“Thật sự là thần kỳ mà!” Hugh cảm khái từ đáy lòng nói.
Cô ta lại liếc mắt nhìn ra bên ngoài một cái, đè thấp giọng nói:
“Sắp đến rồi.”
Cô cùng Furth là tới tham gia tụ hội người phi phàm ngài A triệu tập.
Furth tâm như đao cắt cười nói:
“Hy vọng có thể có dạ dày thực linh giả.”
Thầy Dorian Gray của cô trước khi rời khỏi dạy cô cách sắm vai, cùng cho cô một phần phối phương ma dược “Ảo thuật đại sư”, để cho cô thử tự mình tìm kiếm tài liệu phi phàm, nếu đợi cho ma dược “Học đồ” tiêu hóa hết mà còn chưa có được, thì viết thư xin ông ta hỗ trợ.
Điều này làm cho Furth lâm vào một loại trạng thái mê mang:
“Mình trước đó dùng nhiều tiền mua phối phương 'Ảo thuật đại sư' cùng Cách sắm vai đến cùng là vì cái gì?”
“Cho tới giờ, tác dụng lớn nhất của hội Tarot đối với mình, không thể thay thế nhất là, ngài 'Người Treo Ngược' cùng tiểu thư 'Chính nghĩa' dạy cho những hạng mục cần chú ý, cùng với 'Ngài Kẻ Khờ quấy nhiễu đối với bói toán, nếu không mình đã sớm bị thầy phát hiện có vấn đề, không có cách nào trở thành học sinh của ông ta. . .”
“Ài, coi như là trả giá để triệt tiêu trăng tròn nguyền rủa. . .”
Trong khi suy nghĩ chuyển động trong đầu, Furth đột nhiên nhìn thấy căn nhà mà ngài A tiến hành tụ hội xuất hiện sụp đổ rõ ràng, rất nhiều chỗ thậm chí còn dấu vết cháy đen.
Nơi này đã xuất hiện một hồi chiến đấu kịch liệt. . . Ai đang đối phó ngài A? Tổ chức chính phủ? Furth lúc này làm ra ám chỉ đối với Hugh, cùng nói với xa phu bên ngoài:
“Không phải nơi này, lại tới trước hai con đường.”
. . .
“Cứ điểm Hội Cực Quang bị phát hiện, tổ chức khủng bố gặp phải đả kích trầm trọng”
Buổi sáng hôm sau, Klein vừa mở báo, đã thấy tin tức này.
“Chúc ngài A chết ở trong lần bao vây tiễu trừ này.” Anh trang trọng vẽ một vầng trăng đỏ rực ở ngực.
Anh đã mang não bộ dị biến cùng máu kẻ săn bắn thiên diện thú tuyến tối hôm qua giao dịch được ném lên phía trên sương mù xám, nhằm đảm bảo không bị mất.
Chẳng sợ mình chết, chúng nó cũng sẽ không sao. . . Klein cực kỳ yên tâm ghim một miếng thịt xông khói nhai nuốt.
Trải qua giao dịch tối hôm qua, tiền mặt của anh một lần nữa rơi xuống dưới 1.000 bảng, chỉ còn 735 bảng, cũng có thể mua tóc Naga biển sâu, vô lực quan tâm đến da người đặc tính u ảnh.
Klein vừa không có manh mối tốt cũng không có tiền ở nhà nghỉ ngơi suốt một buổi sáng, chờ dùng xong bữa trưa, mới ăn mặc chỉnh tề ra ngoài, thẳng đến khu vực cầu Backlund.
Anh đã hẹn trước cùng “Quả Tim Máy” Carlson, có tình báo gì thì đi tới “quán bar người may mắn” gần bến tàu tây Byron tìm đối phương, nếu tin tức đặc biệt quan trọng, mà đối phương không ở đó, thì trực tiếp đi giáo đường Đòn Bẩy, dù sao Sherlock Moriarty không là thành viên cái tổ chức bí ẩn nào, không cần hành động cẩn thận.
“Quán bar người may mắn” sau giờ rưa cũng không có bao nhiêu khách, Klein liếc mắt một cái đã thấy Carlson ngồi cô độc uống rượu ở trong góc quầy bar.
Anh đi qua, gõ bàn, đè thấp giọng nói:
“Khu đông rất nhiều người đang truyền bá tín ngưỡng Nguyên sơ tạo vật chủ.”
Carlson đang uống ly rượu thuần mạch nha, không mấy để ý trả lời:
“Tôi đã biết.”
Quả nhiên. . . Klein thầm nói một câu, chuyển cười nói:
“Tôi có một manh mối về lăng mộ quý tộc kỷ đệ tứ.”
“A?”
Carlson dừng động tác nâng ly lại, ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Klein, đồng thời theo bản năng đẩy đẩy mắt kính rất dày.
Nhưng mà, anh ta phát hiện thám tử Sherlock Moriarty vẫn chưa nói đến khúc sau, ngược lại nhìn về phía người pha chế cách vài bước, thản nhiên cười nói:
“Một ly bia Nam xứ Wales.”