Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 252: Chương 252: Kết thúc




Dịch: alreii

Ngón tay Klein vừa chạm vào con mắt đen tuyền nọ, bên tai lập tức xuất hiện huyễn thính, đầu óc đau đớn âm ỉ. Cùng lúc đó trong tầm nhìn của hắn có thêm những vật kỳ lạ.

Đó là những sợi dây hư ảo màu đen chằng chịt, từ trong các bộ phận xác thịt trên người tiểu thư vệ sĩ và của hắn lan tràn ra, xuyên qua hư không kéo dài về nơi xa vô tận.

Đây là một cảnh tượng kinh dị có thể khiến người bị chứng sợ hãi đông đúc ngất xỉu.

Klein chợt nhe răng, không thể chịu đựng được cảm giác bị ăn mòn bị ô uế được nữa, thả con mắt đen tuyền nọ vào trong hộp thuốc lá bằng sắt.

Thẳng đến lúc này thì Klein mới dư sức để suy đoán: Đó là bản chất năng lực phi phàm của Bậc Thầy Điều Khiển Rối?

Những sợi dây đó có thể khống chế thân thể người hoặc linh thể?

Đáng tiếc đã bị ô uế mất rồi, tác dụng phụ quá lớn, không thể làm vật phẩm thần kỳ được...

Tạm thời hắn không cân nhắc đến việc lên màn sương mù xám tịnh hóa thử đâu, nó giống như là lần thứ hai trêu chọc Chúa Sáng Thế Chân Thật, rất có khả năng bị Thần đã chuẩn bị trước tìm ra được... Đến lúc đó, đoán là dù có sống lại cũng không được nữa... nên học và nắm giữ các tri thức liên quan đến phương diện này trước đã rồi quyết định sau...

Phù, hắn thở ra một hơi, sau khi tiểu thư vệ sĩ chọn người giấy thô sơ và vật liệu xong, hắn lại cúi người nhặt 13 bảng 5 saule 8 penny tiền mặt lên. Sau đó hắn nhìn thi thể không đầu của Rosago và vết máu bẩn đầy trên đất, đau đầu nói: “Chúng ta thu dọn hiện trường đi.”

Tiểu thư vệ sĩ tóc vàng sắc mặt tái nhợt bay lơ lửng bên cạnh, nói với giọng bình thản: “Để tôi.”

Để cô? Klein nửa là ngạc nhiên nửa là nghi ngờ dừng động tác, nghiêng đầu nhìn cô nàng.

Tiểu thư vệ sĩ nửa lơ lửng nửa đi đến bên cạnh Rosago, ngồi xổm xuống, nằm sấp lên người thi thể.

Cô nàng chậm rãi tiến vào, hợp hai làm một với thi thể nọ!

Ngón tay của thi thể Rosago giật giật, máu, não và các mảnh thịt vụn xung quanh đảo nghịch, lần nữa hội tụ thành một cái đầu trên cổ.

Nhưng cái đầu này hiện đầy khe nứt giăng đầy khắp nơi, giống như một món đồ chơi buồn nôn được ghép từ những mảnh nhỏ.

Nó giống như thủy tinh bị nứt nhưng vẫn chưa vỡ vụn, bên trong vẫn có máu và não đang chảy, còn có cả ánh sáng phản xạ từ đạn của súng lục.

Klein nhịn không được phải lùi về sau một bước, thấy nó có thể trở thành hình ảnh kinh dị xếp vào top đầu của tất cả chuyện ma.

Thi thể Rosago bò dậy, cầm lấy chiếc mũ mềm của cảnh sát, che lấy khuôn mặt. Mà hiện trường giết người xung quanh đã trở nên sạch sẽ, không còn dấu vết gì nữa.

Chuyên nghiệp vô cùng! Klein thầm khen ngợi một câu.

Hắn nhìn tiểu thư vệ sĩ khống chế thi thể, dùng mũ cảnh sát che mặt, bước chân vững vàng đi về phía cửa, hắn vô ý thức dặn dò một câu: “Không được ngồi xe ngựa, không được đi vào chỗ có đèn sáng.”

Làm vậy sẽ dọa người đánh xe, dọa người đi đường!

Tiểu thư vệ sĩ không hề dừng bước, chẳng đếm xỉa gì tới lời của hắn.

Đột nhiên Klein nghĩ đến một việc, nghĩ đến còn có một sơ hở, lại vội bổ sung: “Lúc cô trở lại, đến cục cảnh giác Lewis, đến nhà cảnh sát trưởng Faxine hoặc là xung quanh phố Minsk tìm thử quần áo của Rosago.”

Rosago mặc cảnh phục tới, mà năng lực của Người Không Mặt hiển nhiên chỉ dừng trên thân thể. Cho nên quần áo lúc trước của gã đã đi đâu rồi? Gã không thể nào mặc cảnh phục nguyên cả đêm nay đâu nhỉ! Nếu để Khu 9 quân tình hoặc là cục cảnh sát tìm được quần áo của Rosago, mà mình lại chẳng có tổn hại nào, chuyện sẽ trở nên phiền phức... Tiểu thư vệ sĩ lại không phải kẻ mạnh thuộc tiểu đội người phi phàm hợp pháp, một thám tử bình thường dùng 1000 bảng mời vệ sĩ đã đủ khiến người hoài nghi rồi... Klein không ngừng suy nghĩ, muốn ngăn chặn trước tất cả sơ hở.

Vào lúc hắn tính xem bói để giúp tiểu thư vệ sĩ tìm kiếm quần áo của Rosago rồi trả cảnh phục bị mất về lại, thi thể của Rosago chợt dừng lại, dùng giọng nói như rỉ sắt trả lời: “Tôi biết rồi.”

Í, rất tự tin nha... Đúng rồi trạng thái của tiểu thư vệ sĩ nằm giữa thể xác và linh thể, mà nguyên lý xem bói chính là dùng tinh linh thể rong chơi trong Linh giới... Cho nên cô nàng dựa vào bản năng cũng xem bói được... Klein chợt hiểu ra, không nói gì thêm nữa. Hắn đưa cả vỏ đạn của súng lúc trong tay cho đối phương, sau đó đưa mắt tiễn thi thể Rosago rời đi, ra khỏi cửa còn rất lễ phép đóng cửa lại.

Chiến lợi phẩm mình chọn là đặc tính phi phàm bị Chúa Sáng Thế Chân Thật ô uế, tin chắc sẽ không có ai xem bói ra được. Cho dù muốn, cũng sẽ cảm giác được nguy hiểm trước, không dám xem bói... Klein vừa suy nghĩ vừa đi về phía sofa ngồi xuống.

Trận chiến vừa rồi tổng thể không vượt qua một phút, cũng không kịch liệt đến mức phá hoại đồ vật gì, nhưng sự mãnh liệt và nguy hiểm ẩn tàng bên trong lại chỉ đứng sau trải nghiệm đứa con Tà thần trong bụng Mergoce.

Dù có một tiểu thư vệ sĩ rất giỏi, dù có Tiếng Nói Ô Uế, hắn vẫn suýt chút nữa bị Rosago khống chế, bị giết mà chẳng có năng lực phản khảng.

Năng lực của Bậc Thầy Điều Khiển Rối rất quỷ dị, rất mạnh mẽ! Dựa vào định luật bảo toàn của đặc tính phi phàm, đặc tính phi phàm còn sót lại của Rosago chắc sẽ bao hàm vật liệu chính của toàn bộ danh sách 9, danh sách 8, danh sách 7, danh sách 6 và danh sách 5. Nếu không phải bị Tà thần ô uế, điều chế nó với vật liệu phụ trợ có thể khiến một người bình thường trực tiếp trở thành người phi phàm danh sách 5. Tất nhiên cách thăng cấp cược may mắn này đã sớm bị lịch sử vứt bỏ, đây là cách nguy hiểm nhất nguyên thủy nhất...

Thăng cấp từng bước một mới là cách tốt nhất được vô số thế hệ trước dùng mạng sống nghiệm chứng ra... Nếu tương lai có thể loại bỏ ô uế của Chúa Sáng Thế Chân Thật, mình chỉ có thể dùng đặc tính phi phàm còn sót lại của Rosago thăng cấp từ danh sách 6 lên danh sách 5. Mà phần đặc tính dư thừa đó có thể khiên mình mạnh mẽ hơn, tựa như đội trưởng vậy...

Klein nhớ lại chuyện lúc trước, vươn tay bóp trán, sau đó suy nghĩ đến chuyện quan trọng hơn: Rosago xuất hiện, nói rõ cuộc tranh đoạt bản thảo của Hermathuin đã kết thúc... Trên người gã không có bùa chú, là bởi vì đã dùng trong trận chiến trước đó rồi? Tới vào lúc quan trọng thế này, chắc gã muốn chuyển dời tầm mắt... Ha, người của Khu 9 quân tình đoán chắc sẽ không ngờ lúc này rồi gã còn dám lớn mật chạy tới đây báo thù, nên chẳng phái người giám sát, chỉ bị động chờ đợi Rosago cho “Tín hiệu“...

Rosago là trợ thủ của Beckron, hành động của gã chắc là nhận lệnh từ Beckron. Sau khi gã chết, chỉ cần Beckron cũng chết theo, vậy cả sự kiện sẽ không còn chút tai họa ngầm nào nữa... Không biết cuộc ám sát đã diễn ra hay chưa, có thành công hay không.

Ừm... tối nay, bởi vì tranh đoạt bản thảo Hermathuin, lực lượng bảo vệ bên cạnh Beckron sẽ rơi vào trạng thái yếu nhất. Nếu là mình, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, Beckron hẳn không ngờ được có người tới ám sát mình đâu nhỉ!

Klein nhàn rỗi chẳng có gì làm móc một đồng tiền xu ra, đè thấp giọng đọc: “Beckron đã chết.”

...

Coong!

Đồng xu mệnh giá 1 penny bay lên, lại rơi xuống lòng bàn tay của Klein, hình người hướng lên trên.

Đây là biểu thị khẳng định!

Beckron chết rồi? Bên kia thành công rồi? Klein mừng rỡ trong lòng, trạng thái căng chặt chợt được buông lỏng.

Không có sự quấy nhiễu của Rosago, hắn tin tưởng kết quả này là chính xác!

Chuyện này cuối cùng, cuối cùng đã kết thúc rồi... Klein hít vào một hơi lại từ từ thở ra.

Hắn chậm rãi tựa vào lưng ghế sofa, vừa mệt mỏi rã rời vừa thấy nhẹ nhõm nhìn về phía mặt trăng đỏ rực như ẩn như hiện bên ngoài cửa sổ.

...

Trong đại sứ quán của nước cộng hòa Entis, hai tùy viên quân sự ngồi xổm cạnh thị thể Beckron, kiểm tra nguyên nhân cái chết của ông ta.

Đồng nghiệp của bọn họ, cấp trên của bọn họ đã đuổi theo muốn bắt lấy kẻ ám sát nọ. Nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, đã muộn rồi, chẳng còn hy vọng gì nữa.

“Phổi tổn thương nghiêm trọng, nghi là bệnh tật... một đòn trí mạng cực kỳ mạnh, mạnh hơn tất cả công kích của danh sách 5 mà tôi từng thấy...” Một tùy viên quân sự thấp giọng nói.

“Bệnh tật? Trên mặt đất và trên giường có dấu vết ma pháp máu thịt rõ ràng, nhưng trên tường lại không có. Hơn nữa âm thanh và động tĩnh đánh nhau không hề truyền ra ngoài, cộng thêm đặc điểm ăn mòn và biến mất hoàn toàn của một kích trí mạng, chí ít có bốn loại năng lực phi phàm không hề liên quan...” Một vị tùy viên quân sự đang đứng khác lầu bầu miêu tả lại hiện trường.

Chợt gã dừng lại, đứa mắt nhìn nhau với vị tùy viên quân sự còn lại, cùng mở miệng: “Người Chăn Cừu!”

Im lặng mấy giấy, tùy viên quân sự đang ngồi xổm nhíu mày nói: “Hoặc có thể là một nhóm, ít nhất là 4 người phi phàm khác nhau...”

“Vậy chúng ta cứ đợi bị xét xử đi thôi! Một mình Giáo Chủ Tường Vi thông qua bí pháp lẻn đến bên cạnh đại sứ, chúng ta không phát hiện là rất bình thường, ba tên còn lại lẫn vào bằng cách nào? Đây là chuyện không thể nào!” Tùy viên quân sự đang đứng phủ định suy đoán này, chần chờ nói, “Nhưng tôi nghe nói có một danh sách khác cũng tạo ra được hiệu quả tương tự, hình như, hình như tên là Người Ghi Chép, tôi không biết là của đường tắt nào, cũng không biết thuộc về tổ chức nào.”

Tùy viên quân sự ngồi xổm gật đầu: “Hiềm nghi của Người Chăn Cừu lớn nhất, hội Cực Quang đều là đám điên, làm ra chuyện gì cũng chẳng kỳ lạ! Chúng ta bắt đầu điều tra từ người phụ nữ đã dụ dỗ đại sứ, chết tiệt, vương quốc Ruen chắc chắn sẽ không cho phép chúng ta điều tra!”

“Hội Cực Quang chết tiệt, đám điên đó nên bị lừa chơi mông!” Tùy viên quân sự đang đứng ảo não lắc đầu.

Đại sứ bị ám sát, bọn họ chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

...

Số 15 phố Minsk, Klein giả bộ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, chịu đựng mệt mỏi, giở báo ra đọc.

Quả khoảng chừng hai mươi phút, hắn chợt nhìn thấy tiểu thư vệ sĩ mái tóc dài màu vàng, mặc váy cung đình màu đen xuất hiện trên thủy tinh cửa sổ Bay.

“Làm xong rồi chứ?” Klein theo bản năng hỏi một câu.

Tiểu thư vệ sĩ khẽ gật đầu, không lên tiếng.

Phù... Klein nghĩ nghĩ lại nói: “Cảm ơn cô đã bảo vệ, chuyện này đến đây là kết thúc.”

“900 bảng còn lại, tôi sẽ chia làm hai ngày trả cho cô. Cô biết mà, rút tiền có hạn mức.”

“Vẫn là giao cho Marik?”

Quý cô sắc mặt tái nhợt đó mở miệng, giọng nói như xuyên qua hư ảo truyền tới, lơ lửng quanh quẩn: “Đưa trực tiếp cho tôi.”

“Tôi hứa hẹn bảo vệ anh ba ngày, chứ không phải một lần.”

Quý cô, cô tuân thủ khế ước thật đó... Nhưng làm vậy khiến tôi rất không tiện... Chẳng lẽ ngày mai cô theo tôi đi bắt gian? Ba ngày, hôm này là thứ năm, đến chiều chủ nhật mới kết thúc. Ừm không ảnh hưởng tụ hội Tarot, may quá... Klein xoa cằm nói: “Vậy được, tôi nên xưng hô với cô thế nào?”

“Anh không cần phải biết.” Tiểu thư vệ sĩ nhấc chiếc váy dài cung đình Gothic, khẽ cúi chào, biến mất trên cửa sổ Bay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.