Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 145: Chương 145: Lời mời hợp tác




Một số đường tắt có thể thay thế cho nhau khi lên danh sách 5? Điều này không giống với những gì lưu truyền nội bộ Kẻ Gác Đêm!

Không phải là lựa chọn đường tắt nào thì sẽ không thể thay đổi nữa à? Không phải là đi lên con đường khác tuy có thể nhận được năng lực kỳ lạ và quái dị, nhưng chắc chắn cũng sẽ bị điên quá nửa, lại còn chẳng thể nào thăng cấp được nữa?

Vậy mà nơi đây vẫn còn trường hợp ngoại lệ nhất định!

Klein đọc nhật ký, đồng tử khẽ co lại.

Hắn không hoài nghi Russel đại đế sẽ nói linh tinh về chuyện này, dù sao sự kinh ngạc lộ rõ qua những dòng chữ kia như thế này. Nhưng hắn không cho rằng những tin tức mà Russel lấy được sẽ chính xác tuyệt đối, vẫn có khả năng ông ta bị lừa gạt hoặc hiểu nhầm.

Chuyện này phải nghiệm chứng đã... Cứ ghi nhớ trước... Klein thầm nhắc nhở mình một câu, cũng cân nhắc sâu thêm về chuyện này:

Nếu những gì Russel nói không có vấn đề, như vậy các danh sách đường tắt này cũng khó lường đấy, cất giấu không ít bí mật...

Đường tắt hoàn chỉnh mà Kẻ Gác Đêm có được là Kẻ Không Ngủ, còn đường tắt cũng khá đầy đủ là Người Nhặt Xác, có tới danh sách 4, kết quả là chúng nó thể thay thế nhau sau danh sách 5... Các phương thuốc ma dược của đường tắt khác đều không hoàn chỉnh, thậm chí là chỉ có danh sách đầu...

Tương tự như vậy, đường tắt hoàn chỉnh của giáo hội thần Hơi Nước và Máy Móc là Thông Thức Giả, đường tắt tương đối đầy đủ là Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn, chúng có thể thay thế cho nhau ở danh sách cao...

Thú vị đấy... Không biết danh sách Thầy Bói của mình có thể thay đổi với danh sách nào? Là đường tắt Người Học Việc và Kẻ Trộm mà lúc ấy đại đế có nhắc tới cùng với Thầy Bói?

Ừm, rất có khả năng năm danh sách đầu của đường tắt Thầy Bói đều tự cung cấp một loại năng lực, hợp lại ở danh sách 4, như vậy ở bước này thì chắc chắn không thể sử dụng ma dược khác để thay thế được... Klein ngừng suy nghĩ, lại chuyển lực chú ý sang nhật ký.

Lúc này hắn phát hiện hai tờ nhật ký này như là nối tiếp nhau, nhưng thực tế thì nội dung lại không nối liền, là hai bản ghi chép của hai thời kỳ khác nhau. Đây là sai sót của người ta khi sao chép lại.

“Ngày 9 tháng 4, giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng, giáo hội chúa tể Bão Táp và giáo hội thần Tri Thức và Trí Tuệ có mối quan hệ đối địch với nhau, khá là tệ. Còn giáo hội nữ thần Đêm Tối với giáo hội thần Chiến Tranh ở đế quốc Fusark cũng như nước với lửa. Đây là những chuyện có thể lợi dụng, cũng đáng để suy xét.”

“Ngày 13 tháng 4, tôi tham gia tụ hội của tổ chức cổ xưa kia. Không thể ngờ rằng bọn họ cũng là thành viên của tổ chức này, đúng là khiến người ta phải sợ hãi. Hóa ra phiến đá Khinh nhờn thứ hai nằm trong tay tổ chức này. Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy đồ vật trong truyền thuyết đó! Quả nhiên nó chứa đựng bí mật khó mà tưởng tượng được, hì hì, có lẽ một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ làm ra một phiến đá Khinh nhờn của riêng mình tôi, không, là một bộ, mỗi một phiến đá đều mang theo bí mật tối thượng.”

Mẹ nó chứ đại đế, ông hãy nói huỵch toẹt tên tổ chức đó đi! Ông làm thế khiến tôi khó chịu lắm! Có lẽ, có lẽ là từ một mục đích nào đó mà Russel không có, hoặc là không dám viết tên của tổ chức kia, cho dù là ông ta sử dụng tiếng Trung... Klein đọc mà tò mò lại vừa khó chịu.

Chẳng qua, từ trang nhật ký này, hắn rốt cuộc đã xác nhận rằng Russel đại đế từng nhìn thấy phiến đá Khinh nhờn thứ hai, cũng sau đó nhái lại nó chế tạo ra một bộ bài với mỗi một lá bài đều tương ứng với đường tắt của thần.

Ừm, có lẽ là bí mật tối thượng về đường tắt của thần... Không biết hai mươi hai lá bài này giờ nằm trong tay ai... Tổ chức cổ xưa kia lại nắm giữ phiến đá Khinh nhờn thứ hai...

Dòng suy nghĩ trong đầu Klein xoay chuyển rất nhanh, hắn nghĩ tới rất nhiều điều. Nhưng hắn nhanh chóng ngừng lại, dời mắt khỏi tờ nhật ký, nhìn “Người Treo Ngược”, “Chính Nghĩa” và “Mặt Trời” rồi cười nói:

“Thực ra các người không cần phải chờ ta.”

“Đây là vinh hạnh của chúng tôi.” “Người Treo Ngược” Arges đã kìm nén sự bất mãn, khiêm tốn đáp lại.

Audrey suy tư rồi khẽ cười nói:

“Thưa ngài Kẻ Khờ, biện pháp sử dụng cuộc thi công khai để tuyển chọn quan chức mà ngài nói đã được vua và thủ tướng cùng chấp nhận, sắp thông qua ở thượng viện và hạ viện, dự tính là đầu năm sau sẽ bước vào giai đoạn thực thi chính thức.”

“Xem ra vua và thủ tướng vẫn còn có đầu óc đấy nhỉ.” Arges giễu cợt một câu theo thói quen.

Ừm, đầu năm sau, với chỉ số thông minh của Benson và sự chăm chỉ cần cù của anh ấy, hẳn là có thể đạt tới mức tiêu chuẩn về văn pháp và kế toán... Nhưng mà chỉ cần thượng viện và hạ viện đều thông qua, báo chí sẽ lan truyền khắp nơi, không biết ưu thế đi trước này của Benson sẽ duy trì được bao lâu... Thi càng sớm càng tốt...

Ôi, thời gian ngắn như thế, Benson chắc chắn không thể thắng được những sinh viên tài giỏi tốt nghiệp từ các đại học rồi, nhưng không cần phải thắng làm gì, bởi vị trí mà bọn họ cạnh tranh vốn không giống, những kẻ kia chắc chỉ nhìn chằm chằm vào vị trí thư ký nội các với bộ Tài chính gì đó thôi... “Kẻ Khờ” Klein đang mỉm cười vuốt cằm, không nói câu nào nhưng thực ra lòng lại rất lo cho ông anh trai của mình.

Thấy Kẻ Khờ gật đầu như cho phép, Audrey ưỡn thẳng ngực, trái lại cười nói:

“Người Treo Ngược, chuyện mà anh nhờ tôi xác nhận lúc trước ấy, tôi đã có đáp án rồi. Vua đã bị thủ tướng thuyết phục, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp tục trả thù đế quốc Fusark ở bờ đông Balam nữa, tôi nghĩ hẳn là anh nên thanh toán cho khoản thù lao tăng thêm đã hứa khi trước.”

Arges im lặng vài giây như suy nghĩ rồi mới hỏi:

“Tiểu thư Chính Nghĩa, rất cảm ơn đáp án của cô, điều này làm cho tôi không phải lo lắng một vài chuyện khác nữa. Cô muốn được trả thêm thù lao gì? Chỉ cần nằm trong phạm vi hợp lý thì tôi sẽ xem xét.”

Audrey cười đáp như đã chuẩn bị sẵn từ trước:

“Manh mối về hội Tâm Lý Luyện Kim, hoặc là manh mối vật liệu chính cho ma dược Người Đọc Tâm. Đương nhiên về ma dược thì có thể chờ tới khi “Mặt Trời” đưa phương thuốc cho tôi rồi tìm cũng được.”

“Không thành vấn đề.” Arges đáp ngay tắp lự.

Ngồi cùng dãy với Người Treo Ngược, nhưng cách hai ghế, “Mặt Trời” Dereck Berg nghe mà không hiểu gì cả, ngơ ngác ra đó, chỉ cảm thấy mình hoàn toàn hiểu những từ đơn lẻ đó, nhưng khi ghép lại thì chẳng rõ chúng có nghĩa gì.

Gì mà biện pháp sử dụng cuộc thi công khai để lựa chọn công chức, gì mà vua và thủ tướng, rồi thượng viện hạ viện, lại còn bờ đông Balam, đế quốc Fusark, rồi cả hội Tâm Lý Luyện Kim, cậu chẳng biết gì cả.

Fusark có gốc từ biến thể của Người Khổng Lồ, có liên quan gì tới vương đình Người Khổng Lồ? Dereck nhìn “Chính Nghĩa” rồi lại nhìn “Người Treo Ngược”, đột nhiên cảm thấy chưa chắc bản thân cậu đã ở cùng thế giới với hai người kia.

Chẳng lẽ ở một nơi cách xa thành Bạch Ngân trên vùng đất bị nguyền rủa này vẫn có không chỉ một thành bang, thậm chí còn thành lập cả quốc gia? Dereck vẫn giữ nguyên im lặng ngồi nghe, mang máng hiểu tại sao Kẻ Khờ lại nói là số tiền bù mà “Chính Nghĩa” cho chưa chắc cậu đã nhận được.

Có thể kéo người ở khoảng cách xa xôi như vậy tới cùng một chỗ, bất chấp lũ quái vật đáng sợ rình núp sâu trong bóng tối nguyền rủa, có lẽ Kẻ Khờ thực sự là thần linh, là thần cổ xưa... Cậu thầm nghĩ như vậy.

Sau khi hoàn thành mọi chuyện cần làm, Audrey vốn định làm một Khán Giả yên lặng, nhưng chợt nhớ tới chuyện khác nên cô vội vàng lên tiếng:

“Trong một hội nhóm người phi phàm mà tôi tiếp xúc gần đây, có quen một nhân vật khá mạnh tên là ngài A. Thưa Kẻ Khờ, Người Treo Ngược và Mặt Trời, các vị có biết gì về hắn hay thân phận thực sự không?”

Tôi chẳng không biết cô đang nói gì cả... Dereck vẫn giữ im lặng.

Ngài A? Tôi chỉ biết ngài Z thôi... Danh hiệu tương tự nhau như vậy, chẳng lẽ là hội Cực Quang? Klein ngầm suy đoán trong lòng, nhưng cũng không lên tiếng trả lời.

Hắn bắt buộc phải giữ vững hình tượng, cố gắng không trả lời khi chưa biết rõ. Nếu thực sự gặp phải tình huống như này thì cũng phải nói theo cách mơ hồ nhất, giống lũ thần côn ấy.

Arges nhìn Kẻ Khờ, thấy vẻ mặt ngài ta bình tĩnh không chút thay đổi, khó mà đoán được ý nghĩ thực sự, bèn châm chước rồi đáp lại:

“Hội Cực Quang luôn nhằm vào giáo hội chúa tể Bão Táp, Mặt Trời Vĩnh Hằng và thần Tri Thức và Trí Tuệ, cho nên so với những tổ chức khác, ba giáo hội lớn này hiểu biết khá rõ về hội Cực Quang, còn tôi thì thông qua bọn họ cũng biết đôi chút.”

Không cần giải thích, tôi biết anh là người của phe Bão Táp, đương nhiên cũng có khả năng là kẻ phản bội... Chẳng qua vì sao đối tượng mà hội Cực Quang thù hận lại là ba giáo hội cổ xưa nhất? Klein mỉm cười, bình tĩnh nhìn “Người Treo Ngược“.

Arges biết với danh sách đường tắt của mình thì chắc chắn không thể lừa được Kẻ Khờ, nên anh ta không quá để ý, tiếp tục nói:

“Hội Cực Quang có năm vị thánh và hai mươi hai thần sứ, những thần sứ này lấy chữ cái làm danh hiệu, tự xưng là ngài A ngài X... Bọn họ thấp nhất cũng là người phi phàm ở danh sách 7, mạnh nhất là danh sách 5, đều khá giỏi về việc che giấu bản thân... Thần sứ cũ chết đi sẽ có thần sứ mới thay thế. Tôi không dám khẳng định ngài A mà cô nói có phải ngài A của hội Cực Quang không, chỉ có thể nói là khả năng cao là thế. Còn về hội Cực Quang thì lúc trước tôi đã nói với cô rồi.”

Audrey gật đầu, lại càng đề phòng ngài A hơn.

Cô nói với vẻ khá đau lòng: “Cảm ơn câu trả lời của anh, Người Treo Ngược, đó chính là thù lao bổ sung, anh không cần trả tiền nữa.”

“Không, tôi mong là được sử dụng câu trả lời vừa rồi và thêm nhiều thù lao nữa để mời cô giúp tôi một việc.” Arges trầm giọng nói.

“Việc gì?” Audrey nghi hoặc hỏi.

Arges suy nghĩ vài giây rồi đáp:

“Tôi nhận được tin tình báo rằng tên cướp biển Zilingus được gọi là “Trung tướng Gió Lốc” đã bí mật lên bờ, lẻn vào Backlund, không biết là định làm gì. Tôi mong cô có thể giúp tôi tìm tung tích của hắn, còn chuyện tiếp sau thì không cần cô phải mạo hiểm.”

“Zilingus “Trung tướng Gió Lốc”? Một trong bảy tên tướng quân cướp biển?” Audrey hơi trợn mắt lên, suýt thì không giữ nổi trạng thái Khán Giả.

Sau khi trở thành người phi phàm, chuyện mà cô muốn làm nhất là gì? Đương nhiên là tiếp xúc với những kẻ mà trước nay chỉ tồn tại trong những lời đồn thổi giữa đám quý tộc!

“Đúng vậy, hắn là “Phong Quyến Giả”, người phi phàm danh sách 6 của đường tắt Thủy Thủ, đồng thời nắm giữ một món vật phẩm thần kỳ mà có thể được gọi là vật phong ấn. Hắn là kẻ khá giả dối và tàn nhẫn, cô đừng nảy sinh ý định đối phó hắn.” Arges nghiêm túc giới thiệu.

Nói tới đây, anh ta đột nhiên quay đầu sang phía Klein, hỏi:

“Ngài Kẻ Khờ, liệu tôi có thể nhờ bề tôi của ngài cung cấp trợ giúp vào lúc quan trọng được không? Tôi sẽ thanh toán bằng thứ mà ngài hứng thú.”

Bề tôi của ta chỉ có mình ta mà thôi... Klein dùng cách tự cười nhạo bản thân để làm giảm bớt cảm xúc, khẽ cười đáp:

“Điều kiện tiên quyết là bề tôi của ta cũng đang ở Backlund.”

“Vâng.” Arges có phần thất vọng, nhưng lại mang theo chút chờ mong thu tầm mắt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.