Klein vặn nắp của chiếc bình nhỏ kim loại này, đưa nó tới gần mũi, ngửi thấy mùi có vẻ hơi kích thích nhưng khiến tinh thần người ta phấn chấn. Đây là bột Thánh Dạ được điều chế từ những thảo dược như hoa Thâm Miên, cỏ Máu Rồng, đàn hương đỏ sậm và bạc hà. Vì chế biến thứ này khá đơn giản nên sau khi bổ sung nguyên vật liệu từ chợ đen xong, Klein lập tức tranh thủ làm một bình, nay vừa đúng lúc có cái để sử dụng.
Hắn đổ một ít bột Thánh Dạ lên lòng bàn tay, sau đó tập trung tinh thần lại khiến đôi mắt trở nên sâu sắc. Sau đó hắn cất bình kim loại đi, rót linh tính vào bột phấn trong tay rồi vẩy xuống đất. Hắn vừa đi vừa vẩy, quấn thành một vòng xung quanh thi thể Sirius.
Một bức tường vô hình được lập ra, cách ly nơi này với bên ngoài.
Klein giũ hết chỗ bột Thánh Dạ còn lại, rồi lấy một bình nhỏ kim loại khác ra, nhỏ chất lỏng như nước cất “Amanda” vào bốn phía. Nghi thức mà hắn bố trí này khác với nghi thức mà lão Neil làm ở nhà Riel Bieber, bởi vì chuyện cần khẩn cầu khác nên mục đích cũng khác.
Ví dụ như Neil vẩy chất lỏng trước rồi mới sử dụng tới bột Thánh Dạ, như vậy có thể xây dựng nên sự yên tĩnh và thánh khiết gần tương tự tế đàn chính thức. Còn Klein thì sử dụng bột Thánh Dạ trước, sau đó mới vẩy chất lỏng, bởi mục đích của hắn là tránh việc linh tính Sirius để lại bị sự vật xung quanh quấy nhiễu, cũng có được một không gian tạm coi là thỏa mãn nhu cầu của nghi thức. Và nếu hắn làm như Neil, như vậy linh tính Sirius để lại sẽ bị xua đuổi, hoàn toàn không thể kết nối được.
Làm xong xuôi, Klein cất đồ đi, giữ vững trạng thái minh tưởng và thì thầm đọc chú ngữ tiếng Hermes:
“Tôi khẩn cầu sức mạnh đêm tối;
Tôi khẩn cầu sức mạnh bí ẩn;
Tôi khẩn cầu Nữ Thần chiếu cố;
Tôi khẩn cầu người cho tôi kết nối với linh tính của tín đồ tà giáo trong dàn tế này.”
...
Khi chú ngữ vang vọng trong không gian đóng kín này, Klein đột nhiên cảm thấy một thứ sức mạnh khủng khiếp, bí ẩn và khổng lồ rót xuống. Đôi mắt hắn biến thành màu đen, dường như không còn con ngươi với cả lòng trắng mắt.
Hắn lập tức nắm bắt cơ hội này, thầm lẩm nhẩm câu nói bói toán:
“Phương pháp điều chế ma dược Tên Hề.”
“Phương pháp điều chế ma dược Tên Hề.”
...
Trong lúc lẩm nhẩm, hắn dùng minh tưởng khiến bản thân lập tức tiến vào trong cảnh mơ. Trong thế giới mù mịt không có bầu rời hay mặt đất, lần này Klein tỉnh táo một cách lạ thường, hắn nhìn chằm chằm vào một bóng người trong suốt và hư ảo.
Hắn giơ tay phải ra đụng vào linh mà Sirius để lại.
Bùm, cảnh tượng trước mắt hắn lập tức thay đổi. Đây là một bàn học có phết sơn màu đỏ sậm, bên trên là chân cắm nến có thể cắm được ba cây nến và một tờ giấy viết thư trắng.
Sirius đang cầm bút máy viết tiếng Ruen thông dụng:
“Đây là phương pháp điều chế ma dược thứ hai, tên của nó ở trong cuốn bút ký là “Tên Hề“. 80 ml nước cất, 5 giọt chất lỏng Mạn Đà La, 7 gam bột hoa hướng dương rìa đen, 10 gam cỏ Mũ Vàng, 3 giọt violet độc, tất cả đều là nguyên liệu phụ.
Vật liệu phi phàm chính là: Một kết tinh của sơn dương xám một sừng Hornaces trưởng thành, một bông hoa hồng mặt người hoàn chỉnh.”
Sirius dường như không cần nhớ lại mà cứ soàn soạt viết ra phương pháp điều chế ma dược Tên Hề. Lúc này, ông ta ngừng viết, nhấp một hớp cà phê rồi cởi con lắc làm bằng bạc đang quấn trên cổ tay xuống.
Ông ta cầm con lắc, mắt khép hờ, thì thào lẩm nhẩm những từ như “ngày hủy diệt”, “lòng yên tĩnh”, “cầu Chúa phù hộ”, “sám hối với Người“...
Chờ khi Sirius cầu nguyện xong, Klein mới thấy rõ hình dáng của con lắc này. Đó là một tượng khắc hình người chỉ to bằng ngón cái treo lủng lẳng bởi một sợi dây xích bạc. Tượng này có độc nhãn dựng thẳng, đặc điểm của riêng người khổng lồ, đầu ở dưới, chân bị trói lại bằng dây xích bên trên. Đúng lúc này, con mắt đơn của người khổng lồ kia đột nhiên hiện lên một thứ ánh sáng nhạt màu đỏ như máu.
Rắc!
Cảnh tượng Klein thấy lập tức vỡ nát thành mảnh nhỏ, chân hắn mềm nhũn, suýt thì quỳ xuống đất. Đầu đau đớn như bị người ta đánh cho một gậy, đôi mắt Klein đỏ ngầu, hai tay chống lên đầu gối.
Mấy giây sau, hắn mới cảm thấy đỡ hơn. Hắn đứng lên, chỉ thấy linh tính của mình rất suy yếu, dường như lại nghe thấy tiếng thì thầm như muốn chọc thủng tinh thần. Nhưng nhờ có sự tiến triển về việc tiêu hóa ma dược mà những phản ứng khác thường nhanh chóng biến mất.
“Người khổng lồ treo ngược, Chúa Sáng Thế Chân Thực... Sirius và Hanas là thành viên của hội Cực Quang? Nhưng thứ đội trưởng nhìn thấy trên giá chữ thập rất lớn ở trong giấc mơ của Hanas Fansent là một kẻ khủng bố bị đóng đinh treo ngược trên giá, chứ không phải “người khổng lồ treo ngược” của hội Cực Quang...” Klein hít vào hai cái thật sâu, chờ linh tính dần phục hồi.
Hội Cực Quang là tổ chức bí ẩn mới xuất hiện cách đây khoảng hai ba trăm năm, bọn họ sùng bái “Chúa Sáng Thế Chân Thực”, lấy người khổng lồ treo ngược để tượng trưng cho vị kia. Bọn họ tin rằng mỗi người đều có thần tính riêng, chỉ cần tinh thần đủ vững là có thể tiếp nhận những lần thử thách, như vậy sẽ tích cóp thần tính từng chút một, rồi cuối cùng trở thành thiên sứ.
Dựa theo những gì ghi lại trong tư liệu của Kẻ Gác Đêm, danh sách 9 mà hội Cực Quang nắm giữ có tên là “Người Cầu Nguyện Bí Ẩn“. Những người phi phàm này có thể nhận biết một số kẻ thần bí và khủng khiếp, nắm giữ một lượng tri thức thờ cúng nhất định và một vài nghi thức ma pháp. Có đủ minh chứng cho thấy “Người Cầu Nguyện Bí Ẩn” lâu năm sẽ bị bóp méo về nhận thức không ít thì nhiều, vả lại còn dễ bị mất khống chế.
Danh sách 7 mà hội Cực Quang có được thì không rõ là gì, nhưng danh sách 8 là “Người Lắng Nghe”, là một “nghề nghiệp” phi phàm khá đáng sợ. Mỗi một “Người Lắng Nghe” có thể nghe được trực tiếp tiếng thì thầm của một số nhân vật bi ẩn, cho nên bọn họ thường có được không ít năng lực mạnh, méo mó và độc đáo. Nhưng tương tự, nếu “Người Lắng Nghe” không thăng cấp được, bọn họ khó có thể sống sót qua năm năm. Mặt khác, tư liệu của Kẻ Gác Đêm đánh giá rằng tất cả “Người Lắng Nghe” đều là một lũ điên, cho dù bề ngoài tỏ ra rất bình thường, nhưng đều là những tên điên ngầm.
Klein nhớ lại những tư liệu về hội Cực Quang, phán đoán sơ bộ rằng Sirius là “Người Cầu Nguyện Bí Ẩn“.
“Theo những gì miêu tả, Người Cầu Nguyện Bí Ẩn và Thầy Bói đều kém về mặt chiến đấu như nhau, như vậy rất phù hợp với những gì Sirius biểu hiển, sau đó bị thương nặng dẫn đến mất khống chế? Mợ, Frye từng nói rằng sau khi mỗi một người phi phàm chết đi đều sẽ biến hóa theo hướng kỳ quái không nhiều thì ít...” Klein vừa nghĩ vừa điểm lên ngực, ca ngợi nữ thần.
Ngay sau đó, khi linh tính đã khôi phục được một phần, hắn kết thúc nghi thức theo trình tự, rồi cởi bỏ bức tường linh tính. Trong tiếng gió soạt qua, hắn ép cho mình phải nhìn thi thể Sirius. Hắn nhận ra khuôn mặt be bét máu của Sirius vẫn còn một cục bướu thịt khá rõ màu tím đen, bên trong như có chất lỏng và ánh sáng lóe lên.
“Rốt cuộc là biến hóa gì vậy?” Klein day huyệt thái dương, không dám đụng vào.
Hắn cúi người cầm gậy lên, dựa một phần trọng lượng cơ thể lên nó. Thông qua sự biến hóa cắn trả vừa rồi, hắn biết linh tính còn lại của Sirius đã hoàn toàn bị phá hủy, cho dù “Người Thông Linh” Daly cũng không cách nào kết nối được với đối phương nữa.
Klein chờ một lúc, thấy đội trưởng Dunn và đồng đội Leonard và Cornley đến đây.
“Tôi cảm thấy anh có sự ràng buộc số mệnh với người phi phàm và sức mạnh tà ác, số lượng sự kiện siêu phàm anh gặp phải trong thời gian này còn nhiều hơn số lượng mà chúng tôi gặp trong một quý trước đây.” Leonard nhìn thi thể dưới đất, đùa một câu như thuận miệng nói ra.
“Có lẽ không phải trùng hợp.” Klein bỗng nhớ tới ống khói màu đỏ mà hắn nhìn thấy trong “bói toán cảnh mơ”, và cung điện nguy nga với cái nhìn chăm chú vô hình trên đỉnh cao nhất dãy Hornaces, bèn thừa dịp nói một câu.
Dunn nhìn quanh một vòng, rồi dùng đôi mắt xám sâu thẳm nhìn Klein, hỏi: “Cậu thử thông linh rồi?”
Nơi đây, mùi bột Thánh Dạ và tinh dầu và sương tinh khiết hãy còn vương lại.
“Vâng.” Klein thản nhiên đáp: “Tôi sợ các anh đến trễ quá, linh tính còn sót lại xuất hiện dấu hiệu tiêu tan nữa.”
“Xem tình hình của cậu thì hình như không được tốt cho lắm?” Cornly với vóc người thấp bé hỏi một câu quan tâm.
Klein đưa bức thư Sirius chưa gửi cho đội trưởng, vừa kể lại từ đầu:
“Lúc đi chợ đen mua nguyên vật liệu cho nghi thức, tôi bỗng nhớ ra rằng Selina từng tới quán bar Ác Long, hơn nữa còn do Hanas Fansent dẫn cô ấy đi cùng, cho thấy Hanas là khách quen của nơi này, nên tôi nghi ngờ người trên tranh có liên quan tới Hanas hẳn là cũng từng tới chợ đen rồi. Tôi lấy bức tranh hỏi ông chủ Swain, ông ta khẳng định rằng người này định mua những hiện vật lịch sử và sách cổ liên quan tới đỉnh núi cao nhất dãy Hornaces, khiến tôi liên tưởng tới nơi này, liên tưởng tới người vừa trả những cuốn sách mà tôi mượn đọc...”
Leonard mỉm cười đứng nghe, bỗng nói chen vào: “Vì vậy anh lấy giấy tờ của đốc sát tập sự và huy hiệu Bộ phận Hành động Đặc biệt đến đây để điều tra ghi chép về việc mượn đọc? Thật ra tôi khá ngạc nhiên rằng tại sao anh lại xảy ra xung đột với người này? Cho dù có gặp trực tiếp, với phong cách làm việc của mình hẳn là anh sẽ vờ như không biết, nhanh chóng rời khỏi thư viện rồi tới phố Zoutelande tìm chúng tôi hỗ trợ chứ.”
“Đúng vậy, cậu không cần phải mạo hiểm, chỉ cần xác định được mục tiêu và biết ông ta chưa rời khỏi Tingen, sau đó sẽ có phương pháp khác.” Dunn đọc thư cũng bổ sung một câu.
Klein lập tức xấu hổ:
“Nhân viên quản lý thư viện nhận ra ông ta, nên kêu to gọi sĩ quan cảnh sát hỗ trợ. Tôi không thể vờ như không nghe thấy được...”
Leonard và Cornley liếc nhau một cái. Một người không che giấu nụ cười trên mặt, người kia thì quay đầu sang một bên.
Dunn khẽ gật đầu, dời mắt khỏi bức thư: “Có thu hoạch được gì khi thông linh không?”
“Tôi nhìn thấy một con lắc bức tượng người khổng lồ treo ngược, lấy con mắt người khổng lồ hiện lên màu đỏ, sau đó tôi lập tức ra khỏi nghi thức.” Klein miêu tả chi tiết.
Hắn tạm thời không nói tới ma dược “Tên Hề”, bởi hắn đã suy tính theo hai phương diện: Một là, nếu sau đó đám người Dunn có thể tra ra những ghi chép tương tự ở chỗ ẩn náu của Sirius, như vậy không khác gì hắn chưa nói, không được cộng thêm vào công lao. Về mặt khác, nếu đám người Dunn không tìm được, hắn có thể tìm cơ hội báo lên sau để nhận nguyên vật liệu cho bản thân, tích cóp nhiều công lao hơn để phối chế ma dược. Đây là cách để chia công lao làm hai, noi gương theo những gì Neil nói và làm trong khoảng thời gian này.
“Hội Cực Quang à?” Dunn thì thầm một câu, sau đó hỏi vài vấn đề liên quan.
Khi Klein trả lời xong, anh ta nhìn vẻ mỏi mệt trên mặt Klein, giơ gậy lên rồi bảo: “Không tệ, cậu đã phá được âm mưu nhằm vào thành phố Tingen, có thể về nghỉ được rồi. Cornley, cậu đi tìm lão Neil tới đây.”
Dặn xong, Dunn lắc đầu gượng cười: “Trước danh sách 6, người phi phàm của đường tắt “Kẻ Không Ngủ” thiếu rất nhiều năng lực phụ trợ, ngay cả nghi thức ma pháp cũng chỉ nắm giữ được một vài cái đơn giản cơ bản nhất.
“Đội trưởng, ý của anh là từ danh sách 6 trở đi, người phi phàm của đường tắt “Kẻ Không Ngủ” sẽ được tăng cường tương ứng?” Klein tò mò hỏi lại.
“Ừ.” Dunn đáp.
...
Sau khi rời khỏi thư viện Deville, trong lúc ngồi xe ngựa công cộng về phố Hoa Thủy Tiên, Klein mấy lần thì ngủ quên dọc đường. Hắn cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ mà đi vào nhà, cởi mũ và áo khoác, lăn ra ngủ ngay trên ghế sô pha.
Không biết bao lâu sau, hắn đột nhiên tỉnh dậy. Hắn lấy đồng hồ bỏ tủi ra, mở chóp ra nhìn.
“Nửa giờ nữa Melissa sẽ về, Benson thì khoảng bốn mươi phút nữa... Có lẽ khiến bọn họ chờ nửa giờ mới được ăn tối rồi...” Klein bóp trán, đi vào phòng bếp.
Hắn lấy nước lạnh rửa mặt trước, sau đó lấy đuôi bò, cà chua, cà rốt và hành tây đã mua sẵn từ trưa ra. Sơ chế xong, hắn bỗng giật mình, cảm thấy chuyện hắn đang làm với chuyện hắn gặp được lúc chiều có vẻ chẳng liên quan đến nhau mấy.
“Mình là người vừa mới cứu vớt thành phố Tingen mà...” Klein buồn cười than thở một câu, mặc tạp dề màu trắng, xách dao lên bắt đầu nấu nướng