Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 264: Chương 264: Tụ hội 5 người




Dịch: Cá Mòi

Biên: alreii

Nếu như Kẻ Khờ là lá bài Tarot khởi đầu, thì Thế Giới chính là lá kết thúc, biểu hiện sự trọn vẹn và thăng hoa. Klein đặt tên cho clone của mình là Thế Giới với hy vọng có một khởi đầu và kết thúc thật tốt đẹp.

Về sau rất nhiều chuyện hoặc yêu cầu mà mình không tiện nói thì sẽ để Thế Giới làm thay, nó sẽ giảm thấp khả năng hình tượng Kẻ Khờ có thể sụp đổ. Nhân sinh mà có nick nhỏ, không, có clone mới là nhân sinh hoàn chỉnh! Klein tâm tình tốt thầm khen chính mình một câu, phất tay làm Thế Giới biến mất. Sau đó hắn phóng linh tính ra quấn quanh lấy bản thân, rơi vào màn sương xám trở về thế giới hiện thực.

Hắn để lại “Con mắt đen tuyền” của Rosago trên màn sương mù xám, dù sao lúc thường không thể sử dụng vật phẩm đó được, rồi lúc nào cũng phải lo lắng về việc bị người ta phát hiện hoặc làm mất.

Klein dọn dẹp mớ vật liệu nghi thức kêu gọi xong, ngẩng đầu nhìn ánh trăng đỏ rực ngoài cửa sổ, rất mong chờ buổi tụ hội ngày mai.

Nói về sự hiểu biết giới quý tộc, hắn tin tưởng tiểu thư Chính Nghĩa tuyệt đối chiến thắng 99% người dân Ruen. Có clone Thế giới, hắn có thể trực tiếp hỏi Chính Nghĩa chuyện của gia tộc Pound, không cần lo lắng sẽ ảnh hưởng tới hình tượng Kẻ Khờ!

Tất nhiên phải hỏi han thật uyển chuyển, dẫu sao thám tử Sherlock Moriarty cũng đang tìm kiếm thông tin của gia tộc Pound, mà có đủ tin tức thì mới có thể lên màn sương mù xám xem bói được.

Phù... Klein nghiêm túc suy xét một lúc, sau đó thư giãn nằm xuống ngủ.

Sau khi lên màn sương mù xám một chuyến, những ảnh hưởng còn sót lại từ khí tức của ác linh dường như đã biến mất hoàn toàn. Klein ngủ một giấc tới sáng, nhưng vẫn không thấy được mặt trời, bởi vì bên ngoài tràn ngập sương mù mỏng manh.

Hắn dựa theo kế hoạch đặt ra trước đó, tiếp tục chạy đến mấy thư viện công lập còn lại ở Backlund. Cơ mà hắn không đi hỏi các nhân viên quản lý, không nhắc đến “Gia tộc Pound” nữa, chỉ tự mình lục xem những tư liệu liên quan đến giới quý tộc.

Vào 2h40 chiều, Klein lên không gian bí ẩn trên màn sương mù xám trước.

Trong cung điện lớn cổ kính, hắn ngồi ở vị trí thuộc về Kẻ Khờ, lại lần nữa tạo ra hình nhân giả Thế Giới đối diện bên kia chiếc bàn dài đồng đen loang lổ, làm quen với các thao tác.

Qua vài phút, Klein móc chiếc đồng hồ quả quýt ra xem, truyền ý niệm chuẩn bị tụ hội vào ngôi sao đỏ thẫm tượng trưng cho bạn học Mặt Trời.

Hắn thưởng thức “Con mắt đen tuyền” trong lúc chờ đợi, xuyên nó qua một sợi dây chuyền bạc sau đó quấn quanh cổ tay phải, dùng ống tay áo che nó lại.

Đến 3h chiều, từng luồng sáng vọt lên trong cung điện như dành cho Người khổng lồ, lần lượt chiếu ra bóng dáng mờ ảo ánh chút sắc đỏ của Chính Nghĩa, Người Treo Ngược và Mặt Trời.

“Chào buổi chiều ngài Kẻ Khờ, chào buổi...” Audrey đang định chào hỏi các thành viên hội Tarot, chợt tầm mắt liếc thấy một bóng dáng ngồi ở trên chiếc ghế cuối cùng.

Đó là một người xa lạ mặc chiếc áo choàng đen đội mũ trùm đầu, nhìn anh ta cũng khá hư ảo mơ hồ.

“Vị này là?” Audrey hơi nghi hoặc lại có chút mừng rỡ nhìn về phía ngài Kẻ Khờ.

Hội Tarot tiếp tục tăng thành viên à?

Là Filth hay Hugh. Không, chiều cao không phù hợp, hoặc là ai khác?

Trong lúc Audrey suy nghĩ linh tinh, Klein nhàn nhã dựa lên lưng ghế, nói:

“Đây là thành viên mới, anh Thế giới.”

Cùng lúc đó, thông qua màn sương mù xám tăng mạnh linh thị, hắn phát hiện bề ngoài tinh linh thể của bạn học Mặt Trời đã tinh khiết hơn trước chút xíu, nhưng vẫn chưa đạt đến trình độ của danh sách 8. Phán đoán sơ bộ đối phương đã tiêu hóa hoàn toàn ma dược Người Ca Tụng rồi.

“Xin chào.” Chính Nghĩa Audrey lễ phép chào hỏi, cô nàng tò mò dò xét vị thành viên mới này.

Cô nhanh chóng thông qua những chi tiết nhỏ lộ ra từ bên trong màn sương mù của đối phương, “đọc” được vài thông tin liên quan.

Anh Thế Giới là một người có cảm xúc nội liễm, rất ít cử động tay chân, luôn nghiêm mặt... Không biết anh ta đến từ đâu, Ruen, Entis? Hoặc là một nơi thần bí như thành Bạch Ngân? Audrey trầm tư suy nghĩ gật đầu.

... Trải qua nhiều lần tụ hội, cô nhìn khẩu hình của Mặt Trời không hề khớp với lời mà anh ta nói nên đoán ra được một chuyện, đó chính là ngôn ngữ đối phương nói rất có thể không phải tiếng Ruen. Đám người bọn họ nghe hiểu được nội dung chắc là nhờ ngài Kẻ Khờ đã phiên dịch.

Chờ Người Treo Ngược Arges, Mặt Trời Dereck lần lượt chào hỏi Thế Giới, mà vị thành viên mới đó lãnh đạm đáp lại xong, Klein mới nhìn về phía Chính Nghĩa, nói:

“Hai người cô tiến cử vẫn đang trong quá trình kiểm tra. Tôi sẽ giao cho cô một nhiệm vụ đơn giản, cô dùng danh nghĩa của mình ủy thác lại cho bọn họ, đây là một phần của cuộc kiểm tra.”

Phải nghiêm ngặt như thế mới đúng... Audrey không chỉ không thấy thất vọng, ngược lại còn cho rằng đây là điều đương nhiên.

Các thành viên hội Tarot phải nên trải qua lựa chọn nghiêm ngặt, không phải ai cũng có thể vào được! Cô nàng tự hào nghĩ, nhưng rồi chợt thấy hơi chột dạ lặng lẽ bổ sung thêm một câu: Ban đầu mình được ngài Kẻ Khờ kéo vào hội chứng tỏ mình đủ may mắn, mà may mắn cũng là một trong các phẩm chất!

“Vâng, xin ngài hãy ban bố nhiệm vụ.” Audrey trả lời khẳng định.

Klein vươn tay phải về phía trước đè lên bàn, một bức tranh phác họa tướng mạo và cách ăn mặc của Lanlus hiện ra.

“Thăm dò tin tức về người trong tranh, gã ta đang ở Backlund.” Klein điều khiển bức tranh chân dung ấy hiện lên trước mặt tiểu thư Chính Nghĩa.

Audrey nhìn chăm chú, thấy một người đàn ông trẻ tuổi với mái tóc đen được chải gọn gàng hết ra sau đầu, lộ ra vầng trán đầy đặn, đeo một chiếc kính gọng tròn.

Đây là một bức tranh sơn dầu đầy màu sắc. Đôi mắt nâu chứa đựng ý châm biếm cực kỳ nổi bật, phía dưới còn có các thông tin chú ý như: Tên từng dùng là Lanlus.

Một nhiệm vụ đơn giản, chứng tỏ mục tiêu này không mạnh lắm... Nhưng có thể khiến ngài Kẻ Khờ biết đến sự tồn tại của gã, người này chắc cũng có điểm gì đó đặc biệt... Tuy đây là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng có lẽ đằng sau đang cất dấu mục đích gì đó sâu xa hơn của ngài Kẻ Khờ... Với nhân vật lớn vĩ đại như ngài, nhiệm vụ này chắc không chỉ để kiểm tra... Audrey suy nghĩ miên man, qua mấy giây mới nói: “Tôi sẽ ủy thác cho bọn họ.”

Chà... Có vẻ hai vị tiểu thư đó có mạng lưới quan hệ rất rộng ở Backlund, đây quả là một trợ giúp lớn trong việc tìm kiếm Lanlus... Sau khi xác nhận xong việc báo thù, Klein im lặng, cố ý dùng clone biểu diễn.

Thế Giới nhìn xung quanh một vòng, nói với giọng khàn khàn: “Ngài Kẻ Khờ nói với tôi rằng có thể ban bố nhiệm vụ và thu thập tài liệu ở đây, đúng chứ?”

“Đúng vậy.” Chính Nghĩa Audrey gật đầu tao nhã, “Nhưng anh phải kiên nhẫn chờ đợi, tiếp theo là thời gian đọc nhật ký của ngài Kẻ Khờ.”

Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ “Ám sát đại sứ Beckron của Entis” mà còn chưa dám chiếm khoảng thời gian này để nhắc đến nó nữa là... Cô nàng nâng cằm thầm nghĩ.

Tiểu thư Chính Nghĩa à, cô rất có tinh thần của nhân vật chính đấy... Chốc nữa mình nên trả thù lao bằng một số tri thức để nhiệm vụ ám sát Beckron chân chính đi vào hồi kết... Klein buồn cười thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Người Treo Ngược.

Người Treo Ngược Arges Wilson thấy có một thành viên mới nên không mở miệng một cách mù quáng, chỉ giữ yên lặng và âm thầm quan sát.

Lúc này, thấy ngài Kẻ Khờ nhìn về phía mình, anh ta vội vàng khiêm tốn chào một cái rồi nói: “Lần này vẫn là 6 trang, trang cuối cùng lần sau tôi sẽ dâng cho ngài.”

“Được.” Klein khẽ gật đầu.

Người Treo Ngược vội chỉnh lý tinh thần, nhớ lại nội dung và dùng ý niệm mãnh liệt muốn biểu hiện nó ra.

Anh ta nhanh chóng “Viết” xong 6 trang nhật ký, trông thấy chúng chợt biến mất rồi xuất hiện trong tay Klein.

Klein cúi đầu đọc lướt qua nội dung trang thứ nhất:

“Ngày 9 tháng 2, đứa con thứ 3 của ta ra đời, ta đặt tên cho nó là Bonova.”

“Con gái lớn Bernadet của ta thật may mắn, lúc sinh nó cả ta và mẹ nó đều chỉ là người phi phàm danh sách thấp, nó có thể tự do lựa chọn con đường nó muốn đi.”

“Con trai lớn Charles của ta là bất hạnh nhất, nó chỉ được di truyền rất ít đặc tính phi phàm, nhưng không thể không lặp lại con đường của ta. Có lẽ, nó có thể thay đổi khi đạt đến danh sách 4, nhưng danh sách cao vĩnh viễn không phải là thành tựu dễ dàng.”

“Con trai thứ Bonova của ta thì nằm giữa Bernadet và Charles, ta cho nó đặc tính tương đương với người phi phàm danh sách 5. Điều đó giúp ta giảm bớt gánh nặng, có thể tiêu hóa ma dược nhanh hơn, tăng nhanh tốc độ thăng cấp, mà nó vừa ra đời đã có thể biểu hiện ra các đặc thù của Nhà Chiêm Tinh.”

“Zarathu bí mật đến chúc mừng ta, ca ngợi Bonova là một thiên sứ đáng yêu. Ta hỏi vị Thầy Bói này tương lai Bonova sẽ có thành tựu như thế nào, hắn chỉ cười cười mà không trả lời ta.”

“Ta lại hỏi hắn về tương lai của Charles, hắn rốt cuộc cũng chịu mở miệng, nói với ta rằng tử vong là kết cục không thể tránh khỏi, nhưng có lẽ đây là chuyện tốt.”

“Thật là... lời nói của Thầy Bói lúc nào cũng mập mờ như vậy, thật khiến ta muốn cạy miệng của hắn ra.”

“Cuối cùng, ta hỏi tương lai của Bernadet. Hắn chợt trở nên nghiêm túc, hắn nói nó sẽ căm hận ta, chán ghét ta, ruồng bỏ ta, nó sẽ trở thành một nhân vật lớn trong thế giới thần bí.”

“Đôi khi thật sự không nên hỏi kết quả xem bói. Ta rất khó mà tin rằng Bernadet đáng yêu, hiền lành, bảo vệ em trai, sùng bái cha, thương yêu mẹ sẽ căm hận ta, chán ghét ta, ruồng bỏ ta. Rốt cuộc tại sao chứ, ta đã làm chuyện gì quá đáng à? Hay là nó có người yêu nhưng ta không hài lòng, rồi thằng nhóc xấu xa đó bị ta giết?”

“Không, Zarathu không phải nhà tiên tri, kết quả xem bói cũng có thể sai lầm! Quên chuyện này đi Russel!”

Hình như mình ngửi thấy mùi phim gia đình cẩu huyết... Xem xong tờ nhật ký thứ nhất, Klein nhịn không được phải oán thầm một câu. Đồng thời, trong đầu hắn tự nhiên hiện ra tương lai của Bernadet mà Zarathu miêu tả: Một nhân vật lớn của thế giới thần bí.

Là chỉ thế giới của người siêu phàm à? Rốt cuộc phải cấp độ nào mới được xưng là nhân vật lớn nhỉ?... Klein vừa suy nghĩ vừa lật sang mặt sau:

“Ngày 22 tháng 5, Florent của gia tộc Sauron lại dám bảo ta làm thuộc hạ của gã!”

“Trông ta giống kiểu người sẽ làm chó tùy tùng lắm hả? Thái độ của gã đúng là không thể chấp nhận được mà.”

“Ta thề, tương lai nhất định sẽ khiến gã phải trả giá đắt cho sự kiêu ngạo ngày hôm nay.”

“Nhưng mà một vài chuyện gã nhắc tới lại rất thú vị, rất đáng để suy xét.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.