Dịch: Đường Huyền Trang
Biên: alreii
***
Quý cô có khuôn mặt bị bóng mờ mũ trùm bao phủ nhìn quanh một vòng, nói: “Hai kiện vũ khí lần này đều rất tiện mang theo trên người. Vũ khí thứ nhất là roi Chậm Chạp, nó phỏng chế một vật phẩm thần bí nào đó, có thể không ngừng tạo ra trói buộc vô hình, gây ảnh hưởng đến đối thủ, khiến động tác của người đó dần trở nên chậm chạp. Chiến đấu càng lâu, hiệu quả của nó càng rõ. Nó vẫn có thể sử dụng được 2 năm, 450 bảng hoặc là phối phương ma dược Người Man Rợ.”
Cây roi này nghe có vẻ khá được đó, cảm giác năng lực của nó rất gần với tơ nhện của Ma Nữ Hoan Du... Nhưng anh bạn Mặt Trời dùng roi thì có kỳ lắm không? Klein mở miệng hỏi với giọng trầm khàn: “Trói buộc vô hình này có thể ảnh hưởng đến các sinh vật loại linh thể không? Ví dụ như: oan hồn.”
Quý cô đó chậm rãi lắc đầu: “Không được.”
Không đợi người khác hỏi nữa, cô ta tiếp tục giới thiệu: “Vũ khí thứ hai gọi là rìu Gió Lốc, nó có thể nâng cao tần suất động tác và tốc độ bỏ trốn của người sử dụng. Đồng thời nó có 15% xác suất sinh ra hiệu quả tê liệt với kẻ địch, có 5% xác suất tạo ra một tia sét, nếu như sử dụng trong thời tiết sấm chớp mưa bão, xác suất xuất hiện sấm sét có thể tăng cao tới 50%.”
“Đây đều là tổng kết rút ra được trong đống số liệu từ rất nhiều cuộc thí nghiệm. Vũ khí này còn xài được chừng 1 năm, 520 bảng hoặc phối phương ma dược Người Man Rợ.
Cây rìu này mạnh hơn hẳn roi Chậm Chạp, nếu như không phải hiệu quả phi phàm chỉ còn khoảng 1 năm, sợ là không chỉ với cái giá này đâu... Đúng rồi, dựa vào miêu tả của cậu bạn Mặt Trời cùng với cảnh tượng mình loáng thoáng thấy được, trên không trung khu vực quanh thành Bạch Ngân lúc nào cũng có tia chớp, vào giai đoạn tần xuất cao thì được xem là ban ngày, còn lúc tần xuất thấp thì là ban đêm, nó rất gần với hoàn cảnh được gọi là sấm chớp mưa bão rồi...
Nếu có hiệu quả vậy thật, cây rìu Gió Lốc này mà ở trong tay cậu bạn Mặt Trời thì đúng là vật phẩm thần kỳ chính hiệu luôn, mỗi một rìu đều có xác suất 50% bổ ra sấm sét, tuyệt đối lợi hại!
Cho dù không được, chỉ nhìn hiệu quả phi phàm cơ bản nhất thì nó cũng nắm trong top vũ khí khá, rất phù hợp với nhu cầu của cậu bạn Mặt Trời... Còn về vấn đề chỉ dùng được 1 năm thì rất dễ giải quyết, chờ 1 năm sau, lấy tiến độ tiêu hóa của Mặt Trời cùng với tài nguyên thành Bạch Ngân, miễn là phối phương ma dược theo kịp, cậu ta thế nào cũng đến danh sách 6, chờ lúc đó cũng nên đổi qua vũ khí mới rồi!
Những suy nghĩ lướt nhanh, Klein đã xác định muốn mua rìu Gió Lốc.
Lúc này Thầy Thuốc lầu bầu một câu: “Rìu mà dễ mang theo há? Đúng là một câu chuyện cười, tôi thấy nên tạo thành cờ lê mới hợp. Tôi nói nè, tại sao mấy người không bán mấy khẩu súng lúc có hiệu quả phi phàm nhỉ?”
“Tôi sẽ cố gắng thu thập vật phẩm loại đó.” Quý cô nhấn mạnh ở từ “thu thập“. “Được rồi, ai muốn mua một trong hai vũ khí thì mời trả giá.”
Klein còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy tiếng một người đàn ông ngồi bên mép ghế salon dài: “Rìu Gió Lốc, 520 bảng.”
Quý cô đó đợi vài giây, hỏi lại lần nữa: “Còn ai muốn trả giá không?”
“530 bảng.” Klein tăng thêm 10 bảng.
Người đàn ông lập tức đáp trả: “550 bảng.”
... Ớ... Mặt Trời à, nếu gã ta nâng giá lên mức trên 600 bảng thì tôi sẽ không mua nữa, đổi thành cây roi cho cậu! Sau khi xác định được sách lược, Klein bình tĩnh báo giá: “560 bảng.”
Hắn cố gắng biểu hiện thái độ mặc kệ đối phương trả giá bao nhiêu, hắn sẽ đều tăng thêm 10 bảng. Mà thu nhập 600 bảng vừa rồi của hắn vừa lúc tạo nên áp lực vô hình cho đối phương.
Nghe được mức báo giá mới, người đàn ông ngồi bên mép ghế salon dài im lặng vài giây, nhún vai nói: “Được rồi, nó thuộc về cậu.”
Phù... Klein thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Còn vị nào muốn trả giá cho rìu Gió Lốc không?” Quý cô có khuôn mặt bị che phủ hoàn toàn bởi mũ trùm hỏi lại một lần nữa, trong phòng sinh hoạt chung vẫn lặng yên.
“Thành giao!” Quý cô đó không do dự nữa, lấy chiếc hộp cạnh chân phải đưa cho người hầu đã đến gần.
Người hầu để cho ngài Con Mắt Trí Tuệ giám định trước, sau đó mới bê đến trước mặt Klein, một tay giao hàng một tay nhận tiền.
Klein cất 4 tờ tiền 10 bảng còn lại, hắn mở nắp hộp, thấy bên trong có một cây rìu nhét trong dây da có thể đeo sau lưng.
Toàn thân nó hiện lên màu của sắt đen, đầy đặn kiên cố, lưỡi rìu sắc bén, qua linh thị thấy màu sắc khí tràng rất rõ. Có thể thấy được, người chế tạo đã sử dụng rất nhiều vật liệu linh tính.
Bên ngoài cây rìu có rất nhiều ký hiệu tượng trưng cùng tiêu chí ma pháp, chúng được khảm vào bên trong, trở thành hoa văn gió lốc cùng với tia chớp. Klein chạm tay vào, thoáng cảm thấy đau.
Hắn gật đầu, đặt cái hộp trên đùi mình.
Nó có thể đổi lấy chất lỏng và rễ cây chân thật của Thụ Nhân Mê Vụ, Ảo Thuật Gia của mình chỉ thiếu dich tủy sống của Báo Đen Tà Văn nữa thôi... Mấy vụ ủy thác gần đây mình kiếm lời không ít, cộng thêm khoản tích góp lúc trước và số dư vừa nãy, trên người tổng cộng có 209 bảng 5 saule 5 penny... Vật liệu phi phàm danh sách 7 khoảng 500 đến 700 bảng... Ầy, chắc phải bán thêm phối phương hoặc tri thức... Ừm, tuần này tranh thủ đi gặp Repad, xác nhận tiến độ phát minh xe đạp của anh ta sao rồi... Klein không trả giá nữa mà chỉ yên tĩnh bàng quan.
Tiếp đó, có người trả 480 bảng mua cây roi Chậm Chạp, mà một loại vật liệu phi phàm tên là là Trái tim Vũ Nhân được chào giá cao tới 1600 bảng, không người nào hỏi, giao dịch thất bại.
Dựa vào tri thứ thần bí học của mình, Klein biết rằng vật liệu phi phàm này được phân vào đẳng cấp danh sách 6.
Tiếp theo có người giao dịch thành công cũng có người thất bại, mà thất bại nhiều hơn. Dù sao đa số người phi phàm đến tham dự tụ hội đều có mục đích rõ ràng, sẽ không tùy ý lãng phí tiền và tài nguyên. Không như Klein, chỉ cần là vũ khí có hiệu quả phi phàm với cả không tệ lắm thì mua luôn.
“Tôi muốn bán phối phương ma dược, danh sách 9 Người Nhặt Xác, 230 bảng.” Gần kết thúc, một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế trong góc trầm giọng nói.
Người Nhặt Xác? Mình nhớ phối phương này chỉ có ở giáo hội Nữ Thần, giáo hội Chiến Thần cùng với Linh Giáo Đoàn... Đây là Kẻ Gác Đêm vào nằm vùng hay là thành viên của Linh Giáo Đoàn đang có ý định phục sinh Tử Thần? Đương nhiên phối phương của danh sách thấp bị tiết lộ ra bên ngoài cũng không phải chuyện kỳ lạ, nó không phải là nội dung gì quá bí mật... Mình nhớ lão Neil từng nói, bên trong phối phương của Người Nhặt Xác có ếch đốm đen... Klein khống chế bản thân không để lộ nụ cười, suy tư nhìn về phía trước, phát hiện phối phương Người Nhặt Xác bán rất nhanh.
Phối phương ma dược danh sách 9 rất dễ bán thì phải... Trước đó chỉ có một danh sách 8 Người Dân Nổi Giận rao bán mấy lần mà vẫn không thành công, mà phối phương phối hợp danh sách 9 Người Ca Tụng với danh sách 8 Người Cầu Khấn Ánh Sáng của mình lại bán rất nhanh.
Cũng đúng, người phi phàm bình thường nếu có tiền dư, chắc chắn sẽ thu thập một vài phối phương danh sách 9, để cho con hoặc học trò của mình có nhiều cơ hội lựa chọn, để bọn chúng có thể đi theo con đường mình thích hoặc am hiểu hơn. Nhưng tiền đề là nếu danh sách 8 không kèm theo danh sách 9, thì chỉ có thể đợi người phi phàm đường tắt đó thăng cấp, nói không chừng 1 2 năm cũng không gặp được một người. Dù sao các nhóm người phi phàm đều rất phân tán, đa số lại không hiểu cách đóng vai... Ừ, bọn họ còn không hiểu định luật đặc tính phi phàm bảo toàn và bất diệt... Klein lặng yên suy nghĩ, không hề lên tiếng.
Lại 15 phút trôi qua, hắn thấy cuộc tụ hội sắp chấm dứt, bèn thử hỏi một câu: “Ai có toàn bộ dịch tủy của Báo Đen Tà Văn không?”
Yên tĩnh, im lặng, trong phòng sinh hoạt chung không một ai mở miệng.
Klein nghĩ nghĩ lại bổ xung: “Tôi sẽ trả mức thù lao mà không người phi phàm nào có thể từ chối.”
Ví dụ như định luật đặc tính phi phàm bất diệt và bảo toàn... Đáng tiếc, hắn đã thề với Nữ Thần, không thể truyền “phương pháp đóng vai” ra ngoài... Ấy, mình đã chết một lần, không biết lời thề đó đã giải trừ chưa nhỉ... Klein cưỡng ép thu hồi suy nghĩ lan man lại, lần này vẫn chẳng có ai nói chuyện.
“Được rồi, người tiếp theo.” Hắn cố ý làm động tác nhún vai mà bình thường sẽ không làm.
Thầy Thuốc ho nhẹ một tiếng: “Tôi mang tới không ít dược tề, mấy người xem thử có muốn gì không. Giá cả đều không đắt, chỉ mấy bảng thậm chí là mấy saule.”
Quý cô bán vũ khí phi phàm nghe thấy câu này, nghi ngờ mở miệng hỏi: “Tôi muốn biết dã thú nguy hiểm dưới cống ngầm đã được loại bỏ hết chưa?”
Thầy Thuốc lập tức cười he he: “Cô hỏi đúng người rồi!” Nói xong, anh ta giang hai tay: “Tôi cũng không biết, sau khi tìm người báo cảnh sát, tôi vẫn chưa xuống dưới cống ngầm lại.”
Ông anh, anh thật thiếu đòn... Anh có thể lớn lên khỏe mạnh như vậy thật không dễ dàng... Coi bộ ông anh lựa chọn Thầy Thuốc là điều cực kỳ sáng suốt! Klein không nhịn được oán thầm mấy câu bằng tiếng Trung.
Quý cô đó hít vào một hơi rồi từ từ thở ra, không nói gì nữa.
Chờ các loại thuốc quái đản Thầy Thuốc mang tới bán xong, ngài Con Mắt Trí Tuệ tuyên bố cuộc tụ hội lần này đến đây là kết thúc.
Ông sắp xếp Klein là người thứ 5 rời khỏi, đi ra từ con đường bí mật dưới tầng hầm
Coi bộ ngài Con Mắt Trí Tuệ cũng không nhận ra mình... Klein vui mừng cởi áo choàng ném nó cho người hầu, mình thì ra khỏi con đường bí mật, sau đó quen thuộc lượn một vòng lớn.
Chờ xác nhận không có người bám theo, hắn cởi mặt nạ sắt, rời khỏi con đường vắng vẻ, cầm hộp đựng rìu Gió Lốc đi về phía quận Đông.
...
Phố Cây Cọ Đen quận Đông, bởi vì xung quanh không có đèn đường khí gas nên sau khi trời tối nơi này như một vực sâu.
Trong một căn phòng trọ thuộc tòa nhà nào đó, Klein dùng bức tường linh tính phong tỏa căn phòng, sau đó tự mình kêu gọi mình, mang cây rìu Gió Lốc lên màn sương mù xám.
Nếu như nó nặng hơn chút nữa, dù linh thể của mình được còi đồng của thầy Azcot gia cố cũng không thể mang theo được, chỉ có thể dùng nghi thức hiến tế... Klein lẩm bẩm một câu, sau đó truyền ý niệm vào ngôi sao đỏ thẫm đại biểu của Mặt Trời: “Thế Giới đã hiến tế vũ khí cho tôi, cậu có thể chuẩn bị nghi thức cầu xin ban thưởng.”
Thành Bạch Ngân.
Sau khi nhìn thấy màn sương mù xám, nghe được lời dặn dò của ngài Kẻ Khờ, Dereck Berg lập tức xoay người ngồi dậy, bận rộn chuẩn bị nghi thức.
Trước khi làm nghi thức cầu xin ban thưởng, cậu ta trầm mặc lấy kiếm kỵ sĩ của mình ra, làm và động tác bổ dọc, mượn nó để làm dịu đi cảm xúc chờ mong của bản thân.
Không biết là kiếm thẳng, kiếm bản rộng, hay là cự kiếm? Dereck không tự giác dừng động tác, khó mà kiềm chế suy nghĩ của mình, đồng thời phác họa ra hình dáng vũ khí mạnh mẽ mà mình sắp nhận trong đầu.
Qua chốc lát, trên bàn nghi thức, cậu ta nhìn thấy vũ khí phi phàm thuộc về mình.
Đó là một cây rìu.