Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1762: Chương 1762: Bạch Túc chết (5)




Edit: Sahara

Hai mắt Vân Lạc Phong sáng ngời, đồ của Long Tộc, có thứ nào mà không tốt?

Tựa như máu của con cự long mà Bích Tiêu đã cho nàng trước đó, chẳng những tăng lên thể chất của nàng, còn giúp nàng triệu hồi một bộ Long Lân Giáp, dùng để phòng ngự.

Đáng tiếc chính là.....

Ngoài trừ một lần ở Huyền Thanh Môn, thì sau đó nàng chưa từng có thêm cơ hội nào sử dụng nó nữa.....

Ở Táng Thần Sơn, không phải nàng không muốn dùng Long Lân Giáp, mà là do thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, có triệu hồi áo giáp cũng vô ích.

Mà trước đó, lúc ở Quân gia, Tần Lạc đánh lén nàng nhưng nàng vẫn bình tĩnh, nguyên nhân chính là vì có Long Lân Giáp.

Tuy nhiên....

Khiến nàng khó hiểu chính là, thời điểm nàng dùng máu cự long thì đau đớn đến chết đi sống lại, nhưng khi Tiểu Trùng Trùng cho nàng tinh huyết của nó thì nàng lại không có cảm giác gì hết.

“Long Tiên Thụ trưởng thành rồi thì có tác dụng gì?”

Đây mới là cái nàng quan tâm nhất.

Bích Tiêu lắc lắc đầu: “Thuộc hạ không biết làm sao chủ nhân có được hạt giống này, nhưng do trước giờ chưa có ai trồng nó thành công, cho nên thuộc hạ cũng không biết nó có tác dụng gì. Thuộc hạ chỉ biết, nếu người sử dụng Long Tiên Quả, chắc chắn sẽ có chỗ tốt rất lớn cho tu luyện của người.”

“Ta hiểu rồi...”

Vân Lạc Phong cầm hạt giống Long Tiên Thụ, quay lại nhìn Vân Tiêu, nói: “Trước tiên chúng ta cứ thử trồng nó, xem có thể trồng được hay không rồi tính!”

“Được!” Vân Tiêu dịu dàng nhìn Vân Lạc Phong: “Nàng đưa nó cho ta, ta làm!”

Sao hắn nỡ để nàng tay lấm chân bùn?

Vân Lạc Phong cũng không dây dưa, đưa hạt giống cho Vân Tiêu.

Thế nhưng, sau khi Vân Tiêu chôn hạt giống xuống đất, thì lại chẳng có chuyện gì xảy ra hết.

“Muốn Long Tiên Thụ nảy mầm, chắc cũng giống như Tiểu Thụ vậy, phải có kỳ ngộ gì đó.”

Năm đó, nàng bất cẩn bị cứa vào tay chảy máu, máu nhĩu xuống hạt giống Tiểu Thụ, sau đó Tiểu Thụ liền nảy mầm.

“Mẫu thân.”

Vừa nhắc Tiểu Thụ thì Tiểu Thụ liền xuất hiện, không biết là chui ra từ xó xỉnh nào. Tiểu Thụ dang tay muốn ôm lấy Vân Lạc Phong, lại bị bàn tay to của Vân Tiêu xách lên, ném thẳng xuống ruộng.

“Cha thật keo kiệt!” Tiểu Thụ bẹp bẹp miệng, rất không phục.

Năm đó, Tiểu Thụ mới năm tuổi, chỉ là một đứa con nít, nên Vân Tiêu mới không thèm chấp nhặt hành vi của Tiểu Thụ. Nhưng sau khi Tiểu Thụ tiếp nhận truyền thừa thì đã biến thành hình dạng của một tiểu thiếu niên hơn mười tuổi.

Như thế, Vân Tiêu còn tiếp tục cho phép Tiểu Thụ đến gần Vân Lạc Phong à?

Nhìn gương mặt tương tự Vân Tiêu, nhưng non nớt hơn nhiều, Vân Lạc Phong khẽ cười: “Tiểu Thụ, con có biết làm sao để trồng được Long Tiên Thụ không?”

Đáy mắt Tiểu Thụ hiện lên tia đắc ý: “Con đương nhiên biết! Cái này rất đơn giản, ngoại trừ cung cấp lượng lớn linh khí, thì còn cần đến nước tiểu của con sâu mà cha đã khế ước kia tưới nữa.”

Nước tiểu của Tiểu Trùng Trùng?

Mặt Vân Lạc Phong đen kịt, trồng Long Tiên Thụ đơn giản như vậy? Chỉ cần có nước tiểu của Long Tộc?

Khó trách không có người nào trồng nó thành công. Long Tộc vô cùng tôn kính hạt giống này, sao có thể tưới nước tiểu lên nó được.

“Tiểu Trùng Trùng bây giờ đang ngủ đông, không biết nước tiểu của mấy con rồng khác có dùng được không?”

“Không được! Tuyệt đối không được!” Tiểu Thụ vội lắc đầu: “Bọn chúng hoàn toàn khác với Tiểu Trùng Trùng, chúng chỉ là những con rồng bình thường mà thôi, còn Tiểu Trùng Trùng là Tổ Long. Chỉ có nước tiểu của Tổ Long mới dùng được!”

Tổ Long?

Vân Lạc Phong ngẩn ra, nàng chỉ biết Long Tộc gọi Tiểu Trùng Trùng là lão tổ tông mà thôi, chẳng lẽ trong Long Tộc còn phân biệt Tổ Long và rồng bình thường?

Loại chuyện này, nàng mới nghe thấy lần đầu tiên.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.