Edit: Sahara
Lúc này, một tiếng nói the thé chói tai đột nhiên vang lên: “Bệ hạ giá lâm!”
Bệ hạ?
Giản Thành Văn hơi sửng sốt một chút, lập tức từ trong đình hóng gió đứng lên, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Sao bệ hạ lại đến đây vào thời điểm này?
Trong lúc Giản Thành Văn còn đang thấy khó hiểu nghi hoặc, thì hoàng đế một thân long bào đã chậm rãi đi vào. Mà theo sau hoàng đế còn có hai người khác nữa. Sau khi nhìn thấy hai người kia, sắc mặt Giản Thành Văn liền có chút khó coi.
“Bệ hạ!”
Giản Thành Văn kiềm chế sự ngạc nhiên đầy nghi hoặc trong lòng mình xuống, cung kính hành lễ với hoàng đế rồi mới hỏi: “Không biết bệ hạ đến Diệp gia là vì chuyện gì?”
“Trẫm đến là vì muốn tìm Vân cô nương! Vân cô nương còn chưa trở về sao?” hoàng đế nhìn ngó xung quanh, thần sắc đầy nghi hoặc.
Sắc mặt Giản Thành Văn lại càng thêm khó coi: “Bệ hạ, lần này người đến hẳn là vì muốn tìm tiểu Lạc Phong để tham gia đại hội tranh tài của chư quốc phải không? Chuyện này.... Sợ là có chút không ổn!”
“Tại sao lại không ổn?” hoàng đế càng thêm nghi hoặc khó hiểu.
Trong mắt hoàng đế thì đây là một cơ hội tốt để Vân Lạc Phong nêu cao tên tuổi của mình khắp đại lục, Giản Thành Văn trước giờ luôn có quan hệ rất tốt với Vân Lạc Phong, tại sao bây giờ lại phản đối chuyện này?
Huống chi trong Thiên Vân Quốc hiện giờ, ngoại trừ Vân Lạc Phong ra thì không còn người nào có thể đảm đương được trọng trách này.
“Cái này.....”
Giản Thành Văn có chút chần chừ, liếc mắt nhìn hai người đang đứng cạnh hoàng đế.
Giản Thành Văn không thể nào đem chuyện của Vân Lạc Phong mà nói ra trước mặt hai người này được.
“Tiểu Lạc Phong vẫn còn nhỏ, xin bệ hạ hãy tìm người khác!”
“Không sao!”
Hoàng đế không hề biết lo lắng trong lòng Giản Thành Văn, phất phất tay vài cái, nói: “Trẫm tin tưởng Vân cô nương.”
Giản Thành Văn thiếu chút nữa mà chửi ầm lên rồi.
Để tiểu Lạc Phong đi tham gia đại hội tranh tài, vậy chẳng phải là tạo thêm kẻ địch cho con bé hay sao? Chuyện này kêu Giản Thành Văn ông làm sao mà đồng ý đây?
“Sao hả? Quý quốc không có người trẻ tuổi nào để dự thi à?”
Nam nhân đứng bên trái hoàng đế rốt cuộc cũng không thể tiếp tục im lặng được nữa, lạnh lùng nói: “Nếu không có người dự thi thì các ngươi nên nói sớm một chút! Tránh cho ta lãng phí nhiều thời gian như vậy! Hơn nữa, tất cả các quốc gia khác đều đã chọn xong đội ngũ dự thi của mình rồi, chỉ còn lại mỗi các ngươi mà thôi!”
“Thiên khôi đại nhân!” Giản Thành Văn nhíu nhíu mày: “Xin ngài cho chúng ta thêm một ít thời gian, chúng ta sẽ lựa chọn thiên tài trẻ tuổi từ trong dân chúng để dự thi!”
Lần này tiến đến là hai sứ giả của quốc gia khác, không phải người Lam Tường Quốc. Nói đến cùng thì bằng vào Lam Tường Quốc còn chưa đủ tư cách để làm người chủ sự đại hội tranh tài lần này.
Ở trong đại lục này có ba quốc gia đứng đầu, mỗi lần tổ chức đại hội tranh tài chư quốc, đều là do ba quốc gia này phái người đến chủ sự. Hơn nữa còn phái sứ giả đến mời các quốc gia khác tham dự.
Mà hai sứ giả tiến đến Thiên Vân Quốc chính là người của Thiên Hồi Đế Quốc.
Đế Quốc!
Có thể sử dụng hai chữ này đặt phía sau tên của quốc gia mình cũng chỉ có ba quốc gia đứng đầu kia thôi. Còn về những quốc gia khác còn chưa đủ tư cách để sử dụng chữ Đế này! Từ đó, có thể thấy được uy tín và danh vọng của của ba quốc gia đứng đầu này là như thế nào!
“Hừ!” Thiên Khôi hừ lạnh một tiếng, vô cùng kiêu căng ngạo mạn: “Trong đám hoàng tử, công chúa, công tử, tiểu thư con của các vị đại thần của Thiên Vân Quốc các người mà còn không chọn được người nào đi tham gia thi đấu, bằng vào thiên tài trong nhân gian thì sao có bản lĩnh này? Còn vất vả cho ta đi một chuyến đến mời Thiên Vân Quốc các ngươi, vậy mà các ngươi lại trưng ra cái thái độ như thế này đó sao? Nhân tiện ta báo cho các ngươi biết một chuyện, trải qua sự thương nghị của các quốc gia, ba quốc gia xếp hạng cuối cùng sẽ bị tiêu diệt!”
Ý chính là, ba quốc gia xếp hạng cuối cùng trong đại hội lần này sẽ biến mất vĩnh viễn trong dòng chảy của lịch sử.
Còn về quốc thổ của ba quốc gia kia, hiển nhiên là sẽ bị các quốc gia khác phân chia.
Nghe được lời này, hoàng đế liền đại kinh thất sắc, sau đó hoàng đế lại vội vàng bình ổn lại tâm trạng mà nói: “Thiên Khôi sứ giả, xin cho trẫm ba ngày thời gian, ba ngày sau trẫm nhất định sẽ chọn được thiên tài dự thi!”