Edit: Sahara
Trước khi lui xuống, Thi Vũ còn không quên trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong một cái.
Trong đầu Kỳ Tô lúc này toàn là chuyện Tề lão nhị, nên không phát hiện ánh mắt hung ác cuối cùng của Thi Vũ nhìn Vân Lạc Phong. Đợi Thi Vũ đi rồi, hắn liền bước tới bên cạnh Vân Lạc Phong.
“Vân cô nương, hôm nay ở dược đường, ta đã gặp nhị hoàng tử Thiên Tề Quốc.”
“Nhị hoàng tử Thiên Tề Quốc?” Hai mắt Vân Lạc Phong chợt lóe, dò hỏi: “Hắn tới làm gì?”
“Nhị hoàng tử muốn chúng ta cung cấp số lượng lớn Tụ Linh Dược, hắn ta dùng giá gốc mua, nhưng ta chưa đồng ý, nói cần về suy nghĩ thêm!” Kỳ Tô nhìn Vân Lạc Phong, nói.
Nói cho cùng, Tụ Linh Dược là Vân Lạc Phong bỏ ra, cho nên hắn không biết trong tay Vân Lạc Phong còn bao nhiêu, vì vậy không dám tùy tiện đồng ý với nhị hoàng tử.
Vân Lạc Phong trầm ngâm nửa ngày: “Trong một tháng, ta có thể cung cấp cho hắn ta năm mươi lọ Tụ Linh Dược bản cường hóa, một trăm lọ Tụ Linh Dược bản bình thường, nếu hắn ta đồng ý, vậy cuộc mua bán này có thể làm!”
“Được! Ta sẽ nhanh chóng hồi âm cho nhị hoàng tử.”
Kỳ Tô cười, hiển nhiên, hắn cũng rất muốn nhận mối làm ăn này.
“Kỳ Tô, số bạc thu được nhờ bán Tụ Linh Dược hôm nay không cần giao lại cho ta, bởi vì tiếp theo đây ta còn muốn nhờ ngươi đi mua dùm ta một vài thứ.”
Đáy mắt Vân Lạc Phong khẽ lóe lên, Phong Vân Đại Lục suy cho cùng không hề giống Thất Châu Đại Lục, rất nhiều việc không thể thực hiện ở Thất Châu Đại Lục, nhưng lại có thể thành công thực hiện tại đây.
“Vân cô nương, mời nói!”
Kỳ Tô cung kính đứng trước mặt Vân Lạc Phong.
Có lẽ nguyên nhân chính là do Tụ Linh Dược, nên khiến Kỳ Tô tràn ngập sùng bái, kính trọng với nữ tử trước mặt.
“Ta viết những thứ ta cần lên giấy, ngươi dựa theo đó mua giúp ta là được! Mặt khác, ngươi bảo nhị hoàng tử tạm thời lưu lại, một tháng sau ta muốn đích thân gặp hắn ta.”
Ngón tay Vân Lạc Phong gõ nhẹ nhàng từng cái một lên mặt bàn đá, đôi mắt khẽ nheo lại mang theo từng tia sáng lóe lên nơi đáy mắt, bên môi im lặng nở một nụ cười mỉm.
Linh Thần Đại Lục quá cường đại!
Cường đại đến mức nàng không cách nào địch nổi!
May mắn thay, có một cái Phong Vân Đại Lục, nơi đây sẽ trở thành không gian rèn luyện của nàng!
Cũng chính nơi đây, nàng sẽ nắm chắc cơ hội, biến Phong Vân Đại Lục thành hậu thuẫn của mình!
Tin tức dược đường Kỳ gia ở Lâm Phong trấn bán ra linh dịch, từ sau ngày đó bắt đầu lan truyền mạnh mẽ, nhiều người từ những nơi khác nhau cũng bắt đầu nghe danh mà đến.
Triệu thúc bận đến sứt đầu mẻ trán, trên mặt lúc nào cũng treo nụ cười biến mất đã lâu, ngay cả mấy hộ vệ cận thân cũng bị Kỳ Tô phái đi hỗ trợ, có thể thấy được buôn bán của dược đường Kỳ gia hiện tại phát đạt cỡ nào.
Tất nhiên, có người vui thì có người giận.
Đại đường Kỳ gia, Kỳ Chính vỗ mạnh một chưởng lên mặt bàn, trán nổi đầy gân xanh, phẫn nộ quát: “Tên nghịch tử Kỳ Tô kia, ngay cả mệnh lệnh của ta cũng dám không nghe, chẳng lẽ nó muốn đích thân người làm phụ thân ta đây đến một nơi nhỏ như Lâm Phong trấn gặp nó?”
Trong một tháng này, Kỳ Chính năm lần bảy lượt hạ lệnh cho huynh muội Kỳ Tô trở về Kỳ gia, chỉ tiếc, Kỳ Tô đối với mệnh lệnh của ông ta luôn ngó lơ không màng! Nên mới khiến Kỳ Chính nổi trận lôi đình như lúc này.
Nếu Kỳ Tô ở trước mặt ông ta lúc này, ông ta nhất định sẽ không kiềm được mà một chưởng đánh chết tên nghịch tử kia!
“Cha, Kỳ Tô làm vậy rõ ràng là không để cha vào mắt!” Đáy mắt Kỳ Mặc xẹt qua một tia âm lãnh: “Lần trước hắn ta còn tuyên bố bản thân hắn không phải là người Kỳ gia!”
“To gan!” Kỳ Chính giận xanh mặt, cả người run rẩy: “Kỳ gia ta nuôi nó nhiều năm như vậy, hiện tại nó không cần Kỳ gia thì muốn một chân đá văng Kỳ gia? Ta thật muốn nhìn thử, người làm phụ thân ta đích thân đi gặp nó, có phải nó cũng dám cứng đầu không giao phối phương linh dịch ra không?”