Edit: Sahara
Thì ra, vị cô nương này chính là tháp chủ Y Tháp trong truyền thuyết.
Thật là một người mỹ mạo khuynh thành, phong hoa tuyệt đại.
Duyên nhi chớp chớp mắt: “Mẫu thân, vị tỷ tỷ này thật là soái, sau này lớn lên, Duyên nhi muốn được gả cho tỷ tỷ!”
Thái dương của vị phụ nhân tức khắc liền co rút, cả khuôn mặt đầy hắc tuyến mà nhìn con gái bảo bối nhà mình.
Đoán chừng Vân Lạc Phong có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, hành vi trong lúc vô tình của bản thân, lại làm cho một tiểu nha đầu hết sức ngây thơ nói là lời nói kinh người như thế...
_____
Nam Cung gia.
Nam Cung Khánh mặt đầy ưu sầu ngồi trên ghế gia chủ, cả người đều có vẻ rất uể oải.
“Ta đã hoàn toàn trở mặt cùng với Y Tháp, về phía Dật nhi, sợ là khó mà giải thích!”
“Gia chủ...” đại trưởng lão nhìn Nam Cung Khánh: “Mọi việc lấy đại cuộc làm trọng, thiếu gia dù có bao nhiêu hảo cảm đối với nữ nhân kia của Y Tháp, thì cũng phải biết phân biệt thị phi! Ả chỉ là một thế lực từ bên ngoài đến, dựa vào cái gì mà muốn Nam Cung gia quy phục? Nằm mơ!”
Nam Cung Khánh bất đắc dĩ thở dài.
Tên đã rời cung không thể quay về, ông ta chỉ còn cách tiếp tục đi về phía trước.
“Gia chủ!”
Đúng lúc này, một giọng nói yêu kiều nhu mì từ bên ngoài đại sảnh đột ngột truyền vào.
Nam Cung Khánh nhíu mày, quay đầu nhìn lại, liền thấy ngay hai mẹ con Mộ Thiên Thiên đang từ bên ngoài bước vào.
“Sao các ngươi lại tới đây?” sắc mặt Nam Cung Khánh không mấy gì đẹp, lạnh lùng quét mắt về phía Nam Cung Lam.
Nếu không phải tại Nam Cung Lam, thì Nam Cung gia của ông đâu đến nỗi thiếu chút nữa là toàn quân bị diệt như hôm nay.
Nam Cung Lam cúi đầu, không dám ho he một tiếng nào, hai tay đặt hai bên hông gắt gao nắm chặt lại.
“Gia chủ, người đừng trách Lam nhi, dù sao Lam nhi cũng là cốt nhục duy nhất trên đời này của người.” Mộ Thiên Thiên cười đầy yêu kiều, chậm rãi đi đến bên cạnh Nam Cung Khánh.
Nam Cung Khánh tức khắc liền nhíu mày: “Lời này của phu nhân là có ý gì? Ta vẫn còn có Dật nhi, Dật nhi là con trai ta, chiếu lý nên kế thừa Nam Cung gia!”
Nghe thấy lời này, cả người Nam Cung Lam liền chấn động, nội tâm bất giác trầm xuống.
Bất luận mình có làm bao nhiêu chuyện đi chăng nữa, thì trong mắt của phụ thân vĩnh viễn cũng chỉ có đứa con hoang kia.
“Nam Cung Vân Dật?” Mộ Thiên Thiên cười lạnh một tiếng: “Người mẹ tốt của tên tiểu tử kia lẳng lơ phóng đãng, câu tam đáp tứ, ai có thể đảm bảo Nam Cung Vân Dật thật sự là con ruột của gia chủ chứ?”
“Chúng ta đã lấy máu nghiệm thân rồi!” Nam Cung Khánh hừ một tiếng, hơi tức giận mà nói.
Hai mắt Mộ Thiên Thiên khẽ đảo, vừa mỉm cười vừa nói: “Gia chủ, loại chuyện như lấy máu nghiệm thân làm sao có thể hoàn toàn tin tưởng được? Mẫu thân của Nam Cung Vân Dật gian dâm cùng đệ đệ ruột của gia chủ, có một tầng huyết mạch thế kia, thì chuyện lấy máu nghiệm thân làm sao mà không thành công cho được?”
“Câm miệng!” thái dương Nam Cung Khánh nổi gân xanh, ông ta phẫn nộ mà hét lớn một tiếng.
Đệ đệ ruột gian dâm cùng tẩu tẩu, đây là sỉ nhục của Nam Cung gia mà ông ta không hề muốn nhắc tới!
“Gia chủ, người thử nhìn mà xem, tên tiểu tử Nam Cung Vân Dật kia và người có chỗ nào giống nhau không?”
Lời nói của Mộ Thiên Thiên giống như là có ma lực, làm cho Nam Cung Khánh rơi vào trầm mặc.
Vốn dĩ ông ta cũng không có cảm giác gì cả, thế nhưng vừa nghe Mộ Thiên Thiên nói vậy, thì liền cảm thấy Nam Cung Vân Dật vô cùng khả nghi.
Tiện nhân kia và đệ đệ mình thông đồng gian díu với nhau, nói không chừng... Nam Cung Vân Dật thật sự là nghiệt chủng của bọn chúng!
Chẳng trách....
Chẳng trách Nam Cung Vân Dật luôn không nghe lời của mình, hóa ra là nó vẫn luôn lừa gạt mình.
Rầm!
Nam Cung Khánh đập mạnh một cái lên mặt bàn: “Nếu nó thật sự không phải là con trai của ta, ta đây tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó!”
Ông ta quyết không cho phép bất cứ kẻ nào lừa gạt mình!
Huống chi, bao nhiều ngày qua, ông ta đã dành cho Nam Cung Vân Dật quá nhiều sự sủng ái, thì làm sao có thể chịu đựng được mất mát này?
“Mộ Thiên Thiên, ngươi còn có cái gì có thể chứng minh rằng Nam Cung Vân Dật không phải là con trai ruột của ta không?”
“Gia chủ, thiếp có mang theo một người đến gặp gia chủ!”
Mộ Thiên Thiên cười thần bí, rồi bà ta vỗ vỗ tay, tức thì, liền có hai tên thị vệ kéo theo một người đi vào.