Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1212: Chương 1212: Gặp lại Vân Tiêu (5)




Editor: QR – diendanlequydon

Hắn cuồng tiếu, tiếng cười điên cuồng kia truyền khắp toàn bộ đỉnh ngọn núi.

Rầm!

Lực lượng của nam nhân xâm nhập vào thân thể hắn, thân thể hắn chợt bay ra ngoài, linh lực ở trong ngực tùy tiện chạy toán loạn, làm hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

“Lên, giết hắn!”

Những cường giả khác nhìn nhau, có lẽ là hành động của lão giả Vô Lượng Tông làm cho bọn họ có được dũng khí, trong nháy mắt tất cả đều triển khai công kích đến chỗ Vân Tiêu.

Đối mặt công kích như gió xoáy của mọi người, khí thế của Vân Tiêu trước sau không thay đổi, đôi mắt như hồ sâu càng thêm lãnh khốc.

Lạnh lẽo… Trong nháy mắt khiến tim của mọi người rơi vào biển sâu địa ngục!

Máu tươi chảy lan tràn trên ngọn núi này.

Ngay cả ánh nắng chiều ở phía chân trời cũng đỏ tươi như màu máu kia, che trời lấp đất, che phủ khắp hư không.

Hắc y của nam nhân sớm đã bị máu tươi xâm nhiễm, ánh sáng trên mặt nạ càng thêm lãnh khốc.

Lần này, người đến chinh phạt có chừng mấy vạn, những người này ngoại trừ mấy thế lực lớn như Vô Lượng Tông, cũng có một ít người tự xưng vì chính nghĩa! Mục tiêu của bọn họ đơn giản chỉ có một, giết Quỷ Đế!

Ở trong đại lục Tây Châu, quan hệ giữa các thế lực lớn đều rất phức tạp, các loại minh tranh ám toán cũng là bình thường.

Nhưng cho dù bọn họ có nội đấu như thế nào đi nữa, khi đối mặt với ngoại địch đều đạt được sự thống nhất.

Quỷ Đế vẫn chưa đắc tội bọn họ nhưng cố tình hắn lại diệt Vô Cực Môn!

Vô Cực Môn cường đại như thế, hắn nói diệt là diệt, nam nhân như vậy quá mức khủng bố. Vì để sau này thế lực của mình không bị nam nhân này tàn sát, bọn họ chỉ có thể liên hợp lại, đuổi tận giết tuyệt hắn!

Nam nhân càng giết càng lạnh khốc. Trên đời này ngoại trừ Vân Lạc Phong có thể làm hắn thay đổi nét mặt.

Những người khác đều chia làm ba loại.

Một loại là người Vân Lạc Phong thích.

Một loại là người xa lạ.

Còn có một loại… Chính là địch nhân trước mắt này!

Đối với địch nhân cần gì nhân từ? Nên giết thì giết, nên diệt thì diệt, hắn cũng không hiểu ý của từ nương tay!

“Cứ như vậy tuyệt đối không được!” Lão giả Vô Lượng Tông lau mồ hôi và máu trên trán, đáy mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo: “Nhân số của chúng ta vẫn không đủ, dựa vào thực lực của Quỷ Đế, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ táng thân ở trong tay hắn. Cho nên, Tử Liên cô nương, làm ơn!”

Trong đám người kia, một người nữ tử áo tím chậm rãi đi ra, dung mạo của nữ tử này coi như xinh đẹp tuyệt trần, nhưng điều kiện tiên quyết là trên mặt bà ta không có một vết sẹo.

“Chậc, chậc, tuy rằng ta nhìn không được dung mạo của Quỷ Đế, nhưng mà… Ngược lại dáng người của hắn thật không tồi, giết hắn thật quá đáng tiếc.” Nữ tử áo tím liếm khóe miệng, trong đôi mắt hơi nheo lại hiện ra sự tham lam: “Thật sự muốn giết hắn sao? Nếu để hắn trở thành nam sủng làm ấm giường cho ta thì tốt rồi.”

Khóe miệng của lão giả Vô Lượng Tông đột nhiên rụt rụt. Đừng nhìn Tử Liên này thoạt nhìn như nữ tử trẻ tuổi hơn hai mươi nhưng trên thực tế bà ta sớm đã hơn năm mươi tuổi.

Nhưng mà công pháp bà ta tu luyện tương đối đặc biệt nên mới có thể bảo trì dung mạo trẻ trung như thế.

Nguyên nhân cũng chính vì công pháp của bà ta đặc thù, bà ta mới yêu cầu thải dương bổ âm, phàm là nam nhân bà ta coi trọng, đều không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bà ta.

Ngón tay của nữ tử áo tím nhẹ nhàng vuốt ve môi của mình, dục vọng trong đôi mắt càng ngày càng mãnh liệt.

So với dung mạo, bà càng thích nam tử có dáng người hoàn mỹ.

Chỉ dựa vào dáng người của nam tử này, công phu trên giường nhất định không tồi… Nếu giết hắn, thật sự quá đáng tiếc.

Bà còn chưa hưởng thụ thật tốt thực lực của nam nhân này đâu.

“Tử Liên cô nương.” Lão giả Vô Lượng Tông bất đắc dĩ nói: “Quỷ Đế không phải người dễ khống chế như vậy. Nếu ngươi muốn có được hắn, nhất định sẽ phải gánh hậu quả rất xấu. Bởi vậy chỉ có thể nhờ ngươi giúp chúng ta giết hắn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.