Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 389: Chương 389: Hắn là nam nhân sau lưng nàng (3)




Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ

“Dừng tay!”

Đột nhiên, một tiếng tiếng quát truyền đến từ phía sau, mang theo khí thế cường đại nhằm về phía Vân Lạc Phong.

Đang trong khoảnh khắc khí thế kia sắp tiếp cận Vân Lạc Phong, một hơi thở thật sâu chống lại nó, đánh tan khí thế trong không khí.

Vân Tiêu đem thu khí thế trên người trở về, con ngươi lãnh khốc dần dần nhìn mọi người phía ngoài sân.

Cùng lúc đó, chân Vân Lạc Phong cũng bỏ ra khỏi ngực Lâm Duyệt, ánh mắt chậm rãi quét về phía đám người đang bước nhanh đến, tròng mắt đen nhánh hơi co lại, xông ra một tia sáng tà khí.

“Duyệt nhi!”

Sắc mặt Tiêu Thần biến đổi, bước nhanh đến bên người Lâm Duyệt, nôn nóng hỏi: “Nàng không sao chứ?”

“Khụ khụ.”

Lâm Duyệt ho khan hai tiếng, suy yếu lắc lắc đầu: “Ta không sao.”

“Ngươi thật to gan!”

Thấy nữ nhân mình âu yếm không có gì đáng ngại, Tiêu Thần chuyển ánh mắt về phía Vân Lạc Phong, phẫn nộ nói: “Ngươi dám đả thương người ở Tiêu gia ta, vô pháp vô thiên! Tiêu Tiêu, đây là nữ nhân ngươi mang về sao?”

Khi nói câu cuối cùng, tầm mắt hắn lại hướng về Vân Tiêu.

Vân Tiêu nhíu mày, lãnh khốc nói: “Ta tên Vân Tiêu.”

Nghiễm nhiên, Tiêu Thần gọi như vậy khiến hắn bất mãn.

Hiện giờ hắn không phải người của Tiêu gia, hắn là Vân Tiêu của Vân gia mà thôi.

“Nghịch tử!” Sắc mặt Tiêu Thần biến đổi, phẫn nộ quát, “Ngươi là loại bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa, chẳng lẽ quên là ai nuôi lớn ngươi? Hiện tại dám sửa lại họ! Quả thực chính là ném hết mặt mũi của Tiêu gia!”

Trong cách nhìn của Tiêu Thần, chỉ có Tiêu gia bọn họ xoá tên Vân Tiêu khỏi từ đường, tuyệt đối không thể để hắn tự mình sửa họ!

Mặc dù hiện tại từ đường Tiêu gia không có tên của hắn, nhưng hắn cũng không có tư cách trở thành người của gia tộc khác!

Mặt Vân Tiêu không thay đổi, ánh mắt vẫn luôn lãnh khốc: “Bảy tuổi tađã bị trục xuất khỏi gia tộc.”

Ngụ ý, bảy tuổi hắn đã bị trục xuất cho nên không tính Tiêu gia dưỡng dục hắn.

“Ngươi……” Tiêu Thần bị chọc tức thiếu chút nữa nói không ra lời, “May mắn nghịch tử ngươi đã không còn là người của Tiêu gia, nếu không, ta thật sự sẽ bị ngươi làm cho tức chết! Nếu ngươi ưu tú giống Ngọc Thanh, ta cũng sẽ không bực tức như vậy!”

Tiêu Thần liếc mắt tức giận, Tiêu Lâm chuyển ánh mắt hướng về phía Vân Tiêu: “Tiêu nhi, chuyện này xác thật là ngươi sai rồi, cho dù ngươi không còn là người của Tiêu gia, cũng không thể tùy tiện tự ý ghép một cái họ cho mình, hơn nữa, thân thể của ngươi còn có máu của Tiêu gia chảy bên trong, nếu lần này ngươi dùng lực huyết mạch trợ giúp Ngọc Thanh mở bí cảnh ra, ta sẽ bỏ qua một lần, cho phép ngươi trở về gia tộc một lần nữa, lúc đó, ngươi sẽ được sửa lại họ như cũ.”

Đối với Tiêu gia mà nói, để huyết mạch nhà mình theo họ người khác là một việc thực mất mặt! Mặc dù kẻ này có được huyết mạch Tiêu gia nhưng không có tư cách mang họ Tiêu!

Vân Lạc Phong vẫn luôn đứng yên một bên, mắt lạnh nhìn những người trước mắt.

Những người kia, những kẻ được gọi là thân nhân của Vân Tiêu……

Luôn mồm nhục nhã hắn là phế vật, chẳng những không cho phép hắn mang họ Tiêu, cũng không cho phép hắn sửa họ! Chỉ có thể khiến hắn không có bất kỳ họ nào!

Một khắc kia, Vân Lạc Phong lại đau lòng, nàng cảm thấy bi ai vì Vân Tiêu.

Thật sự không có cách nào tưởng tượng, trước lúc hắn bảy tuổi, hắn chịu bao nhiêu nhục nhã cùng lạnh nhạt? Mà những kẻ nhục nhã lại chính là người thân của hắn! Cũng khó trách tạo ra hắn với tính cách lạnh nhạt như thế……

“Vân Tiêu!” Vân Lạc Phong nắm chặt tay Vân Tiêu, sau khi cảm nhận được lòng bàn tay lạnh băng của nam nhân, nàng chân thành nói, “Ngươi còn có ta, còn có Vân gia!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.