Edit: Sahara
“Thủy Nhi!” Trình Vô Ngôn hơi tức giận rống lên một tiếng: “Muội có biết vừa rồi muội suýt nữa là chết rồi không?”
Vân Nhược Thủy chớp chớp đôi mắt to vô tội: “Muội biết Vô Ngôn ca ca nhất định sẽ xuất hiện cứu muội, Thủy Nhi tin tưởng Vô Ngôn ca ca.”
“Muội.....” Trình Vô Ngôn bị Vân Nhược Thủy chọc tức đến nhất thời không biết nói gì, hắn nhìn tiểu nha đầu ngây thơ vô rồi trước mắt, vậy mà lại không nỡ nói bất cứ lời trách mắng nào.
“Vân Nhược Thủy, có phải kiếp trước ta mắc nợ muội không? Muội không hù chết ta thì không cam lòng phải không?”
Trình Vô Ngôn nghiến răng nghiến lợi mà nói, đời này hắn đúng là thiếu nợ nha đầu này mà...
“Vô Ngôn ca ca!” Hai tay Vân Nhược Thủy ôm lấy cổ Trình Vô Ngôn, gương mặt ngây thơ hồn nhiên nở nụ cười rạng ngời: “Huynh nói không sai! Kiếp trước đúng là huynh mắc nợ muội, nên kiếp này Thủy Nhi mới quấn lấy huynh!”
Tuy Vân Nhược Thủy chưa phát dục hoàn toàn, nhưng thân thể nhỏ bé đã có hương thơm nhàn nhạt.
Vân Nhược Thủy tới gần, mùi hương thơm nhàn nhạt kia liền thoang thoảng nơi chóp mũi Trình Vô Ngôn. Đầu Trình Vô Ngôn bỗng nổ ầm một tiếng, hai má đỏ ửng, vội vàng ho khan mấy tiếng, mượn hành động này che giấu sự xấu hổ của bản thân.
“Muội đi xuống trước đi, lần nay ta về là dẫn theo người tới giải quyết chuyện này.” Trình Vô Ngôn nói với Vân Nhược Thủy xong liền hướng về phía không trung, nói: “Long Nham, đám người này làm phiền ngài giải quyết!”
Grào....
Một tiếng rồng ngâm vang vọng khắp bầu trời, không tới một cái chớp mắt, thân thể khổng lồ của Long Nham đã xuất hiện.
Đúng vậy!
Tiến đến Thất Châu Đại Lục lần này chính là đệ nhị cường giả tộc Tổ Long_Long Nham. Cũng chính là con rồng già xảy ra mâu thuẫn với Vân Lạc Phong lúc trước.
Thời điểm Vân Lạc Phong rời khỏi Linh Thần Đại Lục đã có nói với Trình Vô Ngôn, nếu có gì cần thì có thể đi tìm tộc Tổ Long.
Khoảng thời gian trước, Trình Vô Ngôn nghe nói cường giả Linh Thần Đại Lục hợp lực tấn công Thất Châu Đại Lục, nên lập tức đến tộc Tổ Long một chuyến. Tộc Tổ Long rất coi trọng chuyện này nên tộc trưởng lập tức phái Long Nham đến Thất Châu Đại Lục hiệp trợ.
Dưới công kích của Long Nham, đám cường giả Linh Thần Đại Lục đã sớm toàn quân tan rã, không tới nửa ngày đã bại trận. Bên dưới cổng thành, xác địch chất thành núi, máu nhuộm đỏ cả mặt đất lẫn bầu trời.
“Vô Ngôn ca ca, muội muốn đi tìm cha mẹ!” Vân Nhược Thủy vẫn bám trên người Trình Vô Ngôn, mặt nhỏ hiện đầy lo âu: “Mấy tháng trước, đám người Linh Thần Đại Lục bắt đầu tấn công, cha mẹ đích thân đi ngăn địch, đã mấy tháng rồi cha mẹ chưa về, Thủy Nhi rất lo cho họ.”
“Cha mẹ muội ở đâu?”
Vừa nghe câu này, Vân Nhược Thủy lập tức nhìn về phía Quân Huyễn: “Quân Huyễn thúc thúc, hiện tại thúc thúc có thể nói cho Thủy Nhi biết cha mẹ ở đâu không?”
Quân Huyễn nhìn Trình Vô Ngôn, rồi quay đầu nhìn cự long trên trời, sau đó mới khẽ gật đầu: “Cha mẹ cháu trấn giữ thành đông.”
__________________
Trừ thành bắc, ba cửa thành khác cũng dần dần phân rõ thắng bại.
Thành đông, bởi vì Quân Phượng Linh và Diệp Cảnh Thần trở về, nằm trong định liệu của Vân Lạc Phong, sau khi hai người ăn quả Long Tiên xong lập tức đột phá đến cảnh giới Thần Quân, vì thế, rất nhanh thì đám người Linh Thần Đại Lục đã bại trận.
Thành tây có Hồng Loan. Dưới sự tàn sát của Hồng Loan, đám người Linh Thần Đại Lục không thể chạy trốn, rất nhanh đã chết trong vũng máu.
Còn về thành nam.....
Người đến tấn công không phải rất mạnh, thời điểm Nam Cung Vân Dật xuất hiện đã giải quyết những cao thủ mạnh nhất, số người còn lại hoàn toàn có thể giao cho Hoàng Oanh Oanh và người Thánh Nữ Tộc xử lý.