Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1083: Chương 1083: Khiếp sợ! chấn động! (5)




Edit: Sahara

Thanh Mộc nhìn Vân Lạc Phong, nói: “Tháp chủ, lão phu cho rằng, trong số những y sư gia nhập Y Tháp còn lại, hẳn là vẫn còn có nội gián, chúng ta có cần tìm biện pháp nào đó dẫn dụ chúng ra hay không?”

“Dẫn dụ?” Vân Lạc Phong cong cong khóe môi: “Ông không cảm thấy như vậy là quá phiền phức à?”

“Hả....” Thanh Mộc hơi hơi sửng sốt: “Nhưng không dụ chúng ra, vậy sẽ có bất lợi với Y Tháp!”

Vân Lạc Phong lười biếng tựa lưng vào ghế, cười đầy tà mị: “Không cần phiền phức như vậy, nếu muốn triệt tiêu suy nghĩ gây bất lợi cho Y Tháp của chúng, thì có một biện pháp khác càng nhanh mà tiện lợi hơn.”

“Biện pháp gì?”

“Biện pháp đó rất đơn giản, chính là làm cho Ngô gia và Âu gia biến mất. Hoặc là.... Thu lại cho mình dùng.”

Thanh Mộc phát ngốc luôn rồi.

Dẫn dụ gian tế thì phiền phức? Cho nên tháp chủ người muốn tiêu diệt cái nơi phái ra gian tế hả?

Trên đời này, ngoại trừ tháp chủ nhà ông ra, còn có ai nói ra được lời nói khí phách như thế nữa không?

Thanh Mộc theo bản năng đưa tay lau đi một tầng mồ hôi trên trán: “Tháp chủ, làm vậy hình như là càng phiền phức hơn?”

“Thanh Mộc!” Vân Lạc Phong khẽ nâng tầm mắt, nhìn chăm chú vào Thanh Mộc: “Ông phải hiểu, giết một gian tế, sẽ còn nhiều tên gian tế khác tiến đến, biện pháp tốt nhất là phải trở nên cường đại hơn. Trên cái đại lục lấy thực lực làm đầu này, chỉ cần thực lực của ông đủ cường đại, vậy còn có người nào dám cả gan đánh chủ ý lên ông nữa?”

Thanh Mộc im lặng.

Tháp chủ nói không sai, phương pháp vất vả một lúc nhưng nhàn hạ được suốt đời duy nhất chính là phải trở nên cường đại!

(*nguyên văn cover: nhất lao vĩnh dật: vất vả một lúc, nhàn nhã cả đời.)

Gian tế dù giết hoài cũng không thể nào hết được, chỉ có thực lực cường đại đến mức làm người ta không dám đánh chủ ý lên Y Tháp, thì mới không còn gian tế xuất hiện.

“Ta mệt rồi!” Vân Lạc Phong lười biếng duỗi lưng một cái: “Ông lui xuống trước đi!”

Thanh Mộc bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.

Có lẽ ông thật sự đã già rồi, cho nên mới nhìn vấn đề không thấu đáo bằng một người trẻ tuổi.

Thanh Mộc nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ lộ vẻ mệt mỏi của Vân Lạc Phong thêm một lần, rồi mới xoay người rời đi, còn cẩn thận đóng cửa phòng lại.

Sau khi Thanh Mộc vừa đi, Vân Lạc Phong lại mở bừng hai mắt ra, ánh mắt cô xuyên thấu qua khung cửa sổ, nhìn về phía bầu trời xa xăm xanh thẫm.

“Vân Tiêu, chờ ta. Ta sẽ dùng thời gian ngắn nhất để trở nên mạnh hơn, rồi sẽ đi tìm bước chân chàng!”

_____

Tại một phiếm đại lục khác.

Lá phong cuồng bay.

Máu tươi nhuộm đỏ cả một khu rừng, đi kèm theo màu sắc rực rỡ của những chiếc lá phong rụng dưới đất, tạo nên một khung cảnh vừa đáng sợ vừa xinh đẹp.

Vô số người hiện đang có mặt trong khu rừng này, bọn họ đang bao vây lấy một người nam nhân.

Đây là một nam tử lớn lên vô cùng tuấn mỹ, một thân trường bào màu đen bay mạnh mẽ trong cuồng phong, thần thái lãnh khốc mà đầy khí phách, đôi con ngươi đen nhánh mà sâu thẳm chậm rãi quét qua đám người đang bao vây hắn một lượt, sát khí trên người theo đó phát ra.

Cuồng phong nổi lên, sát ý nghiêm nghị.

Vô số lá rụng bị cuốn bay lên tán loạn trong không trung, nháy mắt đã biến thành vô số lưỡi kiếm sắc bén, cắt qua yết hầu của kẻ địch.

Kết thúc một sinh mạng.

Thần sắc vài tên lão giả dẫn đầu trong số đó đại biến, ánh mắt nhìn về phía nam nhân kia ngập tràn sự kiêng kỵ và sợ hãi.

Nhưng ngay cả như vậy, bọn họ cũng không hề lùi lại dù chỉ một bước, cũng không có bị khí thế cường đại của nam nhân kia dọa cho kinh sợ.

“Quỷ đế, ngươi giết nhiều người như vậy, chiếu lý đáng bị xử tử!” một lão giả áp xuống sự kinh hoảng trong lòng, mở miệng nói: “Nhưng ta niệm tình ngươi tuổi trẻ vô tri, đồng ý cho ngươi thêm một cơ hội, mau đem Hư Không Kính giao ra đây, ta lập tức tha cho ngươi một mạng!”

“Khụ khụ!”

Tần Nguyên ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt hắn lúc này không được tốt, có chút suy yếu, tuy nhiên, sau khi nghe thấy lời nói vô sỉ của lão giả kia, không khỏi phải bật cười, giọng cười đầy nhạo báng, rồi hắn nói, lời lẽ lại vô cùng trào phúng: “Những kẻ chết trong tay chủ tử nhà ta, đều là những kẻ muốn cướp lấy Hư Không Kính, chủ tử nhà ta tại sao lại không thể giết bọn chúng? Hiện giờ các ngươi đến không phải cũng chỉ muốn cướp lấy bảo vật thôi sao? Thế mà còn giả vờ nói ra những lời nói đường hoàng đến như vậy!”

______

****Sau khi Vân Tiêu đi đến đại lục mới thì Vân Lạc Phong mới trở về hang động kiu Tần Nguyên trong thời gian này đi theo mình. Sau đó Vân Lạc Phong đi tham gia đại hội tranh tài thì không thấy tác giả nhắc đến Tần Nguyên nữa. Hiện tại Tần Nguyên lại ở bên cạnh Vân Tiêu tại đại lục mới. Nên Sa đoán có thể là Tần Nguyên đột phá đến Thánh Linh Giả rồi nên Vân Lạc Phong sai Tần Nguyên đi tìm Vân Tiêu trước, hoặc là do tác giả quên mất chi tiết này. Vì trong truyện không hề nhắc đến chi tiết này, phần sau cũng hoàn toàn không có giải thích. Nên mọi người chấp nhận cốt truyện và đừng thắc mắc nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.