Edit: Sahara
Nàng ta chưa từng gặp qua nam nhân nào đẹp đến như vậy, lúc ấy liền ngây ngốc tại chỗ.
Tuy nhiên, ánh mắt chàng lại rất cao ngạo, cuồng vọng, không coi ai ra gì.
Một cái liếc nhìn khi đó, là đã định sẵn nàng sẽ rơi vào trầm luân, đời đời kiếp kiếp không thể thoát ra.
“Nể mặt phụ thân ngươi, bổn tọa tha chết cho ngươi một lần!” Cơ Cửu Thiên khẽ nâng mắt phượng, giọng điệu cao ngạo: “Có điều, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Ngươi vì muốn bắt bổn tọa cưới ngươi mà phái người truy sát bổn tọa, món nợ này, không thể không tính.”
Ánh mắt bi thiết của nữ tử đột ngột tràn ngập hoảng sợ, nàng ta theo bản năng lùi về sau mấy bước.
“Chàng..... Chàng muốn làm gì?”
“Đương nhiên là.......” Cơ Cửu Thiên cười rất tà ác: “Hủy hoại ngươi!”
Thân mình nữ tử run lên, nàng ta muốn chạy trốn, chỉ tiếc cả người như bị tảng đá lớn đè nặng, không thể động đậy.
“Ngươi có biết, trước giờ bổn tọa chưa từng biết thương hương tiếc ngọc, đặc biệt là với những kẻ si tâm vọng tưởng.” Cơ Cửu Thiên đảo mắt, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm nữ tử kia lên, giọng điệu ngập tràn vẻ khát máu: “Không biết sau khi ngươi bị hủy dung, thì có còn dám làm vậy nữa không?”
“A!”
Nữ tử kia vừa định xin tha, thì bỗng cảm thấy mặt mình đau nhói, máu tươi ứa ra đầy khắp mặt. Nàng ta kinh hoàng hô lên: “Cơ Cửu Thiên, ta đã làm gì sai? Chẳng lẽ yêu chàng là lỗi của ta sao? Nếu không phải tại chàng không chịu nghe theo lời phụ thân, thành thân cùng ta, thì sao ta phải phái người truy sát chàng?”
Điều nàng ta không ngờ tới là, thực lực Cơ Cửu Thiên lại mạnh đến như vậy.
Còn có người nam nhân bên cạnh Cơ Cửu Thiên kia nữa, thực lực của hắn ta cũng cao thâm khó đoán không kém.
Nữ tử kia cắn môi, thực ra lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân được Cơ Cửu Thiên gọi là Quỷ Đế này, nàng ta cũng vô cùng động lòng.
Nhưng nàng ta đã yêu Cơ Cửu Thiên trước, vì thế, người mà nàng ta muốn, cùng chỉ có Cơ Cửu Thiên!
Thế nhưng.....
Nàng ta tốt xấu gì cũng có thân phận cao quý, mỹ mạo tuyệt trần!
Cơ Cửu Thiên không thích nàng ta, nhất định là vì người con gái mà Cơ Cửu Thiên thích không phải là dạng người giống như nàng ta, điều này không có nghĩa là những nam nhân khác cũng không yêu nàng ta.
Dù nàng ta yêu Cơ Cửu Thiên sâu nặng, nhưng lúc này, vì mạng sống, nàng ta không lo được nhiều như vậy nữa.....
“Vị.... Công tử này...” Nữ tử kia cắn chặt môi dưới, quay lại nhìn Vân Tiêu: “Cầu xin công tử, hãy bảo Cơ Cửu Thiên thả ta đi, ta không muốn chết, cũng không muốn bị hủy dung, chỉ cần công tử chịu thả ta, ta tình nguyện dâng mình cho công tử.”
Nào ngờ.....
Vân Tiêu liếc cũng chẳng thèm liếc mắt đến nàng ta, giống như nàng ta không hề tồn tại.
“Thế nào? Quyến rũ ta không thành liền muốn quyến rũ người khác?” Cơ Cửu Thiên cười âm trầm.
Nữ tử kia có hơi ngớ người, Cơ Cửu Thiên thấy nàng nói chuyện với nam nhân khác, nên không vui?
Chẳng lẽ trong lòng chàng cũng có mình? Nhưng vì mình ép buộc quá chặt, cho nên chàng mới nổi giận?
Nhất định là vậy!
Biết được điều này làm nội tâm nữ tử kia mừng rỡ không thôi, vội vàng giải thích: “Cửu Thiên, thiếp chỉ yêu mình chàng, vừa rồi là do thiếp muốn bảo vệ mạng mình, chàng đừng hiểu lầm.... Á!”
Lời còn chưa nói hết, ngón tay Cơ Cửu Thiên đột ngột tăng thêm lực, nước mắt nữ tử kia liền rơi xuống, đáy mắt đầy ủy khuất.
“Ngươi muốn quyến rũ đàn ông, vậy cũng nên mở to mắt mà chọn người quyến rũ! Ngươi là cái thá gì? Quỷ Đế có cô gái tốt như Tiểu Phong nhi nhà ta không cần, lại bị thứ như ngươi quyến rũ?” Giữa mi tâm Cơ Cửu Thiên đã lộ rõ lệ khí.
Ả đàn bà này muốn quyến rũ Vân Tiêu, càng làm Cơ Cửu Thiên tức giận hơn cả việc ả ta muốn quyến rũ hắn.
Hắn quyết không cho bất kỳ kẻ nào phá hư hạnh phúc của Vân Lạc Phong.
Dù hắn biết Vân Tiêu tuyệt đối sẽ không bị nữ nhân khác quyến rũ.
Vân Tiêu vì nghe được mấy chữ Tiểu Phong nhi nhà ta của Cơ Cửu Thiên mà hơi nhíu mày, nhưng nghe nốt câu nói phía sau, sắc mặt lập tức tốt hơn khá nhiều.