Edit: Sahara
Thiên Tề Quốc.
Phủ đệ nhị hoàng tử.
Tề Linh vừa định ra ngoài thì chợt nhìn thấy một nữ tử đang đi đến từ phía đối diện, hắn hơi bất ngờ: “Vân cô nương, ta vừa định đi tìm cô thì cô đã đến rồi.”
“Ta tới để hỏi xem bao giờ chúng ta xuất phát?” Vân Lạc Phong nhìn Tề Linh, giọng hòa hoãn hỏi.
“Trận tranh bá lần này tổ chức tại Phong Vân Thành, nơi đó cách Thiên Tề Quốc rất xa, cho nên ba ngày sau chúng ta phải xuất phát.”
Phong Vân Thành?
Ánh mắt Vân Lạc Phong hơi lóe lên, phiếm đại lục này cũng tên là Phong Vân, chẳng lẽ.... Nó có liên quan đến Phong Vân Thành kia?
Kỳ Tô luôn theo sau Vân Lạc Phong, vừa nghe ba chữ Phong Vân Thành thì thần sắc có hơi nao núng: “Lúc sư phụ từ nơi khác đến đại lục này, nơi sư phụ đặt chân chính là Phong Vân Thành!”
Nghe vậy, Vân Lạc Phong lâm vào trầm tư, nàng sờ cằm mình: “Vậy ngươi nói cho ta biết một chút về Phong Vân Thành kia đi!”
“Được, hai người đi theo ta, chúng ta đến thư phòng nói chuyện.”
________.__
Thư phòng Tề Linh bày trí khá đơn giản, kệ chứa đầy sách, còn có mùi hương thanh mát.
Sau khi vào thư phòng, Tề Linh sai thị vệ mang hai cái ghế đến, đặt bên cạnh Vân Lạc Phong và Kỳ Tô, rồi mời hai người ngồi.
“Vân cô nương, Kỳ công tử, chuyện về Phong Vân Thành, ta cũng không biết được bao nhiêu. Ta đoán phụ hoàng ta là người duy nhất biết được nội tình trong đó.” Vẻ mặt Tề Linh trở nên nặng nề: “Tuy nhiên, Phong Vân Thành này là thánh địa của Phong Vân Đại Lục chúng ta. Phong Vân Thành còn, Phong Vân Đại Lục còn! Phong Vân Thành diệt, vậy thì toàn bộ Phong Vân Đại Lục và tất cả mọi người ở đại lục này đều biến mất hết.”
Vân Lạc Phong im lặng.
Nàng nhớ lúc trước nàng bắt nữ nhân Tần gia bị nhốt ở Táng Thân Sơn về tra khảo, ả ta từng nói một câu, sở dĩ Linh Thần Đại Lục tồn tại được là vì nhiều năm trước có người đã thiết lập một trận pháp, tách thế giới này ra làm hai, hơn nữa, còn hút hết linh khí của thế giới này dồn vào Linh Thần Đại Lục.
Nhìn theo góc độ này, có lẽ nguồn gốc Phong Vân Đại Lục và Linh Thần Đại Lục cũng tương tự nhau.
Vậy thì Phong Vân Thành kia..... Chắc là tâm trận của trận pháp.
Một khi tâm trận mất đi, trận pháp sẽ sụp đổ, vậy thì Phong Vân Đại Lục tự nhiên cũng sẽ biến mất theo. Còn về những người sống trên đại lục này.... Biến mất theo Phong Vân Đại Lục là không thể! Khả năng lớn nhất là sẽ bị đẩy đến Thất Châu Đại Lục.
Cường giả của Phong Vân Đại Lục quá nhiều, nếu tất cả bọn họ đều đến Thất Châu Đại Lục, vậy chẳng phải là sẽ lật ngược cả Thất Châu Đại Lục lên à?
Toàn bộ người thân và đại đa số người quen của nàng đều ở Thất Châu Đại Lục, nàng không cho phép tình huống đó xảy ra được!
“Còn gì nữa không?” Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia sáng lạnh.
Tề Linh suy nghĩ một lúc: “Người ở đây đều sợ không cẩn thận sẽ phá hủy Phong Vân Thành, cho nên, đối với mọi người mà nói, Phong Vân Thành là một tòa thành chết! Ngoại trừ khoảng thời gian tổ chức tứ quốc tranh bá ra, thì không ai được phép bước vào Phong Vân Thành một bước.”
“Ngươi có từng đến Phong Vân Thành chưa?”
Vân Lạc Phong suy nghĩ một chút rồi hỏi.
“Cho đến hiện tại, ta chưa từng đến Phong Vân Thành lần nào. Cũng không biết Phong Vân Thành có hình dạng gì.”
Nghe vậy, Vân Lạc Phong không hỏi thêm gì nữa, bởi vì có hỏi tiếp thì e là cũng không thu được thêm tin tức hữu dụng nào.
“Còn một chuyện này nữa.....” Tề Linh dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Khi nào đến Phong Vân Thành rồi, có một nơi, Vân cô nương tuyệt đối không thể đi vào!”
“Nơi nào?” Ánh mắt Vân Lạc Phong sáng lên.