Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 828: Chương 828: Tiết Nhu Nhi chết (7)




Edit: Sahara

Khuôn mặt Vân Tiêu vẫn lãnh khốc trước sau như một: “ả muốn câu dẫn ta, hơn nữa, còn tuyên bố rằng Phong nhi không bằng ả!”

Gương mặt Quân Phượng Linh hiện tại chỉ còn lại một thần sắc duy nhất là âm trầm.

Bà cười lạnh một tiếng, khóe môi giương lên một độ cong châm chọc: “Phong nhi không bằng ngươi? Tiết Nhu Nhi, ngươi có phải đã tự đề cao bản thân mình quá rồi hay không? Ngươi cho rằng Quân Phượng Linh ta là loại người mà hạng người nào cũng có thể tiếp thu à? Ngươi sai rồi! Ta thừa nhận Vân Lạc Phong là bởi vì con bé là Vân Lạc Phong, nếu đổi lại thành bất cứ người nào khác, dù là liếc mắt ta cũng chẳng thèm nhìn!”

Người hồi báo tin tức cho Diệp Cảnh Thần ở Long Khiếu Đại Lục trong lúc báo tin tức của Vân Tiêu, cũng đồng dạng báo luôn tin tức về Vân Lạc Phong.

Cho nên, Quân Phượng Linh bà đã sớm biết những thành tích vẻ vang của đứa con dâu tương lai này từ lâu rồi. Cũng thập phần thưởng thức cái tính cách này của Vân Lạc Phong. Vậy mà con nha đầu Tiết Nhu Nhi lại không biết trời cao đất rộng, dám nói con dâu ngoan của bà không bằng ả?

Nực cười!

Con dâu được Quân Phượng Linh bà coi trọng và thừa nhận, thì một nữ nhân suốt ngày chỉ biết vờ vịt há có thể so sánh?

“Không! Không phải như thế!” Tiết Nhu Nhi bị chặt đứt một tay vô cùng đau đớn, cả người cứ liên tục run rẩy, nhưng vì muốn biện hộ cho mình, cô ta cố gắng chống lại sự đau đớn trên thân thể: “ta không có câu dẫn Tiêu công tử, là Tiêu công tử... Hắn... Hắn muốn phi lễ ta! Ta chẳng qua chỉ cự tuyệt hắn, ai ngờ hắn lại chém đứt một tay của ta!”

Quân Phượng Linh nổi giận đùng đùng: “con trai ngoan của ta muốn phi lễ ngươi? Ngươi là thứ cọng hành lá tỏi nào hả? Ngươi ngay cả một ngón chân của con dâu ta cũng không bằng, con trai ta có thê tử xinh đẹp như tiên nga không cần, lại đi phi lễ với cái thứ nữ nhân luôn khiến người khác buồn nôn như ngươi sao?”

“Diệp phu nhân... Người không thể không nói lý lẽ như vậy!” gương mặt của Tiết Nhu Nhi đã trắng tới không còn một giọt máu, nhưng vẫn cố liều mạng tranh cãi cho mình: “người cái gì cũng không có nhìn thấy, sao lại có thể khẳng định là do ta câu dẫn Tiêu công tử được chứ?”

Bất luận thế nào, cô ta cũng không thể nhận tội! Nếu không, Quân Phượng Linh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta!

“Ngươi nói ngươi không hề muốn câu dẫn con trai ta? Vậy ngươi tới nơi này làm gì?” Quân Phượng Linh cười lạnh một tiếng: “nếu ngươi thật sự không có ý đồ bất chính, thì đáng lý nên ở yên trong phòng chất củi, chứ không phải là xuất hiện bên trong chủ viện này!”

Diệp Kỳ ở một bên từ nãy đến giờ cứ nôn nóng không thôi, thế nhưng sau khi nghe thấy lời nói này của Quân Phượng Linh thì liền ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy! Nếu Tiết Nhu Nhi thật sự không có ý đồ gì khác, tại sao không ở yên trong phòng chất củi mà chờ được rửa oan, lại chạy tới trước mặt Vân Tiêu làm gì?

Diệp Kỳ bỗng thấy mê mang, những năm qua, Diệp Kỳ luôn luôn tin tưởng Tiết Nhu Nhi mọi chuyện, cho nên chuyện xảy ra bất ngờ thế này, Diệp Kỳ hiển nhiên là không dám tin rằng tất cả chỉ là lời nói dối của Tiết Nhu Nhi.

“Gia, phu nhân, thuộc hạ đã dẫn người tới!”

Đúng lúc này, mấy hộ vệ nhận lệnh giải hai tên hộ vệ canh giữ Tiết Nhu Nhi cũng đã đưa người tới.

Hai người kia vừa trông thấy Tiết Nhu Nhi nằm trong vũng máu, tức khắc hai chân liền mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất, trên mặt toàn là vẻ tuyệt vọng.

Chuyện mà bọn họ lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xảy ra.

“Nói!” khuôn mặt Quân Phượng Linh trầm xuống, lạnh giọng hỏi: “là ai cho phép các ngươi dám tự ý thả Tiết Nhu Nhi rời đi!”

Hai tên hộ vệ kia tức thì liền hồi thần lại, sau đó lập tức khấu đầu thật mạnh.

“Phu nhân, thuộc hạ biết sai rồi, xin nguyện lấy cái chết để tạ tội, chỉ xin phu nhân hãy tha cho Tiết cô nương!”

Đến lúc này rồi mà hai người bọn họ vẫn còn muốn bảo vệ Tiết Nhu Nhi.

Quan trọng hơn là, họ lại không tiếc hy sinh mạng của mình để đổi lấy mạng của Tiết Nhu Nhi.

Tức thì, Quân Phượng Linh cảm nhận ra ngay có cái gì đó không bình thường! Bà có thể khẳng định, trước ngày hôm nay, hai tên này hoàn toàn không quen biết gì với Tiết Nhu Nhi cả.

Vậy nguyên nhân gì mà chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã khiến hai người này nảy sinh biến hóa lớn đến như vậy?

Không tiếc mạng mà liều chết vì Tiết Nhu Nhi?

“Có chút không đúng!” Vân Lạc Phong tựa hồ cũng nhận ra cái gì, mày khẽ chau lại: “ta muốn kiểm tra tình trạng sức khỏe thân thể của bọn họ!”

Quân Phượng Linh khó hiểu nhìn sang Vân Lạc Phong: “có phải con đã phát hiện ra cái gì không? Thân thể của bọn họ có vấn đề gì sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.