Edit: Sahara
Dù cho người chết là người của Thiên Hồi Đế Quốc, nhưng Lý tướng quân vẫn cần phải đem quy tắc này nói ra, bằng không, một khi việc này bị truyền ra ngoài, Thiên Hồi Đế Quốc nhất định sẽ bị người đời cười nhạo.
Long Nguyên hừ lạnh một tiếng: “Nhưng quy tắc tỷ thí cũng không có viết rõ, trong tỷ thí cho thể đoạt đi tánh mạng của người khác! Bọn họ dám giết chết thiên tài của Thiên Hồi Đế Quốc, tội không thể tha!”
Chúng thiên tài của chư quốc đều để lộ ra vẻ mặt khinh thường, vừa rồi khi mà Trịnh Nhạc Sinh muốn giết Lâm Nhược Bạch kia, Long Nguyên lại không có ra mặt ngăn cản. Bây giờ đến lượt người Thiên Hồi Đế Quốc của hắn ta chết, thì hắn lại muốn công báo tư thù.
Ngay cả người của Lưu Nguyệt Đế Quốc và Vô Song Đế Quốc cũng nhíu nhíu mày, hiển nhiên là cực kỳ bất mãn với việc có lòng riêng làm rối loạn kỷ cương này của Long Nguyên.
Bất quá, tam đại đế quốc người nào người nấy đều có lòng riêng như nhau, cho nên lúc này đây không có ai đứng ra nói một lời nào.
“Lý tướng quân, ngươi còn thất thần làm gì? Mau bắt lấy chúng!”
“Dạ!”
Lý tướng quân chắp chắp nắm tay, hạ lệnh cho thị vệ Thiên Hồi Đế Quốc tiến lên bao vây người của Thiên Vân Quốc.
“Bệ hạ!” gương mặt già nua của Thanh Mộc biến sắc: “Hành vi này của người không ổn! Sao có thể có lòng riêng, làm ra những việc rối loạn kỷ cương như vậy được? Người bảo người trong thiên hạ sẽ nhìn Thiên Hồi Đế Quốc của chúng ta như thế nào đây?”
“Thanh Mộc, ngươi muốn phản quốc?” Long Nguyên quét mắt nhìn Thanh Mộc, lạnh lùng hỏi.
Thanh Mộc bất quá chỉ là đứng ra nói một câu, liền bị Long Nguyên ghép cho tội danh là phản quốc, nếu ông còn tiếp tục nhiều lời, e là bản thân của ông cũng bị kéo xuống nước.
Hiểu rõ điểm này, Vân Lạc Phong liền giơ tay ngăn cản Thanh Mộc đang muốn tiếp tục nói chuyện.
“Chuyện này ta có thể xử lý!”
Thanh Mộc ngẩn ra, rồi bất đắc dĩ gật đầu: “Vân cô nương, cô là sự kiêu ngạo của giới y sư chúng ta. Hôm nay, cho dù phải đánh đổi bằng cả cái mạng già này, ta cũng muốn bảo vệ cho cô!”
Dệt hoa trên gắm chẳng có bao nhiêu tác dụng, nhưng đưa than ngày tuyết lại là ân tình đáng quý....
Dưới tình huống như vậy, Thanh Mộc còn đứng ra bảo vệ cho cô, chỉ mỗi phần tình nghĩa này thôi, đã đủ để khiến cho cả đời Vân Lạc Phong khó quên.
“Các vị...” Vân Lạc Phong không hề nhìn đến Long Nguyên, mà chuyển hướng về phía các thiên tài chư quốc: “Các người cảm thấy, tiểu Bạch thật sự có lỗi hay sao? Tình huống vừa rồi, các người cũng đã thấy được, Trịnh Nhạc Sinh muốn giết tiểu Bạch trước, tiểu Bạch bất quá chỉ là phản kích lại mà thôi! Nếu Trịnh Nhạc Sinh không chết, vậy người chết chính là đồ nhi của ta! Nếu tình huống vừa rồi xảy ra trên người của bất cứ người nào trong quốc gia của các người, thì các người sẽ làm thế nào hả?”
Mọi người trầm mặc xuống dưới.
Nếu bọn họ đối mặt với kẻ địch muốn giết bọn họ, mà bản thân bọn họ lại có năng lực phản kích, vậy thì nhất định họ sẽ ra tay giết chết kẻ địch trước.
Vân Lạc Phong giương lên khóe môi, một độ cong tà khí liền xuất hiện ngay trên mặt của cô.
“Ấy vậy mà Thiên Hồi Đế Quốc lại muốn công báo tư thù! Bọn họ có thể lấy danh nghĩa là trọng tài mà động thủ với đồ nhi của ta, thì về sau bọn họ cũng có thể làm như vậy đối với các người. Một trọng tài, lại không làm được công bằng công chính, thì lấy cái gì mà phục chúng?”
Dùng cái gì phục chúng?
Năm chữ này vừa chấn động, lại vang vọng khắp toàn bộ hội trường, làm cho tâm của những thiên tài chư quốc đều lạnh đi.
Đúng thật là vậy! Không công bằng, lấy cái gì mà phục chúng?
“Chuyện này hoàn toàn không có liên quan gì đến Thiên Vân Quốc, Thiên Hồi Đế Quốc không thể dùng danh nghĩa trọng tài để công báo tư thù!”
“Hôm nay, nếu như chúng ta khoanh tay không quản, vậy sau Thiên Vân Quốc, có phải là sẽ đến lượt chúng ta hay không?”
Tuy rằng trải qua mấy vòng thi đấu, chư quốc đối với Thiên Vân Quốc phải rửa mắt mà nhìn, nhưng dù là vậy, cũng đừng hy vọng bọn họ sẽ đứng ra nói giúp một lời cho Thiên Vân Quốc.
Người không vì mình, trời tru đất diệt! Không phải ai cũng làm được chuyện chí công vô tư như là Thanh Mộc.
Cho nên, Vân Lạc Phong mới đặt Thiên Hồi Đế Quốc ở thế đối lập cùng với chư quốc....
Hơn nữa, nói cho chư quốc biết, kết cục của Thiên Vân Quốc, rất có thể sẽ là tương lai của bọn họ.