Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 107: Chương 107: Đại hoàng tử Hiên Viên Nguyệt Triệt không được hoan nghênh 2




Nhưng không, Hiên Viên Đông Thành lạnh nhạt, nhưng thật ra Tĩnh Đế như hổ rình mồi với nàng.

Phượng Hàm Yên còn vì được Bát vương gia trợ giúp mà vui rạo rực, thật là ngu xuẩn! Muốn đấu với nàng, Phượng Hàm Yên vẫn còn non chút.

Tiệc đãi bách quan bắt đầu, đều là lấy ca múa hỗ trợ chúc mừng, sau đó là các tiết mục biểu diễn.

Nhưng mà hiện giờ ca vũ còn chưa bắt đầu, lại nghe thái giám kéo dài giọng nói: “Đại vương tử đến!”.

Mọi người vừa nghe, tức khắc ngừng lại.

Bởi vì trong dĩ vãng, đại hoàng tử Hiên Viên Nguyệt Triệt luôn luôn không tham gia các loại hoàng gia thịnh yến.

Người biết chuyện càng hiểu, không phải đại vương tử không muốn tham gia, mà là Tĩnh Đế căn bản không để vị đại vương tử này trong lòng.

Trong lòng hắn, Hiên Viên Nguyệt Triệt đã sớm chết rồi, con của hắn, chỉ có nhị vương tử và bát vương tử, thập vương tử.

Thập vương tử đang du học ở bên ngoài, vẫn chưa có thể trở về.

Sắc mặt Tĩnh Đế, tức khắc lạnh xuống.

Phượng Thiên Tuyết chú ý tới vẻ mặt của hắn, không khỏi khẽ nhíu mày.

Nhưng thấy Hiên Viên Nguyệt Triệt lững thững đi vào, sắc mặt mang theo vẻ tái nhợt, nhưng mà tinh thần hắn sáng láng, đi nhanh đến khom người trước hoàng đế nói: “Phụ hoàng, nhi thần đến trễ, xin phụ hoàng trách phạt!”.

“Không có việc gì, ngươi ngồi xuống đi!”.

Tĩnh Đế cố nén không vui trong lòng, lãnh đạm nói, không thể ở trước bách quan, quá mức lạnh nhạt đối với nhi tử thân sinh của mình.

“Đại vương tử, ngươi thong thả tới muộn, nơi này thật đúng là không có chuẩn bị chỗ ngồi cho ngươi đâu. Hơn nữa, đại vương tử thân mang bệnh nặng, còn có thể tới yến tiệc, thật làm bổn vương bội phục.”.

Bát vương gia cười lạnh nói, trong mắt hắn đều là khinh thường Hiên Viên Nguyệt Triệt.

“Đúng vậy, một người mang bệnh, tới nơi này, không sợ lây cho Hoàng Thượng sao?”. Mai phi ở bên phải cười lạnh một tiếng, không vui nói.

“Người đâu, còn không mau mau ban tọa cho bổn điện hạ?”. Hiên Viên Nguyệt Triệt lại dường như không nghe mấy lời nói này, cười tủm tỉm nói.

“Ban tọa đi!”. Tuy rằng trong lòng Tĩnh Đế không vui, nhưng vẫn ra lệnh.

Người hầu một bên vội vàng an bài một chỗ ngồi cho Hiên Viên Nguyệt Triệt bên cạnh lục vương tử.

Phượng Thiên Tuyết thấy bách quan lộ ra khinh miệt với Hiên Viên Nguyệt Triệt, càng thấy thần sắc Hoàng Hậu lãnh đạm, hoàng đế hơi không vui, trong lòng không khỏi cảm thấy phẫn nộ và thật đáng buồn vì Hiên Viên Nguyệt Triệt!

Hiên Viên Nguyệt Triệt chính là đại vương tử, tuy rằng Hoàng Hậu trước đã đi về cõi tiên, nhưng những người này cũng quá mức nịnh hót!

Mắt chó xem thường người —— thật là ở đâu cũng đều có thể thấy được!

Hiên Viên Nguyệt Triệt tùy tiện ngồi xuống, mà bát công chúa cười nói: “Hoàng huynh, ngươi thật muốn dùng bữa ở đây sao? Ngộ nhỡ phát bệnh, dọa phụ hoàng và mẫu hậu thì làm sao bây giờ?”.

Bát công chúa tuổi còn nhỏ, lại có dáng vẻ khắc nghiệt, làm ánh mắt Phượng Thiên Tuyết lạnh dần.

Mọi người đều quái dị nhìn chăm chú vào đại vương tử, Hiên Viên Đông Thành âm thầm cười lạnh, ma ốm này, vậy mà còn dám đi lên dự tiệc, thật là tìm chết!

Sắc mặt Tĩnh Đế cũng âm trầm đến cực điểm, Hoàng Hậu lại nhìn về phía bát công chúa, lạnh giọng quát: “Huệ Nhi, ngươi nói gì vậy? Bệnh hoàng huynh ngươi đã khỏe từ lâu rồi!”.

Nhưng mà Hoàng Hậu vừa nói, Bát vương gia lại cười lạnh, “Hoàng Hậu, lúc trước không phải đã nói bệnh đại vương tử không thuốc chữa trị sao? Làm sao lại hết bệnh rồi?”.

“Bát vương gia, sao ngươi có thể nghi ngờ lời Hoàng Hậu nói? Hay là Bát vương gia vô cùng không muốn đại vương tử trị hết bệnh?”. Một giọng nói lạnh nhạt ở dưới vang lên.

Mọi người đồng thời kinh ngạc nhìn về phía Phượng Thiên Tuyết, bởi vì vừa mới rồi chính là nàng hỏi lại Bát vương gia.

Bát vương gia đối với Phượng Thiên Tuyết không có hảo cảm, cho nên, càng nổi giận, “Ngươi là cái thá gì…”.

“Bát vương gia!”. Hiên Viên Nguyệt Triệt còn chưa chờ hắn nói xong, liền lạnh lùng ngắt lời của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.