Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 67: Chương 67: Mắt chó xem thường người! 2




Ấn tượng của Phượng Thiên Tuyết đối với Trần lão vô cùng tốt, bởi vì với thân phận này của hắn lại chưa bao giờ xem thường người khác, thật là khó có được.

Mà Trần Tĩnh Hiên kia, chính là tôn tử của Trần lão.

“Chính xác, thỉnh Trần lão cùng Bạch Phó Đường chủ xem qua.”.

Phượng Thiên Tuyết giơ tay áo lên, ý niệm vừa động, toàn bộ dược đan ở phòng luyện dược trong điện Phượng Tiên bày đầy trên cái bàn to lớn.

Tức khắc, mùi thuốc xông vào mũi, tinh thuần thiên nhiên!

Ngay cả Tiểu Hạ dâng trà đều sợ ngây người, nàng ghen ghét mà nhìn thoáng qua Phượng Thiên Tuyết, nha đầu này thiên phú tốt như vậy, chẳng trách Trần lão thích nàng ta!

Nếu như còn tiếp tục, nàng ta sẽ trở thành luyện dược sư xuất sắc nhất kinh thành, chỉ sợ… Chỉ là bọt nước, cho nên Thiên Bạch này cần thiết phải diệt trừ!

Trần lão cùng Bạch Viễn Đường đều sợ ngây người, bọn họ cho rằng Phượng Thiên Tuyết chỉ biết luyện chế một ít dược đan bình thường thấp kém, rốt cuộc một nha đầu mười mấy tuổi, cho dù thiên phú tốt, cũng không có khả năng luyện ra thuần dược đan như vậy!

Trần lão chính là luyện dược sư cấp bậc dược tông, tùy tiện nghe vị thuốc đông y liền biết độ tinh khiết của dược đan kia cao cỡ nào.

“Ngọc nhan đan, cầm máu đan, sinh cơ đan… ”. Trần lão lẩm bẩm, trong mắt tràn ngập kinh hỉ.

Phượng Thiên Tuyết nhấp một ngụm trà, “Ba loại dược đan này, một trăm viên, độ tinh khiết cao tới 90%, nói cách khác dược hiệu có thể phát huy bảy đến tám phần, Trần lão ra giá đi.”.

Bạch Viễn Đường khiếp sợ mà nhìn Phượng Thiên Tuyết, “Thiên tiểu thư quả nhiên là thiên tài, kỳ nhân!”.

“Ý Bạch Phó Đường chủ chính là, luyện dược sư ở Vĩnh Xuân Đường chúng ta là tốt nhất - bao gồm lão phu, luyện dược đan cũng chỉ có năm sáu phần dược hiệu, không nghĩ tới Thiên tiểu thư lại khiến người ta thật kinh ngạc!”.

Trần lão yêu quý mà nhìn Phượng Thiên Tuyết, “Nha đầu này không muốn bái sư, hóa ra so với lão phu còn lợi hại hơn!”.

“Trần lão quá khiêm tốn, Thiên Bạch chẳng qua được cao nhân chỉ điểm mà thôi.”.

Phượng Thiên Tuyết cố tình làm cho giọng nói the thé một chút.

“Ly Long dược đỉnh kia, tiểu thư Thiên Bạch còn dùng đến?”. Trần lão nhớ tới dược đỉnh thần bí kia, liền nhẹ giọng hỏi.

“Thật là dùng tới rồi, vô cùng không tồi, cho nên dược đan này, liền đối lấy một ít dược liệu ta yêu cầu đi!”. Phượng Thiên Tuyết cười nói.

Nàng yêu cầu một ít dược liệu cao cấp, nhưng là đổi lại, nàng muốn luyện chế dược đan giá trị cao.

Dù sao dược liệu còn chưa thành đan, giá trị không phải quá cao.

“Đâu có đâu có, Vĩnh Xuân Đường chúng ta chẳng lẽ khi dễ nha đầu như vậy. dược đan này lấy gấp đôi giá ngày thường cấp cho nha đầu!”. Bạch Viễn Đường cười ha hả nói.

Phượng Thiên Tuyết lắc đầu, nếu không có Ly Long dược đỉnh, nàng cũng không thể luyện chế dược đan tốt như vậy.

“Trần lão, Bạch phó Đường chủ, các ngươi không cần cự tuyệt, nếu các ngươi kiên trì, như vậy Thiên Bạch chỉ có thể đến chỗ khác…”.

“A đừng đừng đừng… toàn bộ theo ý Thiên nha đầu đi!”. Trần lão vội vàng xua tay nói.

“Vậy được, dược liệu này đều tính cho ta, dùng dược đan cấn trừ nhau đi!”. Phượng Thiên Tuyết giao một tờ đơn thuốc trên tay cho Trần lão.

Trần lão nhìn lướt qua, trong mắt đều là kinh sợ.

Dược liệu bên trong, là dược liệu cao cấp, đây chính là luyện chế dược đan cao cấp như thánh cấp dược đan hoặc là tông cấp mới dùng đến!

Trần lão đem đơn thuốc giao cho Tiểu Hạ, để cho dược sư bên ngoài chọn thuốc, rồi sau đó cười nói: “Nha đầu ngươi cũng thật lợi hại, phương thuốc ngọc nhan đan, sinh cơ đan, hẳn là so với ngày thường chúng ta sử dụng không giống nhau đi?”.

“Đích xác như thế, đây là phương thuốc độc môn của sư phụ ta.”. Phượng Thiên Tuyết gật đầu, thật ra nàng không nghĩ giấu giếm.

Bởi vì ở trước luyện dược sư tông cấp không giấu giếm được.

Cùng là sinh cơ đan, nàng luyện chế có bảy tám phần, thậm chí tám chín phần công hiệu, vậy chứng minh không chỉ có dược đỉnh, năng lực luyện dược sư cũng khác, phương thuốc khác.

Mà phương thuốc khác, vừa nghe hương vị đã có thể phân biệt được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.