Trên đài, Lam Kinh Phong lạnh nhạt nhìn Phượng Thiên Tuyết, bên môi là nụ cười tự tin, “Phượng cô nương, thật là may mắn khi được làm đối thủ của ngươi, năng khiếu của ta là phù thuật, cho nên vì tôn trọng ngươi, ta sẽ không dùng phù thuật!”
Phượng Thiên Tuyết có chút cạn lời, mấy thiên tài này đều tự tin như vậy, cho mình là đệ nhất thiên hạ rồi sao?
“Lam huynh, nói lời ấy quá sớm rồi, ta khuyên ngươi nên thu hồi!” Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cười nói, “Nhưng mà... Dù ngươi dùng phù thuật, cũng không thể đánh bại ta!”
“Ngươi... Đã như vậy, mời Phượng cô nương động thủ đi!”
Trong mắt Lam Kinh Phong xẹt qua một tia ngạo nghễ, trong mắt hắn, tuy rằng Phượng Thiên Tuyết thỉnh thoảng sẽ làm hắn kinh hỉ, nhưng mà bất kể như thế nào, nàng cũng không phải người có thể đánh bại mình!
Lúm đồng tiền của Phượng Thiên Tuyết hiện lên, thấy đối phương bổ một chưởng tới, mang theo uy áp cường hãn! Lam Kinh Phong đã đến huyền giả đỉnh phong, mà Phượng Thiên Tuyết lại đồng cấp với hắn!
Nhưng mà Phượng Thiên Tuyết vẫn là thân thể Vĩnh Sinh, cho dù đối phương đồng cấp với nàng, thực lực của nàng cũng sẽ trên đối phương vài phần!
Lam Kinh Phong, không đủ kinh hãi!
Nhưng Phượng Thiên Tuyết không muốn bại lộ thực lực của mình ở trước mặt nhiều người như vậy, đặc biệt là ở trước mặt lão bà đằng kia, nàng muốn cất giấu lá bài tẩy của mình thực tốt.
Phượng Thiên Tuyết thi triển Ảnh Vũ bộ, lập tức liền tránh được công kích của đối phương, bộ pháp này quỷ dị không thôi, Lam Kinh Phong còn chưa thấy rõ ràng, Phượng Thiên Tuyết đã xuất hiện ở phía sau hắn rồi!
“Phá Dương chưởng!” Phượng Thiên Tuyết quát một tiếng, tay phải đẩy một chưởng ra, một cái thủ ấn đỏ như máu rời khỏi bàn tay của nàng, hàn phong lạnh thấu xương, khiến Lam Kinh Phong giật mình!
Hắn hạ thân thể xuống, tránh khỏi Phá Dương chưởng của Phượng Thiên Tuyết!
Hai người không phân trên dưới, đánh nhau càng ngày càng kịch liệt đặc sắc, Tằng Lạc Băng dưới đài, sắc mặt càng ngày càng âm trầm.
Vốn tưởng rằng Lam Kinh Phong chỉ dùng một hai chiêu là có thể đá Phượng Thiên Tuyết xuống đài, nhưng lại không ngờ đã qua hơn mười chiêu, hai người vẫn không phân trên dưới, nhìn không ra thực lực sâu cạn!
Thanh Đạo Tử và chúng đệ tử cũng trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đều cho rằng, Phượng Thiên Tuyết mới cấp bốn, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lam Kinh Phong!
“Phượng Thiên Tuyết thật hèn hạ, lại có thể che giấu thực lực!”
“Đúng vậy, nàng lừa gạt Đại sư huynh như thế này, khiến hắn không phòng bị, sau đó nàng có thể thoải mái đánh thắng Đại sư huynh!”
“Thật sự là vô sỉ, tiện nhân Phượng Thiên Tuyết kia! Đợi khi xuống đài, ta nhất định sẽ tìm nàng tính sổ!”
Một số nữ đệ tử ái mộ Lam Kinh Phong nhao nhao bênh vực kẻ yếu.
Sắc mặt Thanh Đạo Tử âm trầm đến cực điểm, nhìn thân ảnh màu lam trên đài kia, hắn có thể cảm giác được linh khí của Lam Kinh Phong càng ngày càng ít.
Nhưng mà Phượng Thiên Tuyết vẫn tràn đầy linh khí, không hề mệt mỏi!
Sau ba mươi chiêu, Lam Kinh Phong càng ngày càng giật mình, tuy rằng Phượng Thiên Tuyết ra chiêu không tính là quá lăng liệt, thoạt nhìn giống như hắn.
Nhưng mà hắn lại không chiếm được một chút tiện nghi nào, mỗi một lần muốn kề sát, Phượng Thiên Tuyết lại đột nhiên quỷ dị bay ra xa!
Bộ pháp thật quỷ dị!
“Phượng cô nương, cẩn thận, ta sẽ dùng một chiêu mạnh nhất của ta, để đánh bại ngươi!”
Cười lạnh một tiếng, Lam Kinh Phong rút cuộc không kiềm chế được, hắn lấy một viên Hồi Khí Đan ra nuốt xuống, trong nháy mắt, linh khí tiêu hao hết lại trở về