Trên lá bùa màu vàng, lập tức xuất hiện từng nét phù văn huyền ảo, đường vân lóe ra ánh vàng, nhanh chóng sinh sôi!
Càng vẽ, Phượng Thiên Tuyết càng cảm thấy khó khăn, linh khí dường như phải chịu đựng hết sức, ngón tay bị linh áp cực lớn kia chèn ép muốn gãy!
Phượng Thiên Tuyết hừ lạnh một tiếng, “Thân thể Vĩnh Sinh - ban cho ta linh khí!“.
Tâm ý và thân thể hòa nhập, linh khí chung quanh lập tức trào vào cơ thể Phượng Thiên Tuyết gấp bội, ngón tay không còn hành động khó khăn, lập tức trôi chảy.
Nàng hơi đắc ý, thân thể Vĩnh Sinh có rất nhiều chỗ tốt, cho nên người tài trong thiên hạ đều điên cuồng muốn lấy được?
Phụt ——kim quang hiện lên, tất cả phù văn đều khắc lên trên lá bùa màu vàng, Phượng Thiên Tuyết dừng lại, trán rịn ra mồ hôi lạnh.
Lần đầu tiên dùng giấy phù vàng, quả nhiên khó hơn giấy phù trắng rất nhiều!
Nhưng mà, trên bàn bày một tấm phù màu vàng lập lòe ánh vàng, nó tự động co rút lại, trở thành một cái phù nho nhỏ!
Diệt Hỏa phù, thành công!
Phượng Thiên Tuyết muôn phần cao hứng, lại đếm lại đống phù đã chế được một lượt: Bạo Tạc phù, Mê Huyễn phù, Điện phù, Truyền Tống phù, Thuấn Di phù, vân vân...!
Phượng Thiên Tuyết say mê trong phù thuật, bất tri bất giác đã trôi qua hai ngày, phù thuật tất nhiên lại cấp — từ cấp tám tấn thăng lên phù giả sơ cảnh!
Phượng Thiên Tuyết đã mệt mỏi không chịu nổi, hít một hơi thật sâu, vội vàng chạy tới nhìn suối Cửu chuyển âm dương.
Nước suối đã nhiều hơn một nửa, giống như suối tuôn hẹp dài, nhưng mà vẫn không thể mang đi sử dụng!
Đứng ở bên cạnh ao, Phượng Thiên Tuyết chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, ngửi hương thơm trong suối cũng có thể quét sạch mệt mỏi, quả nhiên là con suối danh bất hư truyền!
Phượng Thiên Tuyết nhớ mình chưa xuất hiện đã hơn mười ngày, có lẽ nên ra ngoài xem tiến độ của Thiên Trạch.
Nhưng Bát dương tiên thể của hắn không được kích hoạt, Phượng Thiên Tuyết thật sự không thể trông chờ được gì, chỉ là vẫn phải ra bên ngoài đóng gói n con gà nướng và rượu cho Long Ly.
Phượng Thiên Tuyết vừa xuất hiện trong phòng, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc bên ngoài.
Đó là tiếng khóc của U Trúc.
Nàng chấn động, nhất định là trong hơn mười ngày nàng đang bế quan, bên ngoài xảy ra chuyện gì rồi!
“U Trúc!“. Phượng Thiên Tuyết hét lớn một tiếng, bước nhanh vọt ra khỏi phòng, “U Trúc, ngươi khóc cái gì?“.
“Tiểu thư, ngươi rốt cuộc đã ra, hu hu!“. U Trúc khóc đến hai mắt sưng như hạt đào, vừa nhìn thấy Phượng Thiên Tuyết trở ra, vui quá lại rớt nước mắt liên tục.
“Là phát sinh chuyện gì?“. Phượng Thiên Tuyết phát hiện trên mặt U Trúc có vài vết thương, xem ra thật sự đã xảy ra chuyện cực kỳ khủng khiếp.
Bản thân U Trúc rất ôn hòa, hơn nữa cũng có thể nhẫn nhịn.
Trước kia Phượng Thiên Tuyết vẫn là phế vật, nàng thường bị Phượng Hiểu Vũ gây khó dễ, nhưng chưa từng tố khổ với Phượng Thiên Tuyết.
“Tiểu thư, thiếu gia gặp nạn rồi!“. Chu Nhi đứng một bên mồm miệng lanh lợi, kể lại chuyện phát sinh hai ngày trước một lần.
Thì ra là đại thiếu gia Phượng phủ— nhi tử Lâm thị sinh ra, Phượng Thiên Long trở về từ học viện, về đến nhà được một hôm, cũng chính là hai ngày trước, hắn nghe nói chuyện Phượng Thiên Tuyết và Phượng Thiên Trạch trở về Phượng phủ, tận lực đến khiêu chiến Phượng Thiên Trạch!
Phượng Thiên Trạch vốn từ chối đối chiến với hắn, dù sao hiện giờ Phượng Thiên Long đã là cấp bốn, hắn mới cấp hai, thực lực không thể sánh bằng hắn.
Nhưng ai ngờ Phượng Thiên Long vô lại đến cực điểm, nhục mạ Phượng Thiên Trạch và Phượng Thiên Tuyết, còn lôi đại phu nhân đã đi về cõi tiên, cũng là mẫu thân của Phượng Thiên Tuyết và Phượng Thiên Trạch ra không ngừng nhục mạ.
Phượng Thiên Trạch tuổi trẻ khí thịnh, trong cơn tức giận đã ứng chiến!
Vốn Phượng Thiên Long thân là huyền thuật sư cấp bốn, chắc thắng trăm phần trăm đấy, không nghĩ tới Phượng Thiên Trạch có được Bạo Tạc phù, nổ đứt hai chân của Phượng Thiên Long!
Vì thế, Phượng Tử Bách giận tím mặt, liền đánh Phượng Thiên Trạch một trận, nhốt vào kho củi!